Ngụy Trang Thành Trai Thẳng

Chương 70

Lòng chùng chẳng ích gì, cơ thể chùng xuống mới có tác dụng.

Dựa theo lý giải của Cố Vấn Thành, hắn là phía điều khiển, nhưng lần đầu tiên mà lại thực hiện tư thế này thì bên chịu đựng rất dễ bị thương.

Ít nhất về kiến thức lý thuyết Lý Tấu Tinh bỏ xa Cố Vấn Thành cả trăm con phố, cái tư thế này, bây giờ thật sự không thể dùng được.

Ngó thấy Cố Vấn Thành lại lâm vào thế giới của riêng hắn, Lý Tấu Tinh quyết định tự mình ra tay cơm no áo ấm.

Cố Vấn Thành hơi cứng còng rồi lại lập tức cố gắng thả lỏng, nếu như nhớ không lầm thì điều này là bình thường.

"Để tôi thử xem," Lý Tấu Tinh, "Tôi tìm thử một chút..."

"... Được."

Mình thực sự quá vô dụng, chuyện như vậy còn cần đối phương đi tìm, mà mình lại là người nắm quyền chủ động trong hai người. Cố Vấn Thành cau mày, cảm thấy rất mất mặt.

Chủ nghĩa gia trưởng khiến hắn cảm thấy thất bại, cảm giác thất bại làm cho hắn xấu hổ hơn.

Lý Tấu Tinh tìm đề tài dời đi lực chú ý của hắn, "Tôi nhớ chúng ta vẫn còn kỳ hạn một tháng."

Cố Vấn Thành cảnh giác tức thì, "Không phải là mười ngày sao?"

Được thôi, mười ngày.

Lý Tấu Tinh, "Vậy thì cũng còn mười ngày nữa."

"Em nằm ba ngày," theo động tác ngày càng gần của anh Cố Vấn Thành càng không thoải mái, thậm chí còn thấy tay chân như nhũn ra, lưng không thẳng được, chỉ có thể chống lên người Lý Tấu Tinh mượn lực, "Coi như đã qua mười ngày rồi đi, được không?"

Ở đây.

Lý Tấu Tinh dừng tay, theo tình cảm thì vậy nhưng lý trí lại không muốn tiến hành ở nơi này thời gian này, "Không thì chờ về trường quân đội Thừa Dương rồi lại tiếp tục nhé?"

"Không được!" Cố Vấn Thành theo bản năng níu lấy tay anh, dừng lại, "Nơi này... Có chút thú vị."

Nhưng... Hắn nhìn nhìn hoạt bát đáng yêu, hoài nghi sao có thể chứ.

Hắn có thể làm Lý Tấu Tinh trở thành người của hắn thật sao?

Cái trình độ này, đối phương sẽ đau chết mất, lỡ như gãy mất...

"... Không được, thật sự không được," vẻ mặt Lý Tấu Tinh phức tạp, "Nhỏ."

Không hổ là nam chính Khởi Điểm.

Cơ thể năng lực cái nào cũng lợi hại, cái nào cũng đỉnh.

Cố Vấn Thành nâng mặt anh, đau lòng hôn hôn môi anh, "Cố gắng thêm chút nữa đi Tấu Tinh, đều tại tôi không được."

Hơn nữa cái nơi đó nhỏ như vậy quả thực mất mặt quá, cái này cũng như phía trước của phái nam vậy, của ai nhỏ thì người đó mất mặt. Bấy giờ Cố Vấn Thành cảm thấy mình thật mất mặt.

"Chỉ có một lúc mới đầu thôi, sau đó sẽ không đau nữa đâu."

Trên thực tế anh cũng rất chột dạ, nhìn phía trước của mình mà nghĩ một chút thì biết sẽ đau tới chừng nào.

Dù là nam hay là nữ đều sẽ cảm thấy đau, có thể giữa đàn ông sẽ đau hơn. Thế nhưng không còn cách nào khác, chỉ có thể để Tấu Tinh tủi thân chịu đau, Cố Vấn Thành nhất định muốn anh.

Chỉ có thật sự kết hợp mới có thể có được cảm giác an toàn.

Cố Vấn Thành dùng lời hay ý đẹp khích lệ, dùng lời nói dối đẹp đẽ dụ dỗ nam sinh đơn thuần, "Tôi sẽ khiến em rất thoải mái, tin tôi."

"Chỉ là lúc đầu hơi đau, nhưng về sau sẽ rất thoải mái."

"Không lừa em."

Lý Tấu Tinh liếc hắn một cái, thoạt nhìn không quá tin tưởng, "Thật sự sẽ thoải mái sao?"

"Thật," Cố · tự phong trai đểu · chột dạ · Vấn Thành, "Tin tôi."

Thế nhưng lúc này đang trên phi thuyền của Diệp An, con người Lý Tấu Tinh ở một mức độ nào đó lại rất chú ý cảm giác nghi thức, anh không muốn kết hợp với Cố Vấn Thành ở chỗ này.

Lần đầu tiên tối thiểu phải có hoa tươi, phải có công cụ, phải có sự thoải mái cho nhau, phải lãng mạn.

Như vậy mới có thể có lần sau.

"Đừng ở đây mà," Lý Tấu Tinh, "Thực hiện lần đầu ở đây không tốt."

Cố Vấn Thành chợt nhớ đây không phải là địa bàn của bọn họ, mà là trên phi thuyền của cái người tên Diệp An kia.

Hắn bình tĩnh lại, hôn trán Lý Tấu Tinh một cái, "Xin lỗi, trách tôi quá nóng lòng, đây không phải là nơi thích hợp."

Lần đầu tiên của một người quan trọng đến vậy, Cố Vấn Thành cảm thấy mình quả thực không phải con người, chẳng để ý đến cảm nhận của Lý Tấu Tinh, quá mức nóng vội.

"..." Lý Tấu Tinh, "Tôi rất hổ thẹn."

"Thực ra tôi," anh nói chầm chậm, "Cậu có cảm thấy tôi..."

"Sao em lại hổ thẹn?" Cố Vấn Thành cùng anh ra khỏi bồn tắm, ngắt lời anh, "Chẳng qua em không chịu nổi tôi mà thôi, chẳng lẽ không trách tôi nhỏ mà trách em quá lớn à?"

Hắn vừa nói vừa liếc nhìn Lý Tấu Tinh, dừng một chút, "Quả thực..."

Câu nói này chặn ngược những lời Lý Tấu Tinh muốn nói trở lại, Lý Tấu Tinh thở dài, đột nhiên ngộ ra.

Nếu như vô tri có thể khiến một người mãi luôn vui vẻ, một mực tự kiêu mình mới là bên điều khiển, vậy hãy để cho Cố Vấn Thành tiếp tục kiêu ngạo đi.

Nếu như anh nói với Cố Vấn Thành rằng anh mới là bên chủ động, vậy chẳng khác nào phá vỡ giấc mộng đẹp đẽ của một đứa trẻ.

Hơn nữa hiện tại cũng coi như chưa làm gì cả, thân là cường 1 Lý Tấu Tinh thừa nhận mình kinh sợ.

Nhưng mà chẳng kinh sợ được bao lâu, bây giờ anh muốn cùng Cố Vấn Thành nhanh chóng trở về trường quân đội Thừa Dương làm vững quan hệ.

Sau khi bọn họ tắm xong ra ngoài, cơm ở phòng ăn vẫn còn nóng.

Diệp An và bốn người Lăng Niên ngồi đối mặt nhau, trên mặt đều mang vẻ tươi cười, bầu không khí rất hài hòa.

Thính lực mạnh mẽ của Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành có thể nghe được bọn họ đang nói những gì.

"Đường bay phi thuyền vừa hay đi ngang gần phi hành khí loại nhỏ của chủ nhân," Diệp An uống nước, "Tín hiệu cầu cứu phát ra từ máy truyền tin của chủ nhân quá mạnh, chúng tôi kết nối với kênh này rồi nhận được thông tin."

"Không biết các anh đã từng nghe qua danh hiệu Duy Kỳ chưa," Diệp An, "Chúng tôi vẫn luôn lấy việc giúp người làm niềm vui, nhận được tín hiệu cầu cứu thì không có lý gì mà không đi cứu viện."

"Có nghe qua," Lăng Niên lạnh nhạt, "Đội buôn nổi tiếng gần đây."

"Rất đáng gờm nha, cậu Diệp," Tế Du cười cười, "Làm người hợp tác với cậu, may mà Tấu Tinh có cậu."

"Ân cứu mạng của chủ nhân lớn hơn trời," Diệp An cười, "Tôi nên thấy may mắn khi có chủ nhân mới phải."

Swarin lặng lẽ nói: "Chúng tôi vui thay Tấu Tinh, bởi vì có người hợp tác đáng tin như cậu."

Hi Nam không ngừng cố gắng, "Đúng đúng, Tấu Tinh của chúng ta nhìn người thật lợi hại."

Bề ngoài đều đang khen Diệp An nhưng trên thực tế thì trẻ con muốn chết, từng người từng người một đều đang tuyên bố chủ quyền "bạn tốt nhất" của mình.

Cố Vấn Thành rất hài lòng với biểu hiện của bọn họ, nhếch khóe miệng, "Làm không tệ."

Lý Tấu Tinh vui vẻ, "Tôi tưởng bạn tốt nhất của tôi là cậu?"

"Tôi là người yêu tốt nhất của em," Cố Vấn Thành ghé vào lỗ tai anh nói, "Người yêu vụиɠ ŧяộʍ."

Tiếng bước chân của bọn họ bị người trong phòng ăn nghe thấy, vì để thể hiện thân thiết giữa mình và Lý Tấu Tinh mỗi đồng đội đều mang theo nụ cười rực rỡ xán lạn vọt tới, nhiệt tình như lửa, "Tấu Tinh bây giờ cậu thấy thế nào?"

"Muốn uống nước không? Khát nước không? Hay muốn húp cháo?"

"Ba ngày không ăn cơm rồi đó, ăn đồ thanh đạm trước đi, nhiệt độ đồ ăn vừa phải không nóng cũng không lạnh."

Mồm năm miệng mười, có thể đỡ cánh tay thì đỡ cánh tay, không còn chỗ để dìu thì chủ động quạt gió, "Nhìn đi, ốm mất rồi."

Dùng hết sức phô bày ra.

Phong cách thể hiện cường điệu này làm Lý Tấu Tinh không chịu nổi, "Cảm ơn các vị bạn tốt."

"Nên làm." Nét mặt các đồng đội tươi cười như hoa.

Chỉ có Lăng Niên vẫn còn ngồi im tại chỗ như vô ý mà nói với Diệp An rằng: "Quan hệ của chúng tôi rất tốt."

"Nhìn ra rồi," Diệp An cũng yên tâm, "Các anh rất để tâm đến chủ nhân của tôi."

"Cậu ấy không phải là chủ nhân của cậu," Lăng Niên nói thẳng, "Các cậu là đối tác, bình đẳng với nhau."

"Đúng, anh nói không sai," Diệp An quay đầu đối diện với hắn, nói chậm rãi, "Nhưng tôi có ý của tôi, tôi xem anh ấy là chủ nhân còn anh ấy xem tôi là đối tác, chuyện này chẳng có gì mâu thuẫn cả."

"Nếu cậu đã nghĩ như vậy," Lăng Niên, "Tôi tôn trọng ý kiến của cậu."

Đối thoại của hai người tạm dừng, vì Lý Tấu Tinh được các đồng đội vây quanh đang đi tới.

Diệp An kéo ghế tựa bên cạnh ra, "Chủ nhân, mời ngồi..."

"Ngồi ở đây," Lăng Niên cũng kéo cái ghế bên cạnh ra, "Cậu và Vấn Thành ngồi cùng một chỗ."

Giọng điệu của hắn không chút khách khí, chỉ thể hiện ý thân mật. Lý Tấu Tinh không nhận ra tranh chấp giữa hai người họ, tự nhiên ngồi xuống bên cạnh Lăng Niên. Cố Vấn Thành cũng ngồi xuống với anh, "Ăn cháo trước."

Cảm giác được tất cả mọi người vây quanh chăm sóc khiến Lý Tấu Tinh rất khó chịu, ngoài mặt khó chịu nhưng trong lòng lại ấm áp. Anh hỏi Lăng Niên, "Các cậu ăn cơm chưa?"

"Lúc hai cậu tắm cùng nhau đã ăn rồi."

Lăng Niên xin thề, lý do hắn nhấn mạnh "tắm cùng nhau" hoàn toàn vì muốn thể hiện sự thân thiết giữa Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh, ý muốn nói cho Diệp An nghe, nhìn đi, quan hệ giữa chúng tôi rất tốt.

Song hai người Lý Tấu Tinh lại nhớ tới chuyện vừa làm trong phòng tắm.

... Chậc chậc chậc.

Lý Tấu Tinh giơ ngón tay tới trước mặt Cố Vấn Thành, Cố Vấn Thành thắc mắc, hơn mười giây sau mới phản ứng được, "Khụ."

Hắn ngửi mùi trên đầu ngón tay Lý Tấu Tinh, "Thơm không?"

Mùi vị của mình mà có thể nói khó ngửi à...

Cố Vấn Thành gật gật đầu, liếc nhìn Diệp An ở đối diện, đột nhiên nở nụ cười, "Tất nhiên là thơm rồi, cậu cần phải ngửi nguồn gốc của nó nhiều vào mới được."

"Anh cảm thấy thế nào?"

Lực chú ý của Diệp An vẫn luôn đặt trên người Lý Tấu Tinh, "Có chỗ nào khó chịu không?"

"Tôi cảm thấy mọi thứ đều ổn," Lý Tấu Tinh, "Cảm ơn cậu đã cứu giúp, Diệp An."

Dọc đường anh khiến rất nhiều người bị thương, cũng bị rất nhiều người gây thương tích.

Khi liều mạng khởi động phi hành khí loại nhỏ rời đi, lúc ở buồng lái đã tiến vào trạng thái hấp hối.

Ở thời khắc sống còn phi thuyền của Diệp An nhận được tín hiệu cầu cứu của anh, khi phát hiện là anh Diệp An liền ra lệnh chuẩn bị bước nhảy không gian.

Dám cứu một người xa lạ trong vũ trụ, việc này đủ khiến người khác bội phục.

Cũng nhờ bước nhảy không gian mà bọn họ đã thoát khỏi truy đuổi của Kim Địch.

Lý Tấu Tinh dừng một chốc, "Người làm tôi bị thương Hi Nam với Tế Du cũng biết đấy."

Vừa nói như thế, phạm vi thu nhỏ lại chỉ còn một người, sắc mặt Tế Du đông cứng, nói: "Thuyền trưởng Kim Địch?"

"Đúng."

Đôi mắt Hi Nam lộ vẻ khiếp sợ, ánh mặt lập tức bốc lửa, "Ông ta dám!"

"Vốn dĩ ông ta muốn đối phó với Wasser," Lý Tấu Tinh, "Nói tới đây tôi phải hỏi một chút, có tổ chức nào có phong cách ăn mặc giống với Wasser không?"

-------------------

D.: có ai còn nhớ hoạt bát đáng yêu là gì không? Nếu không nhớ thì xem lại chương 9 và 49 nhé :v

Bình Luận (0)
Comment