Nguyên Thủy Tái Lai

Chương 25

Edit: Gia Linh – Beta: Mimi

*****

Thực ra cũng không thể trách khứu giác của Black và White không nhạy bén, nguyên hình của bọn hắn quá lớn, nếu muốn phân biệt những con mồi có kích cỡ tương đương thì còn có thể, chứ với những sinh vật có cơ thể quá bé nhỏ thì đúng là chẳng có cách nào. Việc này cũng như sư tử dùng mũi để nhận biết mấy con muỗi vậy, hoàn toàn không có khả năng, hơn nữa cũng không cần thiết. Sự hiểu biết tích lũy được trong đoạn đời chưa dài của White và Black cho bọn hắn một nhận định: chỉ có chủng tộc Kantus mới có năng lực biến thân. Vì thế, bọn hắn cho rằng bất cứ sinh vật nào có hình dạng con người đều là Kantus. Cũng chính vì điều ấy, bọn hắn mới không chút nghi ngờ mà tin rằng đứa bé không lông —— Mạnh Cửu Chiêu là một con Kantus.

White và Black quyết định đi theo Ames đến xem bộ lạc của nó (thật ra là gia đình nó, nhưng Ames cảm thấy bộ lạc nghe có có vẻ oai hơn cho nên khăng khăng nói nhà mình là bộ lạc 囧).

Bọn hắn muốn xin một ít ‘lửa’ đồng thời hỏi papa Ames một vấn đề cực kỳ vĩ đại, đó là: Làm sao để nuôi một em bé không lông thành công. Ngoài ra, nếu được, bọn hắn cũng muốn lấy thêm một cái ‘nồi’, nghe nói thứ ấy có thể nấu canh cho Cục Cưng ăn.

Tuy vẫn không biết bộ lạc là cái gì, mà Ames được ‘bộ lạc’ nuôi dưỡng nhìn qua cũng thực yếu ớt, thế nhưng chỉ cần ‘bộ lạc’ có phương pháp giúp một bé không lông như Cục Cưng nhà mình lớn lên khỏe mạnh, vậy là quá đủ rồi!

Tràn ngập những suy tính đối với cuộc sống mới, White cùng Black ôm hai đứa con, vác theo bảo vật ba ba để lại, kéo thêm một nửa cái xác con khủng long đang ăn dở, càng lúc càng rời xa lãnh thổ ban đầu.

Trong đầu hai Kantus non trẻ, chỉ đơn giản nghĩ là mình đang thay đổi khu vực săn mồi mà thôi, bọn hắn vẫn chưa biết, nơi sắp đặt chân tới kia thế nhưng hoàn toàn khác với cố hương của mình!

Rất lâu rất lâu trước đây, một thảm họa đáng sợ gần như đã tiêu diệt tất cả sinh vật sống trên khắp hành tinh, cũng làm cho đại lục của thế giới này chia ra làm hai nửa: đại lục trong và đại lục ngoài. Đại lục trong may mắn thoát khỏi biến cố, giữ nguyên thế giới khủng long vốn có; mà đại lục ngoài, bởi vì chìm trong khói bụi mịt mù rồi dẫn đến diệt vong, sau đó tái sinh hình thành một thế giới mới. Ở thế giới ấy, những con khủng long to lớn đều đã chết trong thảm họa, những động vật có vú còn sót lại vì không bị biến thành thức ăn cho khủng long nên phát triển càng lúc càng mạnh mẽ hơn. Để thích ứng với môi trường xung quanh, thân thể bọn chúng dần trở nên to lớn và cường tráng, cứ thế cho đến khi một phần trong số đó tiền hóa thành người.

Đây là thế giới mà động vật có vú xưng vua xưng chúa!

Và rồi biến cố hai ngày trước đã xảy ra, mảnh đại lục ngoài vốn đã mong manh kia lại bị đổi thay một lần nữa. Ở một góc cực không bắt mắt trên hành tinh lạnh lẽo này, một dòng sông băng lặng lẽ nối liền hai phần đại lục đã bị chia cắt từ rất rất lâu.

Vì thế, hai Kantus non trẻ mang theo ‘con của mình’, trong lúc ngây ngây ngốc ngốc liền trở thành những chú khủng long đầu tiên bước vào thế giới thuộc về giống loài khác.

Trên mặt tuyết, dấu chân của ba người càng lúc càng đi xa.

Bởi vì lý do trên, Ames bị White và Black hiểu lầm thành một Kantus.

Và sự hiểu lầm này vẫn đang tiếp diễn.

“Các… các anh đi chậm một chút… Tôi theo không kịp…” Nhìn White và Black càng lúc càng cách xa mình, Ames rốt cục không nhịn nổi nữa mà gọi to một tiếng.

“Ế?” Lúc này White mới nhận ra trong đội ngũ đã thiếu mất một người. Hắn tâm không cam tình không nguyện quay trở lại, nói, “Sao nhóc đi chậm như vậy?”

Ames rơi lệ đầy mặt.

“Tôi… tôi còn không biết tại sao các anh đi nhanh như vậy đấy.” Rõ ràng White và Black nhìn qua cũng không cường tráng hơn mình bao nhiêu, chiều cao chẳng cách biệt quá nhiều, sao họ lại có thể đi nhanh như thế được? Không nói tới bọn họ, mà ngay cả ‘con gà con’ bọn họ nuôi (← đặc biệt chỉ tên ngốc lắm lông Louis) cũng đi nhanh hơn mình nữa!

Đúng vậy, giống như việc White và Black hiểu lầm Ames là Kantus, tên ngốc bản xứ không nhận biết được bao nhiêu về thế giới bên ngoài, cũng tưởng lầm bọn hắn là đồng loại của mình.
Bình Luận (0)
Comment