Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1090

Tân Hỏa nghe hắn nói vậy, không khỏi nổi giận, cười lạnh một tiếng, nói:

- Kẻ thừa kế của ta lại không bằng nàng? Nhạc tiểu tử là cách đây không lâu mới chân chính trở thành Kẻ thừa kế của ta. Nếu ngay từ đầu hắn đã là Kẻ thừa kế của ta, sớm đã đánh ngã ngươi rồi!

Thiếu niên Lôi Trạch không chút nào tức giận, vẫn như cũ đuổi sát theo sau Chung Nhạc, không ngừng công kích về phía hắn. Từng chiêu từng thức của hắn đều huyền diệu tới cực điểm, không nhìn ra có bất luận sơ hở gì. Chiêu thức mặc dù vô cùng rõ ràng, nhưng hết lần này tới lần khác lại là không cách nào phá, không cách nào giải.

Đáng sợ nhất chính là trên phương diện năng lực cận chiến, sự cường đại của Tiên Thiên Thần đã được hắn phát huy tới vô cùng nhuần nhuyễn. Cho dù là cận thân đánh một trận với Chung Nhạc, cũng hoàn toàn là đè hắn ra mà đánh.

Lực phòng ngự nhục thân của thiếu niên Lôi Trạch cường đại hơn Chung Nhạc, lực lượng càng mạnh mẽ hơn hắn, tốc độ cũng nhanh hơn hắn không chỉ một phần, hơn nữa pháp lực Tiên Thiên của hắn lại càng thêm tinh thuần, Nguyên thần Tiên Thiên càng thuần túy hơn, huyết mạch Tiên Thiên cung cấp cho hắn khí huyết hùng hồn không gì sánh nổi.

Chiến đấu với tồn tại khủng bố bậc này, cho dù là pháp lực, nhục thân, huyết mạch và lực lượng tương đồng, cũng đã là một chuyện tình vô cùng khó khăn. Bởi vì thần thông của thiếu niên Lôi Trạch biến hóa đa đoan, đồng dạng cũng vô cùng tinh diệu.

Cái gì gọi là Long? Long vốn dĩ chính là Dịch, là chiến đấu biến hóa! Long giả, có thể lớn có thể nhỏ, có thể thăng có thể giáng. Lớn thì hưng vân thổ vụ, nhỏ thì ẩn giới tàng hình, thăng thì bay vút vào trong vũ trụ, ẩn thì dung hợp vào trong sóng lớn. Thân là tôn Tiên Thiên Thần Long đầu tiên, biến hóa thần thông của thiếu niên Lôi Trạch tự nhiên là đạt tới mức tận cùng.

Càng huống chi pháp lực, nhục thân, huyết mạch và lực lượng hiện tại của Chung Nhạc còn không bằng hắn, chiến đấu với hắn, tự nhiên chỉ có thể rơi xuống hạ phong.

Chỗ dựa duy nhất hiện tại của Chung Nhạc chính là vận dụng Thần binh, Ma Thần binh, may ra có thể dùng uy lực cường đại của Thần binh, Ma Thần binh tới áp chế thiếu niên Lôi Trạch.

Bất quá, Chung Nhạc lại thủy chung vẫn dùng bản lĩnh của chính mình mạnh mẽ đón đỡ công kích của thiếu niên Lôi Trạch. Hắn từ đầu tới cuối cũng không hề tế xuất Thiên Nguyên Luân Hồi Kính.

Từ khi gặp được Tư Mệnh cho tới nay, hắn vẫn luôn xem Tư Mệnh là mục tiêu để truy đuổi. Hiện tại cuối cùng cũng có thể đuổi tới gần, bây giờ chính là thời điểm khảo nghiệm sự chênh lệch giữa hắn và Tư Mệnh. Nếu hắn lại vận dụng Thiên Nguyên Luân Hồi Kính, chẳng phải là nói hắn vẫn không bằng được Tư Mệnh sao?

Lúc Tư Mệnh đi tới nơi này, cũng chỉ là cảnh giới Thông Thần Cảnh, vẫn chưa tu thành Thần Minh. Hắn hiện tại cũng là cảnh giới Thông Thần Cảnh, nếu không thể ở cảnh giới này đuổi kịp Tư Mệnh, sau này hắn có muốn đuổi theo, sẽ càng khó khăn hơn rất nhiều.

- Nhục thân, Nguyên thần, pháp lực và lực lượng đều không bằng hắn. Nếu muốn thắng được hắn, ngoại trừ Thần binh, Ma Thần binh ra, liền chỉ còn có thần thông!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, dốc hết khả năng chống lại công kích như cuồng phong bạo vũ của thiếu niên Lôi Trạch, đồng thời toàn lực trị liệu thương thế trên người. Công kích của thiếu niên Lôi Trạch quá nhanh, khiến cho hắn hoa cả mắt không kịp nhìn. Cho dù là Bất Tử Chi Thân cũng khó có thể chống đỡ được thương thế do thiếu niên Lôi Trạch tạo ra trên người hắn.

- Nghĩ muốn thắng được hắn trên phương diện thần thông chính là muôn vàn khó khăn, nhưng cũng không phải là không có khả năng!

Chung Nhạc đột nhiên dừng bước lại, thân thể lay động, biến ra chân thân Phục Hy. Thần Ma Thái Cực Đồ đột nhiên mở ra, khí Tiên Thiên Thái Âm, khí Tiên Thiên Thái Dương phân biệt biến thành một vầng minh nguyệt, một vầng đại nhật. Tiên Thiên Thần Khí, Tiên Thiên Ma Khí cấu thành hắc bạch song ngư, nhật nguyệt biến thành ngư nhãn. Song ngư không ngừng chạy loạn, nhanh chóng chuyển động.

Chung Nhạc ném ra song đao trong tay, rơi vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ. Đồng thời, trong tay hắn đã có thêm một thanh Tiên Thiên Thần Đao, là Tiên Thiên Thần Đao do chuôi kiếm Thần kiếm Thiên Đế tạo thành. Thân đao của thanh Tiên Thiên Thần Đao này chính là đạo khí Tiên Thiên thứ sáu của hắn. Thanh Thần đao này là do tu vi Tiên Thiên của hắn biến thành. Khí tức của hắn không ngừng tăng vọt lên.

Tranh!

Đao quang mạnh mẽ đón đỡ công kích của thiếu niên Lôi Trạch. Thân thể Chung Nhạc đại chấn, khẽ di chuyển bước chân. Thần Ma Thái Cực Đồ dưới chân hắn cũng theo đó mà di chuyển, hóa giải đi lực lượng của thiếu niên Lôi Trạch.

- Hắn cũng có nhược điểm! Đó chính là quá thuần túy, quá dương cương! Lực lượng của hắn chỉ có một, đại đạo chỉ có một!

Các loại ý niệm không ngừng tung bay trong đầu Chung Nhạc, suy tính nhược điểm của thiếu niên Lôi Trạch. Thiếu niên Lôi Trạch là thân thể Thuần dương, là tồn tại sinh ra trong lôi đình, cho nên thành cũng Thuần dương, bại cũng Thuần dương. Bởi vì quá thuần túy, khiến cho hắn không thể đi lĩnh ngộ Thuần âm. Thần thông và công pháp của hắn đều là đi con đường Thuần dương.

- Cô âm bất sinh, độc dương bất trường! Trong âm và dương, hắn chiếm một chữ Dương, bởi vậy sẽ là độc dương bất trường. Mà Phục Hy tuy là hậu nhân của hắn, nhưng Âm Dương cùng sinh, Âm Dương tương tế, trên phương diện biến hóa lại càng cường đại hơn hắn, càng cường đại hơn Chân Long!

Thái Cực Đồ dưới chân Chung Nhạc không ngừng diễn sinh ra biến hóa mới, không ngừng hóa giải lực lượng của thiếu niên Lôi Trạch, khiến cho vết thương trên thân thể hắn càng lúc càng ít dần.

Luận lực công kích, hắn còn kém xa thiếu niên Lôi Trạch, đối phương dù sao cũng là một tôn thiếu niên Tiên Thiên Long Thần. Luận thần thông tinh xảo, hắn cũng không thể so được với Tân Hỏa, Tân Hỏa lĩnh ngộ đối với đám truyền thừa Đế cấp như Lôi Hoang Thiên Lô Tâm Kinh, Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh… càng sâu hơn rất nhiều. Mà cho dù là lĩnh ngộ thâm sâu như vậy, nhưng Tân Hỏa cũng tự nhận là chính mình không bằng được thiếu niên Lôi Trạch.

Công pháp duy nhất có thể thắng được thiếu niên Lôi Trạch, chính là Phục Mân Đạo Tôn Tâm Kinh. Chỉ là môn công pháp này thật sự quá bác đại tinh thâm, Chung Nhạc cũng chưa thể hoàn toàn tìm hiểu được.

Nhưng bản thân Chung Nhạc cũng có sở trường của chính mình. Nếu bàn về thần thông biến hóa, đạo Âm Dương, lĩnh ngộ của hắn còn thâm sâu hơn Tân Hỏa và thiếu niên Lôi Trạch một chút.

Tân Hỏa nhất thời thở phào nhẹ nhõm một hơi. Tới lúc này, Chung Nhạc mới tính là tạm thời đứng vững trận cước. Chỉ cần hắn đứng vững trận cước, sẽ không bị thiếu niên Lôi Trạch nhanh chóng đánh bại, sẽ có cơ hội chuyển bại thành thắng.

- Khó trách Tân Hỏa lựa chọn ngươi trở thành Kẻ truyền thừa của hắn. Bất quá, ngươi vẫn còn có chút non nớt, không biết đạo lý dương cực âm sinh sao?

Thần thông của thiếu niên Lôi Trạch đột nhiên thay đổi, từ lực lượng dương cương thuần túy chuyển hóa thành lực lượng âm nhu thuần túy, sau đó Âm Dương kết hợp, nhất cổ tác khí phá vỡ Thần Ma Thái Cực Đồ của Chung Nhạc.

Chung Nhạc rên lên một tiếng, bị hắn mạnh mẽ đánh bay.

- Dương cực âm sinh? Hắn đã làm được bước này, chẳng phải là đã trở nên hoàn mỹ vô khuyết, không có bất kỳ nhược điểm nào rồi sao?

Toàn thân Chung Nhạc đẫm máu, mạnh mẽ đụng lên trên một ngọn Lôi Sơn, chấn cho ngọn Tiên Thiên Lôi Sơn kia gãy ngang làm đôi. Hắn lảo đảo rơi xuống đất, Tiên Thiên Thần Đao chém về phía trước. Vừa khéo công kích của thiếu niên Lôi Trạch lại đánh tới, một tiếng bạo liệt vang lên, Chung Nhạc một lần nữa bị đánh bay về phía sau.
Bình Luận (0)
Comment