Nguyên Thuỷ Đại Thiên Tôn

Chương 73 - :

Người đăng: natsudragneellls

Rất nhanh chóng. Vũ Văn Gia một chi bị người diệt sát tin tức lan tỏa khắp Thần Giới.

Mặc dù nói kia chỉ là một cái chi thứ. Nhưng dù sao cũng có được một tôn Thần Vương, lại được nhận tổ quy tông. Xét cho cùng vẫn là thuộc về Vũ Văn Gia.

Vũ Văn Gia. Đây là một cái siêu cấp khổng lồ quái vật. Chân chính Thần Giới cự đầu bá chủ.

Vũ Văn Gia truyền thừa cực kỳ xa xưa cổ lão. Tại nghe rằng từ trước Đạo Suy kỷ nguyên kia liền đã truyền thừa xuống.

Mỗi một cái thời đại Vũ Văn Gia đều có thể bồi dưỡng đi ra Thần Đế. Trong lịch sử đã không ít lần chấp chưởng Thần Đình.

Tại Thần Giới. Có thể cùng Vũ Văn Gia lật bàn tay. Ngoại trừ vài cái ẩn thế siêu cấp tồn tại có lẽ cũng vượt không qua mười cái thế lực. Có thể thấy Vũ Văn Gia là cỡ nào đáng sợ.

Vì lẽ đó. Vũ Văn Gia người căn bản không có ai dám đi trêu chọc. Nhưng là hôm nay. Một cái chi thứ có được Thần Vương tọa trấn bị người diệt sát. Đây là khiến cho Vũ Văn Gia trên dưới tức giận. Cũng trở thành bàn tán đề tài khắp thần giới.

Trở lại Cực Huyền Giới.

Lúc này mọi chuyện đều đã yên lặng xuống.

Vạn Lý Đăng Thiên Hội nhanh chóng giải tán. Ai về nhà nấy. Vạn Lý Thành rơi vào im ắng lạ thường.

Lúc trước. Sau khi đánh giết Vũ Văn Thần Phủ. Doanh Thiên thi triển không gian lực lượng, đem Cực Huyền Giới bên trong hư vô kéo ra. Trong nháy mắt na di đưa Cực Huyền Giới xuất hiện tại một góc khác của Thần Giới.

Cái này mục đích là để che giấu Cực Huyền Giới vị trí. Bởi vì sự tình kia. Nhất định sẽ tra xuống. Hắn liền không sợ. Nhưng là Cực Huyền Giới vô số sinh linh lại khác.

Dựa trên phong cách làm việc của chủng tộc kia. Cực Huyền Giới bị diệt là không khó. Cho dù bị diệt cũng không ai để ý một tòa thế giới như vậy.

Cực Huyền Giới lúc này mọi sự đều trở nên yên tĩnh.

Vô số cương quốc lãnh thổ đóng cửa an phận. Vô số tông môn trở về phong kín sơn môn. Cấm đệ tử ra ngoài.

Chư thần Cực Huyền Giới cũng đều lui về ẩn thân.

Có thể nói. Cực Huyền Giới từ giờ cho đến rất lâu về sau sẽ là một mảnh an bình.

Tại Bách Hoa Lâu lúc này trên cao nhất 1 tầng kia. Tụ tập lấy một đám người.

Tại trong gian phòng to lớn xa hoa này. Bày lên một mâm lớn rượu thịt. Thịt là vô cùng cường đại thịt thú. Có thể so với Linh Thánh cảnh. Rượu là ấp ủ mấy vạn năm rượu quý.

Doanh Thiên ngồi tại chính giữa. 1 chân gác lên. Tay cầm bầu rượu chính là ừng ực tu lấy.

Bên dưới kia. Ngồi im lặng lấy một đám người. Chính là Ma Âm, Mộng Điệp các nàng. Còn có Thanh Trường Hải lão giả kia cùng Thanh Tiêu.

Bên dưới nữa liền có cả Xích Ý Lan cùngNhạc Viễn Thường cũng có mặt.

Thanh Trường Hải cùng Thanh Tiêu có mặt là dễ hiểu. Về phần Xích Ý Lan. Nàng là người quản lý Bách Hoa Lâu. Chính là Nguyệt Nhi yêu cầu nàng ngồi xuống. Tất nhiên là để cho nàng gọi món ăn.

Về phần Nhạc Viễn Thường. Hắn là đại diện cho Vạn Lý Thành tới bồi tội Doanh Thiên.

Trong phòng. Ngoại trừ Doanh Thiên bình thản uống rượu. Cùng với Nguyệt Nhi và Tiểu Hùng 1 bộ ăn uống nhiệt tình thì không khí có chút trầm lắng xuống.

Rốt cuộc. Doanh Thiên bỏ xuống bầu rượu nhìn xung quanh một lượt nói :"Thế nào yên lặng như vậy. Tới. Đánh cái uống no say".

Rốt cuộc. Thanh Trường Hải chậm rãi mở miệng ra nói :"Đại nhân, người sắp đi sao".

Đối với Thanh Trường Hải câu nói này, ở đây mấy người trong lòng đều động. Bọn hắn cũng không nghĩ Doanh Thiên nhanh như vậy muốn đi.

"Ân, ở đây sự tình đều đã xong. Nên rời đi thời điểm". Doanh Thiên trên mặt không chút biểu tình nhàn nhàn nói ra.

Nói tới. Doanh Thiên mục đích chính đến Cực Huyền Giới ngoài việc lấy được truyền thừa Cửu Diệu Thánh Tôn giao cho Ma Âm. Chính là Sinh Mệnh Tổ Phù sự tình. Hiện tại mọi việc đều đã xong. Hắn cũng nên rời đi thời điểm.

Vạn Lý Tháp người kia sắp đặt một số thứ. Để cho Doanh Thiên một chút tin tức. Hắn cũng nên đi xem xét thời điểm.

Thanh Trường Hải nâng 1 chén mời Doanh Thiên nói :"Nguyện đại nhân trường tồn vĩnh cửu".

"Đại nhân". Lúc này Nhạc Viễn Thường mới ấp úng nói ra.

Hắn là đại diện Vạn Lý Thành tới muốn bồi tội cho Doanh Thiên. Dù sao trước đó là có một số người không có mắt đi chọc tới Doanh Thiên. Bọn hắn nguyên một đám hiện tại run rẩy vì sợ Doanh Thiên tìm đến tính sổ.

"Nói đi" . Doanh Thiên liếc Nhạc Viễn Thường nói.

Nhạc Viễn Thường thở dài một hơi sau đó nói :"Trước đó Vạn Lý Thành có mấy người có mắt không tròng. Mạo phạm đại nhân. Tiểu nhân thay mặt bọn hắn tới bồi tội với đại nhân".

Đang ngồi bên cạnh Doanh Thiên, Ma Âm khinh bỉ cất lời :"Mặt mũi của Nhạc Vương Gia cũng quá lớn đi, cho dù là thần, muốn bồi tội với chúng ta công tử cũng không có tư cách".

Nghe được Ma Âm câu này,Nhạc Viễn Thường toát mồ hôi lạnh. Hắn là được Vạn Lý Thành cao tầng, cùng mấy vị thần cử tới. Muốn nhìn Doanh Thiên một chút thái độ. Nhưng là hắn một cái Thông Thần Cảnh nhỏ bé này. Thật sự là gánh không nổi mặt mũi kia.

Quả thật như Ma Âm nói. Cho dù là thần trước mặt hắn cũng chỉ có nước quỳ. Hắn lấy tư cách gì cùng Doanh Thiên nói chuyện đây.

Doanh Thiên bật cười nói với Ma Âm :"Tốt, không cần trêu chọc hắn". Dừng chút lại nói :"Không có gì lớn sự tình, bất quá là hài tử chơi đùa mà thôi, tuổi trẻ mà, hơn nữa ta cũng sắp rời đi, không có gì đáng để nói".

Nghe được Doanh Thiên lời nói, Nhạc Viễn Thường giống như được ân xá một dạng. Hắn thở dài một hơi.

Quả thật đối với hắn, thậm chí là toàn bộ Cực Huyền Giới, Doanh Thiên rời đi là một cái tốt nhất tin tức. Dù sao hiện tại Cực Huyền Giới vị trí đã đổi. Cũng sẽ không lo lắng có người tìm tới.

Cuối cùng, Nhạc Viễn Thường là cáo lui rời đi.

Thanh Trường Hải lên tiếng hỏi :"Đại nhân bao giờ đi".

"Hiện tại liền đi".

"Vội như vây? ".

"Có một số sự tình. Nên là làm cho xong xuôi, tranh thủ chút thời gian". Doanh Thiên ánh mắt xa xăm nói ra. :"Các ngươi trăm vạn năm thủ hộ đã hoàn thành. Nên là các ngươi tung hoành thời điểm, thần giới rộng lớn kia. Tin tưởng sẽ có một ngày danh chấn vạn giới".

"Tạ đại nhân đánh giá". Thanh Trường Hải chắp tay cúi đầu.

"Ta chỉ nói sự thật mà thôi".

Rốt cuộc, sau khi ăn uống no say. Doanh Thiên chuẩn bị rời đi.

Xích Ý Lan từ đầu tới cuối đều không nói gì, giờ phút này rốt cuộc lên tiếng :"Công tử. Có thề cho ta đi theo không".

Đối với Xích Ý Lan đề nghị này. Nguyệt Nhi nhanh nhảu cười hì hì nói ra :"Thế nào, lão nhân gia người phải lòng ta sư tôn sao. Muốn đi theo hầu hạ hắn".

Nghe Nguyệt Nhi trêu chọc câu này khiến Xích Ý Lan một mặt liền đỏ lên.

Doanh Thiên một gõ khiến cho Nguyệt Nhi nhảy lên kêu đau. Sau đó cười nói :"Nha đầu, muốn hay không ta treo ngươi lên đánh". Sau đó lại nhìn về Xích Ý Lan lắc đầu nói ra :"Có một sô chuyện là không thể theo ý mình. Ngươi vẫn là nên cố gắng tu luyện. Sớm ngày thành thần".

Xích Ý Lan trong lòng lập tức trở nên thất vọng. Nàng rõ ràng. Doanh Thiên đây là từ chối nàng.

Ngay sau đó, Tử Nghiên liền hỏi :"Công tử, chúng ta đi đâu".

Doanh Thiên móc ra một viên huyết thạch. Viên huyết thạch này chính là lúc trước trên thần hạm Tử Nghiên tự tay lấy cho hắn.

Nhìn trên tay viên huyết thạch này. Doanh Thiên mỉm cười liếc nhìn Tử Nghiên sau đó nói :"Có lẽ, trở về ngươi quê hương một lần đi".

"Trở về ta quê hương?". Tử Nghiên ngạc nhiên. Sau đó là một chút thẫn thờ.

Doanh Thiên nói tới. Chính là Nhật Nguyệt Giới. Nơi đó có Nhật Nguyệt Thần Giáo là nơi nàng xuất thân.

Lúc trước Doanh Thiên muốn đưa nàng đi. Cái này có chút đột ngột. Nơi kia nàng có rất nhiều người quen. Hiện tại có cơ hội một lần trở về từ biệt. Cái này khiến nàng trong lòng có chút hồi hộp.

Doanh Thiên không có đợi lâu. Hắn thông qua viên huyết thạch kia. Khóa chặt lấy một cái tọa độ không gian. Sau đó xuất thủ

Đại lượng không gian pháp tắc diễn hóa. Lập tức mở ra một đầu thông đạo không gian.

Thanh Trường Hải, Thanh Tiêu cùng Xích Ý Lan cúi đầu cung kính nói :"Cung tiễn đại nhân".

Rốt cuộc Doanh Thiên đám người đều rời đi hết.

Ngay sau đó, Thanh Trường Hải dẫn Thanh Tiêu trở về. Để lại Xích Ý Lan có chút thất lạc.

Cuối cùng thật lâu sau đó. Nàng trong mắt lóe lên một vẻ kiên định.

Chính Doanh Thiên cũng liền không biết. Thanh Tiêu cùng Xích Ý Lan vài năm sau liền kết thành đạo lữ. Ngắn ngủi vài vạn năm sau đó. Bọn hắn 2 người vợ chồng chính là nổi tiếng khắp thần giới.

Lúc này đây. Xuyên qua ức vạn tinh không. Rốt cuộc. Doanh Thiên đám người đi đến Viêm Dương Thiên Vực.

Tòa Thiên Vực này vô cùng to lớn. Bên trong có lấy hàng tỉ viên tinh thần. Cũng có hơn 10 triệu tòa thế giới to nhỏ.

Lúc này đây. Doanh Thiên đám người lơ lửng bên ngoài tinh không. Trước mặt họ là một tòa thế giới to lớn. Cơ hồ có thể cùng Cực Huyền Giới so sánh.

Tử Nghiên nhìn tòa thế giới này, ánh mắt tràn ngập ngạc nhiên không thể tưởng tượng nổi. Ban đầu nàng còn tưởng rằng Doanh Thiên đưa nàng đi nhầm chỗ. Nhưng là xem xét lại. Tòa thế giới trước mắt chính là Nhật Nguyệt Giới quê hương của nàng.

Sở dĩ nàng ngạc nhiên vì hiện tại Nhật Nguyệt Giới phát sinh biến hóa khổng lồ.

Lúc trước. Nhật Nguyệt Giới hay là một tòa Trung Thế Giới mà thôi. Chỉ nhỏ bằng 1/100 lần Cực Huyền Giới. Nhưng là hiện tại. Nhật Nguyệt Giới không biết vì lý do gì mà trở nên to lớn hơn rất nhiều.

Lại nói về phân chia các thế giới. Từ 10 tỉ sinh linh đổ xuống gọi là Tiểu Thế Giới. Giống như Cửu Hà Giới trước đó chính là Tiểu Thế Giới.

Từ 50 tỉ sinh linh xuống đến 10 tỉ chính là Trung Thế Giới.

Từ 50 tỉ sinh linh trở lên gọi là Đại Thế Giới. Cực Huyền Giới mặc dù ở nơi xa xôi hẻo lánh trong vũ trụ. Nhưng là có tới hơn 200 tỉ sinh linh tồn tại. Có thể xưng là Siêu Cấp Đại Thế Giới.

Ngoài ra còn có Thần Thế Giới. Chính là dựa vào số lượng Thần mà quyết định.

Thế giới có số lượng thần đạt tới 1000.gọi là Tiểu Thiên Thế Giới.

Thế giới có số lượng thần đạt tới 1 vạn. Gọi là Trung Thiên Thế Giới.

10 vạn thần đổ lên gọi là Đại Thiên Thế Giới..

Ngoài ra còn có Chủ Thần Giới. Thần số lượng rất nhiều. Căn bản đếm không hết.

Tử Nghiên nhìn trước mắt to lớn Nhật Nguyệt Giới nói ra :"Hẳn là đã có đại sự phát sinh".

Doanh Thiên nhìn Nhật Nguyệt Giới một lượt. Trong mắt hiện lên ý cười nói :"Có chút ý tứ".

Ngay sau đó. Chính là xuất hiện tại bên ngoài Nhật Nguyệt Thần Giáo sơn môn.

Tại thời điểm tiến vào sơn môn. Một cái băng lãnh thanh âm vang lên. :"Dừng lại. Có biết đây là Nhật Nguyệt Thần Giáo lãnh địa". Chỉ thấy một đám đệ tử canh gác sơn môn chạy tới ngăn không cho Doanh Thiên mấy người đi vào.

"Ta muốn lên Nhật Nguyệt Sơn". Tử Nghiên nói ra.

"Không phải đệ tử giáo ta, không thể lên núi". Một cái đệ tử nói ra.

Ngay lúc này, một cái giọng nữ tử vang lên :"Tử Nghiên tỉ tỉ. Ngươi trở về".

---

P/s: cuối năm, công việc nhiều. Chương ra chậm. Thành thật xin lỗi. Vẫn mong mọi người ủng hộ.

Bình Luận (0)
Comment