Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1355

Tiên Thiên Đế Quân nói với hắn tin này, nói rõ ý rằng Tiên Thiên Đế Quân đã định hạ thủ với Thiên Đình rồi!

Đợi khi hắn tu luyện tới Đế Cảnh thì đó chính là lúc đại chiến bắt đầu!

Nhưng Chung Nhạc lại cảm thấy thời cơ vẫn chưa tới, giờ thiên hạ đại loạn nhưng vẫn chưa tới mức không thể thu dọn, Tiên Thiên Đế Quân có phần hơi nôn nóng.

Chỉ khi nào loạn tới mức không thể dọn dẹp được nữa thì mới có thể nghịch thiên phá thiên, đoạt ngai vị Thiên Tử. Nếu không sẽ danh bất chính mà ngôn bất thuận. Cho dù có lật đổ được Thiên Đế thì cũng không lấy lòng được chư hầu trong thiên hạ, còn có thể bị những kẻ để cấp nhăm nhe đế vị!

Hiện giờ chư hầu đã loạn, công phá lẫn nhau, thù hận lan tràn, nhưng loạn là chư hầu, hai mươi tư đế tộc, thất đại hoàng tộc thì chưa loạn. Đế tộc và hoàng tộc vẫn rất thâm trầm, chỉ có một vài người tham gia trận động loạn này, hơn nữa cũng không dùng toàn lực.

Sự đại loạn thật sự trong mắt Chung Nhạc là phải có cả đế tộc và hoàng tộc cũng loạn, đế tộc hoàng tộc xuất động sức mạnh bí mật, đế binh xuất thế, phá vỡ chư thiên!

Vũ trụ cổ xưa cũng phải tham gia vào sự hỗn loạn này, khiến vũ trụ cổ xưa lung lay, lục đại ma đế tộc, lục đại thần đế tộc xuất động, Tiên Thiên Thần và Tiên Thiên Thần Ma công phá không ngừng nghỉ.

Còn cả ba nghìn Lục Đạo Giới cũng phải loạn, chư thần tự xây dựng chính quyền, tự gây chiến, đó mới là loạn không thể thu dọn nổi!

Đó mới là thời cơ tốt nhất để đoạt đế vị, một lèo san bằng chư hầu, quét sạch những đế cấp có dã tâm, đoạt được thiên địa một cách chính thống!

- Thời gian gần đây ta thường có phản ứng đại đạo, cảm ứng được thiên địa đại đạo. Thỉnh thoảng lại nhận thấy dường như tinh thần lan tỏa đến mọi ngóc nghách trong thiên địa, nối liền với đại đạo.

Tiên Thiên Đế Quân nói:

- Tinh thần của ta lan tỏa khắp vũ trụ, ta thỉnh thoảng lại cảm giác mình đáp xuống đất, biến thành sinh vật nhỏ du ngoạn giữa những lùm cây hay sông suối, rồi có lúc cảm thấy như bản thân bình thành tùng bách hiên ngang đón nắng gió. Có lúc ta lại cảm giác biến thành chim tung cánh bay, dùng góc nhìn của chim nhìn trời đất này, rồi lại có lúc cảm thấy như bản thân không tồn tại, hòa thành một thể thống nhất với đại đạo.

Chung Nhạc sững người, Tiên Thiên Đế Quân đã chạm tới cảnh giới không thẻ tin nổi. Những cảm nhận đó chính là ảo giác khi hắn chạm tới cảnh giới đó, khi tương hợp với thiên địa đại đạo.

Hắn không hiểu về cảnh giới này, cho dù hắn tinh thông đế cấp thần thông thì cũng vô cùng lạ lẫm với Đế Cảnh..

- Ta cảm thấy ta muốn đồng hóa, biến thành đạo, đây có thể là dấu hiệu sắp đột phá tu thành Đế Cảnh.

Tiên Thiên Đế Quân cười nói:

- Ta chuẩn bị tọa Sinh Tử Quan, tọa là mất trăm năm, trong trăm năm phải thành đế, Dịch quân có gì có thể dạy ta không?

Chung Nhạc nghĩ một lúc, nói:

- Thiên Đế chính là đợi lúc này.

Tiên Thiên Đế Quân người run lên, chậm rãi gật đầu, nói:

- Tử Quang cũng nói vậy. Tử Quang nói Thiên Đế sở dĩ án binh bất động tới tận bây giờ chính là dè chừng ta, sức mạnh của ta. Nhưng nếu ta tọa Sinh Tử Quan thì chắc chắn Thiên Đế sẽ xuất kích, nhân cơ hội này tiêu diệt Tiên Thiên Cung, trừ bỏ tận gốc thế lực của ta, giết chết ta trong Sinh Tử Quan. Tử Quang và ngươi, hai vị trí giả đều nói vậy, xem ra Thiên Đế chính là đang đợi cơ hội này rồi.

Đây đúng là vấn đề khó, rõ ràng trong Thiên Đình cũng có một vị trí giả đáng sợ đang phò tá Thiên Đế, định kế sách án binhbất động này, coi như không thấy cuộc phân tranh giữa các chư hầu trong thiên hạ, chỉ nhằm đúng một kình địch lớn nhất là Tiên Thiên Cung, đợi Tiên Thiên Cung lộ tử huyệt.

San bằng Tiên Thiên Cung thì có thể san bằng thiên hạ!

Mà Tiên Thiên Đế Quân thì không thể không lộ tử huyệt này, đó mới là điểm nguy hiểm nhất!

- Vị tiên sinh giúp Thiên Đế đó rốt cuộc là ai?

Chung Nhạc suy nghĩ:

- Là Quỷ Sư sao?

Tiên Thiên Đế Quân lắc đầu:

- Không phải Quỷ Sư. Thủ đoạn của Quỷ Sư quỷ dị, giảo hoạt, Tử Quang có đánh giá về hắn nói hắn trí giả nhiều suy nghĩ, kế sách thông minh quỷ dị, như quỷ như mj, có thể bày ra hàng nghìn vạn cách quỷ dị. Quỷ Sư là vô địch về sự gian xảo, bí hiểm, nhưng lại chỉ biết những điều nhỏ nhặt, bảo hắn nhìn đại cục thì hắn sẽ có sơ hở. Còn vị tiên sinh giúp đỡ Thiên Đế kia bố cục đường đường chính chính, chính đại quang minh, dùng thủ đoạn quang minh lỗi lạc nhưng lại có thế như chẻ tre, đó mới là điểm đáng quý. Tử Quang nói, vị tiên sinh này kình địch của hắn.

Chung Nhạc ánh mắt lay động, nói:

- Bệ hạ cũng không biết hắn là ai?

Tiên Thiên Đế Quân lắc đầu:

- Ta không biết. Ta bố trí từ rất lâu, cài cắm vô số tai mắt trong Thiên Đình cũng không biết hắn rốt cuộc là ai. Trong thiên hạ này, những trí giả có thể sánh với Dịch quân, Tử quân chỉ đếm được trên đầu ngón tay. Dịch quân thiện chiến, Tử quân thiện cục, hai vị có lẽ đã gặp một đối thủ đáng sợ rồi. Chỉ là, ta tọa Sinh Tử Quan, đột phá Đế Cảnh không thể trì hoãn nữa. Dịch quân có cách nào không?

Chung Nhạc nói:

- Bệ hạ có thể một thân thành đế, một thân khác tọa trấn không?

Tiên Thiên Đế Quân chần chừ một chút:

- Tử quân cũng nói vậy, nhưng thần ma dễ mất cân bằng. Nếu ma đạo ta thành đế, thần đạo sẽ suy yếu. Nếu thần đạo thành đế thì ma đạo suy yếu. Dù là chân thân nào thành đế trước đối với ta cũng không tốt.

Chung Nhạc hiểu ý hắn.

Tiên Thiên Đế Quân tuy là thiên sinh Tiên Thiên Thần Ma, thần ma nhất thể nhưng thần ma vốn đã đối lập, dù chân thân thần đạo hay ma đạo thành đế trước thì cũng đều tạo nên cục diện thần thịnh ma suy hoặc ma thịnh thần suy, sẽ càng ngày càng áp chế với chân thân còn lại, khiến chân thân còn lại đó muốn thành đế sẽ càng khó khăn hơn.

Chung Nhạc nói:

- Có được cũng có mất. Bệ hạ cần phải quyết đoán một chút. Thần tin với trí tuệ của mình bệ hạ có thẻ tìm được cách tuyệt hảo.

Tiên Thiên Đế Quân thở dài, mặt sầu não rời đi.

- Hắn muốn thành đế, sao lại nhanh như vậy?

Chung Nhạc cúi đầu suy nghĩ, Trác Long là Tiên Thiên long thần, trải qua thời đại Hỏa Kỷ, Địa Kỷ, đến giờ cũng chưa thành đế, Lê Dương Thần Quân, Vũ Đô Lang cũng sống mấy chục vạn năm, Vũ Đô Lang đến giờ cũng chỉ là Đế Quân, Lê Dương Thần Quân nếu không bị ám toán thì cùng lắm cũng chỉ là Đế Quân.

Tiên Thiên Đế Quân trẻ hơn họ mà sắp tu thành Đế Cảnh rồi, lẽ nào thiên sinh Tiên Thiên Thần Ma thật sự cường đại như vậy?

Tiên Thiên Đế Quân là thần ma nhất thể hiếm có nhất trong Tiên Thiên Thần Ma, tư chất và cơ sở đều vượt trội hơn Lê Dương Thần Quân, Vũ Đô Lang, cho dù là Trác Long cũng thua kém hắn nhiều, nhưng tốc độ tu luyện này cũng quá nhanh rồi thì phải?

Ánh mắt Chung Nhạc lay động, quay lại nhìn Lung Điệt, cười:

- Nữ quân tại sao không rời đi cùng Đế Quân?

Lung Điệt cười:

- Ta tới mời Dịch quân đến gặp mặt.

Chung Nhạc giật mình nhưng không biểu hiện gì:

- Gặp mặt? Gặp ai?

Lung Điệt mỉm cười, Chung Nhạc đột nhiên cười nói:

- Không đi. Vị đó giờ là mục tiêu của mọi người, cả vũ trụ đều không dung nạp được hắn. Nếu ta đi gặp hắn chưa biết chừng bị người khác nhìn thấy rồi ghi nhớ. Loại sâu kiến như ta vẫn là không đi gặp hắn thì hơn.

Lung Điệt cười:

- Vị đó cũng biết chưa chắc ngươi đã đi, vì thế bảo ta tặng ngươi một bức họa.

Nàng ta cẩn thận lấy ra một cuộn tranh, cuộn tranh này có phong ấn, người khác không thể mở, cưỡng chế mở sẽ khiến bức họa tự hủy.

Chỉ khi gặp người cần tặng thì nó mới tự động giải ấn.

Chung Nhạc nhận lấy cuộn tranh, phong ấn đã tự giải. Lung Điệt vội vàng quay người đi, giơ tay phong ấn hết chín cái đầu của mình, nguyên thần và tinh thần cũng phong ấn, biểu thị mình không dám nhìn nội dung tranh.

Chung Nhạc định thần, mở cuộn tranh ra, sắc mặt kịch biến, đột nhiên bức tranh tự bốc cháy thành tro.

Hắn sắc mặt bất định, đi qua đi lại trên thuyền trầm ngâm.

Lung Điệt giải phong ấn của mình, lặng lẽ chờ đợi. Một lúc lâu sau, Chung Nhạc nói:

- Ta đi gặp hắn. Nhưng chuyến đi này không được kinh động tới bất cứ ai, không được để lại bất cứ dấu vết gì. Chúng ta phải đi thế nào?

Lung Điệt chín cái đầu thở phào, cười:

- Tiên sinh không cần lo.

Nàng ta lấy ra một tấm gương, đặt thẳng đứng trên thuyền, thổi một cái, tấm gương biến to dần, cười nói:

- Mời tiên sinh theo ta.

Nói rồi, vị nữ Đế Quân này bước vào trong tấm gương đó, mặt gương nổi gợn, Lung Điệt biết mất.

Chung Nhạc chần chừ một chút rồi bước vào. Hắn vừa bước vào trong thì tấm gương đột nhiên tự vỡ, vỡ dần vào trong tâm rồi biến mất.

- Cách truyền tống này rất khác với truyền tống trận của hậu thế.

Bên trong, Chung Nhạc cảm giác không gian đang biến đổi, không gian không ngừng lao về phái sau hắn. Sự vận dụng không gian này không hề thua kém Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, có lẽ là dùng hai tấm gương gấp không gian lại, hai tấm gương tách ra, khoảng cách liền thành khoảng cách giữa trong và ngoài gương.

Vào bên trong là có thể nhanh chóng di chuyển trong không gian.

Các Tiên Thiên Thần Vương thời đại Hắc Ám đúng là quá giỏi, thủ đoạn này so với Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh có ưu cũng có nhược, thật khó nói rõ được.

Đạo ngữ của các Tiên Thiên Thần Vương rất khó để nắm bắt, sinh linh Hậu Thiên gần như không thể học được, nghịch chuyển Tiên Thiên như Chung Nhạc cũng chỉ là miễn cưỡng học được.

Vì thế, pháp môn truyền tống như thế này rất khó để truyền bá rộng rãi.

Tu luyện Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh dễ hơn nhiều, không chỉ vậy, Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh còn có thể phân hóa thành truyền tống trận pháp, tạo truyền tống đại trận tại các nơi trong vũ trụ là có thể đi mọi nơi.

Đó mới là điểm đáng quý của Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh.

Một lúc lâu sau, Chung Nhạc cảm thấy không gian trong tấm gương này không di chuyển nữa, một cách cửa hiện ra, giống như tấm gương, Lung Điệt bước ra trước.

Chung Nhạc định lại thần rồi cũng bước ra.

Hắn tới một quả tinh cầu, không biết là tinh cầu nào trong Tử Vi Tinh Vực, ngẩng lên nhìn thấy quần tinh treo trên bầu trời Tử Vi.

Tinh cầu này rất không tầm thường, đứng trên đây ngẩng lên có thể thấy toàn bộ vũ trụ cổ xưa, rồi nhìn về Tử Vi cũng thấy được phần lớn các ngôi sao trong Tử Vi Tinh Vực.

- Tầm mắt lớn thế này, đây chắc là bảo địa, tại sao ở đây không có thần tộc chiếm cứ?

Chung Nhạc khó hiểu, vị trí của ngôi sao này chỉ kém Tử Vi Đế Tinh một chút, đáng lý ra phải là nơi được tranh giành ác liệt, tại sao trên này lại không có sinh lih?

Lung Điệt dừng bước, Chung Nhạc nhìn về phía trước thì thấy một vị Tiên Thiên Thần Ma cao lớn đang đứng đó nhìn trời.

Thân ảnh đó rất cao lớn, không chỉ là dáng người mà về tâm linh cũng vậy, tạo cho người ta cảm giác về chủ nhân của trời đất.

Tiên Thiên Đế Quân nói với Chung Nhạc về cảm xúc hóa đạo, đồng hóa thành đạo, cao thâm khó lường, mà vị Tiên Thiên Thần Ma trước mắt tạo cho Chung Nhạc cảm giác chúa tể của đại đạo, chúa tể của mọi sinh mệnh!

- Ngay từ khoảnh khắc sinh linh Hậu Thiên nhìn tinh không đã là có tội rồi.

Đại Tư Mệnh không ngoảnh lại, tiếp tục nhìn lên bầu trời, tiếng nói trầm nặng, dùng thần ngữ hiện nay chậm rãi nói:

- Vì khoảnh khắc họ ngẩng lên là họ nhắm tới sức mạnh của thân ma, nhắm tới bí mật của thiên địa. Trong mắt họ có khát vọng về những điều chưa biết, muốn tìm hiểu chúng, muốn nắm giữ sức mạnh của thần ma và thiên địa. Tội này khiến họ có sinh lão bệnh tử, có giới hạn của sinh mệnh.

Hắn thu tầm mắt về, quay lại nhìn Chung Nhạc:

- Ngươi có huyết mạch của Đại Toại, là hậu thế của Đại Toại đúng không?
Bình Luận (0)
Comment