Người Tình Trí Mạng

Chương 352

Khi Hạ Trú từ trong đại sảnh sân bay bước ra, sắc mặt không tốt cho lắm. Tưởng Tiểu Thiên bám riết theo sau, không dám thở mạnh. Đến lúc lên xe, cậu mới dè dặt hỏi một câu: "Gia à... chị không sao chứ?"

"Có sao." Hạ Trú kéo kín chiếc áo dạ trên người vào, bất ngờ đáp lại. Cô dựa ra sau ghế xe, nhìn chằm chằm khuôn mặt đang quay lại của Tưởng Tiểu Thiên: "Em làm được gì?"

Một câu nói khiến Tưởng Tiểu Thiên nghẹn lời. Thường thì khi câu trên hỏi rằng "Không sao chứ" thì câu sau thường đáp "Không sao". Nhưng Hạ Trú lại phá vỡ quy tắc thông thường, nhất thời khiến Tưởng Tiểu Thiên không biết nên trả lời ra sao. Ngẫm một lúc rất lâu, cậu nói: "Hay là, em chọc cho gia vui?"

Hạ Trú giơ chân gác lên ghế trước.

"Được thôi." Tưởng Tiểu Thiên là kẻ thức thời, nhanh chóng quay người nói với tài xế: "Cứ lái đi đã."

Tâm trạng của gia nhà cậu không tốt, đây là chuyện quá rõ ràng. Tạm thời chưa hỏi đi đâu, cứ lái đi như vậy đã. Dù sao thì từ sân bay về đến trung tâm thành phố còn cả một quãng đường dài, cậu tạm thời nghe theo dặn dò của gia.

Di động lộn qua lộn lại trong túi áo của cậu, cũng thấp thỏm như tâm trạng của cậu vậy: Về chuyện gia đang không được vui, mình có cần báo cáo không đây...

Dọc đường xe chạy, Hạ Trú không nói câu nào, trong đầu cô chỉ văng vẳng những lời của Quý Phi: Cô thật sự tin tưởng Tả Thời như vậy sao?

Quý Phi nói: "Bí kíp đó, về sau cô và Tả Thời bảo lưu hai ý kiến trái ngược, cô nghĩ cuối cùng cô thuyết phục được Tả Thời sao? Thực tế là, Tả Thời có suy nghĩ giống tôi và Vệ Bạc Tôn, muốn tiếp tục hoàn thiện dự án nghiên cứu và phát triển. Nói một cách khác, bất luận Tả Thời có về được Bắc Kinh sau chuyến đi đó hay không, cô vẫn phải vào bệnh viện tâm thần."

"Tâm huyết cả đời của Tả Thời dồn cả vào bí kíp đó, sao có thể từ bỏ chứ? Hạ Trú, cô chính là một người như vậy, luôn thích làm ngược lại chúng tôi. Những thứ mọi người thích thì cô lại không coi trọng. Cô nói xem, sao chúng tôi không áp dụng một vài thủ đoạn với cô được đây?"

Áp dụng thủ đoạn?

Giống như ngày trước khi đẩy cô vào bệnh viện tâm thần, Quý Phi đã nói: Tôi chỉ biết rằng từ nay về sau sẽ không ai còn tin lời cô nói nữa...

Nếu những gì Quý Phi nói là thật thì năm xưa cho dù Tả Thời sống sót trở về từ Gobi, kết quả chờ đợi cô vẫn như vậy ư? Chỉ có điều khác biệt, có lẽ người tự tay đẩy cô vào bệnh viện tâm thần sẽ là Tả Thời?

Sống lưng Hạ Trú đổ mồ hôi lạnh. Không đâu, Tả Thời sẽ không đối xử với cô như vậy.

Ai cũng nói đó là một bí kíp được truyền từ đời này qua đời khác từ các bậc thầy mùi hương thời cổ đại, thực tế là làm gì có chuyện ngàn năm? Tả Thời đã thực hiện thay đổi để cải thiện những khiếm khuyết của bí kíp cũ, thuần hóa công năng của bí kíp, khi đó cô hỗ trợ Tả Thời cùng nhau hoàn thành. Suy nghĩ ban đầu của họ là rất tốt, mục đích là dùng vào công tác lâm sàng, làm tê liệt thần kinh đau đớn của bệnh nhân, giảm thiểu nỗi đau của bệnh nhân. Nhưng cuối cùng cô phát hiện ra, dù họ có cải thiện đến đâu thì khiếm khuyết của nó vẫn cứ tồn tại.

Ban đầu Tả Thời đúng là đã phản đối, nhưng sau khi thấy thái độ cực kỳ kiên quyết của cô, cuối cùng anh đã đồng ý tuyệt đối không dùng vào lâm sàng khi cô chưa hoàn thiện được nó. Cô cực kỳ tin tưởng.

Nhưng Quý Phi lại nói với cô: "Đừng ngốc nữa, cô biết rõ mà, có lúc có những thực nghiệm mùi hương nếu không thử trên con người, làm sao có thể tìm ra một phương án hoàn hảo nhất?"

"Bí kíp đó chỉ có thể phế bỏ, không thể hoàn thiện. Không ai trong chúng ta có bản lĩnh né tránh được khiếm khuyết sẽ vĩnh viễn khiến bệnh nhân mất đi cảm giác đau đớn của nó!" Hạ Trú nghiến răng nói.

Công dụng của bí kíp cổ đại là có thể làm tê liệt cảm giác đau đớn của bệnh nhân. Nhưng khiếm khuyết bị Hạ Trú phát hiện ra chính nó không thể kiểm soát cơn đau của bệnh nhân trong một thời gian nhất định mà sẽ khiến bệnh nhân vĩnh viễn mất cảm giác đau.

Nghe thì có vẻ chẳng có vấn đề gì, nhưng một khi con người ta mất đi cảm giác đau, đó sẽ là một tổn thương chết người.

Quý Phi nói: "Không, chẳng ai nỡ hủy đi một bí kíp ngàn năm. Chính vì cô không thể đạt được suy nghĩ thống nhất với Tả Thời, nên anh ấy mới tìm tới chúng tôi."

Ngoài cửa sổ, phong cảnh vùn vụt lướt qua, nhưng tất cả đều không thể lọt vào mắt Hạ Trú. Cô chỉ cảm thấy lồng ngực rất bí bách. Một mặt, cô liều mạng nói với chính mình Quý Phi đang dối trá, bí kíp năm xưa đã bị họ ăn cắp. Một mặt, từ tận đáy lòng một nỗi hoảng sợ đang nhen nhóm: Với mức độ si mê của Tả Thời dành cho bí kíp khi ấy, không phải không có khả năng anh đã giấu cô len lút hợp tác cùng Quý Phi và Vệ Bạc Tôn...

Hạ Trú cuộn chặt tay lại, đầu ngón tay lạnh toát.

Còn về việc Quý Phi phủ nhân mình tăng thêm liều lượng vào thuốc lá của Lục Đông Thâm, cô đã tin. Cũng không biết vì sao lại tin, có lẽ là vì lời nói khẳng định của Quý Phi: Việc đã đến nước này, tôi còn cần phải lừa dối cô không?

Việc thêm thắt thành phần vào thuốc lá của Lục Đông Thâm một khi bị điều tra ra, thì không thể chỉ là chuyện mất chức đơn giản như vậy. Thêm nhiều cỏ địa hồn vào sẽ gây nghiện cho người hút, thệm chí còn có hậu quả nghiêm trọng hơn. Đây là âm mưu sát hại, khác với việc luc trước cô ta lợi dụng thuốc lá của Lục Đông Thâm và mùi hương không khí hình thành Lycorin.

Từ mức độ nặng nhẹ của sự việc mà xem xét, nếu sản phẩm mới của thương hiệu H sử dụng phương án ban đầu của Quý Phi đúng là sẽ gây ra một cú trí mạng cho Hạ Trú. Thế nên, Quý Phi đã lợi dụng rượu thịt quả của Nguyễn Kỳ để phá hoại khứu giác của Hạ Trú, từ đó tranh thủ thời cơ. Lý do này chấp nhận được.

Còn về chuyện Lycorin, Quý Phi vẫn một mực nói mấy câu như "Tôi không biết", "Tôi thật sự không ngờ đến", có lẽ vì ngại Cận Nghiêm vẫn đang ngồi ngay gần đó.

Nhưng Hạ Trú nói một câu trúng tim đen: Một Phó hội trưởng Hội Văn thuật, nhà phân tích mùi hương của tập đoàn Lục Môn, cô bảo cô không biết, không ngờ? Có thể sao?

Thái độ lúc đó của Quý Phi thật sự đã mềm mỏng hơn rất nhiều.

Hạ Trú đưa ra phân tích của mình: "Khi đó cô muốn đá Trần Du đi đúng không?"

Đây không phải là một suy đoán vô căn cứ.

Khi Hạ Trú chưa về Bắc Kinh, Trần Du một mình một cõi ở Skyline. Cô ấy được Lục Đông Thâm một tay đề bạt, hơn nữa nếu không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cô ấy sẽ nhanh chóng bước chân vào Lục Môn. Tuy rằng mang danh theo học Quý Phi, nhưng Quý Phi đâu phải con ngốc, Trần Du là người của Lục Đông Thâm, cô ta không phòng sao được?

Nếu thật sự có ngày nào đó Lục Đông Thâm ngồi lên chiếc ghế quyền lực thì với một người được anh cất nhắc như Trần Du, thế lực cũng sẽ rất lớn. Thế nên khi đó, Trần Du chính là mối họa của Quý Phi.

Trần Du muốn bước vào Lục Môn, ở dưới trướng Quý Phi là phải có bài kiểm tra khảo sát. Việc thay đổi công thức cần có thời gian theo quy định. Từ trước khi Hạ Trú tìm ra vấn đề của công thức, giấc ngủ của Lục Đông Thâm đã ít nhiều chịu ảnh hưởng. Khi đó sở dĩ Hạ Trú lạnh gáy là vì cô biết nếu cứ ở lâu trong bầu không khí đó, sức khỏe của Lục Đông Thâm chắc chắn sẽ tổn hại nghiêm trọng.

Nhưng thời gian dài ấy thật sự phải là rất dài, cần nhiều năm mới có thể bị ảnh hưởng.

Khi đó Hạ Trú đã nghe ngóng một lượt trong công ty, được biết thời gian mà Trần Du vốn dĩ sẽ vào Lục Môn. Nếu không vì cô được Lục Đông Thâm đưa về, xóa tan hy vọng bước chân vào Lục Môn của Trần Du thì với thời gian nhậm chức đã định, Quý Phi vừa hay có thể kiểm soát hiệu quả mùi hương chỉ ảnh hương tới giấc ngủ của Lục Đông Thâm.

Nói một cách khác, một khi Trần Du vào Lục Môn làm việc, Quý Phi sẽ lấy thành tích quý khứ của cô ấy ra xem xét. Cô ta là giám khảo chính, tới lúc đó nói gì chẳng được, sẽ tính toán mọi tội lỗi làm Lục Đông Thâm mất ngủ lên đầu loại thuốc lá do Trần Du làm riềng. Toàn bộ ekip mùi hương của Lục Môn đều là người của Quý Phi, Trần Du muốn ngụy biện cũng khó.

Có điều, Quý Phi tính trăm phương ngàn kế cũng không tính được Hạ Trú sẽ đáp xuống Lục Môn, làm loạn toàn bộ kế hoạch của cô ta...

~Hết chương 352~
Bình Luận (0)
Comment