Trung Ương thị, một trong bát đại hoàng tộc, tới rồi!
Thiên Đế phái tới Thiên Hà thủy sư, hưng sư động chúng, mà Trung Ương thị còn hoành tráng hơn Thiên Hà thủy sư, xuất động chiến xa!
Những cỗ chiến xa được kéo bởi rồng, trên chiến xe phấp phới bay cờ phướn của Trung Ương thị, sát khí đằng đằng, chiến long hùng dũng dài tới vài trăm mét, trên người phủ khải giáp, còn trên chiến xa là các vị thần ma cường đại, thân hình hùng vĩ, các vị thần ma đứng phía trước điều khiển chiến xa thì để ngực trần, nắm chắc dây cương, hùng tráng vô ngần.
Trung Ương thị có tất cả bốn mặt, bốn gương mặt, mỗi mặt có ba con mắt, thời đại Địa Kỷ xuất hiện năm triều Thiên Đế, đến giờ, hoàng tộc cổ xưa này vẫn thịnh vượng mà không hề suy yếu.
Chỉ riêng điểm này thôi cũng đủ thấy căn cơ của hoàng tộc này hùng hậu thế nào, thậm chí ngay đế tộc hiện nay cũng không thể sánh bằng!
Ương Trường Sinh là người nổi trội nhất trong số các thần minh trẻ của Trung Ương thị, được Trung Ương thị coi là niềm hy vọng lớn lao, mọi người đều bồi dưỡng, bảo vật cũng nhiều, thậm chí không thiếu bảo vật chứa thần thông đế cấp như Đế Phù.
Nhưng lần này Văn Đạo điện hạ đã giết hắn trước mặt Thiên Ti nương nương, trên người Văn Đạo điện hạ cũng có bảo vật tương tự, dùng Đế Phù khắc chế Đế Phù rồi giết hắn.
Vị thiên thần Văn Đạo điện hạ phái đi đã đưa thần kính tới Trung Ương thị, Trung Ương thị chấn nộ, phái đoàn đại quân chiến xa tới bắt bọn Chung Nhạc, Mục Khanh Tuyền.
Các cỗ chiến xa lao tới với khí thế kinh thiên động địa, các vị thần ma phía trước thấy một con Tiên Thiên Kim Ô vỗ cánh bay tới, liền lấy ra các bức họa, mở ra, trong tranh chính là cảnh tượng Tiên Thiên Kim Ô mà Chung Nhạc biến thành giết chết thần ma dưới trướng Ương Trường Sinh, tất cả đều hừ lạnh một tiếng.
- Chính là hắn, bắt lấy!
Các vị thần ma Trung Ương thị quát lớn, thúc chiến xa đuổi theo Chung Nhạc. Chính giữa đại quân chiến xa sừng sững một cái lều lớn, không ngừng xoay chuyển, phía dưới là một vị Tạo Vật Chủ của Trung Ương thị từ từ bay lên, bước về phía Lật Lục thị, nói:
- Các ngươi bắt lấy hắn, ta tới chào tộc trưởng Lật Lục thị. Đây dù sao cũng là địa bàn của Lật Lục thị, phải thông báo với chủ nhân trước.
Chung Nhạc bỗng dừng lại giữa không trung, rồi lao về hướng bên phải, các cỗ chiến xa được kéo bởi chín con rồng lao đi như bay.
Chung Nhạc đang chuẩn bị bay sang phải thì chiến xa từ bên trái cũng lao tới, giống như cánh của đại điểu, một trái một phải áp sát vào giữa.
Chung Nhạc lập tức lùi nhanh, ngay trước mặt là Nghiêm Công Phó, Lục Băng Nga và Lục Vọng cùng với con thuyền khổng lồ của Thiên Hà thủy sư, thuyền của Lật Lục thị.
Phía xa, những chiếc thuyền khổng lồ của Thiên Hà thủy sư đang tới gần, vô số Thiên Hà thủy sư thần ma vừa tới phía này vừa tế các tấm lưới lên.
- Lần này nguy rồi…
Chung Nhạc tim trùng xuống, lao về hướng bên phải tránh Nghiêm Công Phó, còn Lục Băng Nga và Lục Vọng hai tỷ đệ bị tụt lại một bước, lập tức chuyển hướng lao về phía Chung Nhạc.
Cùng lúc đó Nghiêm Công Phó không kịp giết Chung Nhạc, hai tay vẽ nên một vòng tròn lớn trước ngực, hô lớn một tiếng, trong vòng tròn là một đạo thiên hà hùng hồn, giống như thủy long giương nanh múa vuốt tấn công sau lưng Chung Nhạc!
Phía trước chính là Lục Băng Nga và Lục Vọng. Lục Băng Nga tốc độ nhanh nhất, dù sao cũng là một vị Thần Hầu, luận thực lực thì còn mạnh hơn nhiều so với Nghiêm Công Phó. Lục Băng Nga đang định ra tay thì đột nhiên Chung Nhạc giơ tay lấy ra một tấm thần phù, chiếu về phía nàng.
- Đế Phù của Lật Lục thị ta!
Lục Băng Nga kêu lên thất thanh, vội vàng lùi về sau. Lúc này mới nhớ ra Lục Vọng cũng đang lao tới Chung Nhạc thì không khỏi nổi da gà, hét lên:
- Vọng đệ, đứng tới gần!
Lục Vọng lao tới, nhục thân từng khúc từng khúc phình to, biến thành một cự nhân, thủy long cuốn quanh người, cười:
- Dịch tiên sinh, là Tiên Thiên Thần chuyển thế, có dám đấu với ta một trận không?
Hai người chỉ trong nháy mắt là gặp, Chung Nhạc đột nhiên bỏ Tiên Thiên Kim Ô chi thân, thân hình khổng lồ lập tức bé lại, lướt qua người Lục Vọng. Lục Vọng cũng nhanh chóng biến nhỏ lại, thủy long trên vai thò vuốt nhằm tới mặt của Chung Nhạc.
Con thủy long này được biến thành từ Tiên Thiên Thái Âm chi khí, vô cùng sắc bén. Âm Dương nhị khí trong hai mắt Chung Nhạc bắn ra, biến thành song long, lao về phía con thủy long kia. Hai luồng khí rút về mắt, vuốt của thủy long cũng bị đánh bật ra.
Khớp trên toàn thân Lục Vọng lay động, đánh nhanh trong phạm vi gần, toàn thân hắn như mọc thêm vô số cánh tay, giống như thủy long kêu lên, sóng âm oanh kích đại não Chung Nhạc.
Dưới sườn Chung Nhạc mọc thêm vô số tay vung lên. Những âm thanh lớn vang lên không ngớt, Chung Nhạc mượn lực bay ra, thân hình biến thành Tiên Thiên Kim Ô bay đi, tốc độ nhanh hơn!
Lục Vọng đuổi không kịp, vai rung lên một cái, thủy long bay ra, đột nhiên thủy long há mồm nuốt đạo thần thông Thiên Hà của Nghiêm Công Phó. Thủy long lập tức biến thành khổng lồ, giương nanh múa vuốt tấn công Chung Nhạc.
Tiên Thiên Kim Ô do Chung Nhạc biến thành cũng rất lớn, sải cánh nghìn dặm, còn bàn vuốt kia chỉ tương đương thân thể hắn, móng vuốt chụm ngược lại là sắp bắt được hắn!
Thủy long của Lục Vọng được biến thành từ Tiên Thiên Thái Âm chi khí, vô cùng tinh thuần, sau khi hấp thụ thần thông của Thần Hầu Nghiêm Công Phó, uy năng càng thêm cường hãn, sắp bắt được Chung Nhạc. Đột nhiên khí tức Chung Nhạc thay đổi, toàn thân lan tỏa đầy Tiên Thiên Thái Âm chi khí, bàn vuốt kia chụm lại, Chung Nhạc lao lên sát với móng vuốt, thân hình nhập vào trong móng vuốt đoạt lấy thần thông của Nghiêm Công Phó.
- Hắn không phải Tiên Thiên Kim Ô chi thể sao? Sao có thể tu luyện được cả Tiên Thiên Thái Âm chi khí?
Lục Vọng sững người, đột nhiên thủy long khổng lồ bị chém đôi giữa người, Chung Nhạc cưỡi thủy long bay đi.
Một tấm thiên la địa võng xuất hiện đột ngột trên không trung, thủy long và Chung Nhạc đều bị mắc trên lưới.
Hắn vừa xé rách một cái thiên la địa võng thì lại xuất hiện cái khác. Những chiếc thuyền khổng lồ khác của Thiên Hà thủy sư đã tới, phủ thiên la địa võng toàn bộ trên trời dưới đất để hắn không thể di chuyển.
Trên những chiếc thuyền đó, vô số thần ma nhảy lên, đứng trên những tấm lưới ẩn hiện trên hư không, chạy đi như bay, từ bốn phương tám hướng tràn về phía Chung Nhạc.
Chung Nhạc lùi về sau, những chiếc thuyền lớn bỗng dừng lại, nước lớn lan rộng, giống như bức vách chặn đứng đường lui của hắn.
Cảnh tượng này giống như một dải thiên hà vắt ngang trời đất, mặt sông đổ xuống mặt đất, những con thuyền lớn nằm trên mặt sông, thần ma đứng sừng sững giữa không trung song song với mặt đất, vô cùng quỷ dị.
Những thần ma đó gầm lớn, cùng tung thiên la địa võng về phía trước, còn các thần ma phía sau lại đang thu lưới về chạy về phía sau, sau đó lại tung lưới, chèn ép không gian của Chung Nhạc.
Dải thiên hà chảy vòng quanh, đồng thời cũng không ngừng ép về phía trước.
Cùng lúc đó, đại quân chiến xa của Trung Ương thị uỳnh uỳnh lao tới, chiến xa hai cánh đâm sầm vào Thiên Hà thủy sư, sau khi gộp vào cũng đè về phía trước.
Phạm vi Chung Nhạc có thể hoạt động đang nhanh chóng thu hẹp lại.
Lục Vọng xông tới cười ha hả:
- Dịch tiên sinh, ngươi đã không còn đường nào đi nữa rồi, chắc chắn sẽ chết tại đây. Thay vì bị đại quân vây giết, chi bằng hãy chiến với ta một trận cho sảng khoái, thi triển sở học cả đời để ta giết ngươi đi? Như vậy ngươi chết cũng sẽ bi tráng hơn chút!
Chung Nhạc hừ lạnh, lắc mình biến thành hình người, một quyền một cước trở nên cổ phác đại khí, Lục Vọng đỡ quyền cước của hắn, bị chấn động toàn thân, chiến ý càng thêm mạnh mẽ, cười ha hả:
- Tiên Thiên chi thể của ngươi quả nhiên cường hãn, nhưng nhục thân của ta cũng không hề thua kém ngươi!
Chung Nhạc thò tay ra, nửa con thủy long quấn trên cánh tay hắn, một quyền tung ra, Lục Vọng cũng có nửa con thủy long quấn trên người. Đỡ đòn đó toàn thân run lên, bước vài bước lùi về sau. Sáu quầng sáng sau đầu bay ra, liên tiếp tấn công Chung Nhạc.
Trong sáu quầng sáng kia như có sáu thế giới thủy trạch, Tiên Thiên Thái Âm chi khí ào ào, vòng xoáy cuồn cuộn như muốn nghiền nát Chung Nhạc trong Lục Đại Luân Hồi.
Sáu quầng sáng sau đầu Chung Nhạc cũng mở rộng, bên trong như chứa sáu thế giới thuần dương, sáu vầng mặt trời biến ra từ Tiên Thiên Thái Dương chi khí đánh bật Lục Đại Luân Hồi của Lục Vọng, Chung Nhạc thoát thân ra ngoài.
- Vọng đệ mau lùi về!
Lục Băng Nga lao tới, hét lớn.
Trong Thiên Hà thủy sư, một dòng sông lớn chia nhánh, một vài cỗ chiến thuyền chuyển hướng tấn công Chung Nhạc. Ở đầu kia thì các cỗ chiến xa chín rồng cũng lao ầm ầm tới. Tại trung tâm, một vị Trung Ương thị thần nhân bay lên, nói lớn:
- Thiên Hà thủy sư lui xuống! Lần này là cuộc chiến của Trung Ương thị ta bắt nghịch tặc, các ngươi không cần phải tham dự!
Giữa các Thiên Hà thủy sư cũng có một vị thần sư tọa trấn chủ thuyền, cười ha hả:
- Trung Ương thị thật uy phong, bọn ta phụng mệnh Thiên Đế tới bắt kẻ đã sát hại Văn Đạo điện hạ, lẽ nào Trung Ương thị còn muốn chống lại thiên uy?
Vị thần nhân Trung Ương thị sắc mặt tối lại, ngồi xuống dặn dò hai bên:
- Bắt tên nghịch tặc kia lại cho ta. Nếu không bắt được thì giết!
Vị thần nhân Thiên Hà thủy sư cười khảy, quát lớn:
- Bắt kẻ gan to tày trời kia lại cho ta. Chỉ cần còn sống, không được để hắn chết! Bắt được hắn còn sống thì dâng lên bệ hạ xử hắn trên Trảm Thần Đài thị chúng!
Chiến xa và chiến thuyền lao tới, Lục Băng Nga cũng xông tới, Lục Vọng và Chung Nhạc đang giao chiến ác liệt, Lục Vọng cười ha hả:
- Sảng khoái, sảng khoái! Không hổ là người có thể sánh ngang Thiên Huyền Tử, lâu rồi mới gặp được đối thủ mạnh như vậy... Tỷ tỷ làm gì vậy?
Lục Băng Nga thò tay tới tóm một miếng thịt sau cổ Lục Vọng. Lục Vọng vô cùng cường hãn nhưng bị nắm miếng thịt đó là người lập tức xụi lơ trong tay Lục Băng Nga, bị kéo đi.
- Tỷ tỷ, thả đệ ra, đệ còn muốn đại chiến ba trăm hiệp với hắn!
Lục Vọng kêu lên.
Lục Băng Nga mặt tím lại, lao vút đi, cười khảy:
- Ta đang cứu đệ đấy, lát nữa đệ chết cũng không biết tại sao chết!
Trung Ương thị và thần tướng của Thiên Hà thủy sư đánh tới, vô số thần thông và thần binh thần ma binh ập tới như vũ bão, Chung Nhạc đánh phải đỡ trái, đột nhiên tế Nguyên Đan, biến thành Tiên Thiên Lực Trường, khiến các thần ma đứng yên trên không trung.
Uỳnh uỳnh!
Công kích đánh vào Tiên Thiên Lực Trường, gần như đánh tan Nguyên Đan của hắn, Chung Nhạc thu Nguyên Đan về, biến thành Kim Ô vỗ cánh bay đi. Đại quân chiến xa cùng Thiên Hà đã phong tỏa nơi này, không ngừng thu nhỏ lại, không gian hắn có thể di chuyển chỉ còn chưa tới trăm vạn dặm, hơn nữa vẫn đang tiếp tục thu nhỏ lại.
Trên bầu trời treo đầy thiên la địa võng, còn có vô số thần binh của Trung Ương thị.
Thần binh là những chiếc lò lửa, miệng lò hướng xuống dưới, giống như có mặt kính, chiếu về phía hắn, lực hút khủng khiếp phát ra muốn hút hắn vào trong lò.
Chung Nhạc thân hình lướt đi tránh thần quang bắn ra từ miệng lò, bước chân bị kéo chậm lại, lại có vô số thần ma tràn tới nhấn chìm hắn.
Tiếng thét gào, hô giết vang lên không ngớt, vô số thần ma bị ném lên trời, chân tay đứt lìa, Chung Nhạc cố gắng giết khỏi vòng vây, lập tức lại bị hàng trăm thần ma vây khốn, lại lọt vào trong vòng vây.
Càng ngày càng có nhiều thần ma tràn tới, có tới hàng nghìn thần ma, dần dần tới hàng vạn, vẫn còn đang tiếp tục tăng lên.
- Các lộ Thần Hầu xuất chiến!
Vị thần nhân Trung Ương thị thấy hàng vạn thần ma mà không bắt được Chung Nhạc, ánh mắt lóe hàn quang, hô lớn.
Cùng lúc đó, trong Thiên Hà thủy sư tung cờ, các vị Thần Hầu phó tướng thấy cờ hiệu lập tức lao tới.
Thiên Hà và đại quân chiến xa vẫn đang thu hẹp phạm vi của Chung Nhạc, chỉ còn chưa tới vạn dặm.
- Cũng tạm rồi!
Chung Nhạc nghiến răng, lấy Đế Phù của Lật Lục thị ra, khởi động nói:
- Ta chỉ cần sống, cóc cần phải vinh quang!