Nguyên Huyết

Chương 45

Trọng tài bắn một phát súng, châm kíp nổ.

Trong một khoảng thời gian cực ngắn, số 4 đã tới trước mặt Rhein!

Tại thời điểm này, Tịch Ca và Rhein cách nhau một cánh tay, tiếp đến là số 4 và số 6, số 8 vẫn còn di chuyển chậm rì rì, số 1 và số 2 cũng dừng ở phía sau!

Số 4 bắt được áo choàng của Rhein.

Dưới mặt nạ màu bạc, đuôi lông mày thanh tú của nữ sĩ khẽ nhếch lên, đáy mắt chuyển qua một tia hưng phấn khi săn mồi sắp thành công. Móng tay nhọn hoắt đột nhiên đâm ra, cắm vào trong áo choàng, dùng lực xé rách!

Mười ngón tay của số 4 sáng lòe lòe, tựa như lưỡi dao xé gió được chế tác vô cùng tinh xảo, lóe ra quang mang làm lòng người run sợ.

Nhưng mà “Đang” một tiếng, áo choàng không rách, da thịt không rách, Rhein cũng giơ cánh tay lên, vươn ra bộ giáp nhọn của mình, chặn hai tay số 4.

Hai bên va chạm, nếu như nói số 4 giống mèo rừng ẩn náu trên núi, vậy Rhein nhất định là chủ nhân của màn đêm.

Tốc độ của cậu càng nhanh, động tác càng nhẹ, một giây trước còn đưa tay ngăn trở số 4, giây tiếp theo đã như u linh, lướt qua song chưởng chắn trước ngực số 4, đâm vào bụng số 4.

Ra đòn trực tiếp.

Dưới lớp mặt nạ, đôi đồng từ còn vươn hưng phấn của số 4 chợt co rụt lại, bản năng cảm thấy sợ hãi.

Trong cơn hoảng loạn, dị năng lập tức phát động, bụng cô ta đột nhiên lõm vào, cả người bỗng nhiên bay lên, phập phồng như một tờ giấy mỏng!

Giao chiến mới chỉ diễn ra trong vài giây, số 4 đã bay lên.

Tịch Ca đang chạy về phía Rhein thầm nghĩ: Số 4 trông trâu bò vậy, thì ra là con cọp giấy, Bì Bì căn bản không cần mình hỗ trợ!

Chiến đấu ban ngày chỉ có ba phút, mình phải nắm chặt thời gian, có thể thăm dò vài người…

Ánh mắt Tịch Ca đảo qua mọi nơi, nhìn thấy số 4 dây dưa cùng Rhein, số 2 sợ hãi rụt rè, số 1 đứng bên cạnh số 2, số 6 khá tự tin cũng lao về phía Rhein, còn có một mình số 8 dừng ở sau chót.

Nháy mắt hắn quyết định, chuyển hướng 180°, không chạy đến chỗ Rhein nữa, ngược lại tiến đến cạnh số 8, và làm một động tác nhỏ giống như vô tình.

Hắn vòng một vòng lớn, tiếp cận số 8 từ đằng sau, trong khi vượt lên liền đụng mạnh vào áo choàng đen!

Tịch Ca thật sự chạm phải thứ gì đó.

Hắn nghĩ mình đụng phải tay của số 8, hắn cảm thấy trên ngón tay của số 8 có một khối cứng rắn, bàn tay cũng đẫy đà mềm mại, cảm giác không giống như tay của đàn ông…

Sờ xong, Tịch Ca đã xác định, không chỉ không lén lút chạy đi như tên trộm, ngược lại thoải mái một phen nắm chặt tay số 8, đỡ người dậy, đưa tay chào hỏi: “Ngại quá, tôi đang vội đi lên, đụng phải cô?”

Số 8: “Không sao.”

Tịch Ca: “Thân là nô bộc của nhân dân, tôi sẽ bảo vệ cô, yên tâm đi.”

Số 8 rụt rè mỉm cười: “Cám ơn.”

Sau khi hai người tiến hành một cuộc đối thoại cực kỳ bình thường ở trong một hoàn cảnh tuyệt đối không bình thường, Tịch Ca không chú ý đến số 8 nữa.

Hắn nắm chặt thời gian, dù sao đã qua một phút đồng hồ.

Ánh mắt của hắn lần nữa quét một vòng ngang sân, phát hiện số 1, số 2, số 4 đều vây quanh Rhein, duy chỉ số 6, chậm một chút.

Vậy quyết định là cậu, số 6!

Tịch Ca đang quan sát con mồi, đồng thời bên Rhein cũng xảy ra biến hóa.

Số 2, người vừa rồi lên tiếng muốn bỏ quyền, tuy rằng chạy tới bên cạnh Rhein, nhưng lại do dự. Hắn đang tự hỏi quy tắc mà Thẩm Phán đã nói.

“Chỉ khi bị tấn công gặp nguy hiểm mới được phép bỏ quyền.”

“Trong quá trình tự do hành động, những người khác không thể công kích những thí sinh khác trừ số 5, số 5 có thể tấn công bất cứ thí sinh nào.”

Nói cách khác, nếu hắn muốn bỏ quyền nhất định phải chịu sự công kích của số 5…

Dị năng của số 5 là gì? Có thể khiến mình bị thương không? Mình sẽ không thật sự gặp nguy hiểm chứ? Mình…

Một lực mạnh đột nhiên đẩy hắn, khiến cho hắn hung hăng đánh tới sau lưng Rhein!

Rhein vừa mới đánh bay số 4, chợt nghe phía thấy tiếng giò truyền đến từ phía sau.

Cậu lui sang một bên, rồi nhanh chóng xoay người lại, đồng thời số 2 theo quán tính lao thẳng về phía trước, bị cậu dùng móng vuốt lưu lại hai vết thương chỗ bả vai, không nặng không nhẹ.

Máu tươi từng chút trào ra, tiếng kêu thảm thiết thoáng chốc vang vọng.

Số 2 là tráng hán xăm hình, nhưng có điều hình xăm cũng không thể mang đến cho hắn ta một chút cảm giác an toàn nào, hắn đã hoàn toàn hỏng mất: “A a a a tôi bị thương, tôi bị thương, tôi sắp chết, tôi sắp chết, tôi bỏ quyền, các người sao có thể làm như vậy, các ngươi lừa tôi đến, các người âm mưu hại tôi a a a a, các người muốn ăn tôi! Ai tới cứu tôi, cứu tôi, cứu cứu tôi a a a a a a —— “

Ma âm quấn não, mọi người có mặt tại hiện trường bất giác thất thần một chút.

Chỉ có số 1, người thừa dịp không ai chú ý mà đẩy mạnh số 2, là tránh ở trong đám người, lớn tiếng hô to, kích động những người dự thi khác khác: “Số 5 là sát thủ, đến cả số 2 chuẩn bị bỏ quyền cũng giết! Năng lực của hắn mạnh như vậy, muốn giết chúng ta không hề có áp lực, bây giờ là thời cơ tốt nhất để chúng ta hợp lực giết hắn, mọi người cùng nhau lên!”

Sau khi hét lớn, số 1 không còn tiếp tục tránh trong đám người, thân là sát thủ chân chính, cuộc chạm trán ban nãy của số 5 và số 2 làm hắn ý thức rõ được một điều ——

Nhất định phải nhân cơ hội này tiêu diệt số 5, thậm chí đây là cơ hội duy nhất!

Bởi vì nếu một đấu một, mình tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn!

Số 1 vọt lên, số 4 đang bay bổng giữa không trung cũng vòng ra sau.

Số 6 đuổi kịp, hắn cũng muốn vươn tay với Rhein, nhưng mà trước mắt chợt lóe lên bóng đen, số 3 lắc mình đi tới chỗ hắn, còn khẽ nghiêng người, vươn ra một chân, làm một tư thế mà người bình thường đều đoán được.

Hắn định ngáng chân mình???

Đầu óc hắn có vấn đề???

Uổng công ban nãy mình còn tỏ vẻ đứng về phía hắn???

Vô số nghi vấn chảy qua đầu số 6, thanh niên đâm chất Punk trợn mắt há hốc mồm, cơn giận trong lòng bùng lên, nâng chân chuẩn bị đạp lên cái chân vươn ra của số 3!

Nhưng mà khi hắn khó khăn lắm mới nhấc chân lên được, liền nghe Tịch Ca ngẩng đầu ưỡn ngực, hai tay đan chéo, trông cực kỳ có khí thế, sâu kín nói một câu:

“Theo quy tắc, Thẩm Phán đã nói rằng chúng ta không thể công kích nhau, công kích nhau sẽ tính là thua, cậu dùng sức đạp chân tôi như vậy, có tính là phạm luật không nhỉ…”

Cái gì? Từ từ… Không xong!

Vừa vội vừa tức, số 6 suýt chút nữa quên mất cái quy tắc này, hắn vội vàng đổi hướng, nhưng quán tính không dễ thu hồi, hắn bước hụt, loạng choạng xẹt qua Tịch Ca, thiếu chút nữa vồ ếch.

Nhìn số 6 chật vật không nói nên lời, Tịch Ca chậc chậc mấy tiếng: “Từ khi học tiểu học, thầy cô đã dạy chúng ta, lên lớp phải tập trung nghe giảng —— “

Chợt tiến lên một bước, theo sát sau lưng số 6, cười nhẹ nói một câu:

“Bất quá cho dù phạm luật thì đã làm sao, giết cậu chẳng có vấn đề gì cả. Năm nay không thể gia nhập thế giới Hắc Ám, vậy thì chờ thêm ba năm, dù sao đối với huyết tộc mà nói, thời gian là vô nghĩa… Mọi người tham gia trò chơi này, vốn chính là vì giết người mà.”

Tịch Ca vừa dứt lời, bên tai chợt nghe thấy vài tiếng “Răng rắc” quái dị vang lên từ trên người số 6, giống như tiếng bẻ các đốt ngón tay.

Tinh thần hắn rung lên, mặc niệm trong lòng.

Không sai, chính là vậy, hãy tin rằng tôi sẽ tìm cơ hội để giết cậu, để tự cứu mình, nhanh chóng sử dụng dị năng đi ——

Nhưng mà đột nhiên một đôi tay xuất hiện, nắm chắc sau lưng Tịch Ca!

Không biết từ khi nào đã vòng ra sau Tịch Ca, số 1 bắt lấy Tịch Ca, không nói hai lời nhấc hắn lên, dùng sức ném về phía số 4.

Tịch Ca còn chưa kịp phản ứng, đã cưỡi mây đạp gió giữa không trung, hắn ngây ngẩn cả ra, nhưng ngay lập tức hồi thần, múa máy hai tay loạn xạ, muốn ngăn lại xu thế vọt tới trước của mình. Bởi vì trong tầm mắt, thân ảnh của số 4 càng ngày càng gần, càng ngày càng gần.

Đứng tại chỗ, số 4 nâng hai tay, “Xoẹt” một tiếng, mười lưỡi dao găm bắn ra từ đầu ngón tay, nhất tề hướng về Tịch Ca.

Bọn họ chỉ cách nhau một mét.

Mũi dao nhọn đã sắp chạm đến trán Tịch Ca!

Chỉ mành treo chuông, Rhein xuất hiện, tiếp được Tịch Ca.

Dưới mặt nạ, hai mắt số 4 đột nhiên tỏa sáng, hai tay cô ta nhằm về phía mục tiêu chân chính, cổ Rhein!

Tịch Ca nhặt về cái mạng, hắn không chút do dự vươn tay, chuẩn bị ôm lấy cánh tay của số 4, phát động thiên phú thời gian câm lặng.

Rhein trước một bước đè tay Tịch Ca lại.

Cậu phát động năng lực, một tầng nước trong chớp mắt vây kín cổ cậu.

Lợi trảo cắt qua màng nước, không thể cắt qua da Rhein!

Thẩm Phán hô lớn: “Đã qua ba phút, chiến đấu chấm dứt!”

Tất cả lại bị giam cầm!

Sức mạnh vô hình lần nữa phong tỏa hành động và âm thanh của bọn họ.

Mỗi người vẫn duy trì tư thế chiến đấu, giống những pho tượng với đủ tạo hình khác nhau, kỳ lạ và dị dạng không nói nên lời.

Lại qua mấy chục giây.

Kênh livestream tĩnh mịch lúc này mới xuất hiện một tiếng kêu:

“Tôi ít chơi game, các cậu đừng lừa tôi, trời tối xin hãy nhắm mắt kích thích như vậy thật à?”

Sau comment đó, không biết bao nhiêu người giật mình bừng tỉnh.

“Đầu gối tui sưng lên rùi nè…”

“Đánh đổ cốc nước lên laptop, trước mở điện thoại xem live…”

“Hình như mèo đại nhân vừa cào tui ba vệt, giờ tôi phải gọi hẹn trước bác sĩ tiêm vắc-xin phòng bệnh nhưng không thể dời mắt khỏi chuyển động trên video…”

Màn hình dần dần dày đặc, như thể đang phát tiết khiếp sợ từ nãy đến giờ, trên kênh livestream lấy tốc độ ba mươi đến năm mươi comment mỗi giây, lượng view cũng từ giai đoạn ổn định lần nữa vọt lên, từ 1000 người biến thành 1500 người, đến 2000 người!

Lý Lập Phương nhìn con số không ngừng tăng lên, vừa cao hứng vừa sợ hãi, trái tim trong ngực như thể đang trôi nổi trên mặt nước, không thể nào mà bình tĩnh được.

Người xem nhanh chóng thảo luận, không chú ý một cái, sẽ không theo kịp nội dung:

“Chiến đấu trong video qua bao lâu rồi?”

“Thẩm Phán bảo ba phút đồng hồ.”

“Tui fuck, không tin… Cảm giác tuyệt đối không chỉ ba phút đồng hồ!”

“Quả thật chỉ mới ba phút, các bác chú ý thời gian ở góc phải màn hình là biết.”

“Đánh nhau rất kịch liệt, quay kiểu one-shot (1). Tôi có một suy nghĩ lớn mật, có khả năng đây là thực chiến không?”

“Nghĩ nhiều quá rồi đấy! Ông có nhìn thấy tốc độ có thể so sánh với motor của số 4 không? Có nhìn thấy số 4 bay lên không trung, hoàn toàn trái với định luật trọng lực không? Nhà ai thực chiến mà không bị quăng ngã xuống mặt đất, lại quăng lên không trung thế kia?”

“Ông giỏi ông giỏi, vậy ông nói xem sao bọn họ lại quay ra những hình ảnh chân thực như vậy?”

“Ngu l*n, đương nhiên là công lao của kỹ xảo điện ảnh tiên tiến rồi.”

Giây tiếp theo, chủ nhân của comment này bị cấm phát ngôn.

Trên màn hình, comment chợt chuyển hướng.

“Người phun bậy đã bị kìm kẹp chết rồi hửm hê hê.”

“Streamer treo-ing nhìn trộm.”

“Thảo luận hài hòa, bình luận văn minh, uống một ly trà lạnh rồi chúng ta lại tiếp tục.”

“Cho tui phát biểu một câu, gần đến giờ livestream ổng đột nhiên trốn lại con thay đổi nội dung, hơn nữa rõ ràng từ đầu đến cuối đều onl nhưng lại không “chít” tiếng nào, thật sự quá đáng ngờ. Tôi có một suy luận to gan lớn mật…”

Lý Lập Phương một trận khẩn trương, một trận ảo não.

Sớm biết vậy vừa rồi không ra tay cấm ngôn người chửi bậy.

Đều do bình thường livestream, nhìn thấy người chửi bậy nên phản xạ có điều kiện!

Cậu ta khẩn trương nhìn màn hình, thấy người vừa comment tiếp tục nói:

“Suy luận của tui là, chủ kênh đã bị người ngoài hành tinh bắt cóc, video chúng ta đang xem hiện giờ không phải ở Trái Đất, mà là video ngoài hành tinh!”

Lý Lập Phương: “…”

Comment bay vun vút, không khí mơi vừa khẩn trương lập tức bị hòa tan, mọi người bắt đầu ha ha ha ha:

“6666666 “

“Lêu lêu lêu lêu lêu lêu”

“Bổ não kinh quá, kinh như cái vũ trụ ý.”

“Không khéo, những diễn trong video đều là người ngoài hành tinh, cởi áo choàng ra, bên trong bỗng xuất hiện một con bạch tuộc đầu lớn với tám cái xúc tu ấy chứ?”

“Để tui nhắc nhở các cậu, người trong video đang nói ngôn ngữ nước ta.”

“Theo tiêu chuẩn của các bộ phim người ngoài hành tinh, dựa vào khoa học kỹ thuật của họ, làm một cái máy phiên dịch, đơn giản y hệt con nít chơi xếp gỗ.”

“Người ngoài hành tinh không chỉ tạo một máy phiên dịch, còn tìm hiểu về tán thủ (2) nữa, lấy kinh nghiệm ba mươi năm dạy tán thủ chuyện nghiệp của tôi, số 4 chắc chắn có nền tảng rất vững ở bộ môn võ thuật này.”

“Sư phụ đến, thất kính thất kính.”

“Về số 4, không ai cảm thấy cô ta co duỗi móng vuốt rất tự nhiên và di chuyển thì nhanh như một con báo sao? Tôi quyết định cổ vũ cho cô nàng, cầu cho sống lâu một chút nha!”

Nói mãi, chủ đề lại thay đổi, chẳng ai quan tâm tới chủ kênh xuất hiện từ bao giờ nữa.

Streamer Lý Lập Phương khẽ thở phào.

Mang bí mật mệt mỏi quá chừng, vừa rồi làm cậu ta sợ muốn chết… Không được, live xong lần này cậu ta nhất định phải xóa tài khoản, xóa tài khoản để mà giữ bình an!

Lúc này, trong video lần nữa xuất hiện một đoạn dài, chữ xanh tái xuất giang hồ.

Chữ xanh phân tích: “Từ cuộc chiến vừa rồi, số 3 và số 5 giúp nhau che giấu, có lẽ bọn họ thật sự là đồng minh; số 4 ra tay nhanh nhất, sát ý rõ ràng nhất, nhìn ra là một vô cùng tự tin; số 1 làm một động tác nhỏ, anh ta trốn phía sau đẩy số 2 lên, nhân lúc số 2 bị số 5 tấn công bị thương, số 2 vốn đang khẩn trương hoàn toàn hoảng loạn, ác ý nhằm vào cả số 2 và số 5, suy xét đến số 2 sắp bỏ quyền, có khả năng mục tiêu anh ta nhắm đến là số 5, hành động ném số 3 sau đó cũng chứng minh điểm này.”

Chữ xanh vừa mới xẹt qua, chữ đỏ liền theo sát:

“Trong video xuất hiện hai điểm trái với khoa học. Số 1, 4 bay giữa không trung trái với định luật vật lý. Lúc số 2, 4 tấn công vào cổ số 5, trên cổ số 5 xuất hiện một tầng hơi nước.”

“Tôi cũng phân tích một chút nhưng không chịu trách nhiệm về độ chính xác của nó đâu nhé, trong phiên bản Trời tối xin hãy nhắm mắt mang yếu tố kỳ ảo này, mỗi người dự thi đều sở hữu một loại dị năng không giống người thường, hơn nữa ngoại trừ mình ra thì không biết dị năng của những người khác là gì.”

Chữ xanh chữ đỏ vừa phân tích xong, hình ảnh lại xảy ra biến hóa.

Trên màn hình, có người kinh hô:

“Trời tối rồi! Lần này trời tối dường như hơi khác lần đầu, lúc trước không nhìn thấy gì cả, giờ có thể thấy lờ mờ một vài thứ —— “

Chú thích:

(1) One-shot: phương pháp quay chỉ bằng một cú máy xuyên suốt từ đầu đến cuối, không cắt dựng không ngắt quãng. Việc sử dụng kỹ thuật này thường được áp dụng cho phim ngắn hơn phim dài vì nó đòi hỏi sự chuẩn bị kỹ lưỡng rất cao và quá trình quay cũng không được để xảy ra sơ sót nào.

(2) Tán thủ là võ chiến đấu tay không tự do ra đời ở Trung Quốc chú trọng vào các dạng chiến đấu tự do thực tế, đòi hỏi sự thành thạo các kỹ thuật võ thuật Trung Hoa.
Bình Luận (0)
Comment