Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1247

- Điện hạ, trong Bí cảnh Nguyên thần của ngươi còn có năm mươi vạn Hổ Giao Phiêu Kỵ, trong đó cũng có không ít Ma Tộc a?

Chung Nhạc nhìn về phía mảnh lân phiến Kim Ô kia, khẽ nhíu mày, nói:

- Mảnh lân phiến này là lân phiến trên ngón chân của Kim Ô Đại Đế, đám Ma Thần bộ hạ ngươi không thể gạt được mảnh lân phiến này!

Mục Tô Ca mỉm cười, nói:

- Tiên sinh yên tâm! Phụ thần ta đã bố trí phong cấm trên Bí cảnh Nguyên thần của ta, cho dù là lân phiến của Kim Ô Đại Đế cũng không thể dò xét được huyền bí trong đó!

Hắn là hậu duệ huyết mạch chân thân Thần chủ của Tiên Thiên Đế Quân, cũng là Thần Tộc, tự nhiên không lo lắng sẽ bị lân phiến Tiên Thiên của Kim Ô Đại Đế dò xét ra cái gì, chỉ cần không chiếu rọi vào Bí cảnh Nguyên thần của hắn, sẽ không có trở ngại gì lớn.

Chung Nhạc mặc dù thân mang tu vi Ma đạo, nhưng hắn lại xác xác thực thực là Thần Tộc, cũng không lo lắng sẽ bị lân phiến Tiên Thiên chiếu rọi ra cái gì.

Hai người tiến vào Thang Cốc Thần Thành, chỉ thấy trong này vô số Thần Tộc lui lui tới tới, ồn ào náo nhiệt, phi thường phồn hoa. Rất khó tưởng tượng trong Vũ trụ Cổ lão lại còn có một địa phương phồn hoa như vậy.

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Trong Thang Cốc có chợ nô lệ và trường giác đấu. Trong chợ nô lệ, mua mua bán bán đều là các Luyện Khí Sĩ Ma Tộc hoặc là Ma Thần. Đám Thần Tộc muốn mở tiệc chiêu đãi tân khách, cũng đều tới nơi này mua về các Luyện Khí Sĩ Ma Tộc hoặc là Ma Thần, giết chết lấy Nguyên đan, Nguyên thần, hồn phách mời khách. Trường giác đấu thì là địa phương giải trí, các hậu duệ quý tộc Thần Tộc để cho đám nô lệ Ma Thần tham gia giác đấu, tiến hành cá cược!

Mục Tô Ca âm thầm líu lưỡi, lắc đầu nói:

- Quá dã man a!

Những hiểu biết này của Chung Nhạc tự nhiên là nghe được từ chỗ của Phù Lê, bản thân hắn cũng chưa từng tới qua nơi này. Hắn khẽ mỉm cười, nói:

- Nếu đám Dã nhân kia muốn buôn bán Ma Thần dưới trướng ngươi, tất nhiên là sẽ tới nơi này bày hàng. Điện hạ, chúng ta đi chợ nô lệ trước, nói không chừng hiện tại đám Nhân Tộc kia đã vận chuyển bộ hạ của ngươi tới đây rồi!

Sắc mặt Mục Tô Ca tối sầm, trong lòng lo lắng nói:

- Chúng ta nhanh chóng đi qua a! Ta lo lắng bộ hạ của ta sẽ để lộ thân phận của ta!

Hai người nghe ngóng một phen, đi nhanh về phía chợ nô lệ. Đột nhiên, phía trước một mảnh ồn ào náo động. Chỉ nghe có người lớn tiếng rao:

- Trong chợ nô lệ, Tinh Hồng Bảo Phù Lê đang dự bán Tam Thái tử của Mục Tiên Thiên Tinh vực Tử Vi, ai trả giá cao sẽ được!

- Mục Tiên Thiên Tinh vực Tử Vi? Cái tên ẻo lả này xuất thân từ Vũ trụ Cổ lão ta, lại là một tên bại hoại! Tam Thái tử của hắn, ta đặt mua chắc rồi, mua về làm nô lệ hoạn quan!

- Tam Thái tử của tên ẻo lả Mục Tiên Thiên kia? Thật là tốt! Ai cũng không được tranh với ta a!

- Cái tên Mục Tiên Thiên này ăn cây táo, rào cây sung! Ta muốn hung hăng chà đạp Tam Thái tử của hắn một phen!

- Tên Mục Tiên Thiên kia còn có mặt mũi phái con trai hắn trở lại Vũ trụ Cổ lão?

- …

Sắc mặt Mục Tô Ca tái nhợt, hai tay run rẩy. Chung Nhạc nghi hoặc hỏi:

- Điện hạ, năm xưa Bệ hạ rốt cuộc đã làm chuyện thương thiên hại lý gì, sao danh tiếng tại Vũ trụ Cổ lão lại tệ tới như vậy?

- Ta cũng không biết a!

Mục Tô Ca lẩm bẩm. Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Hiện tại tình cảm quần chúng xúc động, sợ rằng Điện hạ không thích hợp lộ diện a. Điện hạ hãy thay đổi dung mạo, làm tùy tùng đi theo bên cạnh ta, để ta tới đàm phán với Nhân Tộc!

Mục Tô Ca thở phào nhẹ nhõm, đưa ống tay áo lên che mặt. Lúc tay áo dời đi, hắn đã thay đổi sang một bộ dung mạo khác, hình dáng già nua, đi ở sau lưng Chung Nhạc, giống như một lão bộc vậy.

Chung Nhạc nhàn nhã dạo bước, đẩy đám người ra, cười hắc hắc, nói:

- Tam Thái tử của Mục Tiên Thiên? Ta đặt mua chắc rồi! Nhân Tộc Phù Lê, vị Tam Thái tử này giá trị bao nhiêu?

Trong chợ nô lệ đã sớm người ngựa tấp nập. Một gã Cự nhân vô cùng hùng tráng tay cầm cây gậy xương lớn, ngồi chồm hỗm ở nơi đó, sau lưng là từng cái từng cái lồng giam, trong lồng giam là hơn hai mươi vạn Ma Thần. Ánh mắt Mục Tô Ca nhất thời đỏ lên. Đám Ma Thần này toàn bộ đều là Hổ Giao Phiêu Kỵ của hắn, bị gã Nhân Tộc này bắt được, mang tới đây buôn bán. Càng khiến cho hắn phẫn hộ hơn chính là, bên chân gã Cự nhân này còn dựng một tấm bảng lớn, trên đó ghi mấy chữ dự bán Tam Thái tử của Mục Tiên Thiên.

- Không được ồn ào!

Thanh âm Phù Lê đinh tai nhức óc, cao giọng nói:

- Chỉ cần cho cái giá tốt, lão tử sẽ lập tức đi bắt Tam Thái tử của tên ẻo lả về, ai trả giá cao sẽ được!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, ném một ánh mắt về phía Mục Tô Ca. Mục Tô Ca hội ý, lấy ra một cái viên bàn, thanh âm già nua nói:

- Bảo vật cấp Tạo Vật, đặt mua vị Tam Thái tử này!

Phù Lê khoanh tay cười lạnh:

- Quỷ nghèo!

Sắc mặt Mục Tô Ca nhất thời đỏ lên. Một lão giả cười ha hả, nói:

- Giá bán của Tam Thái tử Mục Tiên Thiên cực cao, bảo vật cấp Tạo Vật hèn mọn cũng xứng lấy ra làm xấu sao? Mấy ngày trước ta mới thu được một khối Bạch Diệu Kim, Phù Lê lão đệ, ngươi xem coi thế nào?

Lão giả này tế khởi ra một khối Bạch Diệu Kim kích thước cỡ một khỏa Tinh cầu, nhất thời quang mang chói mắt, Nguyên Từ Thần Quang vặn vẹo không gian.
Bình Luận (0)
Comment