Phụ nữ thời đại này quả thật có sức mạnh cực kỳ phi thường, ngày hôm qua mẹ Phong vừa mới sinh xong, thế nhưng ngày hôm nay nàng đã dậy phụ giúp bộ lạc làm việc.
Minh Vũ thấy vậy ngay lập tức ngăn cản, ra lệnh cho nàng có thể nghĩ ngơi không cần làm việc trong nữa tháng, đồng thơi chăm sóc thật tốt cho đứa nhỏ.
Cả bộ lạc trải qua những ngày tháng bình yên, chuỗi thức ăn không tính là quá phong phú, thế nhưng vẫn no đủ một ngày ba bữa. thứ ăn đa phần là cá tươi và tôm, còn lại cá khô thì hầu như bỏ trong kho, lâu lâu đem ra ăn cho thay đổi khẩu vị.
Tiêu hao nhiều nhất chính là hạt đá, theo tính toán của Minh Vũ, nếu tiêu hao như thế này, thì số lượng hạt đá sẽ không thể kéo dài cho đến đầu xuân.
Còn củ khoai thì hắn ngăn cản tuyệt đối không thể đem ra ăn, vì số ấy sẽ được làm giống vào đầu xuân.Tuy rất khó chịu, nhưng các thành viên bộ lạc phải nghe lời.
Để thay thế lượng hạt đá tiêu hao, thì Minh Vũ gia tăng lượng đánh bắt thủy sản,đặc biệt là cá và tôm.
Theo như Ashi cùng Ivki báo lại thì trong mấy ngày nay có ít nhất là hai nhóm người tới dọ thám bộ lạc, nhìn cách ăn mặc thì xem ra bọn họ là người của Đá bộ lạc và Nanh bộ lạc. điều này làm Minh Vũ cực kỳ lo âu, vì thế đội tuần tra được tăng lên gấp đôi, trong đó Klu và và Luc được cho là hai thành viên chủ chốt trong nhóm này, nếu có dấu hiệu nào của một cuộc tấn công thì ngay lập tức các thành viên bộ lạc sẽ đi vào trạng thái chiến đấu.
Với trang bị cung tên và dao nanh sói, sức chiến đấu bộ lạc tăng lên đáng kể, nếu như trong vị trí thuận lợi 1 tên thợ săn có thể đối đầu với 10 tên chiến binh bộ lạc khác.
Thế nhưng nếu đối phương dùng chiến thuật biển người thì khó mà có thể nói trước chuyện gì có thể xảy ra, nhưng đương nhiên Minh Vũ sẽ không sợ trường hợp này xảy ra.
Tuy nói thời kỳ này con người rất hung mãnh, thế nhưng bọn họ cũng rất là sợ hãi. Chỉ cần ăn đủ đay thì bọn chúng sẽ sợ vỡ mật không dám có lần sau, điển hình là lần trước nhìn thấy trâu rừng và tổ ong, Klu và nhóm thợ săn rất là sợ hãi khi nhìn thấy chúng. Vì bọn họ từng ăn quả đắng khi chọc phải đám này.
Gần 10 này trôi qua, kể từ ngày bộ lạc thành công chế tạo gạch. Từng đống gạch chất cao như núi xếp xung quanh bộ lạc, vì những ngày là mệt mỏi liên tiếp, các thành viên bộ lạc có dấu hiệu xuống sức, thế nên hôm nay Minh Vũ cho bọn họ nghĩ xã hơi một ngày để lấy lại sức.
Vì không có đủ thức ăn tinh bột, nên ăn bành nướng là chuyện không thể, nên mọi người đành phải đánh chủ ý sang số cá nằm dưới lớp băng kia.
Nhưng cá lại ngán lắm rồi, dưới bộ óc sành ăn của Minh Vũ cũng đành phải chịu thua vì quá thiếu nguyên liệu nấu ăn. Muối muối và chỉ có muối mà thôi.
Nếu hiện tại có dầu ăn, hay mỡ cũng được, hắn có thể chế biến thâm hàng tá loại thức ăn mới. trong tay hắn còn một hũ mật ong, nhưng hắn không có nỡ đem ra xài, đến bây giờ hắn mới hiểu cảm giác của Vu khi hắn giật túi muối từ trong tay lão. Phải nói là lòng đau như cắt.
Để cải thiện bửa ăn cho mọi người, nên hôm nay hắn phải bấm bụng nấu một nồi nước sôi thật to, sau đó cho 1/3 hũ mật ong vào ( khoảng 1 lít) cái này là dùng cho 100 người uống, tuy lòng rất đau nhưng hắn phải bỏ ra.
Vì hôm nay là ngày nghĩ, gần như 2/3 bộ lạc đi ra bờ suối bắt đầu đại tiệc bắt cá. Vì gia tăng sản lượng bắt cá, nên trên mặt sông lúc này có gần 10 hố tuyết, mỗi hố cách nhay chừng 20m. tất cả đều thả 5 cái lợp cá cùng không ít người xung quanh đang cầm giáo hăm he lũ cá đói dưới bờ sông.
Vẻ mặt mọi người lúc này cực kỳ vui vẽ, hôm nay sống tận vui sướng. thế nhưng nhóm thợ săn cùng cung thủ không không chút nào ngơi nghĩ,
mấy ngày nay bọn họ phát hiện không ít thám thính từ bộ lạc khác, thậm chí còn có dấu vết của ít nhất 20 người trong khu rừng.
Bất chợ từ trên cây, Luc đang đứng quang sát xung quanh. Hắn bỗng nhiên chú ý đến một góc xa xa bên kia dòng suối.
Có không ít viên đá đang di chuyển. cảm thấy chuyện gì đó bất an, Luc cay mày, trừng to con mắt để thấy rõ hơn.
Những bòng đen kia không phải là đá, họ là người. mà người toàn thân màu đen chỉ có duy nhất một loại, là bộ lạc ăn thịt người.
Nét mặt Luc tái đi, hắn dùng hết khí lực mà hét thật to, chạy đi! Bộ lạc ăn thịt người tấn công.
Giống nhưng một quả bom cay thả giửa đám đông, cái tên bộ lạc ăn thịt người đã đi vào tiềm thức kinh hoàng của mỗi tộc nhân, thậm chí là toàn bộ người sinh sống trên mãnh đất này.
Bộ lạc ăn thịt người, đông đảo nhất, mạnh mẻ nhất, hung ác nhất, ngay cả đàn sói hung mãnh, khi đánh hơi được mùi của đám đen thui này cũng cong giò mà bỏ chạy.
Ngay lập tức các tộc nhân bỏ hết những chiến lợi phẩm bắt từ sáng giờ mà bỏ chạy về bộ lạc.
Nhóm thợ săn cùng cung thủ ngay lập tức chuyển sang trạng thái chiến đấu, cung bắt đầu giương lên, nếu có bất kỳ tên bộ lạc ăn thịt người nào lao lên, bọn họ sẽ không ngần ngại mà xả tên vào.
Minh Vũ cung nhanh chóng rút lui về phía tường rào. Từ phía xa xa hắn cũng có thể nhìn thấy đám ăn thịt người kia, lít nha lít nhít khoảng 30 tên, đa phần bọn chúng đều cầm trên tay rìu đá, giáo xương, thậm chí là dao găm bằng răng nanh dài đến tận 1m, mà không biết làm từ răng con thú gì.
Mà hình dáng bọn chúng cũng cực kỳ đáng sợ, toàn thân không biết bôi lên thứ gì mà một màu đen mun. đó cũng không phải là điều đáng sợ, thứ đang sợ hơn chính là bọn chúng vẽ xương màu trắng lên cơ thể, ví như xương sườn, xương quai xanh, xương cánh tay, xương mặt, nhìn từ xa bọn chúng không khác gì những bộ xương di động, hình ảnh cực kỳ đáng sợ và ám ảnh tâm linh.
Cũng mai Luc phát hiện bọn chúng từ xa, nên bộ lạc nhanh chòng rút lui về tường rào, ngay lập tức nhóm thợ săn cùng cung thủ vào vị trí chiến đấu.
Trên tay cung đã giương cao, chỉ cần đợi lên, hẳn là sẽ có sinh mạng nằm xuống dưới mũi tên nhọn hoắc kia.
Nhìn đám người Minh Vũ chạy vào trong tường ra, đám người bộ lạc ăn thịt người kia, cũng không có vội đuổi theo mà đôi mắt lăng lệ nhìn chằm chằm bọn họ. nhưng không có đi vào đánh nhau. Bọn họ chỉ đi lòng vòng, sau đó trở về bờ suối thu nhặt những con cá trên mặt băng kia thôi.
Lúc bọn chúng đi thật xa đám người Klu mơi thở phào một hơi, ngồi bệch xuống dưới đất không một chút tin thần.
Minh Vũ cảm thấy tình hình có chút không ổn nên lập tức vào hang đá hỏi Vu sự tình.
Mà Vu lúc này nét mặt cũng cực kỳ hoang mang, thế nhưng Minh Vũ bước vào lão củng trấn định bớt một phần.
Lão khẽ uống một ngụm nước mật ong nóng rồi bắt đầu nói rõ sự tình cho Minh Vũ nghe.
Bộ lạc ăn thịt người là ở tận cùng bên kia cánh đồng cách nơi đây rất xa, bọn chúng sống ở vùng đồng cỏ rộng lớn, rất ít khi tới đây.
Mà bộ lạc bọn chúng cực kỳ mạnh mẽ, sức mạnh gấp nhiều lần Klu, bọn chúng thường xuyên đến vùng này để bắt người về ăn thịt.
Vũ khí bọn chúng không biết bằng gì, nhưng tốt hơn so với tất cả bộ lạc xung quanh đây. Hơn nữa họn chúng còn có nuôi rất nhiều thú dữ, đám thú này có thể thay bọn họ bắt người về ăn.
Vu hồi trẻ đã từng thấy một con sói lớn chạy rất nhanh, hơn nữa trên bộ lông của nó không có màu xám mà là màu vang có châm than, giống như là đồng cỏ bị đốt cháy lổm chổm.
Chính con sói đó đã bắt giết không ít người của bộ lạc, cũng may lão mạng lớn nên mới thoát nạn được.
Dựa theo lời kể của Vu, Minh Vũ cũng bắt đầu mườn tượng ra đám ăn thịt người này như thế nào.
Dựa theo hình dáng phục sức, và các đặc điểm thể hình thì Minh Vũ có thể nhận xét bộ lạc Ăn Thịt người cách đây khá là xa, bọn chúng ăn thịt, thế nên có ưu điểm về sức mạnh và thể hình.
Điều thứ hai là Vu kể con sói có bộ lông giống như cánh đồng bị cháy, đó hẳn là báo hoặc hổ. vậy có thể suy ra, cách đây không xa có thể là khu vực đồng cỏ rộng lớn, nơi đó có rất nhiều động vật ăn cỏ cở lớn như hưu, nai, linh dương, bò, voi…. Đồng thời cũng có các loài ăn thịt đi theo như báo, sư tử, linh cẩu.
Mà nếu tính theo qui tắc này, vậy thì khi mùa đông đến các động vật ăn cỏ sẽ di cư đến vùng đất ấm hơn, như vậy đồng cỏ sẽ không còn thức ăn cho đám ăn thịt này nữa, không còn cách nào khác bọn chúng sẽ đi lên rừng tìm thức ăn, mà mục tiêu là các bộ lạc sống tại đây.
Nghĩ thế nội tâm Minh Vũ không ngừng rung rẫy, mùa đông năm nay bộ lạc không chỉ đối đầu vối Nanh, Đá bộ lạc mà còn tới từ bộ lạc ngoại lại, một bộ lạc vô cùng hùng mạnh đến từ vùng đồng cỏ phía Nam.