Người Tình Của Lý Tổng

Chương 235

Chương 235

Chỉ là đối với người ở giữa như Sam Sam, vẫn sẽ giúp mở cánh cửa này

Sam Sam đẩy Cố Cảnh Thâm ra mở cửa: “Anh muốn đến tìm cô ấy thôi mà cần phải dẫn theo nhiều người đến làm gì.”

Cố Cảnh Thâm thấy Sam Sam vẫn chịu mở cửa cho anh ta như trước đây, vội vàng phất tay bảo vệ sĩ đi xuống trước.

Vệ sĩ có chút lo lắng, trong bữa tiệc bọn họ chỉ vừa rời đi trong nháy mắt, đầu tổng giám đốc nhà bọn họ đã bị người ta đập nứt ra, bây giờ nào dám rời đi nữa.

Nhưng Cố Cảnh Thâm lạnh lẽo liếc đám vệ sĩ, vì thế bọn họ chỉ có thể lui xuống dưới lầu chờ.

Sau khi Sam Sam mở cửa, Cố Cảnh Thâm đi theo vào, A Lan cũng đi theo.

Sam Sam nhìn lướt qua A Lan, nhịn không được hừ một tiếng: “Tổng giám đốc Cố thật đúng là lợi hại, tìm Vãn Vãn nhà tôi còn phải dẫn theo một cô gái xinh đẹp.”

Cô nàng xinh đẹp A Lan bị Sam Sam chọc cười: “Tôi và anh ta không phải một cặp.”

Sam Sam nghe vậy, thái độ với A Lan cũng tốt hơn chút: “Vậy cô là ai?”

A Lan rất lễ phép tự giới thiệu: “Tôi là bác sĩ mà Quý tổng mời đến khám bệnh tim cho Thư tiểu thư.”

A Lan nói xong, nhấc hòm thuốc trong tay lên lắc lư trước mặt Sam Sam.

Sam Sam nghe được hai chữ Quý tổng, sắc mặt lại tối sầm xuống: “Anh ta đã không cần Vãn Vãn nhà tôi rồi, còn quan tâm cô ấy làm cái gì.”

A Lan không thể trả lời câu nói này, chỉ đành cười nhạt nhìn Sam Sam, làm cho Sam Sam dựng tóc gáy.

Sau khi bảo hai người ngồi xuống sô pha, Sam Sam xoay người đi gõ cửa phòng Thư Vãn.

“Vãn Vãn, có người tìm cậu.”

Thư Vãn ở trong phòng, khi có người mở cửa nhà tiến vào thì cô cũng đã mơ mơ màng màng tỉnh lại.

Cuộc đối thoại của bọn họ bên ngoài, tất nhiên cô cũng nghe thấy, chỉ là cô không có sức để đứng lên.

Lúc này cô muốn chống người ngồi lên, Sam Sam cũng đã mở cửa đi vào.

Thấy dáng vẻ cô muốn ngồi dậy lại không dậy nổi, Sam Sam lập tức chạy tới.

“Vãn Vãn làm sao vậy?”

Cố Cảnh Thâm và A Lan sau khi nghe tiếng động cũng đi vào.

Cố Cảnh Thâm muốn tiến lên, lại bị A Lan giành trước một bước: “Anh là bác sĩ hay tôi là bác sĩ, tránh sang một bên.”

Cố Cảnh Thâm bị đẩy sang một bên, A Lan bước nhanh tới, giơ tay sờ trán Thư Vãn, rồi lấy nhiệt kế đo nhiệt độ cơ thể cho cô.

“Dầm mưa phải không?”

Nhiệt độ không cao lắm, nhưng đối với Thư Vãn thì nhiệt độ này có thể lấy mạng cô.

Là mắc mưa lúc đi ra khỏi biệt thự nhà họ Quý, lúc ấy Cố Cảnh Thâm đã dùng áo khoác che mưa cho cô nhưng vẫn bị ướt một chút.

Vẻ mặt Cố Cảnh Thâm đầy tự trách, muốn tiến lên nắm lấy tay cô nhưng lại bị Thư Vãn né tránh.

Trước mặt A Lan, Thư Vãn sợ bị lộ cho nên cũng chỉ tránh tiếp xúc với Cố Cảnh Thâm chứ không đuổi anh ta đi.

Sự phản kháng của cô giống như cái gai đâm vào trong lòng Cố Cảnh Thâm.

Bình Luận (0)
Comment