Nguyên Thủy Tái Lai

Chương 139

Edit: DLinh – Beta: Chi

*****

Có ít nhất năm mươi con Kantus đang lao về phía này, dựa vào vóc dáng, dựa vào màu vảy —— trước mặt có ít nhất mười con Kantus tráng niên có vóc người có thể so bì với mình!

Solid Lunsar lập tức nhớ lại trận chiến ác liệt năm đó khi còn sung sức!

Kantus thường sẽ không tranh đấu với người cùng một tộc, trên thế giới này tồn tại duy nhất một sinh vật có thể khiến một Kantus bị thương nặng, đó chính là một con Kantus khác, bởi lẽ đó, Kantus sẽ cố gắng né tránh những trận đấu vô nghĩa với đồng loại.

Lý do khiến Kantus bằng lòng chiến đấu với một con Kantus khác, chỉ có một —— con non.

“Gray! Cậu và A Trọc che chắn cho đám nhóc rời khỏi chỗ này, A Trọc, dẫn bọn chúng tới hang động!” Quyết định một cách dứt khoát, Solid Lunsar nhanh chóng phân chia nhiệm vụ cho mọi người, để cho người còn trẻ tuổi như Gray giúp đỡ A Trọc yếu hơn và bầy con non yếu ớt nhất rời đi trước, ở lại còn sáu con Kantus và cả hắn…

“Vì con của chúng ta.” Solid Lunsar gầm một tiếng trầm thấp.

Sau lưng hắn, sáu con Kantus khác cũng nhảy ra, đứng bên cạnh Solid Lunsar, bọn họ cùng tiếng gào to để đáp lại Solid Lunsar.

“Vì con ——“

Bảy con Kantus chống lại năm mươi con, kết quả của cuộc chiến này đã cực kì rõ ràng, bọn họ —— chắc chắn sẽ phải chết không cần nghi ngờ gì nữa.

Nhưng bọn họ vẫn cần phải tranh thủ lợi dụng khoảng thời gian này, tiếp đó sẽ chờ cho đồng bạn trên vùng đất sinh sản quay về, tuy rằng con nhỏ được những con Kantus khác nuôi cũng có thể lớn lên một cách khỏe mạnh, nhưng cứ thế đưa tặng con mình mà không hề phản kháng lại, đây là chuyện một con Kantus không thể nào làm được.

Trong thế giới của Kantus, chỉ có kẻ yếu mới mãi mãi không có con. Nếu có người muốn cướp con của bọn họ, trước tiên phải dẫm lên xác bọn họ cái đã!

Đây chính là luật lệ của Kantus.

Mấy người Solid Lunsar gào một tiếng thật lớn, Mạnh Cửu Chiêu và Gray đều nghe thấy. Bầy nhóc con cũng nghe được, bây giờ bọn chúng còn nhỏ, thực sự thì không nghe hiểu những gì người lớn nói, nhưng từ lúc sinh ra những đứa trẻ này đã có được kỹ năng nhìn mặt đoán ý, bản năng mách bảo chúng rằng, hiện giờ người lớn có việc quan trọng cần giải quyết, tình hình hiện nay rất nguy hiểm.

Bản năng cũng cho chúng biết, cách người lớn càng gần sẽ càng an toàn.

Vì thế, mấy đứa nhóc cách khá xa Mạnh Cửu Chiêu bắt đầu dẫm đạp để đấu tranh tới gần hơn bên Mạnh Cửu Chiêu. Do mấy tên nhóc này mà tốc độ di chuyển của hàng ngũ sụt giảm, vài đứa bên dưới bị đồng bạn đạp phải kêu lên chiêm chiếp vì đau, tình thế có vẻ như hai bên muốn lao vào đánh nhau ——

“Không được dẫm lên bạn mình! Phải xếp hàng để đi!!!” Mạnh Cửu Chiêu hét lớn.

Bầy con non: chiếp chiếp ~~~~~

Lũ muốn đánh vẫn chiến tiếp, lũ muốn chen vẫn tiếp tục chen lên.

Được rồi, dùng tiêu chuẩn cho lớp mẫu giáo lớn để yêu cầu các bạn nhỏ ở lớp bé, thật sự yêu cầu này quá cao.

Thế là ——

“Ai giẫm lên bạn sẽ đánh mông! Trái lại ai nghe lời xếp hàng trật tự sẽ được thưởng cá!”

Ba ba ba, sau khi nghiêm khắc đánh mông vài đứa nhóc đi đầu đang đánh lộn xong, Mạnh Cửu Chiêu liền lấy một con cá trong ngực ra.

Đám chíp bông mập mạp ngay lập tức hiểu ra.

Đám nhóc lúc nãy hẵng còn lộn xộn giờ đã trở nên ngoan ngoãn hơn nhiều, tất cả tụ lại cùng một chỗ, ngoan ngoãn đi sau mông Mạnh Cửu Chiêu.

Nhóc con thích đạp bạn đi trước sau khi bị Mạnh Cửu Chiêu đánh đít cũng trở nên nghe lời. Bầy chíp bông ú nần này thế mà lại học được cách xếp hàng theo thứ tự!

Gray nhìn Mạnh Cửu Chiêu với vẻ kính nể, lúc nãy hắn lo lắng cực kì, bảo hắn đi đánh nhau hắn không sợ, nhưng giao việc hộ tống một đội chíp bông tới nơi khác thế này thật sự là khiến hắn lo âu. Con non Kantus nổi tiếng không nghe lời, đám nhóc này quậy phá ồn ào, hoàn toàn không sợ trời không sợ đất, đó cũng là lí do vì sao cho tới bây giờ, mỗi người tự chăm sóc con của riêng mình, trong hang của Kantus cũng chỉ có duy nhất một đứa con, gia đình có hai con rất hiếm thấy, huống hồ là cả một đại đội như thế này!

Thảo nào Solid Lunsar lại giao cho người yếu nhất tộc, A Trọc, việc che chở bầy con non chạy trốn, tất cả đều đã tính toán từ trước!

Một bầy chíp bông tự giác ngoan ngoãn đi theo sau mông mình, ngay cả Gray vừa nãy còn nhìn mình với vẻ phiền toái giờ cũng thể hiện sự kính nể, áp lực trên vai Mạnh Cửu Chiêu càng nặng nề hơn.

Không chỉ mình Solid Lunsar hiểu ra, ngay cả Mạnh Cửu Chiêu cũng biết đây là trận chiến không cân sức từ cái nhìn đầu tiên.

Nhất định Solid Lunsar đã chuẩn bị việc hy sinh chính mình, quyết sống mái để tranh thủ chút thời gian cho bọn cậu, mà việc cậu cần làm hiện giờ, trước khi những Kantus khác quay lại, nhất định phải dẫn đám nhóc này tới chỗ lánh nạn.

Mỗi vùng đất sinh sản đều tồn tại một nơi như thế.

Nhờ vào sự chỉ dẫn của Kantus nhiều tuổi và giàu kinh nghiệm nhất, sau đó tất cả Kantus khỏe mạnh trên vùng đất sinh sản sẽ cùng tham gia vào việc đào. Mạnh Cửu Chiêu cũng đi đào một ngày, nhưng khi đó cậu còn tưởng mọi người đi đào nhà vệ sinh, sau này, khi biết đó là nơi tương tự hầm trú ẩn, cậu đã vô cùng hối hận khi lén lút đi tè tại đó.

“Chiếp… Chiếp…” Bầy chíp bông vẫn tiếp tục kêu chiếp chiếp, có điều, tiếng kêu sung sức lúc đầu giờ đã trở nên ỉu xìu.

Chúng đang đói.

Đám nhóc này đang trong thời kì phát triển, khát khao được ăn cực kì mạnh mẽ. Đồ ăn tồn tại như một dạng chất đốt với bọn chúng, một ngày không có nhiên liệu, để tự bảo vệ mình, bọn chúng sẽ buồn ngủ rất nhanh.

Gray cố gắng đánh thức vài đứa dậy, mang bọn chúng, nhưng vì số lượng con non quá nhiều, nhìn theo hành động của hắn, càng ngày càng nhiều chíp bông nhào tới trên người hắn, vốn sức khỏe còn lại không nhiều lắm đều tiêu hao vì bọn chúng. Cho dù có ngoan ngoãn được một lát nhưng dù sao thì bọn chúng vẫn chỉ là đám trẻ mới ra đời chưa được bao lâu, vào những khi có người lớn để dựa dẫm, bọn chúng theo bản năng đều muốn ỷ lại.

“Tự mình đi! Không đi sẽ bị đánh đòn!” Bất đắc dĩ, Mạnh Cửu Chiêu lần nữa giả bộ nghiêm khắc.

Âm thanh bốp bốp vang lên bên tai, đám nhóc con lập tức ngay ngắn trở lại.

“Cố lên một chút, sắp tới rồi, chỗ đấy sẽ có cá để ăn!” Mạnh Cửu Chiêu an ủi đám nhóc, ôm một đứa bé thật sự không nhúc nhích nổi nữa vào lòng, cậu chạy về hướng chỗ tị nạn. Bầy chíp bông đói bụng sắp chết tới nơi rồi, vì thế đành quạt quạt cái cánh nhỏ chạy đuổi theo cậu.

Chếch về phía đông khu xây hang tại vùng đất sinh sản là nơi phân bố rất nhiều đồi tuyết, chúng được hình thành do lớp băng được nước biển đẩy cao lên, sau vài đợt tuyết rơi, thoạt nhìn qua trông giống hệt những tảng đá đã có sẵn từ lâu tại chỗ này. Solid Lunsar và những con Kantus lớn tuổi khác cuối cùng đã chọn đây làm nơi lánh nạn.

Nếu không, nơi đây vốn chỉ là chỗ băng dày nhất mà thôi.

Khom người, Mạnh Cửu Chiêu bới tìm trên đồi tuyết trắng xóa, sau một lúc lâu rốt cuộc cũng xác định được vị trí, chỉ thấy cậu dùng lực một chút, một tảng đá xuất hiện trên nền tuyết rồi được rời sang chỗ khác.

Đi vào trong quan sát, Mạnh Cửu Chiêu tiên phong nhảy xuống, đường thông xuống đáy hang là một cái cầu trượt, thứ này được làm theo đề nghị của cậu, chỗ lánh nạn này vốn là một hang động thẳng tắp, bầy con non muốn đi xuống chỉ có thể nhờ Kantus trưởng thành xuống trước, sau rồi mới đón từng đứa xuống một, hiện giờ đã được đổi thành cầu trượt, chính chúng có thể tự đi xuống.

“Đưa chúng xuống đi, trong này an toàn.” Xác nhận đáy động không có nước đọng, cũng không tồn tại thứ gì khác nguy hiểm, lúc này, Mạnh Cửu Chiêu mới hô lên một tiếng với Gray ở bên trên.

Ngay sau đó, từng đứa một thi nhau trượt xuống.

Lúc bị đẩy xuống bọn chúng rất sợ, dù sao trong này cũng rất tối, thế nhưng sau khi trượt được một lúc, chúng lại trở nên vui sướng. Trượt cầu trượt vốn là trò chơi đứa con nít nào cũng thích, đám chíp bông mập mạp này cũng không ngoại lệ.

Bọn chúng kêu lên chiếp chiếp, thậm chí nhiều đứa còn có ý đồ muốn leo lên chơi lần nữa, Mạnh Cửu Chiêu cũng không ngăn cản. Nơi này có độ dốc lớn, đến cậu cũng chẳng bò lên nổi, càng chẳng phải đề cập đến đám chíp bông chân ngắn này.

Mạnh Cửu Chiêu cẩn thận kiểm tra quân số, cuối cùng, xác nhận đã đủ toàn bộ.

“Gray, đủ rồi!” Mạnh Cửu Chiêu hét lên với Gray phía trên.

Lúc này, từ phía trên vọng xuống không phải tiếng kêu nhẹ nhàng khoan khoái của Gray trẻ tuổi, thay vào đó là một tiếng khủng long rít biểu thị cho sự đau đớn ——

Gray bị tập kích!

Hiện giờ, bắt đầu xuất hiện một vài khối băng vụn rơi xuống từ đỉnh nóc, kèm theo tiếng chân nối nhau không ngừng, Mạnh Cửu Chiêu phân biệt một cách cẩn thận, cuối cùng, cậu xác nhận, vào giờ phút này, mặt đồng bằng băng phía trên chỗ lánh nạn nhất định đang có hai con Kantus nguyên hình.

Một con là Gray, mà con còn lại… chắc chắn là kẻ xâm lăng!

Địch phát hiện ra chỗ tránh nạn của phe mình, mà Gray đang cố gắng ngăn cản hắn ta!

Âm thanh trên cửa động lập tức biến đổi thành cảnh tượng sinh động, mọi chuyện hiện lên cực kì rõ ràng trong đầu Mạnh Cửu Chiêu.

Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?

Vô vàn ý tưởng lóe lên trong đầu câu, phía bên ngoài, Gray đang rơi vào thế yếu, bị hạ gục chỉ là chuyện giây lát, không dưới một lần, Gray cố gắng dẫn dụ kẻ xâm lăng rời đi khỏi nơi này, nhưng ý đồ của hắn đã nhanh chóng bị đối phương phát hiện, khả năng diễn trò của Gray quá kém, kẻ xâm lăng đã khẳng định chắc chắn đây là nơi tị nạn!

Đám nhóc cũng nhận thức được chuyện xảy ra ở bên ngoài, bằng chứng chính là tiếng chiêm chiếp lúc đầu của bọn trẻ đã hoàn toàn biến mất. Dưới đáy động có rất nhiều thức ăn, nhưng không có một đứa nhóc nào chủ động tiến tới ăn thứ gì, lực chú ý của bọn chúng hoàn toàn tập trung trên người Mạnh Cửu Chiêu. Bọn chúng không biết Mạnh Cửu Chiêu nhỏ yếu, trong mắt chúng, Mạnh Cửu Chiêu chính là người bảo vệ bọn chúng duy nhất vào lúc này.

Trong những cặp mắt này, cũng có ánh mắt của George.

Nhất định phải làm gì đó —— Mạnh Cửu Chiêu tự nhủ.

Bàn tay chống dưới đất của cậu lướt qua thứ gì đó, để đề phòng nguy hiểm có thể xảy ra, vẫn thường xuyên có Kantus tới bổ sung đồ ăn cho chỗ này, những thức ăn ở đây đều do bầy Kantus đưa từ bên ngoài vào, Mạnh Cửu Chiêu cũng từng bảo Louis ném vào một con sò to. Đây là một con sò cực lớn, hai người bọn họ cạy cả nửa ngày trời vẫn không mở ra được, cuối cùng, Mạnh Cửu Chiêu tìm được chỗ tốt hơn để chứa nó, chính là nơi tránh nạn này.

Hình thù quái dị của con sò khổng lồ kia ngay lập tức lóe lên trong đầu Mạnh Cửu Chiêu!

Chính nó! Chính xác là nó!

Tự nói như thế trong lòng, Mạnh Cửu Chiêu lập tức hành động.

Đám trẻ rối rít nhường đường cho cậu, Mạnh Cửu Chiêu cũng không cần lần mò lâu lắm, cậu tìm được con sò khổng lồ tại một góc của nơi lánh nạn.

Đó là một con sò lớn dài tới hơn một mét, nó thực sự rất nặng, cõng con sò trên lưng, Mạnh Cửu Chiêu vội vã đi tìm những công cụ khác, sau khi đặt chân được tới nơi có thể đi tới cửa động, cậu bắt đầu vác con sò bò lên một cách khó nhọc.

Mạnh Cửu Chiêu lẳng lặng núp ở chỗ cửa động.

Băng rơi xuống chỗ cửa động ngày càng nhiều, nhờ ánh sáng hắt vào từ bên ngoài, Mạnh Cửu Chiêu có thể nhìn thấy rõ hơn tình cảnh bên ngoài.

Gray đang bị một con Kantus to lớn giẫm lên đất, hắn chật vật muốn cắn vào chân đối phương, nhưng lại bị đằng kia đạp một cước đau dớn.

Một phát này đá xuống, Gray gần như đã hấp hối.

Kẻ xâm lăng thắng lợi, hắn ta đắc chí gào thét, nhanh chóng rời khỏi chỗ không còn là mối lo – Gray, hắn cẩn thận dò hơi thở của bầy con non.

Khứu giác của Kantus không được xếp hạng cao trong số các loại khủng long, nhưng bọn chúng lại cực kì nhạy cảm với mùi của con non, huống hồ nơi này còn có đến một bầy chíp bông.

Kẻ xâm lăng đã xác nhận chắc chắn con non đang ẩn mình trong hang động này, cố gắng siết chặt cơ thể, dùng phần đầu to húc vỡ băng, hắn ta tạo được một cái lỗ trên cửa động.

Thời khắc Mạnh Cửu Chiêu chờ chính là đây!

Con sò ôm trên tay đã lâu, ngay lúc phần đầu kẻ xăm lăng húc nát lớp băng xông vào, cậu tông thẳng con sò trên tay vào miệng đối phương ——

Bởi thế, khi đối phương định khép miệng lại rít lên một tiếng theo thói quen, vỏ sò bén nhọn đã đâm xuyên qua hắn ta!

Một cái vỏ sò sắc bén chắc chắn không làm nên chuyện, nhưng lực khép miệng vào của Kantus quá lớn, dưới tác dụng của lực cắn, miếng vỏ sò kia trở thành thứ vũ khí giết người cực lợi hại.

Rống lên một tiếng thảm thiết từ tận cổ họng, kẻ xâm lăng vốn đang giương oai giễu võ ngã rầm xuống đất. Cùng lúc đó, Gray đang quỳ rạp trên đất hấp hối cũng vùng dậy dùng nốt chút sức cuối cùng, nhảy dựng lên, cố gắng nhảy lên người con Kantus nọ, dùng chút hơi tàn của mình cắn lên cổ đối phương ——

Máu tươi ồ ạt chảy ra từ miệng vết thương của kẻ xâm lăng, kẻ với hình thể to lớn gần như gấp đôi Gray này ra sức giãy giụa tầm mười phút, sau cùng hắn cũng chịu nằm yên bất động.

“Hà… Hà…”

“Hà… Hà…”

Khí trắng thoát ra khỏi miệng Mạnh Cửu Chiêu và Gray, bọn cậu ra sức thở hổn hển, nhìn vào mắt đối phương, họ bắt gặp cùng một ý nghĩ: nơi lánh nạn này không thể sử dụng được nữa, phải chuyển đám trẻ sang nơi khác an toàn hơn.
Bình Luận (0)
Comment