Nhà Tù Nóng Bỏng: Tổng Giám Đốc Tha Cho Tôi Đi

Chương 32

An Tuyết Thần ngồi ở trong xe, khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn ra bên ngoài cửa xe, nhìn thái độ của Phàm Cố, cậu ta hẳn là rất xem thường mình.

Phàm Ngự liếc mắt nhìn người phụ nữ ngồi bên cạnh mình, khóe miệng hơi nhếch lên, một nụ cười tà hiện lên trên khuôn mặt tuấn tú tựa thiên sứ của hắn.

“Bảo bối, hiện tại tội muốn cùng cô đi đến một nơi.” Phàm Ngự không có nhìn cô, chỉ nhìn thẳng phía trước vừa lái xe vừa nói.

“Ơ, được.”An Tuyết Thần thực sự không hề chú ý hắn ta vừa nói cái gì, chỉ nghe thoáng qua là phải cùng hắn đi đến một nơi nào đó mà thôi.

Phàm Ngự nhìn An Tuyết Thần với bộ dáng không yên, nụ cười tà trên môi càng sâu hơn. Nếu lát nữa cô vẫn giữ cái dáng vẻ không quan tâm như thế này thì càng tốt.

Không biết qua bao lâu, chiếc xe dừng lại, An Tuyết Thần ngồi thẳng người nhìn trước mắt mình là một cái khách sạn. Phàm Ngự bước xuống xe, An Tuyết Thần liền tháo đai an toàn cùng bước xuống xe, đuổi theo Phàm Ngự.

Phàm Ngự để An Tuyết Thần ôm cánh tay mình cùng đi vào thang máy.

“Anh đưa tôi đến chỗ này làm gì?’An Tuyết Thần thấy lạ liền mở miệng hỏi

Phàm Ngự siết chặt hông của cô, đôi mắt phượng ánh bạc từ từ tiến sát lại gần cô.

“Dẫn cô đi hưởng thụ nơi đẹp đẽ nhất trên thế giới này.”Hơi thở nhàn nhạt phun trên mặt An Tuyết Thần. Khiến An Tuyết Thần cảm thấy nhiệt độ xung quanh bỗng giảm mạnh xuống.

Mặc dù cảm thấy có điều gì đó bất thường nhưng An Tuyết Thần vẫn kiên trì đi theo.

Cửa thang máy mở ra, Phàm Ngự cũng buông cô ra, một mình bước ra ngoài. An Tuyết Thần theo thật sát đằng sau.

An Tuyết Thần cùng Phàm Ngự bước vào một căn phòng, nói chính xác hơn là một hồ bơi.

"Ngự, bên này, mau tới đây." vừa mở miệng nói chuyện là một người phụ nữ nước Nga, tóc màu vàng kim,trên người mặc bộ bikini màu hồng phấn, làm thân hình hình chữ S hòa toàn lộ ra ngoài

“Ngự, sao giờ này mới tới? Người ta đợi anh thật là lâu nha.’Nói xong liền đem cả nửa bầu ngực lộ ra bên ngoài dán chặt vào Phàm Ngự.

Phàm Ngự nhìn người phụ nữ trong ngực mình, cô ta là người đi theo mình được lâu nhất, là người biết tiến biết lùi, hơn nữa cô ta cũng rất biết cách phục vụ đàn ông.

“Người đẹp. Không phải là tôi đã đến đây rồi sao?” Vừa nói vừa dùng tay xoa bóp một bên ngực chọc cho người phụ nữ đó thở ra tiếng rên yêu kiều.

“Ngự, đến đây”. Vừa nói vừa liếc nhìn An Tuyết Thần đứng ở phía sau, huýt sáo.

“Dẫn cả cô em gái nhà bên cạnh đến nữa sao? Nhìn thanh khiết như vậy, không sợ cô bé bị ô nhiễm sao?” Nói chuyện là một người đàn ông tóc dài, anh ta như đang hút cái gì đó.

“Sao, mang theo một cô bé nữa ak. Là để tặng tôi có phải không?” Nói chuyện là một người đàn ông đang bơi trong bể bơi. Còn có rất nhiều người đàn ông khác. Họ đều là những người có tiếng tăm trên thương trường, cũng không có ai là không ôm nữ nhân.

An Tuyết Thần nhìn Phàm Ngự, nghe người đàn ông vừa rồi nói ra những lời như vậy trong lòng cảm thấy chán ghét. Cô hiện đang mặc bộ đồng phục học sinh hoàn toàn đối lập với những gì đang diễn ra ở trong này.

Không hiểu Phàm Ngự muốn dẫn cô đến nơi này để làm gì?

Mĩ nữ người Nga, đi đến bên cạnh An Tuyết Thần, dò xét cô từ đầu đến chân. Không hài lòng liền đến làm nũng với Phàm Ngự

“Ngự, anh đã đến đây sao còn dẫn theo cô bạn gái nhỏ đến nữa, không sợ làm hư cô ấy hay sao?” Vừa nói tay vừa vuốt ve ngực Phàm Vũ.

An Tuyết Thần nhìn mmoij người đang chú ý đến mình, hít một hơi thật sâu, tay nắm chặt nắm đấm, bởi vì cô biết Phàm Ngự là đang muốn làm cô thấy khó chịu.

Cố hít một hơi thật sâu, tay nhỏ bé nhẹ nhàng vuốt qua mái tóc dài, ngẩng đầu mỉm cười

“Chào mọi người. Tôi là An Tuyết Thần. Tôi là nhân viên chưa chính thúc của công ty Phàm tổng, hiện mới chỉ là nhân viên thực tập”

Tất cả đám đàn ông đều đang chăm chú nhìn An Tuyết Thần không nhiễm một chút bụi bẩn nào, ánh mắt bọn họ đều không rời cô được.

Cảm nhận được mọi người đang nhìn mình, nụ cười trên môi càng sâu hơn, đó là nụ cười có thể làm tan chảy sự bang giá.

Khi mọi người mải ngắm nhìn An tuyết Thần đang nở nụ cười tỏa sáng, duy chỉ có một người, Phàm Ngự, nhìn chằm chằm cô, như muốn xé nát nụ cười kia của cô, tức giận tay nắm chặt lại
Bình Luận (0)
Comment