Chung Nhạc lại lắc đầu, nói:
- Giao ra sẽ có thể tẩy rửa oan khuất của Lật Lục thị, không có khả năng tẩy trừ oan khuất của chúng ta! Thiên Ti nương nương sẽ không lưu lại sơ hở rõ ràng như vậy!
Trong Bí cảnh Nguyên thần của hắn, Mục Khanh Tuyền nhất thời ngẩn ngơ. Nếu giao ra Thần kính, quả thật sẽ có thể tẩy trừ đi oan khuất của Lật Lục thị, nhưng tội danh giết chết Ương Trường Sinh của Trung Ương thị vẫn còn trên đầu bọn họ. Trung Ương thị vẫn sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
- Nữ tử này quả thật lợi hại! Rốt cuộc nàng có lai lịch gì?
Trong lòng Chung Nhạc âm thầm suy đoán:
- Nàng nhất định là thuộc về một đại thế lực nào đó, ý đồ họa loạn thiên hạ…
- Nhạc tiểu tử, nàng và ngươi là đồng tộc!
Lúc này, thanh âm Tân Hỏa đột nhiên chợt vang lên.
- Đồng tộc?
Chung Nhạc nhất thời ngẩn ngơ, cơ hồ kinh hô thất thanh:
- Nàng cũng là Phục Hy?
- Nàng là Nhân Tộc!
Tân Hỏa thản nhiên nói:
- Thân là một nữ oa tử Nhân Tộc, không ngờ lại có thể bố cục bốn đại Đế tộc! Tâm cơ vô cùng lợi hại a!
- Nàng là Nhân Tộc?
Chung Nhạc vội vàng nói:
- Tân Hỏa, sao ngươi không nói sớm?
Tân Hỏa nghi hoặc hỏi:
- Sao lại phải nói sớm cho ngươi biết?
Sắc mặt Chung Nhạc âm tình bất định. Cho dù Tân Hỏa có nói cho hắn biết cũng vô dụng. Thân phận của hắn bây giờ là Tiên Thiên Thần chuyển thế, Thiên Ti nương nương sẽ không xem hắn là đồng tộc. Hơn nữa, nhìn hành vi của vị nương nương này, hẳn là đã bán mạng cho một cái đại thế lực đáng sợ, chưa chắc sẽ thừa nhận chính mình là Nhân Tộc, chưa chắc sẽ xem hắn thành người một nhà.
- Bất luận như thế nào, ta cũng phải sống tiếp! Thiên Ti nương nương muốn giết ta, ta liền đấu với nàng một trận!
Trong lòng Chung Nhạc đột nhiên dâng lên một cỗ cảm giác vui mừng. Mặc dù quan hệ giữa Thiên Ti nương nương và hắn là đối thủ, lại bức hắn tới loại trình độ này, hắn vẫn là cực kỳ thưởng thức nàng nữ tử Nhân Tộc này.
- Nếu Nhân Tộc có thể có thêm mấy tồn tại cấp bậc giống như nàng ta, đồng tâm hợp lực, tình cảnh của Nhân Tộc có lẽ sẽ không thê thảm như thế!
o0o
Mà lúc này, Lật Lục thị đã nhận được tin tức Ương Trường Sinh chết trong phạm vi thế lực của Lật Lục thị. Bọn họ một mặt rộng rãi xuất động, phái ra cường giả phong tỏa toàn bộ Thánh địa Lật Lục thị, một mặt sai người tức khắc chạy tới Thánh địa Trung Ương thị, nói cho Trung Ương thị biết cái tin dữ này, tẩy thoát hiềm nghi trên người chính mình.
Mà ở bên kia, tôn Thần Ma do Văn Đạo điện hạ phái ra cũng đang mang theo căn cứ chính xác Chung Nhạc đánh chết Ương Trường Sinh chạy tới Thánh địa Trung Ương thị, cái tội danh này tất nhiên sẽ không thể rửa sạch.
Cùng lúc đó, Thiên Đế cũng nhận được tin tức Văn Đạo điện hạ tử vong, tất nhiên sẽ phi thường phẫn nộ, phái ra cường giả chạy tới Lật Lục thị.
Chung Nhạc chỉ thấy các Thần Ma kiểm tra bốn phía càng lúc càng nhiều. Trên thiên không còn có từng chiếc từng chiếc Thần hạm thật lớn không ngừng lái qua, xuyên phá trường không, biến thành một đạo lưu quang.
Lật Lục thị không hỗ là Đế tộc, cái thế lực đáng sợ này xuất động toàn lực, vô số cường giả hành tẩu trên thiên không, khí tức nghiền ép Chư Thiên, dao động Tinh cầu.
Thời điểm Chung Nhạc không nhanh không chậm lên đường, có thể cảm giác được có mấy trăm ngàn cỗ tinh thần lực cường đại đảo qua trên người chính mình. Khí tức của mỗi một cỗ tinh thần lực đều vô cùng mạnh mẽ, ít nhất cũng là tu vi cấp Thần Hoàng. Sau khi phát hiện hắn chỉ là một Tất Phương Thần Tộc, lúc này mới buông tha cho hắn.
- Chỉ cần đi ra khỏi phạm vi thế lực của Lật Lục thị, sẽ có thể nghênh ngang rời đi!
Ánh mắt Chung Nhạc chớp động.
o0o
- Tỷ tỷ, sao gã Dịch tiên sinh này và Tiểu Công chúa Tiên Thiên Cung lại làm ra hành vi không khôn ngoan như thế?
Một chiếc lâu thuyền thật lớn bay tới, trên thuyền chở theo mấy ngàn Thần Ma. Lục Vọng và Lục Băng Nga đứng ở đầu thuyền, từng tôn từng tôn Thần Ma trên thuyền giơ cao một tấm gương lớn, chiếu rọi bốn phía, sưu tầm hạ lạc của đám người Chung Nhạc.
Lục Vọng có chút suy tư, nói:
- Tiên Thiên Cung vốn dĩ cũng đã có đụng chạm với Thiên Đế, chỉ kém một chút liền khai chiến rồi. Dịch tiên sinh và Mục Khanh Tuyền sao có thể làm ra hành vi không khôn ngoan như thế? Giết chết Ương Trường Sinh, chọc giận Trung Ương thị? Trong này sợ rằng có cổ quái!
Lục Băng Nga gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Bất luận nói thế nào, Ương Trường Sinh thật sự là chết trên địa bàn Lật Lục thị chúng ta. Lật Lục thị chúng ta có trách nhiệm phải bắt được hung thủ, không thể để cho bọn họ dễ dàng rời khỏi. Bằng không, sẽ không thể bàn giao với Trung Ương thị. Hửm?
Ánh mắt nàng đột nhiên rơi xuống trên một mảnh hỏa vân. Chỉ thấy một gã Thần Nhân Tất Phương đang phóng chạy trên mảnh hỏa vân kia. Lục Băng Nga lấy ra tấm gương, chiếu một cái về phía gã Thần Nhân Tất Phương kia. Gã Thần Nhân Tất Phương kia dừng bước lại, khom người thi lễ một cái, cao giọng hỏi:
- Không biết đã xảy ra chuyện gì?
Lục Băng Nga liếc nhìn tấm gương. Chỉ thấy bên trong tấm gương kia quả thật là một gã nam tử Tất Phương Thần Tộc, khẽ lắc đầu, nói:
- Không có chuyện gì! Mời sư huynh tiếp tục lên đường!
Gã Thần Nhân Tất Phương mang theo thần sắc nghi hoặc, tiếp tục tiến về phía trước. Ánh mắt Lục Vọng khẽ chớp động, bàn tay đột nhiên vỗ về phía gã Thần Nhân Tất Phương ở xa xa kia.