Hương khói cay mũi đến lạ thường, Minh Vũ ở ngoài không gian thoáng đãng vậy mà nước mắt, nước mũi cũng chảy liên tục, huống chi là lũ chuột dưới hang kia.
Chưa đầy 5 phút đám chuột trong hang bắt đầu cựa quậy, từ trên mặt đất có thể nghe thấy tiếng chúng rít lên trong hang. Minh Vũ nắm chắt thời cơ, quốc nay một cục đất thật lớn lấp của hang lại. sau đó dập tắt lửa chờ đợi lũ chuột kia ngoi ra khỏi hang.
“ Klu chuẩn bị bắt chuột nào.!” Minh Vũ chỉ chỉ về mấy chiếc lổ kia. Klu có vẻ không tin, thế nhưng sự thực trước mắt hắn lại khác. Từ bên dưới những cái hang bọn họ vừa lấp kia, bắt đầu nhúc nhít.
“ nén thật chặt những cửa hang khác! Chừa lại 1 hang để bắt chuột thôi!” Minh Vũ chỉ huy.
Bất chợ từ trong hang lao ra một con chuột to bằng bắng chân, toàn thân màu xám, còn chuột này có cặp răng cửa cực khủng bố. nó vừa ngoi đầu ra khỏi hang, chưa kịp hoàn hồn thì ngay lập tức bị một gậy vào đầu chết bất tỉnh.
Đám thợ săn không ngừng hô hoán lên, đây là lầu đầu tiên bọ họ bắt được chuột đơn giản đến thế, không cần phải đào hang, mà chỉ chờ chuột ngoi đầu lên rồi cho nó một gậy mà thôi.
Klu cực kỳ hung hăn, mỗi phát đánh của hắn đều vận toàn sức, một gậy xuống dưới, thì con chuột đồng cỏ kia hằng là phải chết.
Chưa đầu 20 phút mà hơn 50 con chuột đồng cỏ đã bị phơi xác. Phía dưới hẳn là còn rất nhiều, thế nhưn bọn chúng không có ngoi lên nửa. rất có khả năng bọ chúng đã ngõm hết rồi, hoặc là khói hết tác dụng, nên bọn chúng không cần leo ra nữa.
Vì thế Minh Vũ bắt đầu kiểm ra mấy cửa hang khác, quả thật đám chuột kia bị ngỏm hết rồi. bọn chúng chết vì ngạt thở, thế nên cả bọn không còn canh cửa hang nữa mà bắt đầu công việc moi hang. Lần này thì có chút vất vả bởi vì phải đào hang, thế nhưng cũng không sâu cho lắm. bởi vì đám chuột đã ngoi lên gần cửa hang hết rồi, thế nhưng bị mắc kẹt lại không ra được.
Và chứ như vậy chỉ trong vòng một buổi sáng 6 thợ săn cùng Minhg Vũ săn được hơn 100 con chuột đồng cỏ mập mạp béo ú, còn số chuột con cũng gần 40 50 con thì trực tiếp đem ra ngoài bờ sông làm mội dụ cá.
100 con chuột chính là số lượng khổng lồ, cần phai xử lý thật tốt mới có thể lưu trử được lâu. Thế nên công trường chế biến cá bị ngừng hẳn, thay thế vào là xử lý đám chuột đồng cỏ.
Minh Vũ trực tiếp chỉ huy công tác chế biến Chuột đồng cỏ. bởi vì những con chuột này trên người bọn chúng chính là tài nguyên, rất nhiều tài nguyên có thể vận dụng được.
Chuột đồng cỏ đầu tiên là bị lóc da ra, da của chúng sau khi được xử lý sẽ làm được một số vật dụng hữu ít như nón này, găng tay, thậm chí là có thể làm áo, hoặc giày.
Răng đám này cũng thật là phát triển, có những con răng cửa của bọn chúng dài đến 5cm vô cùng rắn chắc và sắc bén. Số răng này có thể tận dụng là vũ khí, hoặc dao nhỏ.
Thịt chuột thì khỏi phải bàn, vô cùng rắc và ngon. Nướng hay luộc đều là tuyệt phẩm.
Ruột Minh Vũ cũng không chừa, ruột được rửa sạch sau đó hong khô, có thể là dây cột cũng khá là chắc chắn và êm tai.
Vì thời tiết không có ủng hộ bộ lạc Đá Lớn, thế nên toàn bộ thuộc da đều được khong khô cấp tốc trên lò lửa, tuy hiệu quả không cao, thế nhưng vào thời gian này, thì lại vô cùng hiệu quả.
Cho đến tận cuối ngày công việc vẫn còn chưa xong, tuy khá là mệt mỏi, thế nhưng thu hoạch ngày hôm nay làm cho cả bộ lạc cười tít cả mắt, đặt biệt là nhóm thợ săn bắt chuột cùng Minh Vũ miệng luôn nói, khoe hôm nay mình bắt được bao nhiêu chuột, rồi kể về cách bắt chuột thần kỳ của thủ lĩnh.
Đến tận 7 giờ tối bộ lạc Đá Lớn mới về hang trú ẩn, mà đến lúc này số thịt chuột kia vẩn còn chưa xử lý xong, vì để an toàn, thế nên sốt thịt chuột được mang về hang, rồi cùng hong khô cùng lúc với đốt lò nung.
Vì thế, lại một ngày nữa bộ lạc Đá Lớn lại ăn tối rất trễ, nhưng thức ăn hôm nay lại cực kỳ tốt. mà chuyện tốt thì chính do Vu tạo ra rồi.
Từ khi nó nồi Cháo đã trở thành thức ăn chính của bộ lạc, cháo còn bỏ thêm cá hoặc thịt vào, tuy hương vị không tốt vì không có gia vị thế nhưng ăn rất no và ngon nữa nên được toàn bộ bộ lạc hưởng ứng.
Mà để ăn mừng thu hoạch ngày hôm nay, Vu mới lấy ra từ trong hốc đá giấu kín trong hang, đó là một túi da lớn, bên trong lục cục lòn hòn giống đá, đây chính là hạt muối mà lão cất giấu bấy lâu nay, chờ có việc đại hệ trong mới đem ra, phân phát cho mỗi người một hạt nhỏ.
Mà sau khi Minh Vũ nhìn thấy thì giật túi muối kia trên tay lão Vu, sau đó quan sát thật tỷ mỹ.
Muối này muối khối, cực kỳ thô sơ màu vàng đục tinh thể. Minh Vũ khẽ liếm một cái, cái vị mặn kém theo vị chát, đây chính là đặc trưng của muối thôi, muối mỏ. xem ra bộ lạc Đá có hằn một cái mỏ muối bên trong lãnh địa bộ lạc.
Minh Vũ cũng không nói hai lời, liền lập tức lấy đi 1/3 số muối trong túi, đem ra nghiền nát, sau đó bỏ vào các nồi lớn đang nấu cháo và thịt chuột.
Nhìn thấy hành động điên rồ của Minh Vũ, Vu cuồng rống lên, trong lòng lão cực kỳ chua xót, lão nhớ túi muối lão có được từ 5 năm trước, lúc đó bộ tộc phải dùng 3 người trưởng thanh để đối lấy túi muối như thế này, trong mấy năm qua lão không dám xài, mỗi lần dùng chỉ cho tộc nhân liếm một cái, mỗi người thay phiên nhau liếm. vậy mà hôm tên nhóc con kia lại lấy đi 1/3, hơn nữa còn cho vào trong nồi nấu.
Lão cả giận, giận lên mà cuồng hống, khiến cho các tộc nhân hoảng sợ, thế Minh Vũ lại lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt của Minh Vũ lúc này cực kỳ đáng sợ, giống như là một con sói.
Vu lão bất chợt im bặt không nói gì, tuy vậy lòng lão đau như cắt, không khí trong hang động bỗng trở nên rất là ngột ngạt.. thế nhưng cháo đã chín, thịt cũng đã chính, mọi người không thể nhịn được nữa, mặc kệ sự tình ra sao, ăn trước cái đã.
Orc đương nhiên là người xung phong đầu tiên, hắn múc một chén thật to, bên trong trong có một cái đui chuột sau.
Hắn không có dùng muỗn mà thổi phù một cái, sau đó hút một cái rột thật dài, lúc này hắn trợn mắt thật to “ Ngon! Quá ngon! Ngon ngon hơn này hôm trước. ngo to như quả núi!” Orc không biết diễn tả như thế nào, thế nhưng hắn lại một lần nữa hống lớn.
Mọi người cũng chẳng thèm để ý tới hắn, thay nhau mà thưởng thức mỹ vị mà thủ lĩnh ban cho, Vu Lão tuy rất giận, thế nhưng cơn đói đã bán đi lão, lão múc một chén thật to, ăn nhồm ngoàm giống như Orc.
Quả thật cháo khi bỏ thêm muối thì cực kỳ ngon, muối chính là thứ gia vị không thể thiếu, nó là vua của trăm vị.
Sau bữa ăn no, mọi người bắt đầu nghĩ ngơi, đối khi còn tán gẫu chuyện nhân sinh, mấy ngày ngay chuyện tình như thế nào.
Sau khi ăn xong tâm tình Vu cũng thoải mái hơn một chút, tuy già thì giận dai. Vì thế Minh Vũ mới bắt đầu nói chuyện với lão.
“ Vu! Chúng ta có thức ăn! Chúng ta có thể đổi được muối!”
“ tộc nhân cần Muối! không có muối! tộc nhân sẽ chết!” Minh Vũ nói.
“ muối rất quý! Như vậy lãng phí!” Vu Nói
“ muối quý hay tộc nhân quý hơn!”
“ tộc nhân!” Vu trả lời.
“ tốt! tộc nhân tốt! cơn tuyết đầu tiên đổi thật nhiều muối!” Minh Vũ khẳng định.
Một đêm bình thản, hôm nay mọi người ngủ rất say, chỉ có Blu và Xin ngồi canh trước hang, vừa trông lửa lò nung vừa trông lửa hong khô thịt.
…………………………………………
Lại một ngày mới bắt đầu, hôm nay công việc lại trở về như mọi khi, vẫn tiếp tục gia tăng sản xuất, thế nhưng 6 thành viên đội thợ săn lại không được trở về công trường bờ sông mà cùng Minh Vũ đi vào rừng nhặt củi, cũng như là tìm kiếm những vật liệu hay nguyên liệu gì đó.
Rừng cũng cách không xa bộ lạc, đi bộ chừng một giờ là tiến nhập bìa rừng, đây hẳn là rừng rậm nguyên thủy. khắ nơi cây cối rập rạp, thế nhưng vào cuối thu lá đã chuyển sang màu vàng úa, chỉ vài ngày nửa thôi đám rừng cây này sẽ trơ trụi lá.
Tiến vào rừng rậm, Klu giống như là đi vào lãnh thổ của mình, hắn thay thế Minh Vũ làm người dẫn đầu, vì Minh Vũ tốc độ không nhanh, thế nên đoàn người tốc độ giảm rỏ rệt.
Quả thật, mục tiêu ngày hôm nay là quan sát địa hình cùng thực trạng của vùng rừng núi này, từ đó Minh Vũ mới tìm ra hướng đi cho bộ lạc Đá Lớn được.
Dọc đường Klu không ngừng chỉ chỉ trỏ trỏ các nơi đi qua, loại cây náo có trái ăn được, cây nào trái ăn vào sẽ đau bụng.
Đi sâu vào trong rừng chừng nửa giờ, thì Klu bỗng giơ tay lên cảnh báo dừng lại. sau đó hắn ngồi xuống, sờ sờ trên mặt đất.
ẩn bên dưới lớp lá cây vàng hoe, là một đống phân xem ra vẫn còn khá nóng, xung quanh cũng có không ít dấu chân. Quan sát dấu chân, xem ra là một bầy động vật ăn cỏ, hơn nữa khối lượng động vật này khá là lớn.
“ cẩn thận! quái thú sừng cong!” Klu giọng cực kỳ thận trọng
“ bọn chúng cách đây không xa! Mau rời khỏi!”
Minh Vũ nhíu mày, dựa theo dấu bàn chân và phân theo kiểu hình bánh, thì đây hẳn là trâu hoặc bò rừng mà thôi. Tính nguy hiểm khi săn những con này cũng không cao cho lắm.
“ bọn chúng rất mạnh, sừng chúng rất dài, bắt không được, Uri bị giết bởi đám quái sừng đó” giọng Klu có chút hoảng sợ khi nhắc tới chuyện kia.