Thư Vãn hít sâu một hơi, lấy di động ra tìm số điện thoại của Cố Cảnh Thâm.
Đây là thông tin ngày hôm qua khi giúp bọn họ đặt khách sạn, cô đã tìm trợ lý của anh ta hỏi.
Điện thoại vang lên ba tiếng liền bắt máy, đối diện truyền đến giọng nói thâm trầm vững chắc của Cố Cảnh.
“Thư tiểu thư, có chuyện gì sao?”
Thư Vãn ngạc nhiên, Cố Cảnh Thâm làm sao biết cô là ai?
"Hôm qua tôi đã lưu số của cô.
"
Như biết cô đang kinh ngạc, Cố Cảnh Thâm đơn giản giải thích một câu.
Thư Vãn cũng không hỏi nhiều, đi thẳng vào vấn đề: "Cố tổng, là như vậy, Ninh tổng bảo tôi trong khoảng thời gian anh ở đây, tôi đại diện cho Ninh thị đi tiếp đãi anh, xin hỏi anh có gì cần dặn dò không?"
“Tiếp đãi tôi?" Cố Cảnh Thâm có chút giật mình.
“Đúng vậy.
”
Thư Vãn mặt dày trả lời một câu, đừng nói Cố Cảnh Thâm kinh ngạc, ngay cả chính cô cũng cảm thấy không đúng.
Cố Cảnh Thâm như là hiểu ra điều gì, trả lời: "Tôi đến thành phố A công tác không mang theo trợ lý cá nhân, nếu không phiền, Thư tiểu thư đến giúp tôi bưng trà rót nước đi.
"
Thư Vãn còn tưởng rằng anh ta sẽ cự tuyệt, không ngờ anh ta lại để cô đi làm trợ lý cá nhân, chẳng lẽ anh ta không sợ cô bụng dạ khó lường?
Mặc dù trong lòng do dự, cô vẫn ngoan ngoãn trả lời: "Được.
”
Cố Cảnh Thâm nâng đồng hồ lên nhìn: "Lát nữa tôi có một cuộc họp, Thư tiểu thư định khi nào thì tới?”
Thư Vãn hỏi địa chỉ xong, trả lời: "Bất cứ lúc nào cũng có thể qua.
”
Bên kia trả lời một câu rồi cúp điện thoại.
Anh ta vừa đặt điện thoại xuống, Cố Triết đứng trước bàn làm việc, vẻ mặt lo lắng hỏi: "Cố tổng, Thư tiểu thư rõ ràng là muốn mượn danh nghĩa công ty tiếp cận ngài, sao ngài còn đồng ý để cô ấy làm trợ lý cá nhân?"
Cố Cảnh Thâm nhớ tới ngày hôm qua Thư Vãn còn tỏ vẻ thờ ơ, hôm nay lại chủ động tới tiếp đãi mình, đúng là có chút kỳ quặc.
Nhưng anh ta muốn tin là bởi vì tấm ảnh kia, khiến Ninh Uyển hiểu lầm Thư Vãn và mình có quan hệ gì đó, nên mới phái Thư Vãn tới tiếp đãi anh ta, cho nên anh ta mới để cho cô làm trợ lý, Cố Cảnh Thâm không muốn Thư Vãn bị lãnh đạo ở Ninh thị làm khó.
Những lời này nói với Cố Triết, hắn cũng nghe không hiểu, Cố Cảnh Thâm cũng không giải thích nhiều, chỉ nói: "Tôi thiếu người.
”
Thiếu người?
Lần này Cố tổng tới thành phố A, dẫn theo rất nhiều người.
Tuy rằng trợ lý chỉ có một mình Cố Triết, nhưng một mình anh ta có thể ôm đồm tất cả việc vặt.
Rõ ràng là đã động tâm tư gì đó với người phụ nữ kia, bằng không sao lại cứu người ta rồi còn mời người ta ăn cơm.
Lần này còn cho cô làm trợ lý riêng, nếu tổng giám đốc nhà anh ta đột nhiên nhớ tới cái gì! !
Nghĩ đến khả năng này, Cố Triết gấp đến độ đầu đầy mồ hôi: "Cố tổng, Thư tiểu thư tâm tư rất thâm trầm, Lâm tổng vừa mới rơi đài, cô ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp tìm nhà tiếp theo, hiện tại ngài chính là mục tiêu lớn nhất của cô ta, vẫn là cự tuyệt cô ta đi!"
Cố Cảnh Thâm lạnh lùng liếc trợ lí một cái: "Tuy rằng anh là trợ lý anh trai để lại cho tôi, nhưng anh cũng chỉ là trợ lý, lúc tôi đưa ra quyết định, còn cần anh đến khoa tay múa chân?!"
Cố Triết bị hơi thở lạnh lẽo trong mắt Cố Cảnh Thâm trấn áp.
Tổng giám đốc của anh ta tính tình từ trước đến nay ôn hòa, đây là lần đầu tiên nổi giận với an ta.
Trong lòng anh ta lạnh ngắt, nói một câu không dám rồi rời khỏi phòng tổng giám đốc.
Anh ta vừa đi, Cố Cảnh Thâm liền xoa xoa huyệt thái dương của mình.
Sao vừa nhắc tới chuyện của Thư Vãn, đầu liền đau không ngừng!
Thư Vãn đi tới chi nhánh của tập đoàn Cố thị, đúng lúc gặp Cố Triết từ thang máy đi ra.
Cô nhận ra Cố Triết là trợ lý của Cố Cảnh Thâm, vội vàng đi qua chào hỏi.
“Xin chào, tôi! ! ”
“Đừng nói chuyện với tôi.
”
Thư Vãn còn chưa nói xong, Cố Triết đã trực tiếp cắt đứt lời cô, lạnh lùng trừng mắt nhìn cô một cái, xoay người đi ra ngoài mua trà sữa giải tỏa.
Thư Vãn: !
Một người đàn ông lớn tuổi còn uống trà sữa.
Cô cũng không so đo Cố Triết vô lễ, dù sao anh ta đối với mình như vậy, nhất định là cảm thấy cô muốn quyến rũ tổng giám đốc nhà anh ta, cho nên mới không muốn gặp cô.
Nếu anh ta biết cô ước gì bản thân có thể cách xa tổng giám đốc nhà anh ta một chút, phỏng chừng đến lúc đó sẽ mời cô uống trà sữa để xin lỗi.
.