Nhà Có Chính Thê

Chương 23

Quách Tĩnh Tĩnh lần này nhanh chóng khỏe lại, cũng đã một tuần trôi qua, coi như căn cơ của cậu tốt, mau chóng phục hồi như cũ. Loại chuyện này nếu xảy ra đối với người bình thường, qua mười ngày nửa tháng cũng chưa chắc khỏe lại hoàn toàn.

Bất quá chuyện này cũng không phải là lỗi hoàn toàn của Hạ Phạm Hành. Quách Tĩnh Tĩnh nguyên nhân chủ yếu là bị nhiễm phong hàn, hơn nữa cậu còn ngồi trên xe buýt lâu như vậy mới khiến cho bệnh tình trở nên nặng hơn. Quách Tĩnh Tĩnh cũng không phải người hẹp hòi, không đổ lỗi trên người Hạ Phạm Hành, nhưng cậu nhớ lại một chuyện khác. Hạ Phạm Hành nói Đường Đại Nghiệp làm như vậy là vì muốn chỉnh cậu, hắn lúc ấy cũng hồ đồ, mới không thể nhớ tới, người bị đưa vào căn phòng kia vốn không phải là cậu!

Quách Tĩnh Tĩnh thật tức giận, Đường Đại Nghiệp lại làm cái chuyện áp bức người lương thiện như này, thật sự là không thể tha thứ! Còn Hạ Phạm Hành người nọ, Quách Tĩnh Tĩnh híp mắt một cái, đánh giá bằng ba chữ: Không đứng đắn!

Bất kể như thế nào, cậu sẽ không giao du với Hạ Phạm Hành. Chuyện đêm hôm đó, Quách Tĩnh Tĩnh tự an ủi mình, chẳng qua vô tình bị chó cắn mà thôi. Hạ Phạm Hành nếu biết mình bị so sánh với chó không biết còn có thể cười nổi không nữa.

Quách Tĩnh Tĩnh bị bệnh ở nhà, nhàm chán tiện tay vẽ sơ đồ khi ở hội sở ngày đó. Cậu vẽ không đẹp nhưng trí nhớ lại tốt lắm, mỗi một nơi đều có kí hiệu rõ ràng, sau đó viết thư nặc danh tố cáo, gửi đến ngành có liên quan.Về phần tại sao lại gửi thư ẩn danh, còn không phải do tên bảo an bị đánh kia "nhắc nhở". Trương Quốc Phú thường xuyên đem một câu nói treo ở miệng, kêu "Thế thái viêm lương" (lòng người dễ đổi thay, thói đời nóng lạnh), phong thư của Quách Tĩnh Tĩnh gửi ra ngoài hơn một tháng, như cũ không có bất kì cái gì hồi âm, Quách Tĩnh Tĩnh đối với bốn chữ kia có chút hiểu rõ.

Trương Thanh mấy ngày nay rất bận rộn, còn chưa tới cuối năm đã thu xếp việc bán gà, mấy trăm con gà bán ra hơn nửa, đừng nói kiếm ít, thua thiệt y đều nguyện ý, xong rồi chạy đi tìm Trương thị.

"Mẹ, tiền con ngày trước vẫn còn đó, bây giờ gà bán được một nửa, cũng sắp tới cuối năm rồi, đính hôn kết hôn cũng tuyệt đối không thành vấn đề. Mẹ cũng biết yêu cầu của con, không mua nhà ở trấn trên. Con dâu nếu không muốn cùng ở cùng con, con có thể chuyển đến chuồng gà bên cạnh ở, chính là có chút đơn sơ mà thôi, con không ngại, trong nhà sẽ cho đắp xi măng, nhà gái nếu không thích thì lát gạch sứ! Đồ dùng trong nhà con cũng mua mới, giường mới đồ mới két mới ti vi mới, đều được!"

Trương Thanh nói thật kích động, nói một hơi thật dài không nghỉ. Trương Thị thấy y cao hứng như vậy, cũng cong mắt cười theo.

"Con xem con nói gì kìa, tìm vợ cho A Tĩnh mẹ nhất định phải tìm một người tính tình ôn nhuận, không được đuổi con tới phòng khác ở một mình cô đơn. Con xem con gấp tới độ đầu đầy mồ hôi, trước kia muốn làm mai cho con con không muốn, làm ta giống như muốn hại con vậy. Bây giờ đến lượt con trai con, con cuối cùng cũng hiểu tấm lòng cha mẹ đi!"

"A a, " Trương Thanh gãi gãi sau ót, "Mẹ, con hồi đó bị bệnh còn gì, sợ làm liên lụy tới các cô gái tốt. A Tĩnh không giống con, A Tĩnh từ nhỏ đã là một đứa bé ngoan, hiếu thuận lại hiểu chuyện, cũng không giống như con..."

"Nói cái gì vậy! Con bệnh cũng tốt lắm, không cho phép nói bậy nữa!"

Trương Thanh chưa nói xong, Trương Thị bất mãn trợn mắt nhìn y một cái, không để cho y nói bậy. Trương Thanh cười cười, vào lúc này nếu không biết làm sao để xin tha thì cứ cười cho qua chuyện. Trương thị không muốn y nói mình ngu dốt đần độn, bởi vì ở trong lòng Trương Thị, y cho tới bây giờ cũng chưa từng bị ngu.

Trương Thanh một lòng tâm tư muốn tìm vợ cho Quách Tĩnh Tĩnh, Trương Thị cũng cảm thấy hai mươi ba tuổi là nên kết hôn rồi, trong thôn người bằng tuổi Quách Tĩnh Tĩnh đều đã có con biết đi rồi.

Cho nên Trương Thanh nói với bà một lần, bà cũng đã bắt đầu lưu ý, thật ra thì trong lòng bà bây giờ đã có người phù hợp, đầu thôn nhà Triệu Đại Bằng có con gái tên là Triệu A Mỹ, dáng dấp nhỏ nhắn lớn lên đẹp mắt, là bạn thời tiểu học của Quách Tĩnh Tĩnh. Điều duy nhất khiến Trương Thị do dự là mẹ Triệu A Mỹ chết sớm,dì của cô chính là Triệu Kim Hoa, chính là vợ Lưu người què làm nghề cắt tóc. Cô ta không phải là một món đồ, trong thôn nổi danh đánh bạc tốt lắm. Triệu A Mỹ cũng coi như do Triệu Kim Hoa nuôi lớn, đối xử với Triệu Kim Hoa không tệ. Cô là một cô gái tốt, Trương Thị chỉ sợ sau này Triệu A Mỹ gả cho Quách Tĩnh Tĩnh, Triệu Kim Hoa sẽ gây phiền toái cho cậu.

Trương Thanh thấy vẻ mặt Trương Thị, cũng đoán được nàng đã chọn được người, liền mở miệng hỏi: "Thế nào, mẹ?"

Trương Thị ngẩng đầu nhìn Trương Thanh, liền đem suy nghĩ trong lòng nói cho y nghe. Trương Thanh mím môi, Triệu Đại Bằng làm ruộng, điều kiện gia đình không tốt, Triệu A Mỹ là một mỹ nhân, y cũng đã gặp, Triệu Kim Hoa... Đúng là một phiền toái, Trương Thanh qua một khoảng thời gian cũng không nghĩ ra được chủ ý gì, suy nghĩ một chút nói: "Như vậy đi, sắp xếp cho bọn họ gặp mặt, chỉ cần A Tĩnh thích thì tốt, nhưng mà mẹ, còn phải phiền mẹ đi gọi điện cho người ta. Con biết, bây giờ kết hôn, các cô gái đều muốn có nhà,không biết A Mỹ có để ý cái này hay không."

Trương Thị gật đầu: "Được, vậy mẹ đi chuẩn bị trước."
Bình Luận (0)
Comment