Ngụy Trang Thành Trai Thẳng

Chương 23


Nhiệt độ của nước ở phía trong cùng suối nước nóng có hơi nóng.

Năm người bước xuống nước, đồng loạt phát ra tiếng ngâm nga, "Thoải mái quá."
Cảm giác ngâm suối nước nóng rất sảng khoái.

Lý Tấu Tinh dựa vào thành hồ nhắm mắt nghỉ ngơi, vẻ mặt thỏa mãn.

Hơi nước bốc lên đáp vào mặt anh, cảm giác thư thái làm cho tinh thần lực thoát ra ngoài, tia sáng trắng tán loạn dưới đáy nước.

Tế Du Hi Nam ngạc nhiên nhìn tinh thần lực của anh, "Sao nó lại tăng động thế chứ."
Tinh thần lực thân mật chạy vòng quanh anh, sau đó chạy đến cạnh một người khác như một làn khói.

Đề tài tán gẫu của tụi con trai chỉ có mấy cái, mới trò chuyện vài câu đã bắt đầu đùa giỡn, người đứng xem thôi cũng bị tạt nước đầy mặt.

Lý Tấu Tinh đang hưởng thụ thì bỗng bị tạt nước vào mặt.

Tế Du tạt lầm người lúng túng, "Cậu nghe tôi nói đã!"
Lý Tấu Tinh quẹt nước trên mặt đi, nhếch môi cười nham hiểm, "Muộn rồi!"
Anh đứng dậy thả lỏng cơ bắp, đột nhiên nhào về phía bọn họ.

Lúc đình chiến Cố Vấn Thành leo lên bờ đi lấy khăn tắm đưa cho bọn họ.

Bỗng bên trái truyền đến tiếng hét yếu ớt.

Là tiếng con gái.

Năm người sững sờ.

Cố Vấn Thành nhanh chóng quấn khăn tắm quanh eo, cau mày hô về góc tối phía bên trái: "Đàn chị?"
Có thể đạt đến năm sao căn bản đều là đàn chị.

Cô gái vừa mới hét lên xấu hổ, "Phải, xin lỗi."
Cô chậm rãi bước ra từ trong bóng tối, đôi chân trắng gầy rụt rè bước từng bước nhỏ, cô gái cúi đầu, mảng hồng lan từ cổ đến cả sau tai.

Tay chân cô luống cuống, giải thích: "Tôi cho rằng, tôi cho rằng bên trong không ai..."
Giọng nói càng ngày càng nhỏ, một cô gái hướng nội dễ thẹn thùng.

Cố Vấn Thành và cô đứng đờ người hai bên trái phải.

Lý Tấu Tinh đạp nước bước lên, nước trên người anh chảy xuống rào rào.

Âm thanh này kinh động đến hai người trên bờ, theo bản năng quay qua nhìn anh.

Cô gái trợn mắt lên, lập tức nhắm chặt lại, mặt đỏ đến mức đỉnh đầu như muốn bốc khói.

Nói thật ra, Lý Tấu Tinh vẫn luôn duy trì thái độ thưởng thức với phái nữ, cái này không liên quan đến tình yêu hay mấy tư tưởng không trong sáng.

Trong mắt anh, con gái đều có nét đáng yêu riêng, đặc biệt là đối với những người chân thành, dám yêu dám hận.

Bây giờ anh cảm thấy cô gái trước mặt này đáng yêu đến lạ, không muốn để cho con gái người ta lúng túng, anh mở miệng trêu đùa, "Người đẹp từ đâu tới vậy?"
Một đám anh em phía sau khinh bỉ nhìn anh, lúc khóe mắt anh liếc tới thì dựng ngón cái, từng người hối hận sao mình không phản ứng nhanh hơn Lý Tấu Tinh.

Cô gái xấu hổ không dám nhúc nhích, thấp giọng, "Cậu...!cậu nói chuyện cho cẩn thận."
Giọng mềm cứ như làm nũng.

Vẻ mặt Cố Vấn Thành khựng lại, không nói tiếng nào ngồi xuống bên cạnh, dùng sức xoa bắp chân.

Mới xoa mấy cái Lý Tấu Tinh đã ngồi xổm trước mặt hắn, hơi nóng do mới ngâm suối nước nóng phả tới trên người Cố Vấn Thành.

Anh kéo tay Cố Vấn Thành ra, dán tay mình vào, "Bị chuột rút hả?"
"Ừ," Cố Vấn Thành cười khổ, "Không ngờ ở độ tuổi này mà còn có thể bị chuột rút."

"Cậu mới bao lớn chứ, em trai nhỏ?" Lý Tấu Tinh giương mắt nở nụ cười.

Bắp chân Cố Vấn Thành căng cứng như tảng đá.

Lòng bàn tay ấm áp của anh xoa từ chính giữa ra bốn phía, từ từ xoa dịu bắp chân đang căng cứng.

Cô gái phía sau lúng túng, mắt rưng rưng, luống cuống đến sắp khóc.

Cố Vấn Thành nhếch khóe môi, trưng ra nụ cười được yêu thích nhất, chỉ cho cô đường đi ra ngoài, "Đi ra theo hướng đó, phía trước vẫn còn vài suối nước nóng."
Cô gái làm như không thấy nụ cười kia, tủi thân nhìn bóng lưng Lý Tấu Tinh, nói câu cảm ơn rồi như chạy ra ngoài như một cánh bướm.

Nụ cười Cố Vấn Thành vẫn không thay đổi.

Lý Tấu Tinh ngừng tay.

Cố Vấn Thành cúi đầu đối diện với anh, nhìn vào mắt anh.

Lý Tấu Tinh không chắc chắn hỏi: "Tâm trạng không tốt?"
Cố Vấn Thành hơi kinh ngạc, suy nghĩ một chút, nới lời trong lòng cho anh nghe, "Chẳng qua tôi cảm thấy cô gái kia thích cậu mà không thích tôi."
Còn không bằng thích hắn, ít nhất Cố Vấn Thành sẽ không bị tình yêu mê hoặc.

Hắn thật sự nghĩ như vậy, dù sao cũng không ai muốn thấy anh em của mình trầm mê trong chuyện tình cảm.

Đàn ông con trai theo lời Hi Nam nói thì đầu tiên phải lo sự nghiệp.

Lăn lộn thành danh rồi yêu đương cũng không muộn.

Lý Tấu Tinh hừ một tiếng, bàn tay vỗ lên đùi hắn phát ra tiếng vang dội, "Trẻ con."
Cố Vấn Thành, "Ha ha."
Sao có thể gọi là trẻ con được, cái này gọi là nghĩ cho anh em.

...!
Sau khi trở về trường bọn họ phải lên lớp với học sinh mới, nửa ngày trôi qua trong nhàm chán.

Giáo viên trong lớp rất dịu dàng với bọn họ, nhiều lần hỏi bọn họ có hiểu bài hay không, còn chúc bọn họ làm kiểm tra tinh thần lực may mắn.

Học sinh trong lớp rất tò mò với bọn họ, mấy trăm người trong phòng học lớn thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn lén.

Đội Mộng Chi là ấn tượng đầu tiên của học sinh mới với trường quân đội Thừa Dương, mặc dù bọn họ cùng khóa nhưng khoảng cách rất xa.

Thỉnh thoảng gặp nhau, đối với bọn họ mà nói mọi thứ về đội Mộng Chi đều khiến bọn họ tò mò.

Mấy ánh mắt nhìn lén kia làm bọn họ cứ có cảm giác trở thành nhân vật của công chúng, lưng Hi Nam căng cứng cả một buổi trưa không dám động đậy, sợ mình làm rớt giá các đồng đội.

Nhưng hắn nào có biết trong mắt người khác dù cho có ghen tỵ hay không phục đến đâu thì địa vị của bọn họ vẫn cao nhất trong đám học sinh mới, người người đều nghe danh.

Trên thực tế, sau khi biết bọn họ nhận nhiệm vụ thì không ít người đi tìm giáo viên yêu cầu được nhận nhiệm vụ, không tin mình không bằng đội Mộng Chi.

Nhưng đều bị giáo viên thực thể hóa tinh thần lực đánh chạy về.

Sau khi tan lớp, bọn họ được dẫn đến sân huấn luyện thể lực.

Sau khi biết đội Mộng Chi sẽ kiểm tra lại tinh thần lực, học sinh đến xem trò vui ngày càng nhiều, cuối cùng số người lên đến hàng trăm.

Bọn họ vẫn đang không ngừng truyền tin tức đi.

"Mau đến xem đội Mộng Chi kiểm tra trị số tinh thần lực, tôi có linh cảm tinh thần lực bây giờ của bọn họ sẽ đứng đầu."
"Hi vọng vậy, dù sao Swarin cũng điên rồi, nghe nói hắn ta đã ba ngày ba đêm không nghỉ ngơi, đang cố gắng thực thể hóa tinh thần lực."
"Tôi cho rằng không cần phải sốt sắng như vậy, dù sao trong vòng một tháng mà có thể thực thể hóa tinh thần lực đều là thiên tài trong thiên tài."
Có người nói tiếp: "Có thể không sốt sắng được sao? Dù sao hắn vẫn là học sinh mới có tinh thần lực cao nhất, kết quả thì hai người 1800+ dưới hắn đã có thể vận dụng tinh thần lực thành thạo.

Nếu tôi là hắn thì tôi cũng sẽ cưỡng ép chính mình."

Những câu nói này đều truyền hết vào tai Lý Tấu Tinh.

Anh có chút bất đắc dĩ, rất đồng tình với Swarin trong miệng bọn họ.

Còn nhỏ tuổi mà đã bị so sánh với nam chính với đàn em của nam chính, quả thật rất uất ức.

Lúc Swarin biết bọn họ muốn kiểm tra tinh thần lực thì vội vã cùng bạn cùng phòng đến hiện trường.

Có người quen gọi tên của hắn nên ngày càng nhiều tầm mắt tập trung vào hắn ta.

Một nửa đồng tình, một nửa cười trên nỗi khổ của người khác.

Sắc mặt Swarin càng thêm tái nhợt, hắn nắm chặt hai tay, không nhìn những người khác, vẻ mặt bình tĩnh.

Bạn cùng phòng nhìn vẻ mặt của hắn, an ủi: "Tinh thần lực của cậu tới 2031, dù là ai cũng không thể trong thời gian ngắn như vậy mà tăng thêm hơn 200 điểm, Swarin đừng lo."
"Không, không phải..." Swarin không biết bày tỏ suy nghĩ trong lòng mình ra sao, hắn dứt khoát không giải thích, chăm chú nhìn về phía đội Mộng Chi đứng trước máy kiểm tra.

Bọn họ một nhóm năm người, mỗi người đều cao ráo đẹp trai, chói mắt hấp dẫn.

Từ động tác trao đổi có thể nhận ra bọn họ rất thân mật, như thể sự tự tin là chủ đề muôn thuở của bọn họ.

Trong mắt Swarin lộ ra ánh sáng nhỏ bé.

Sau khi giáo viên xóa trị số về 0 thì cười nói động viên: "Chớ lo lắng, đây không phải lần đầu kiểm tra, cố hết sức hướng tinh thần lực của em về máy cảm ứng là được."
Hi Nam Tế Du Lăng Niên ăn ý nhường vị trí cuối cho Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành, ba người bọn họ lần lượt từng người kiểm tra tinh thần lực.

Không biết có phải do thường bị tinh thần lực của Cố Vấn Thành với Lý Tấu Tinh vây quanh hay không, tinh thần lực của ba người đều tăng lên một ít!
Tuy rằng không nhiều nhưng thực sự khiến người ta rất kinh hỉ!
Trên mặt giáo viên tràn đầy ý cười, ánh mắt nhìn bọn họ cứ như phát hiện một mớ bảo bối.

Lúc đến phiên Lý Tấu Tinh với Cố Vấn Thành, giọng điệu giáo viên không thể nào dịu dàng hơn được nữa, "Ai trước?"
Cố Vấn Thành với Lý Tấu Tinh liếc mắt nhìn nhau.

Mặt trời nhỏ của bọn họ hếch hếch cằm, tiến lên một bước đứng trước máy kiểm tra.

Không phải tinh tướng, Lý Tấu Tinh thấy lần này tinh thần lực của mình sẽ tăng thêm rất nhiều.

Lần kiểm tra trước kia anh vẫn chưa quen cách dốc hết toàn lực, bây giờ không giống như vậy, anh sử dụng tinh thần lực ngày càng thành thục.

Anh đưa tay đặt lên máy cảm ứng, tập trung.

Cố Vấn Thành bên cạnh, "Đừng để thua tôi đó."
Thắng hay thua không phải xem tâm trạng của cậu sao.

Lý Tấu Tinh phỉ nhổ, càng thêm nghiêm túc, vận dụng hết toàn bộ tinh thần lực hướng về phía máy cảm ứng.

Swarin vô thức bước về phía trước vài bước.

Dữ liệu trên máy kiểm tra không ngừng tăng vọt, nhanh chóng lên tới trị số 1800.

Giờ khắc này bọn học sinh đến xem trò vui cũng ngừng thở, tất cả chú ý đều dồn hết vào trị số trên máy cảm ứng, nghĩ xem rốt cuộc là như cũ hay cao hơn?
Một giây sau bọn họ liền nhận được đáp án, trị số tinh thần lực vẫn tiếp tục tăng lên, mấy giây sau lại vượt qua 2000.

Cậu ta quả thật tăng thêm rất nhiều...!
Bạn cùng phòng bên cạnh Swarin hít một ngụm khí lạnh, không thèm để ý hắn vẫn còn bên cạnh, "Cái này cũng quá trâu bò!"
Phải biết rằng bọn họ mới kiểm tra tinh thần lực cách đây hơn hai tuần thôi.

Chờ sau khi trị số tinh thần lực ổn định, Lý Tấu Tinh mới thu tay về.


Các đồng đội ôm tiến lên bá cổ kéo tay anh, từng người còn muốn kích động hơn anh.

"Ôi vãi, Lý Tấu Tinh," Hi Nam nhỏ giọng, "Mịa nó cậu nhất định phải mời khách! Tôi muốn tới thế giới giả lập vườn hoa trên không chơi! Chơi thế giới trả tiền!"
Hắn nói xong làm Tế Du với Cố Vấn Thành cười trộm.

Lăng Niên hoàn toàn không biết xảy ra chuyện gì nhướng mày, trên vẻ mặt không cảm xúc có thêm chút mê man, "Gì thế?"
Giữa bọn họ xảy ra chuyện gì mà hắn không biết ư?
Giáo viên cười đến híp cả mắt nhìn bọn họ đùa giỡn, cầm bút, vui rạo rực viết lên mặt sau tên Lý Tấu Tinh số 2150.

Học sinh ưu tú nhất trong lịch sử trường quân đội Thừa Dương có trị số là 2300, tinh thần lực của Lý Tấu Tinh vẫn còn chênh lệch một chút với hắn.

Thế nhưng bất kể là tốc độ tăng tiến tinh thần lực hay là lực khống chế, cái gì cũng làm cho giáo viên rất vui mừng.

Cảm giác phát hiện bảo vật, lứa này không thua thiệt!
Tiếp theo chính là Cố Vấn Thành, chờ sau khi trị số tinh thần lực của hắn ngừng lại, toàn trường đều hoan hô tên đội Mộng Chi.

Các học sinh vốn chỉ đến xem trò vui bị vả mặt hai phát, lúc trước còn có thể khen lợi hại nhưng giờ chỉ đành ngậm miệng.

Cảm thấy hơi bất lực, còn rất ước ao.

Lần này Cố Vấn Thành vẫn khống chế tinh thần lực xuống thấp, dữ liệu giống với Lý Tấu Tinh, đều là 2150.

Hắn sung sướng đi tới trước mặt Lý Tấu Tinh, hỏi anh, "Hạng nhất, hiện giờ cảm thấy thế nào?"
Lý Tấu Tinh nâng cằm suy nghĩ một lát, "Tiếp tục cố gắng để ngang hàng số 1?"
Cố Vấn Thành cười ha ha.

Tiếp theo ngoại trừ huấn luyện thể lực ra thì không cần làm gì nữa, bọn họ đang muốn đi qua sân huấn luyện thì trong đám đông có mấy người đi thẳng tới trước mặt bọn họ.

Năm người bọn họ nhìn về phía đám người kia.

Các bạn cùng phòng theo Swarin qua đây đều muốn khóc, kiên cường chống đỡ không để mất mặt, thế nhưng đáy lòng chột dạ, luôn có cảm giác run chân.

Bọn họ vừa thấy Swarin muốn tới đây thì cho rằng hắn định gây rối, tuy cảm thấy tỷ lệ thắng không lớn nhưng dù sao cũng là bạn cùng phòng nên đành đi theo, bây giờ đang hối hận muốn chết.

Toàn bộ người đội Mộng Chi đang nhìn bọn họ chăm chú.

Loại ánh mắt chăm chú này còn khiến người ta căng thẳng hơn so với giáo viên.

Swarin cũng rất hồi hộp, hắn nắm chặt hai tay, móng tay bấm vào da thịt mới giúp hắn thốt nên lời, "Tôi là Swarin."
Là nhóc đáng thương bị người khác đem ra so sánh với nam chính.

Lý Tấu Tinh cười, "Chào cậu."
Nụ cười của anh xán lạn, nhìn dễ gần hơn so với những người khác.

Mấy người thở phào nhẹ nhõm, Swarin nhìn bọn họ, ánh sáng trong mắt càng lúc càng lớn, "Tôi muốn, tôi muốn..."
Hắn lắp ba lắp bắp.

Bọn học sinh chờ xem kịch hay xung quanh đều sốt ruột thay hắn, cái khí thế này sao mà đi gây sự được?
Cuối cùng hắn cũng nói ra, "Tôi muốn gia nhập vào đội ngũ của các cậu."
Thiên tài nhỏ có tinh thần lực tới 2031 khẩn trương đến đổ mồ hôi hột, "Xin hãy cho tôi gia nhập đội ngũ của các cậu."
Đội Mộng Chi ngẩn hết cả người, bọn họ hai mặt nhìn nhau, nghi ngờ mình nghe lầm, "Cậu nói cái gì?"
Kỳ lạ, lúc này mà còn chưa lập đội ngũ à, lẽ nào tên Swarin này chưa có đội ngũ hả?
"Xin hãy cho tôi gia nhập vào đội ngũ của các cậu!"
Sau khi nói xong lần thứ nhất, lần thứ hai càng thêm vang dội mạnh mẽ.

Swarin không giấu được mong đợi và lo lắng, ánh mắt lướt qua từng người một trong đội Mộng Chi, tha thiết trong mắt khiến học sinh vây xem cũng sửng sốt.

Swarin này, có chút, có chút ngốc.

Có vẻ như rất muốn gia nhập vào đội ngũ.

Người trong đội cậu nhìn tôi tôi nhìn cậu, cuối cùng đồng loạt nhìn về phía Cố Vấn Thành, ánh mắt kia làm hắn chẳng biết làm sao, "Cậu giỏi cậu giải quyết!"
Lý Tấu Tinh cực kỳ tin tưởng nam chính, vì trong nguyên tác hắn có thể lựa ra đồng đội giỏi nhất trong đám người, vật phẩm tìm được cũng lợi hại đến quá đáng.

Cố Vấn Thành mang theo kỳ vọng của đồng đội quan sát Swarin, cuối cùng cười nói: "Xin lỗi, đội ngũ của chúng tôi đã thân quen.

Đây cũng không phải thời điểm thích hợp để người không quen gia nhập."
Ánh sáng trong mắt Swarin trở nên chết lặng, người vây xem ồn ào, tiếng bàn luận xôn xao ngày một lớn.

Những người khác trong đội Mộng Chi thở dài.


Không ngờ tới Swarin lại ngẩng đầu lên, hắn kiên định nói: "Vậy tôi sẽ chờ thời điểm thích hợp, tôi sẽ cố hết sức làm quen với từng người các cậu.

Xin hãy cho tôi một cơ hội!"
Cố Vấn Thành cũng trịnh trọng gật đầu, "Chúng tôi sẽ."
Chỉ cần còn cơ hội thì sẽ không buông bỏ hy vọng.

Swarin nghiêng mình với bọn họ, dẫn theo bạn bè quay người rời đi.

Bóng lưng kiên định.

"Hắn rất tốt," Cố Vấn Thành nhún nhún vai với đồng đội, "Chờ xem đi."
Các đồng đội gật gật đầu.

Bọn họ rất tán thưởng người chân thành.

Sau khi kết thúc huấn luyện thể lực trở về, người nghe được chuyện này ngày càng nhiều.

Trên đường bọn Lý Tấu Tinh trở về ký túc xá thì bị nhìn lén đến mức chai sạn luôn.

Lúc sắp đến dưới lầu một thiếu niên nổi giận đùng đùng đi về phía bọn họ, "Các cậu đứng lại!"
Thiếu niên này tóc vàng mắt xanh, tướng mạo vô cùng tuấn tú, chỉ là mặt đầy tức giận, khí thế hung hăng, nhoáng cái đã đi tới trước mặt bọn họ.

Ánh mắt quét qua từng người bọn họ, cuối cùng dừng lại trên người Lý Tấu Tinh, nghiến răng nghiến lợi, "Chính là cậu!"
Lý Tấu Tinh mê man, chỉ chỉ chính mình, "Cậu có chắc người cậu muốn tìm đẹp trai như này không?"
Thiếu niên cười lạnh hai tiếng, đi thẳng vào vấn đề, "Cậu phải chịu trách nhiệm với em gái tôi!"
Lời vừa nói ra làm cho mấy người ở đây thay đổi sắc mặt.

Lý Tấu Tinh nhăn mày lại, "Em gái cậu? Bạn học nhận nhầm người rồi, tôi không quen cô gái nào cả."
Người quen duy nhất trong trường chính là Na An.

Bọn Hi Nam gật đầu, cả ngày ở cùng Lý Tấu Tinh quả thực không thấy cô gái nào cả.

Thiếu niên càng tức hơn, cố nén giận, "Tối qua em gái tôi tới suối nước nóng thì gặp phải các cậu, cậu đùa giỡn nó, không tìm cậu chịu trách nhiệm thì tìm ai?"
Lý Tấu Tinh: "..."
Nhìn anh không còn lời nào để nói, thiếu niên liền cười lạnh hai tiếng, "Lẽ nào tôi nói sai à?"
"Anh nói sai rồi," Lý Tấu Tinh buồn cười, "Nếu như theo ý của anh thì người cần tôi chịu trách nhiệm nhiều lắm."
Anh tiện tay kéo một đồng đội qua, nắm tay nhỏ người ta, "Nắm tay như này cũng phải chịu trách nhiệm à?"
Cố Vấn Thành bị anh nắm tay không nói, "Ha ha."
Thiếu niên tức đỏ mặt, "Con trai sao có thể so với con gái?!"
"Anh kỳ thị giới tính à?" Lý Tấu Tinh nhăn mày lại, nhìn hắn đầy khiển trách.

Thiếu niên đột nhiên bị chụp cho cái tội lớn như vậy trợn mắt ngoác mồm, ánh mắt nhìn Lý Tấu Tinh lộ mờ mịt, "Cậu cậu cậu —— "
"Tôi không nói chuyện với người kỳ thị giới tính," Lý Tấu Tinh cây ngay không sợ chết đứng, không chút nào xấu hổ khi bắt nạt con nhà người ta, "Chờ anh uốn nắn tư tưởng lại xong rồi tới nói chuyện về em gái anh với tôi."
Nói xong ung dung nắm tay Cố Vấn Thành rời đi.

Cố Vấn Thành phía sau anh không nhịn được vui vẻ, cười đến mất hình tượng, "Lý Tấu Tinh."
Da mặt thật cmn dày.

Sau khi vào phòng Lý Tấu Tinh thở phào nhẹ nhõm.

Còn tưởng anh đã làm gì đó, đồng đội vô tình cười nhạo xong mới bắt đầu điều tra đôi anh em kia là ai.

Lăng Niên nhanh chóng nhận được tin tức, sáng tỏ, "Là con của cán bộ cấp cao trong trường."
Chẳng trách có thể ra vào suối nước nóng bị hạn chế.

Tế Du nói đùa: "Cậu chịu trách nhiệm cũng được á, cô gái kia rất đáng yêu."
Lý Tấu Tinh mặt đầy khiếp sợ, "Cậu cũng kỳ thị giới tính à?"
Anh lại giơ tay muốn túm Cố Vấn Thành, Cố Vấn Thành lùi về sau một bước né tránh, cười híp mắt nhìn anh đùa giỡn.

Tế Du cũng góp vui, "Vậy cũng được, tôi không kỳ thị giới tính.

Cậu không chỉ nắm tay Vấn Thành mà còn cởi trần tắm chung với cậu ấy, lại còn ngủ chung một phòng lâu như thế.

Tôi không kỳ thị giới tính nữa, tôi nhất định phải khiến cậu chịu trách nhiệm với Vấn Thành."
Vẻ mặt Lý Tấu Tinh phức tạp.

Hi Nam Lăng Niên nhìn thấy vẻ mặt của anh liền vui vẻ, có thể đùa được Lý Tấu Tinh quả thực rất sung sướng, cũng gia nhập cuộc chơi: "Nhất định phải chịu trách nhiệm với Vấn Thành, bảo chúng ta là người không kỳ thị giới tính chứ."
Cố Vấn Thành nhìn Lý Tấu Tinh bị làm khó dễ, cũng đến gần đùa anh: "Có nghe thấy không?"
"Đừng đùa," Lý Tấu Tinh nghiêm mặt, "Mọi người đều là đàn ông."
Anh càng như vậy bọn họ lại càng hăng hái..

Bình Luận (0)
Comment