Khi bắt đầu nói chính sự các đồng đội vẫn có hơi không phản ứng kịp.
Ánh mắt của bọn họ sẽ không tự chủ lia về phía hai người một trước một sau đang ngồi trên giường, bấy giờ mới phát hiện hai người này hình như không mặc quần áo.
Có điều nam sinh mà, đi ngủ không mặc quần áo cũng là chuyện bình thường...
Mỗi lần Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành động đậy, mỗi lần đụng vào nhau, cho dù là cánh tay vô tình chạm nhẹ, đều có thể thành công tập hợp tầm mắt của bọn họ lên chỗ chạm nhau kia.
Xem kìa, tay chạm tay!
Ôi trời, mặt hai người cách thật gần!
Như sắp sửa hôn nhau luôn rồi!
Cố Vấn Thành và Lý Tấu Tinh vốn đã có giác quan nhạy bén, bị bọn họ nhìn chòng chọc làm động tác càng ngày càng cứng ngắc, "NK-03 là thuốc cấm do đế quốc nghiên cứu..."
Giọng điệu càng ngày càng chậm.
Vốn da mặt rất dày, ngay cả hôn nhau vuốt ve cũng dám lén lút làm trước mặt bạn cùng phòng mà nay hai người lại cảm nhận được sự lúng túng đã lâu không gặp. Lúc trước khi chưa công khai thì to gan chỉ sợ người trong thiên hạ không biết, sau khi công khai lại bó tay bó chân trước hỏa nhãn kim tinh của các đồng đội.
Hai người bọn họ cùng nhau đắp chung một tấm chăn, sau lưng Lý Tấu Tinh toàn là vết cào, phía trước cũng toàn là dấu hôn dày đặc. Anh bắt đầu cảm thấy không được tự nhiên.
Hai mắt nhìn nhau mang theo tia lửa, rồi lại nhanh chóng dời đi trước khi bị đồng đội nhìn chằm chằm.
Mặt Cố Vấn Thành từ từ phiếm hồng. Bàn tay dưới lớp chăn đan vào tay Lý Tấu Tinh, lòng bàn tay ngưa ngứa, so với những lần vụиɠ ŧяộʍ khi trước cảm giác lần này càng khiến tim đập như sấm.
Các đồng đội vẫn còn đang nghiêm túc trịnh trọng dùng chính sự che giấu lòng hóng hớt của mình, "Ý ghi trên tờ giấy của người chế thuốc kia không phải là CD mua NK-03 của ông ta sao?"
Mau nhìn mau nhìn đi, Cố Vấn Thành đỏ mặt...
Bọn họ nhìn nhìn phần chăn phía dưới, tưởng tượng hình ảnh đôi chân dài quấn quýt lấy nhau.
Mặt bọn họ còn đỏ hơn Cố Vấn Thành.
Lý Tấu Tinh lấy lại tinh thần từ cục diện mãnh hán rơi lệ khó xử, anh thật sự là người đứng đắn nhất trong đám người này, trầm tư, "Tôi không biết tác dụng của NK-03."
Trên toàn thế giới, e là chỉ có Cố Vấn Thành mới là người hiểu rõ NK-03 nhất.
"Hửm?" Các đồng đội vội hoàn hồn, "Đúng đúng đúng, chúng tôi cũng không biết."
Lý Tấu Tinh thấy quái lạ, "Mặt các cậu sao đỏ vậy."
Lúng túng...
Ảo tưởng ra cảnh tượng anh em thân thiết với nhau, bọn họ lúng túng đến độ không còn mặt mũi gặp ai nữa.
"Khụ," Lăng Niên cất cao giọng, "Đêm nay ngủ trước đi, ngày mai rồi nói."
Tế Du lôi kéo hai người kia đi ra ngoài cửa, xấu hổ đến mức muốn tìm cái lỗ chui vào ngay tại chỗ, "Ngủ ngon, Tấu Tinh Vấn Thành, các cậu cố gắng nghỉ ngơi, ngày mai rồi thảo luận tiếp."
Ba người bọn hắn vừa ra khỏi phòng liền đóng cửa lại, liếc mắt nhìn nhau, đột nhiên bắt đầu cười hì hì.
"Lúc chúng ta đi vào bọn họ đang hôn trán đúng không?"
"Nếu như theo lời bọn họ nói là đã ở bên nhau từ trước," Tế Du, "Cái dấu răng trên cổ Tấu Tinh sáng nay, có phải do Vấn Thành để lại?"
Lời này vừa nói, mặt ba người bỗng chốc đỏ lựng, nhăn nhăn nhó nhó trở về phòng. Không thể nghĩ nhiều về cái vấn đề này nữa.
Lý Tấu Tinh trong phòng vẫn còn sửng sốt hồi lâu, "Không phải nói muốn thảo luận chính sự à?"
Cố Vấn Thành không nhịn được cười, đoạn ôm lấy anh hôn lại một cái, môi răng dán vào nhau, câu từ khiêu khích, "Cưng ơi, người đi rồi, để anh đây tới thương yêu em."
"Trước tiên đừng nhúc nhích," Lý Tấu Tinh ngăn cản vị anh trai này, "Để tôi xem thử xem có bị thương không."
...
Hôm sau các đồng đội đã dậy từ sớm rồi đi mua bữa sáng, cũng gọi Swarin tới đây, dự định làm công tác tư tưởng cho hắn.
Người hạnh phúc là người có đồng đội. Swarin tạm biệt bạn cùng phòng còn chưa rời giường, vui vẻ tung tăng đi tìm đồng đội ăn sáng.
Ba người Tế Du do dự hồi lâu, vẫn nói thẳng cho hắn biết, "Tấu Tinh và Vấn Thành ở bên nhau."
Hi Nam bổ sung: "Là kiểu người yêu ấy."
Swarin sửng sốt, tay cầm đồ ăn dừng lại trước miệng.
Các đồng đội vừa thấp thỏm với phản ứng của hắn, vừa có chút cười trên sự đau khổ của người khác.
Dáng vẻ ngốc nghếch này, chắc chắn đêm qua khi bọn họ nghe được tin tức cũng có bộ dáng như vậy.
Nhưng sau khi phản ứng lại Swarin rất bình tĩnh, "Tôi mừng cho bọn họ."
Hi Nam, "Cậu không kinh sợ hả?"
"Tình nghĩa anh em," Swarin nghiêm túc lặp lại lời bạn cùng phòng đã nói một lần, "Nếu như anh em cần, lúc cần thiết có thể làm người phụ nữ của anh em."
Loại giác ngộ phóng khoáng này lập tức khiến ba người Lăng Niên chấn động tại chỗ.
Bạn cùng phòng của Swarin cũng không biết một câu nói đùa thuận miệng của mình đã mang đến sóng to gió lớn tột cùng trong tư tưởng của đội Mộng Chi.
"Thật tốt," Swarin mỉm cười khe khẽ, "Kể từ bây giờ tôi có thể xem sinh hoạt ngọt ngào của Tấu Tinh và Vấn Thành rồi."
"Nhìn hai người bọn họ sẽ thấy đỏ mặt tim đập, đúng không?"
Ba người vẫn còn bị chấn động tại chỗ lẩm bẩm, "Đỏ mặt tim đập?"
"Bọn họ còn ở chung một phòng," Swarin suy nghĩ một lát, "Không biết bọn họ bắt đầu thích đối phương từ khi nào, tôi cảm thấy rất hứng thú với cái này, luôn cảm thấy việc ở chung một phòng là cơ hội giúp bọn họ yêu nhau."
Tế Du và Hi Nam cũng ở chung một phòng vô thức liếc mắt nhìn nhau, nghẹt thở.
Hi Nam tru lên một tiếng, "Tôi sẽ không thích cậu đâu Tế Du! Cậu đừng hòng mơ tưởng vóc người cường tráng của tôi!"
Huyệt thái dương Tế Du bắt đầu giật giật, "Cậu cho rằng tôi sẽ thích một tên mít ướt luôn khiến tôi đi theo khắp nơi để lau nước mắt cho sao?!"
"Tôi không mít ướt!" Hai mắt Hi Nam đẫm lệ, "Cậu đừng nói tôi mít ướt!"
Tế Du thở dài lấy khăn tay ra, dùng động tác pha lẫn giữa thô lỗ và dịu dàng giúp hắn lau nước mắt nơi khóe mi, "Đừng khóc."
Hi Nam giật lấy khăn tay xoay người ra góc ngồi xổm tự mình lau nước mắt, trông bóng lưng to lớn nhìn từ phía sau vô cùng đáng thương.
Swarin và Lăng Niên ngồi ở bàn ăn nhìn hai người bọn họ, ai nói thì nhìn người đó, động tác lia mắt qua lại rất đồng bộ. Tế Du không chú ý tới ánh mắt của bọn họ, sau khi thở dài vẫn đi tới đứng bên cạnh Hi Nam, thành thạo nói ra những lời dỗ dành hắn.
"Chậc," Lăng Niên dời tầm mắt, đột nhiên có loại ảo giác mình là trân bảo, sau khi nhìn thấy Swarin thì trong mắt hiện lên cảnh giác, "Cậu sẽ không thích tôi chứ?"
Mắt Swarin lộ vẻ mờ mịt, miệng vẫn còn đang nhai đồ ăn, nhai nuốt xong rồi mới hỏi: "Cái gì?"
"..." Lăng Niên cảm thấy mình bị thiểu năng nên mới nói ra câu vừa rồi, "Không có gì."
"Công chúa thích cậu," Swarin suy nghĩ một chốc, "Tôi cũng thích cậu, nhưng mà là thích giữa đồng đội ấy. Nếu như cậu cần, tôi cũng có thể —— "
"Tôi không cần!"
Lăng Niên không chút do dự cắt ngang lời hắn, vẻ mặt kiên định, "Cảm ơn, thích giữa đồng đội là đủ rồi."
Swarin trầm ngâm, chậm rãi nói: "Những lời này của cậu là đang lập flag sao?"
Toàn bộ phòng khách bùng nổ náo loạn.
Ngay khi trán Lăng Niên nổi đầy gân xanh, Lý Tấu Tinh và Cố Vấn Thành cuối cùng cũng bước ra khỏi phòng.
Trên mặt hai người họ còn mang theo hơi nước, một trước một sau đi tới phòng khách, "Chào buổi sáng."
Tình thần phấn chấn, nụ cười xán lạn. Trước tiên Swarin chúc phúc bọn họ, "Vấn Thành, Tấu Tinh, tôi hi vọng các cậu có thể ở bên nhau mãi mãi. Vĩnh viễn vui vẻ hạnh phúc."
Hắn nói trịnh trọng, không thể nghi ngờ điều này đã mang đến một ngày vui vẻ. Cố Vấn Thành mặt mày hớn hở, cũng trịnh trọng đáp lời: "Tôi sẽ nuông chiều cậu ấy thật nhiều."
Lý Tấu Tinh trông có vẻ lười biếng, tràn đầy thoả mãn. Anh khom lưng kề sát vào bên tai Cố Vấn Thành, nói đùa: "Anh ơi, anh phải nuông chiều em thật nhiều đó."
"Cưng chiều em," Cố Vấn Thành cười, "Yên tâm chờ xem."
Mắt Swarin phát sáng theo dõi tương tác giữa hai người, cảm thấy trong không khí tràn đầy mùi vị ngọt ngào khiến lòng người ngất ngây.
Cái loại cảm giác nhìn là muốn yêu đương này... Lăng Niên ho khan một tiếng, ổn định hình tượng anh đẹp trai lạnh lùng.
Một đám người cười nói ăn xong bữa sáng.
Sau khi ăn xong thì thảo luận chuyện thi đấu.
Vòng kế tiếp cuộc thi tìm đội ngũ mạnh nhất sẽ diễn ra vào hai ngày sau, may là thi trong thế giới giả lập nên bọn họ khỏi phải tới lui tránh không phát sinh tại nạn bất ngờ gì nữa.
Bây giờ bọn họ thật sự sợ là ra ngoài sẽ xảy ra tình huống bất trắc nào đó.
"Không biết sẽ áp dụng hình thức thế giới giả lập nào," Lý Tấu Tinh, "Mạo hiểm, lưu vong, nhiệm vụ... Còn có cái gì nữa?"
"Trí não của cuộc thi tìm đội mạnh nhất chắc sẽ nghiêm túc hơn trí não của vườn hoa trên không nhỉ," Tế Du hi vọng sẽ không xuất hiện công chúa Vưu Mông công chúa Lăng Niên gì nữa, "Dù sao thì cũng không thoát được những motif này, mà chẳng thể nào như mấy câu chuyện ma quỷ tưởng tượng của Tấu Tinh được, đúng không?"
Lý Tấu Tinh cạn lời nhìn hắn.
"..." Các đồng đội đối mặt với cảnh tượng quen thuộc này, cảm thấy tay chân ngứa ngáy.
Swarin không nhịn được cười, "Đây cũng là lập flag."
Bấy giờ Tế Du mới phản ứng kịp, mặt mày đau khổ chẳng dám nói lời nào.
Thấy hắn như thế Hi Nam vẫn trượng nghĩa trưng ra vẻ mặt không biết sợ, "Dù thế giới giả lập có chủ đề kinh dị thì chúng ta cũng không sợ! Còn có Tấu Tinh mà, cậu ấy hiểu rõ mấy câu chuyện kiểu này nhất!"
Trong đám người hắn là tên sợ nghe chuyện ma nhất, Lý Tấu Tinh thở dài, "Nếu thật sự là chủ đề chuyện ma... Suy nghĩ một chút là biết khác với mấy câu chuyện tôi kể."
Nhưng vẫn phải chuẩn bị tinh thần, cái miệng ăn mắm ăn muối của Tế Du đã nói vậy thì không còn cơ hội may mắn nào nữa đâu.
Bọn họ biết flag của Tế Du chính xác cỡ nào, lời đã nói ra khỏi miệng cũng không thể bảo Tế Du nuốt lại được. Hai ngày tiếp theo, Lý Tấu Tinh dẫn đầu cho các đồng đội luyện tập motif sinh tồn trong chủ đề chuyện ma.
Ép Hi Nam nghe rất nhiều chuyện ma giữa đêm khuya, nước mắt Hi Nam đã thấm ướt hết năm, sáu cái khăn tay của Tế Du.
Thời gian hai ngày trôi qua rất nhanh, trong giờ cuối cùng trước khi trận đấu bắt đầu, Lý Tấu Tinh nhấn mạnh, "Không được đi vệ sinh một mình, không được tắm một mình, không được nhìn xuống gầm giường, nửa đêm có ai gõ cửa hoặc gọi tên của các cậu thì cũng đừng để ý."
Cố Vấn Thành gật gật đầu, cười híp mắt cực kỳ mong đợi, "Tôi sẽ theo sát em mọi lúc mọi nơi."
"Chúng tôi cũng sẽ theo sát cậu Tấu Tinh," Hi Nam vội vàng nói, mặt mày khóc lóc thảm thiết, "Vấn Thành, trước hết các cậu đừng yêu đương nữa, chúng ta cùng nhau ăn cơm cùng nhau tắm rửa cùng nhau đi vệ sinh được không? Thời gian ở thế giới giả lập tận hai ngày một đêm, người ta sợ."
Thật ra bọn họ đều có chút sợ hãi, những thứ không biết luôn khiến người ta có cảm giác không an toàn.
Nếu thật là thế giới bị Tế Du nói trúng, ai biết được vũ khí ban tổ chức phát cho có ích hay không, chỉ mới nghe kể chuyện mà đã tê dại da đầu thì khi thật sự đến bên trong thế giới như kia... Được rồi, thế mà lại cảm thấy có hơi kíƈɦ ŧɦíƈɦ.
Tế Du tự cho mình chút thể diện, "Cũng không nhất thiết như những gì tôi đã nói mà."
"Hi vọng là vậy," Lăng Niên đang tìm kiếm thông tin, cố gắng tìm ra lá bùa đối phó với ma quỷ trong câu chuyện mà Lý Tấu Tinh đã kể, "Nhưng may mà ban tổ chức chỉ mới nghe được một vài câu chuyện, logic chế tác của bọn họ không mạnh, tôi đoán mấy thứ trong thế giới giả lập kia cũng không ra ngô ra khoai gì đâu."
Nhưng trước trận đấu nói gì cũng vô dụng.
Robot của trường học đưa thẻ từ dự thi đến. Bọn họ cắm vào mũ bảo hiểm giả lập, liếc nhìn nhau, trên đầu truyền tới đau đớn.
--------------------------------------------------
D.: Pass chương sau: Cố Vấn Thành hay gọi Lý Tấu Tinh là gì?