Nguyên Hồn Của Ta Là Cổng Phó Bản

Chương 33


Con hẻm mà Trần Nam chọn để cắt đuôi đám hung khuyển này vốn có chút khác với những con hẻm khác là nó có một con đường nằm ở giữa hai căn nhà.
Chính vì vậy mà Trần Nam mới chọn con hẻm này để cắt đuôi đám hung khuyển.
Không chỉ thế cứ mỗi lần rẽ ngoặc đổi hướng thì Trần Nam lại bồi thêm một món đồ gì đó để mấy con hung khuyển nhầm chúng té ngã mà có thể kéo dài khoảng cách.
Tuy là có hơi nguy hiểm nhưng Trần Nam cũng thành công trốn thoát mấy con hung khuyển này.
Ngay khi chạy trở lại đường lớn Trần Nam liền quẹo ngay vào một căn nhà ở bên cạnh sau đó chạy vào căn nhà mà không hề do dự.
Sau khi đã vào nhà này Trần Nam liền đống cửa lại thật nhanh đồng thời cũng lôi một từ trong túi đồ một vài cái áo, sáu đó nhanh tay lấy mấy cái áo này cuộn lại thành một sợi dây bằng vải to dùng rồi cột vào thay cho cái then cài cửa mà hắn đã phá huỷ hồi nãy.
Tuy cửa được cài kỷ nhưng Trần Nam vẫn chưa yên tâm nên vội chạy lại cái quầy đối diện.
Trần Nam lấy tay chạm vào cái quầy rồi hô: “Bỏ vào túi đồ”.

Sau khi đã đem cả cái quầy vào túi đồ Trần Nam liền chạy trở lại cửa sau đó lôi cả cái quầy từ trong túi đồ ra làm đồ chặn của.
Tuy vậy thật không may cho Trần Nam là lúc lôi cái quầy ra làm đồ chận cửa thì lại gây ra tiếng động khá lớn làm cho mấy con hung khuyển ở bên ngoài chú ý đến và bắt đầu tiến lại kiểm tra.
Còn Trần Nam sau khi đã chận cửa lại thì cũng ngồi phịch xuống và dựa lưng vào cái quầy đang dùng để chặn cửa để nghỉ mệt.
“Không ngờ mấy con chó dại này chạy nhanh dữ vậy”
Trần Nam vừa thở hồng hộc vì chạy vừa nói thầm trong miệng mà không dám nói lớn tiếng vì sợ mấy con hung khuyển ở bên ngoài nghe thấy.
“Ý..ti..ti..ti” Trần Nam kiểm tra vết thương của mình, tuy đau nhưng lai không dám la to nên chỉ biết cắn răng lại và cố nhịn cơn đau.
Vết thương tuy không quá sâu nhưng cũng làm rách da và chảy máu.

Nên Trần Nam cũng đành phải cắn răn chịu đau và cố gắn cằm máu một cách sơ sài.
Đang cằm máu thì Trần Nam lại nghe thấy tiếng cào cửa ở phía bên ngoài, dự cảm chẳng lành lại ập tới nên vội vàng nhìn xung quanh tìm cách.

— QUẢNG CÁO —
Event
Nhìn xung quanh lúc này Trần Nam mới để ý thấy nơi có hai tầng và tằng hai có kích thước nhỏ hơn tao cho không gian phần trước của cả căn nhà trở nên thoáng đảng hơn và có thể nhìn từ trên xuống.
“Căn nhà này sao mà giống với một tửu lầu quá vậy nè”
“Thôi kệ cứ chạy lên lầu trốn trước cái đã” Trần Nam hiện tại nghĩ quá nhiều chỉ biết tìm chổ thích hợp để nấp và chuẩn bị ứng biến cho cuộc chiến sắp tới.
Sau đó Trần Nam chạy lên cầu thang một cách vội vã nhưng trong lòng vẫn thầm cầu mong cái lẩu hai không bị hư hỏng và còn chụi được ít nhất là trọng lượng của hắn.
Sau khi chay lên tần hai Trần Nam liền nằm sát xuống nền của sàn và dùng cây cột trụ của lan can của tầng hai làm đồ che chắng tuy là không thể che hết nhưng ít nhất cũng có thể che đi phần nào.
Nhưng việc Trần Nam vội vàng chạy lên tầng hai đã phát ra rất nhiều âm thanh kết hợp với âm thanh của cầu thang lâu ngày không được tu sửa tạo ra những âm thanh ‘cót két’, điều này đã đánh động cho mấy con hung khuyển ở bên ngoài biết là bên trong có người đã làm cho chúng càng trở nên kích động hơn, thay vì cào cửa kiểm tra thì chúng lại không ngừng phá cửa xong vào.
Ở trên lầu Trần Nam vô cùng căng thẳng và khẳng trương, tập trung hết tất cả tinh thần nhìn chầm chầm vào cánh cửa đang không ngừng bị công kích nhưng vẫn không quên quay lại nhìn phía sau đề phòng bất trắc (cẩn tấc vô ấy nấy).
Ở trên tầng hai Trần Nam đang chuẩn bị cho những chuyện sấp tời.

Bận thêm một cái áo vừa tâng thêm khả năng phòng thủ tuy không nhiều lắm, đồng thời lấy thanh kiếm ra từ trong [Túi đồ] xé một mảnh của vạc áo làm khẩu trang tạm thời chống bụi.
Cũng trong lúc đó ở phía cánh cửa bị mấy con hung khuyển công kích chẳng mắt bao lâu thì cánh cửa cũng bị công phá và hất văng ra một khoảng ngắn và nằm yên luôn trên sàn nhà.
Cùng với hai cánh cửa bị tống văng vào bên trong nhà là hai con hung khuyển có thể trạng khá lớn có lẽ xem xem với một con chó ngao trưởng thành cũng xong vào và đáp ngay trên cánh cửa đang nằm một đống trên sàn.
Khi đã tiến vào bên trong thì cả hai con hung khuyển đều lắc đầu vài cái như để làm giảm đi cơn đau, sau khi thì cùng nhau quan sát và cúi đầu xuống dùng mũi đánh hơi xung quanh.
Nhưng thật tiếc cho chúng là do hai cánh cửa bị hất mạnh xuống sàn đã làm cho bụi bặm tích trữ lâu ngày ở dưới sàn nhà bay lên và trôi lơ lửng trong không khí nên khi hai con hung khuyển dùng mũi đánh hơi thì đã hít không chỉ có không khí mà còn một lượng lớn bụi bặm.

Điều đó đã làm cho hai con hung khuyển khó chịu và cố khịt mũi cho đám bụi ra khỏi mũi.
Ở trên lầu hai Trần Nam chỉ dám cười thầm vì độ ngu của hai con hung khuyển này.

“Đúng là đầu to mà óc chỉ như trái nho.

Mình mong mấy con khác cũng không hơn là mình ổn”
— QUẢNG CÁO —
Event
Ngay trong lúc Trần Nam hy vọng thầm trong lòng thì từ bên ngoài có vài con hung khuyển cùng xông vào.

Mấy con này tuy có hình thể nhỏ hơn nhưng khi nhìn thấy chúng Trần Nam lại cảm thấy chúng nguy hiểm hơn hai con kia rất nhiều.

Bằng chứng là ngay khi lao vào thì việc đầu tiên chúng làm là táp hai con hung khuyển kia với bộ dạng vô cùng hung dữ và hiếu chiến.
Còn hai con hung khuyển kia thì chỉ biết chịu trận cho mấy con kia táp, tuy nhiên chắc do hai con hung khuyển này thuộc dạng da dày thịt béo nên cho dù có bị mấy con nhỏ hơn táp, đớp, cắn hay làm gì thì chúng cũng chẳng có bị thương, cùng lấm là lông bị ướt mà thôi.
Ngay trong lúc mấy con hung khuyển còn đang gầm gừ nhau thì từ phía bên ngoài một tiếng sủa to và vô cùng y nghiêm.
‘GÂU’
Ngay khi nghe thấy tiếng sủa thì mấy con hung khuyển đang gầm gừ cãi nhau bỗng chốc dừng lại mọi hành động và im lặng ngay lập tức.

Sau đó cả đám đều cúi đầu xuống và lùi ra hai bên tao ra một lối đi, giống như là nhường chổ cho nhân vật chính bước vào.
Trông thấy cảnh tượng đó tinh thần của Trần Nam lập tức căng thẳng hơn bao giờ hết, vì không cần nói ra thì hắn cũng biết lý do mà mấy con hung khuyển đang cãi cọ gầm gừ nhau lại im lặng và tách ra hai bên.

Lý do chỉ có một là để những chổ cho con boss bước vào.

Từ bên ngoài một con một con hung khuyển có kích thước lớn đang từ từ bước vào bên trong căn nhà với một tư thế hiên ngang, ngạo nghễ.
Đó cũng chính là con cầm đầu của đám hung khuyển này.
Vừa nhìn thấy con thủ lĩnh của đám hung khuyển thì Trần Nam cảm giác như có một đôi mắt đang nhìn mình từ phía sau, khiến cho Trần Nam càng cảm thấy bất an hơn với con hung khuyển này.
“Cái con quỷ quái này sao cứ cho mình cảm bất an quá vậy nè.

Bình tĩnh lại nào.

Nó chỉ là một con hung khuyển mà thôi ko phải lo gì hết”
Trần Nam tự trấn an mình lại, tuy là chỉ nói thầm trong lòng.Tuy vậy nhưng Trần Nam vẫn từ từ một cách chậm rãi lùi về phía sau cách càng xa lan can tầng hai càng sớm càng tốt theo linh cảm của mình và trong khi lùi lại thì Trần Nam cũng cố hết mức ko gây ra quá nhiều tiếng động.
Sau khi đã cách lan can một khoảng cách chừng 1 mét rồi mới dừng lại.

Sau đó lại lấy ra một thanh kiếm khác từ trong túi đồ và đặt lên sàn nhầm chuẩn bị cho những tình huống cấp bách nhất.

Sau đó thay đổi tư thế để tránh phản ứng không kịp khi bị tập kích bất ngờ.
Tuy nhiên do quá căng thẳng nên Trần Nam đã phạm một sai lầm nhỏ nhưng chết người.
Đó là đã tạo ra một tiếng động trong một không gian yên tĩnh.
— QUẢNG CÁO —
Event
“Cạch”
Chỉ một tiếng động nhỏ thôi nhưng chỉ có thế là đủ để bắt đầu mọi chuyện.
Trở lại bên dưới, trong khi Trần Nam đang lén lút chuẩn bị thì mấy con hung khuyển đang bị lão đại của mình gầm gừ de dọa.


Cả đám đều co rúm lại và nép người vào nhau.

Nói đúng hơn là cả đám đem 2 con hung khuyển có kích thước lớn làm lá chắn trước mặt của mình.
Trong khi còn đang trách móc cái đám thuộc hạ thì con thủ lĩnh với đôi tay nhạy bén hơn mấy con kia đã nghe thấy âm thanh nhỏ phát ra từ trên tầng 2.
Nó quay đầu nhìn lên, sau đó tập trung nhìn lên tầng trên sau đó tất nhiên là dùng mũi đánh hơi.
Với cái mũi nhanh nhạy thì cũng chẳng mất bao lâu nó đã tìm ra cái mùi của con mồi mà nó đang tìm kiếm.
Vì sao chỉ mình nó lại nhận ra mùi của Trần Nam ở trong một căn phòng đầy bụi và mùi ẩm mốc đến nổi đã khiến cho mấy con còn lại không thể dựa vào mùi mà tìm được Trần Nam.

Chính vì vậy mà đã giúp cho Trần Nam gằn như thoát được một kiếp và có thời gian nghỉ dưỡng sức cũng như để chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.
Còn vì sao nó lại nhận ra mùi của Trần Nam thì lại càng đơn giản.

Khi nhìn thấy Trần Nam ở ngoài căn nhà hoang thì bản năng mách bảo cho nó là tên nhân loại đang ở trước mặt là một món ăn ngon, một bữa ăn thịnh soạn hơn mấy tên nhân loại mà nó hay ăn lúc trước.
Chính vì thế mà nó ngay lập tức ra lệnh cho đám thuộc hạ lao vào tấn công Trần Nam ngay khi thấy cũng như là truy đuổi mà không màng việc sống chết của mấy con thuộc hạ.
Trong khi đám thuộc hạ cấm đầu cấm cổ đuổi theo con mồi thì nó lại từ từ và thong thả lại chổ mà Trần Nam đã núp ở bên ngoài và ngửi vài cái nhầm tìm ra mùi hương của con mồi.

Âu cũng là do nó cũng không tin tưởng năng lực săn mồi của cái đám thuộc hạ một chút nào.
Sau khi đã xác nhận đó là mùi của con mồi rồi thì nó cũng không vội vã mà chạy theo đám thuộc hạ mà thảnh thơi đi theo mùi hương còn vương lại trong không khí của Trần Nam.

Còn về đám thuộc hạ có đuổi kịp con mồi hay không thì nó cũng chẳng muốn biết vì lần nào hạ sát con mồi đều toàn do nó xuất thủ cả.
Lần này lại khiến cho nó bất ngờ vì cái đám thuộc hạ ăn hại này làm được việc.
Sau khi đã xác nhận là ở tầng trên của căn phòng này có mùi của con mồi thì nó cũng bắt đầu ra lệnh cho mấy con hung khuyển khác tóm lấy con mồi..

Bình Luận (0)
Comment