Chương 295
Cô vốn còn sống được gần hai tháng, nếu không vì cô ấy thì Thư Vãn cũng sẽ không bị người Quý gia đánh…
Sự bất lực của cô ấy cũng là hung thủ gián tiếp hại chết Thư Vãn…
Sam Sam đi cùng với A Lan về biệt thư của Cố Cảnh Thâm.
Linh đường đã được lập xong, trên đó viết Thư Vãn, vợ Cố Cảnh Thâm.
Khi Sam Sam nhìn thấy giấy đăng kí kết hôn được bày trên linh đường, cô ấy không kiềm chế được mà khóc.
Vãn Vãn của cô ấy cuối cùng cũng gả được cho người yêu thời niên thiếu, nhưng không ngờ lại theo cách này.
So với Sam Sam khóc đến khàn cả giọng thì Cố Cảnh Thâm lại bình tĩnh hơn tất cả mọi người: ”Sam Sam, ngày mai sẽ đốt ít quần áo cho Vãn Vãn, cô giúp tôi lấy ít quần áo của cô ấy được không?”
Sam Sam khóc gật đầu: ”Được.”
Cô ấy đồng ý sau đó quay về bệnh viện lấy đồ về nhà thuê.
Bên trong vẫn ấm áp như vậy, vẫn không có bất kì thay đổi nào, chỉ là thiếu bóng dáng xinh đẹp hay chờ cô ấy về nhà mỗi khi tăng ca.
Hai mắt Sam Sam đỏ bừng, cô ấy đi đến trước ghế sopha, sờ nơi Thư Vãn từng nằm lên, nước mắt không ngừng lăn xuống.
Hai mắt cô ấy đẫm lệ, cô ấy nhìn về phía đó lần nữa, khẽ gọi một tiếng: ”Vãn Vãn…”
Không có bất kì tiếng động nào ngoài giọng nói của Sam Sam, ngày trước Vãn Vãn nghe thấy tiếng cô ấy trở về sẽ chạy từ phòng ngủ ra.
Nhưng bây giờ, căn phòng lớn như vậy cũng không còn ai gọi cô ấy là chị Sam Sam nữa…
Sam Sam ôm mặt ngã xuống sopha khóc to…
Trong lòng không ngừng gọi tên Vãn Vãn, dường như như vậy có thể gọi cô quay về.
Biết rõ là không thể nhưng vẫn liều mạng kêu gào, đau khổ chống cự.
Sam Sam khóc rất lâu, mãi đến khi khàn cả giọng mới cố gắng đứng lên.
Cô ấy còn muốn soạn đồ cho Vãn Vãn nữa, không thể để Vãn Vãn thiếu đồ trên đường xuống dưới kia được.
Cô ấy phải bình tĩnh lại để chọn những bộ quần áo thật đẹp cho Vãn Vãn mới được.
Sam Sam kéo từng bước chân nặng nề đi đến phòng của Vãn Vãn.
Nhìn những thứ thuộc về Thư Vãn vẫn còn ở trong phòng nhưng cô không còn ở đây, nước mắt của Sam Sam lại rơi xuống.
Sam Sam ôm mặt khóc một lúc lâu, sau đó cô ấy lau nước mắt đi, bắt đầu soạn đồ cho Sam Sam.
Từ quần áo trong tủ đến mấy đôi giày, cô ấy còn lấy thêm chăn và đệm.
Những đồ còn lại Sam Sam không mang đi, cô ấy không nỡ đốt toàn bộ nên đã để lại phần lớn làm kỉ niệm.
Sau khi đóng gói xong đồ đạc, lúc đang định xoay người rời khỏi phòng ngủ, Sam Sam đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn về phía bàn đọc.