Nguyên Phối Nghịch Tập

Chương 21

Nhìn thấy tình huống hiện tại của mình, khóe miệng Tiêm Vũ run rẩy, cô cảm thấy đây là hệ thống cố ý. Lúc này cô đang nằm trên mặt đất, hai tay bị người ta đè xuống, đây là tình huống gì không cần nghĩ cũng biết.

Người đàn ông không biết cô gái này đã đổi hồn, mê đắm nói: "Tiểu mỹ nhân, ca ca sẽ khiến em vui vẻ."

Một miệng tràn ngập mùi rượu thối hoắc đập vào mặt cô, Tiêm Vũ chán ghét nhíu mày, thoải mái tránh ra sự trói buộc của người đàn ông kia, một chân đem hắn đá bay, người đàn ông rơi xuống đất, đầu vừa lúc đập vào gốc cây gần đó, lập tức hôn mê.

Quần áo trên người đầy bùn đất, còn có vài chỗ bị xé hỏng, người khác vừa nhìn liền sẽ biết đã xảy ra chuyện gì, Tiêm Vũ chán ghét, làm một cái Tịnh thân thuật - đem bản thân làm sạch sẽ, bỗng nhiên cô nghĩ đến cái gì, đem dấu vết trên cổ tay giữ lại. Sau đó từ trong không gian của mình cầm ra một bộ quần áo thay: "Hệ thống, cho tôi kịch tình."

"Kịch tình truyền tống hoàn tất, còn nữa, thời gian cô đến là do tùy cơ rút ra, bản hệ thống là một hệ thống chính trực, sẽ không bởi vì cô chê tôi nói nhiều mà gian lận với cô." Hệ thống ngạo kiều nói.

"......" Kỳ thật, hệ thống, cậu không đánh đã khai.

Tiêm Vũ yên lặng thổ tào sau đó bắt đầu xem xét kịch tình.

Đây là một cố sự tình yêu những năm dân quốc, nam chủ Chung Hướng Quốc là quân nhân, có hôn thê, đương nhiên, vị hôn thê này không phải nữ chủ, nữ chủ là em gái của vị hôn thê. Nam chủ và nữ chủ ở cùng một thôn, cha mẹ hai bên quan hệ rất tốt, lúc mẹ Mộ mang thai, Chung Hướng Quốc đã năm tuổi, hai nhà ước định, nếu mẹ Mộ sinh con gái, bọn họ liền kết làm thông gia, còn nếu không phải thì cũng sẽ làm anh em với nhau. Ba ba của nam chủ cũng là quân nhân, bởi vì có năng lực cho nên rất nhanh liền thăng quan, sau đó cả nhà chuyển vào thành phố. Thế nhưng bọn họ là người thủ tín, vẫn nhớ rõ ước định lúc trước, cho nên vào lúc vị hôn thê mười tám tuổi, vừa vặn nam chủ cũng đang trong thời gian nghỉ ngơi, bọn họ liền mang theo nam chủ về lại nơi này, tính toán đem việc hôn nhân của hai người định xuống.

Nam chủ bộ dạng cao lớn uy mãnh, chị gái của nữ chủ cũng chính là vị hôn thê kia lập tức liền đỏ bừng mặt, hiển nhiên là đối nam chủ nhất kiến chung tình, mà nam chủ vẫn tương đối bình tĩnh, với anh mà nói, vị hôn thê này hiện tại cũng chỉ là người xa lạ, bất quá nếu là yêu cầu của cha mẹ, vậy anh cũng sẽ cố gắng cùng cô bồi dưỡng tình cảm.

Thấy hai đứa nhỏ không có ý kiến, người hai nhà vô cùng cao hứng định ngày xuống, sau đó cha mẹ nam chủ trở về thành phố chuẩn bị.

Vị hôn thê nhìn bóng dáng đi xa kia, lòng tràn đầy ngượng ngùng vui sướng cho nên không có nhìn thấy ánh mắt ghen tị của em gái mình.

Em gái cô, cũng chính là nữ chủ, chỉ so với chị mình nhỏ hơn một tuổi, cũng giống như chị mình - đối nam chủ nhất kiến chung tình, hơn nữa cô còn nghĩ xa hơn, điều kiện gia đình nam chủ rất tốt, hơn nữa nhìn dáng vẻ nam chủ chính là tích cực tiến thủ, thành tựu tương lai chỉ sợ sẽ không thấp hơn so với ba anh. Nếu ở cùng anh, về sau nhất định sẽ hạnh phúc. Nhưng mà, người đàn ông vĩ đại như vậy, lại là của chị mình.

Nữ chủ tự hỏi mình mọi thứ đều so với chị mạnh hơn, cô so với chị còn thông minh hơn, so với chị càng xinh đẹp hơn, vì cái gì người đàn ông tốt kia không phải của cô, ngày kết hôn càng ngày càng gần, nhìn gương mặt hạnh phúc của chị, cô cảm thấy phi thường chói mắt, rốt cuộc cô nhịn không được.

Trong thôn bọn họ có một tên du côn vô lại, bình thường rất thích nói vài câu đùa giỡn đàn bà con gái nhưng lúc uống say lá gan còn lớn hơn - hắn còn sẽ động tay động chân. Nữ chủ vẫn vụng trộm chú ý người này, rốt cuộc bị cô bắt được cơ hội, có một ngày, tên vô lại này lại uống say, nữ chủ liền lừa chị mình đi ra, nói cô ấy đến bờ sông bên trong khu rừng nhỏ chờ cô, cô có chuyện muốn nói với cô ấy. Chị gái ngây ngốc đi đến, đang ở gần đó, tên vô lại nhìn thấy dáng người rất tốt của chị gái, mê đắm đi theo qua. Sau đó chính là chuyện lúc nãy khi Tiêm Vũ xuyên đến. Không sai, vị hôn thê này gọi là Mộ Tiêm Vũ, nữ chủ thì gọi là Mộ Tiêm Nhiên.

Kỳ thật nữ chủ chỉ là muốn đợi đến lúc tên vô lại đùa giỡn chị mình thì dẫn người đi qua, cũng ở trên đường dẫn dắt mọi người, để họ hiểu lầm chị mình và tên vô lại có tư tình, như vậy thanh danh của cô ấy sẽ bị phá hủy, lúc đó tự nhiên sẽ không thể gả cho nam chủ, nhà các cô chỉ có hai người con gái, chị gả không được, tự nhiên sẽ do cô gả qua. Chỉ là cô không nghĩ tới tên vô lại cư nhiên thật dám ra tay, nếu Tiêm Vũ không tới, thân thể này sẽ bị tên vô lại đạp hư, lúc Mộ Tiêm Nhiên dẫn người tới, chuyện đều đã xảy ra. Mình xảy ra loại chuyện này, còn bị mọi người nhìn thấy, nghĩ đến mình đã không còn xứng với Hướng Quốc ca, Mộ Tiêm Vũ tính cách cương liệt - ngay lúc đó đập đầu vào cây mà chết. Chuyện tới đó, cũng không có người sẽ hiểu lầm Mộ Tiêm Vũ và tên vô lại có cái gì, bọn họ cho rằng là do tên vô lại theo dõi Mộ Tiêm Vũ, sau đó nhân cơ hội ép buộc cô, cuối cùng tên vô lại bị thôn dân đưa đến cục cảnh sát.

Mộ Tiêm Nhiên đối với cái chết của chị mình rất áy náy, bất quá vừa nghĩ đến mình có thể gả cho Hướng Quốc ca ca, chút áy náy này của cô liền lập tức bị vui sướng thay thế mất.

Chuyện cũng giống như cô đoán, người Chung gia đối với cái chết của Mộ Tiêm Vũ thổn thức một trận, dặn dò cục cảnh sát phải hung hăng trừng phạt tên vô lại, sau đó quyết định để Mộ Tiêm Nhiên thay thế chị mình hoàn thành ước định của hai nhà.

Mộ Tiêm Nhiên dựa vào tâm cơ của mình, rất nhanh đạt được hảo cảm của Chung gia, mà Chung Hướng Quốc, so với cô em gái tám phần linh lung này anh càng có hứng thú với người chị cương liệt kia hơn, đáng tiếc người đã không còn. Anh đối với Mộ Tiêm Nhiên tuy rằng không có bao nhiêu yêu thích, thế nhưng cũng rất kính trọng cô, hai người coi như là hòa hòa mĩ mĩ qua một đời.

Tiêm Vũ nhìn tên vô lại ngã trên mặt đất, tính tính thời gian, em gái tốt Mộ Tiêm Nhiên của cô hẳn là cũng sắp tới rồi? Cô nheo mắt, thật là một nữ chủ ghê tởm, cố tình loại người này còn hạnh phúc qua một đời. Nhớ đến thế giới trước, bởi vì cô không để ý mà khiến cho Lục Mỹ kia thỉnh thoảng lại ra nhảy nhót trước mặt mình, tuy rằng không tạo thành thương tổn gì, thế nhưng cũng ảnh hưởng tâm tình, cho nên lần này cô quyết định lập tức giải quyết nữ chủ.

Thu dọn những mảnh quần áo trên đất, cô nhìn chung quanh, sau đó nhảy lên một thân cây, cô vừa lên không lâu, một trận bước chân hỗn loạn liền truyền đến.

"Tiêm Nhiên, con thật sự thấy chị mình và vô lại tới nơi này sao?" Một giọng nam thô cuồng hỏi.

"...... Dạ" Một giọng nữ do dự một chút mới nói: "Con thấy được bọn họ một trước một sau đi tới nơi này, tính cách của vô lại mọi người cũng biết rồi, con có chút lo lắng." Đây là Mộ Tiêm Nhiên.

Lúc này một giọng nữ khác nói: "Đang êm đẹp Tiêm Vũ lại vào rừng cây làm gì, sẽ không phải là nó với vô lại thật sự có cái gì chứ?"

"Sao có thể, chị con cũng sắp kết hôn." Tiêm Nhiên lớn tiếng phản bác: "Tuy rằng chị con giống như không thích vị hôn phu kia lắm, thế nhưng cũng không khả năng thích tên vô lại này!" Bỗng nhiên cô giống như phản ứng qua tới, kích động nói: "Con cái gì cũng chưa nói."

Nghe thanh âm lộn xộn nghị luận phía dưới, Tiêm Vũ cười lạnh, thật sự là một mưu kế tốt, không nghĩ tới một vùng nông thôn nhỏ cư nhiên sẽ sinh ra một cô gái tâm cơ sâu như thế, nên nói không hổ là nữ chủ sao? Bất quá cô ta muốn tính kế, cũng phải nhìn xem cô có đáp ứng hay không.

Lúc này bọn họ đã thấy được vô lại nằm trên đất, một người đàn ông đi qua nhìn nhìn, sau đó nói: "Hắn ta hình như là đập vào cây mà ngất đi."

"Không phải nói chị cô cũng ở đây sao? Người đâu?" Giọng nữ vừa rồi hỏi.

Lúc này Mộ Tiêm Nhiên trong lòng rất loạn, rõ ràng cô đã lên kế hoạch rất tốt, vì sao mọi chuyện không phát triển giống như cô nghĩ? Cô tận mắt nhìn thấy chị đi vào, bây giờ người đâu? Cô đang nghĩ nên nói thế nào. Bỗng nhiên thân thể cứng đờ, thân thể mất đi khống chế, sau đó chạy nhanh về phía vô lại, ngoài miệng đau lòng nói: "Vô lại ca, anh sao rồi, là ai đem anh làm bị thương thành như vậy?"

Thôn dân nhìn thấy cô như vậy, hai mặt nhìn nhau, nhất thời không kịp hiểu.

Trong lòng Mộ Tiêm Nhiên rất khiếp sợ, cô không biết mình làm sao, rõ ràng cô không muốn làm như thế, nhưng thân thể và miệng lại không chịu cô khống chế, thân thể cô ôm lấy vô lại, đau khổ nói: "Là chị em làm đúng hay không? Em biết mà, em không nên nhất thời mềm lòng đáp ứng anh - lừa chị tới để anh thổ lộ."

"Thì ra chuyện là như vậy." Thôn dân bừng tỉnh đại ngộ.

Giọng nữ kia còn nói: "Mộ Tiêm Nhiên, cô được lắm, đầu tiên là lừa gạt chị cô tới, sau đó lại mang chúng tôi tới bắt gian, trên đường còn dẫn dắt chúng tôi, thật sự một kế hoạch tốt." Nói tới đây bỗng nhiên cười lên tiếng: "Thật không nghĩ tới cô sẽ thích tên vô lại này, vì hắn ta mà chị mình cũng thương tổn."

Thôn dân lúc này mới phản ứng lại, nhìn Mộ Tiêm Nhiên tràn ngập khinh thường.

"Các người cho rằng tôi muốn như vậy sao?" Mộ Tiêm Nhiên nghe thấy mình rống to, cô muốn lập tức câm miệng, không thì tình huống sẽ càng xấu, nhưng mình lại từng câu một nói ra: "Tôi yêu vô lại ca, từ lần đầu tiên anh ấy có được tôi, tôi liền yêu anh ấy, thế nhưng anh ấy chỉ yêu chị tôi, các người biết lúc tôi lừa chị mình tới gặp gỡ với anh ấy thì trong lòng có bao nhiêu đau xót sao?" Rống ra những lời này, Mộ Tiêm Nhiên biết mình xong rồi.

"Trời ạ!" Thôn dân loạn thành một đoàn, ánh mắt nhìn Mộ Tiêm Nhiên càng thêm chán ghét, thì ra cô đã sớm cùng tên vô lại ở một chỗ, vậy mà bình thường cô còn bày ra một bộ băng thanh ngọc khiết (trong như băng, sạch như ngọc), thật là ghê tởm!

"Không đúng, vô lại ở trong này, vậy Tiêm Vũ đâu?" Bỗng nhiên có người phát hiện không thích hợp, lớn tiếng nói.

Mọi người lúc này mới phản ứng qua tới, đúng vậy, Tiêm Vũ đâu? Nhìn quần áo tên vô lại không chỉnh tề, mọi người trong lòng có phỏng đoán không tốt, sẽ không phải là Tiêm Vũ đã bị vô lại......

Tiêm Vũ biết mình nên ra sân, cô nhảy xuống cây, thanh âm suy sụp nói: "Con ở trong này."

"Tiêm Vũ, con không có chuyện gì chứ?"

Mọi người thấy cô, lập tức quan tâm vây lại, hơn nữa không ngừng đánh giá cô, xem quần áo cô vẫn tốt, không khỏi nhẹ nhàng thở ra, Tiêm Vũ vẫn luôn nhu thuận, rất được mọi người thích, mọi người đều không hi vọng cô sẽ phát sinh chuyện không tốt.

"Con không sao." Tiêm Vũ hướng mọi người cảm kích cười cười, thế nhưng nụ cười mười phần chua xót, mọi người trầm mặc, tâm tình của cô bọn họ đều rất hiểu, bị em gái tính kế, tâm trạng cô nhất định không dễ chịu.

Diễn đủ, Tiêm Vũ chậm rãi đi đến trước người Mộ Tiêm Nhiên: "Thì ra em gọi chị tới rừng cây là vì tên vô lại này, Tiểu Nhiên, chị nhưng là chị ruột của em mà!" Cô run rẩy nói: "Em có biết hay không, lúc chị đang đợi em, hắn ta bỗng nhiên lao tới làm chị sợ hãi vô cùng, nếu không phải hắn không cẩn thận đụng vào gốc cây hôn mê bất tỉnh, chỉ sợ......" Nói tới đây cô xoay đầu, đưa tay lau nước mắt, cố ý đem cổ tay bị tên vô lại nắm sưng đỏ lộ ra: "Vậy mà chị còn lo lắng sợ lúc em đến tìm chị sẽ gặp được nguy hiểm, cho nên dù sợ hãi cũng không dám rời khỏi, không nghĩ tới...... Sao em có thể đối xử với chị như vậy?"

"Lòng lang dạ thú!" Nhìn thấy vết thương của cô, giọng nữ kia tức giận nói, tuy rằng cô miệng có chút ác độc, thế nhưng con người còn không xấu, nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Tiêm Vũ, lập tức đem họng súng nhắm vào Mộ Tiêm Nhiên: "Nhà lão Mộ làm sao lại sinh ra một kẻ bại hoại như cô, tự cô không biết tự ái thì thôi đi, đến chị mình mà cô còn có thể tính kế, đúng là lòng dạ đen tối!"
Bình Luận (0)
Comment