Ngụy Trang Thành Trai Thẳng

Chương 45


Dũng sĩ cực kỳ can đảm kéo ma vương vào một căn phòng riêng.
Lý Tấu Tinh ngồi trên ghế ở thư phòng, nhìn xem Cố Vấn Thành có thể làm gì.
Trong đầu Cố Vấn Thành không ngừng xuất hiện cảnh tượng anh đụng chạm công chúa, bất kể là nắm tay hay sắp sửa chạm môi, tất cả điều này gần như đốt cháy sạch lý trí của Cố Vấn Thành.
Loại dục vọng chiếm hữu với Lý Tấu Tinh này lớn khủng khiếp.
"Cậu định làm gì," Lý Tấu Tinh đan chân vào nhau, dò xét hắn, "Nếu như muốn dùng mỹ nhân kế thì ít nhất cũng phải là một quý cô chứ."
"Tôi chỉ muốn tốt cho cậu thôi," Cố Vấn Thành cứng ngắc nhếch môi, "Hôn dữ liệu của thế giới giả lập, sau khi hoàn thành nhiệm vụ thì đây là một chuyện rất ngớ ngẩn."
Lý Tấu Tinh chau mày.
Cố Vấn Thành phiền não, hắn bắt đầu đi tới đi lui trong thư phòng, cứ mỗi một bước đi lý trí như bị nghiền ép.
Không biết hệ thống giao cho Lý Tấu Tinh nhiệm vụ gì, có lẽ thật sự biến anh thành NPC.
Bước chân hắn chợt dừng lại.
Lý Tấu Tinh nhìn hắn đi tới trước mặt mình, đôi mắt tràn đầy vẻ phức tạp, "Lý Tấu Tinh?"
Ma vương đại nhân nhíu nhíu mày, khóe miệng không vui mà xụ xuống, cái phản ứng này không thể nghi ngờ nói rõ cho hắn biết bây giờ anh chính là một ma vương đơn thuần.
Cố Vấn Thành cứng đờ bất động.
Hắn lại rơi vào một cái một vòng luẩn quẩn nhỏ hẹp nguy hiểm, tư tưởng chống lại tình cảm, tình cảm lại sinh trưởng mạnh mẽ dưới sự tự lừa dối bản thân.
Rất nguy hiểm, vô cùng nguy hiểm, hắn không biết phải làm thế nào, hắn thậm chí còn không biết mình muốn cái gì.
Không muốn Lý Tấu Tinh hôn môi với người con gái khác, tại sao không muốn? Vì sao hắn lại muốn kiểm soát Lý Tấu Tinh, sao cả ngày lẫn đêm đều muốn hôn môi.
Hắn hận không thể chết trên đầu lưỡi của Lý Tấu Tinh, một ngày 24 giờ đều muốn hôn môi vĩnh viễn không dứt!
Điều này rốt cuộc biểu thị cái gì...
Hắn bắt đầu suy tư, nghiền ngẫm vấn đề thường ngày, vẻ mặt lại dần dần trở nên mờ mịt.
Không phải là đối thủ, cũng không phải là bạn bè, vậy thì có thể là cái gì?

Lý Tấu Tinh nhìn vẻ mặt của Cố Vấn Thành, chợt thở dài.
Cố Vấn Thành vừa nôn nóng đi tới đi lui vừa bận suy nghĩ thế mà lại không bỏ sót tiếng tiếng thở dài này của anh, nhoẻn miệng, "Ma vương đại nhân sao lại thở dài thế?"
—— Nhìn xem, mọi thời mọi khắc anh đều muốn biết Lý Tấu Tinh đang nghĩ gì.
Lý Tấu Tinh, "Dũng sĩ, lại gần ta một chút."
Cố Vấn Thành đi tới trước mặt anh, ngồi lên bàn sách đối diện anh.
Lý Tấu Tinh đứng lên, thân hình cao lớn đè trên người hắn.
Ánh nến trong căn phòng in hình ảnh ma vương chống tay hai bên bàn lên rèm cửa dày nặng, vây lấy Cố Vấn Thành trong một khoảng không gian, sau đó cúi đầu xuống hôn lên đôi môi hắn.
Cánh môi phủ lên môi hắn, sau giây lát triền miên dịu dàng, đầu lưỡi len vào khe hở giữa môi.
Cố Vấn Thành nhắm chặt hai mắt, hé mở bờ môi, mu bàn tay của cánh tay dựa vào bàn nổi đầy gân xanh.
Đầu lưỡi trượt vào trong, liếm láp đảo quanh trong khoang miệng hắn.
Đây là hôn, không phải giúp đỡ lẫn nhau.
Nụ hôn đầy ắp dịu dàng quý trọng.

Bàn tay chống lên bàn của Lý Tấu Tinh không tự chủ được nắm lấy eo hắn, siết thành một độ cong đáng kinh ngạc.
Gân xanh trên trán Cố Vấn Thành cũng nổi lên, hắn nhẫn nhịn, song cuối cùng vẫn không nhịn được mà giơ tay ra ôm lấy anh.

Nụ hôn từ nhẹ nhàng dần trở nên nóng bỏng, tay Lý Tấu Tinh đặt sau lưng hắn siết chặt, làm quần áo hắn nhăn nhúm hết cả lên.
Nụ hôn dần mất kiểm soát, đối đầu, như hai dã thú đang tranh đoạt địa bàn.
Đáng sợ.
Tại sao lại có loại cảm giác mất đi linh hồn này.
Thở hổn hển buông tha nhau, trong mắt hai con dã thú lóe lên ánh đỏ.

(D.: Đang nhập vai nên mình đổi xưng hô nhé)
"Ngươi thích ta," Lý Tấu Tinh thoải mái đến độ mọc ra sừng ác ma trên đầu, "Nếu ngươi thay công chúa gả cho ta, ta có thể ngừng lại bước chân xâm lược các ngươi."
Ngón tay Cố Vấn Thành run rẩy
Hắn bước xuống đất, tay run run đặt trên khuy cài áo.
Lý Tấu Tinh cầm đôi bàn tay run rẩy ấy, dùng giọng điệu ra mệnh, như đang nói một sự thật hiển nhiên, "Ngươi thích ta."
Ngươi thích ta, ngươi thích ta, ngươi thích ta...
Một tên con trai, sao có thể thích một tên con trai khác chứ?
Bàn tay được nắm trong tay càng run hơn.

Lý Tấu Tinh đặt tay hắn lên môi hôn, không nỡ, từ lòng bàn tay hôn qua mu bàn tay, hôn đến tận khi tay hắn ngừng run rẩy.
Trong một thế giới chỉ có tình yêu nam nữ, việc tư tưởng bị lật đổ còn đáng sợ hơn việc lừa mình dối người.
"Vậy còn cậu," Cố Vấn Thành hít sâu một hơi, ánh mắt bỗng chốc mắt trở nên sắc bén, nhìn chằm chằm vào Lý Tấu Tinh, "Cậu có thích tôi không?"
Hắn giống như nhìn xuyên qua lớp ngoài ma vương này, xoáy sâu vào linh hồn Lý Tấu Tinh, đồng thời tuyệt đối không cho phép anh nói ra chữ "Không".
Lý Tấu Tinh nở nụ cười, "Thân là ma vương, bắt đầu từ bây giờ ta ngừng xâm lược."
Câu này vừa dứt, chữ "Qua ải thành công" trên không trung bắn ra pháo hoa.
Cố Vấn Thành ẩn chứa tức giận, bá đạo, "Trả lời câu hỏi của tôi."
Chốc lát sau toàn bộ không gian biến mất, bọn họ thoát khỏi trò chơi.
"Mấy cái thế giới này đều do quân đội đặc biệt chuẩn bị cho chúng ta nhỉ," Hi Nam vẫn còn duy trì tư thế ăn đồ ăn, "Vừa trẻ con vừa đơn giản, không kích thích chút nào!"
Dạ hội vẫn còn tiếp tục, cũng vẫn còn người đang đứng xếp hàng đợi tiến vào thế giới giả lập.

Khoảnh khắc Cố Vấn Thành mở mắt ra hắn liền rời khỏi chỗ chạy đến trước mặt Lý Tấu Tinh, hung tợn kéo cổ áo anh.
Ánh mắt hung ác, chứa đựng thô bạo.
Lý Tấu Tinh cảm thấy nếu mình giả vờ biết hết mọi chuyện thì một giây sau anh phải đón nhận quả đấm của hắn.
Vì thế anh chủ động mở miệng, "Tôi thành NPC, lúc cuối cậu hỏi tôi một câu hỏi phải không?"
Cố Vấn Thành chậm rãi buông lỏng tay, cả người hắn tràn ngập buồn bực, đột nhiên túm lấy Lý Tấu Tinh kéo tới hành lang bên cạnh.
Hắn đè hai bên Lý Tấu Tinh lại, chưa giải thích thích gì mà đã giận dỗi hôn lên môi anh.
Mút lấy đầu lưỡi, nuốt lấy nước bọt của anh một giọt cũng không tha, lần này hắn rõ ràng cảm nhận được.
Hắn có cảm giác.
Với Lý Tấu Tinh, một người anh em tốt hỗ trợ nghiên cứu khoa học, hắn thế mà lại có cảm giác.
Mịa nó!
Một đấm nện vào vách tường, môi Lý Tấu Tinh đã bị hắn cắn đến sưng lên, cau mày hít khí, "Rách rồi."
Cố Vấn Thành vội vàng tiến tới gần mượn ánh đèn bên ngoài quan sát môi anh, thật sự bị hắn cắn ra một cái lỗ.
Hắn chưa kịp nghĩ đã theo bản năng hút đi vết máu đang chảy ra.
Đây là máu của Lý Tấu Tinh.
Hắn càng hút hăng hái hơn.
Lý Tấu Tinh bất lực đẩy hắn ra, máu đã bị hút cho ngừng chảy, "Vấn Thành, cậu khát à?"
Nam chính nhìn anh không nói lời nào, hồi lâu sau mới mở miệng hỏi: "Cậu thích con gái hả?"
Cậu có thể bẻ cong tôi, nhưng cậu không thể còn chưa bẻ đã hỏi tôi có thích con gái hay không, ít nhất phải nể mặt tác giả, cho hắn biết tôi luôn giữ vững thiết lập thẳng băng.
Lý Tấu Tinh ậm ờ, "Ừm."
Lời này vừa dứt anh liền nhìn thấy Cố Vấn Thành nở nụ cười.
Một nụ cười cực kì lạnh lẽo, khiến da đầu tê dại.
"Tấu Tinh," giọng điệu hắn dịu dàng, "Nếu như cậu gặp được người con gái mình thích, nhất định phải nói cho tôi biết nhé, được không? Tôi sẽ tham khảo giúp cậu."
Lý Tấu Tinh tê dại cả da đầu, gật đầu một cái.
Cố Vấn Thành rất hài lòng.


Hắn lui về sau một bước, suy nghĩ một chút lại tiến lên kéo tay Lý Tấu Tinh, nắm tay kéo anh đi về hướng ký túc xá.
"Trở về?"
"Về tắm rồi ngủ," ngón tay út của Cố Vấn Thành gãi tới gãi lui trong lòng bàn tay anh, làm anh ngứa ngáy không thôi, "Nơi này không có gì để nán lại nữa."
"Còn bọn họ?"
"Bọn họ có bạn nhảy."
Sau khi trở lại ký túc xá, Cố Vấn Thành tiến vào phòng tắm đầu tiên, ngay cả quần áo cũng không mang theo.

Lý Tấu Tinh đoán hắn vội vã đi sóc lọ.
Nhưng chốc lát sau trong phòng tắm đã truyền đến tiếng hét của Cố Vấn Thành.
Lý Tấu Tinh cầm quần áo chuẩn bị đưa cho hắn.

Cố Vấn Thành lau mặt, sau khi nhận lấy từ trong khe cửa vẫn không có hành động gì tiếp theo.
Hắn xối nước nóng, nhắm mắt trầm tư.
Chau mày, môi mím lại thẳng tắp.
Một hồi lâu sau, hắn bắt đầu tự thân vận động.
Âm thanh thưa thớt che lấp mùi vị và tiếng vang, giấy phút cuối cùng, từ trong kẽ răng phát ra, "Lý Tấu Tinh..."
Sau khi xong việc Cố Vấn Thành mở mắt ra, hắn đóng vòi nước lại rồi lau đi hơi nước bám trên mặt gương, nhìn chính mình trong đó.
Ánh mắt tựa lửa, tràn đầy vẻ phải có bằng được.
Mịa nó.
Hắn muốn Lý Tấu Tinh.
Muốn hôn chết trên đầu lưỡi anh..

Bình Luận (0)
Comment