Chung Nhạc lại gần nhìn, ngạc nhiên:
- Vũ sư huynh đang viết lịch sử cho ta à? Nếu viết thì không nên có bất cứ phán đoạn tốt xấu chủ quan nào. Là thị hay phi, là công hay tội đều phải để hậu thế đánh giá.
Hỗn Độn Vũ nghi hoặc:
- Ý ngươi là?
Chung Nhạc nói:
- Ngươi nên xóa hết các từ “ta nghĩ” đi.
Hỗn Độn Vũ gật đầu, Chung Nhạc yên tâm, ngẩng lên nhìn Phù Tang Thần Thụ. Cây thần thụ này uy năng vô hạn, tuy không biết Hỗn Độn thị tế luyện thế nào, nhưng nhìn thôi cũng có thể lĩnh ngộ ra một loại đại thần thông cực kỳ lợi hại, rất đáng để hắn nghiên cứu.
Hỗn Độn Vũ không xóa lời bình phẩm của mình đi mà viết tiếp phía sau:
- Con người bảo ta xóa đánh giá đi, hắn sợ để lại vết nhơ.
Đột nhiên Chung Nhạc biến thành Kim Ô bay lên Phù Tang Thần Thụ, bay càng ngày càng cao, kên tới đỉnh tán cây, Kim Ô nuốt thiên hỏa, vô cùng khoái chí.
- Nếu luyện hóa được thiên hạo thì đó cũng là bảo vật không tồi với ta. Nhưng muốn luyện hóa thần hỏa của đế binh thì khó.
Hắn đáp xuống một phiến lá Phù Tang, nhìn xuống dưới, thấy Thiên Đình chư thiên trong tầm mắt, vô cùng rộng lớn. Đế binh ở tứ đại thiên cung lan tỏa nghìn vạn đại đạo, hiện ra các loại dị tượng, cũng vô cùng kinh người, cũng là một cảnh mỹ quan kinh tâm động phách.
- Không đúng, không đúng, vị trí của những đế binh này không đúng!
Chung Nhạc sắc mặt ngưng trọng, nhìn về các món đế binh, cảm thấy phương vị xuất hiện của chúng không đúng lắm. Thiên Đình khí vận cực mạnh nhưng giờ lại bị những món đế binh này làm cho yếu thê thảm, khiến hắn kinh ngạc.
- Đế Minh Thiên Đế sắp xếp chỗ ở của các lộ chư hầu chắc chắn sẽ không phải xếp bừa, sao có thể tạo nên cục diện đế binh tiêu giảm Thiên Đế khí vận được? Đằng sau chắc chắn có điểm khả nghi.
Hắn lên nhảy xuống, nói với Hỗn Độn Vũ:
- Vũ sư huynh có thể thu Phù Tang Thần Thụ lại không?
Hỗn Độn Vũ lắc đầu:
- Uy năng của đế binh đang kháng cự, nếu ta đột ngột thu Phù Tang Thần Thụ lại, uy năng các đế binh khác sẽ tiện thế mà áp tới, chúng ta sẽ tan tành.
Chung Nhạc nhíu mày, nhưng lúc này lại có một món đế binh khác bùng phát uy năng!
Món đế binh này đến từ Đông Cung, có sự xuất hiện của nó, khí vận tiêu điều của Thiên Đình đột nhiên hội tụ, khí vận ngập trời, thần hà sáng lóa, thần khí vạn dặm, bắn về hướng Lăng Tiêu Bảo Điện!
Khí vận Thiên Đình vốn đã cường hãn, khí vận mắt thường có thể thấy, giờ khí vận lại càng thêm mạnh mẽ, khí vận oanh động chư thiên, ánh sáng chói mắt, thậm chí khí vận đậm đặc còn tạo nên dị tượng.
Dị tượng Tướng Tinh bảo vệ Đế Tinh!!
Sự xuất hiện của món đế binh đó khiến việc các đế binh tiêu giảm Thiên Đế khí vận thành hai mươi tư đế binh bảo vệ Thiên Đế khí vận!
Nhưng lúc này, trên Lăng Tiêu Bảo Điện đột nhiên thân ảnh Đế Minh Thiên Đế hiện ra, đỉnh thiên lập địa, nhục thân vĩ đại, tiếp nhận khí vận khủng khiếp mà hai mươi tư món đế binh mang tới!
Thiên Đìnhbao la, các bộ thiên binh thiên tướng thấy dị tượng như vậy đều cúi người bái lạy, hô lớn!
- Thiên tử bệ hạ, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Tiếng hô vang vọng khắp Thiên Đình, thậm chí truyền tới cả Đế Tinh!
Các lộ chư hầu tới dự tiệc thấy vậy đều trố mắt nhìn nhau.
Khí vận này, đế uy này, ai có thể đoat được đế vị, uy hiếp được Đế Minh Thiên Đế chứ?
Chung Nhạc cũng sững sờ, một lúc sau thở ra, nói nhỏ:
- Thì ra Mặc Ẩn Mặc tiên sinh là người tinh thông khí vận chi đạo. Chiêu này đúng là lợi hại phi phàm. Bệ hạ, chắc ngươi cũng tới rồi chứ?
- Dịch quân, ta tới rồi.
Tiếng của Tiên Thiên Đế Quân vọng tới:
- Tử Quang Quân Vương dặn ta phải ở trong bóng tối, ngươi ở ngoài sáng, tiện hành sự, vì thế ta không hiện thân gặp tiên sinh.
- Bệ hạ nên hiện thân rồi.
Chung Nhạc quả quyết nói:
- Trực tiếp tới Lăng Tiêu Bảo Điện, tranh đoạt với Thiên Đế!
Tiên Thiên Đế Quân thân hình rung mạnh, hiện thân trước mặt Chung Nhạc, nhíu mày:
- Dịch quân, việc này không tầm thường, ta đi phân tách khí vận, Đế Minh trực tiếp lật mặt với ta, mượn thế nói ta tạo phản, là có thể dùng uy lực của hai mươi tư món đế binh giết ta!
Chung Nhạc thản nhiên nói:
- Bệ hạ yên tâm, người đi thì những kẻ có ý đồ với đế vị khác cũng sẽ ngồi không yên, sẽ tới Lăng Tiêu Bảo Điện phân chia Thiên Đế khí vận. Sẽ không ai từ bỏ cơ hội tốt này cả, như vậy, có thể phá giải cục diện hai mươi tư đế binh bảo vệ Thiên Đình, cũng có thể tăng cường khí vận của bệ hạ!
Tiên Thiên Đế Quân chấn động, nhìn kỹ hắn một chút, nghiêm túc nói:
- Dịch quân, ngươi đừng hại ta, vạn nhất có sơ xảy...
Chung Nhạc cười:
- Bệ hạ tin ta?
Tiên Thiên Đế Quân nhìn hắn, kim quang lấp lánh trong con mắt trên mi tâm, muốn mở ra nhưng lại bị phong ấn không thể mở.
Con mắt này là mắt của sư tôn hắn, kẻ tà ác kia, hắn vốn muốn dùng nó để nhìn lai lịch Chung Nhạc nhưng đáng tiếc lại bị phong ấn.
Việc này liên quan tới tính mạng thân gia hắn, hắn muốn mở con mắt này để nhìn chân tâm của Chung Nhạc.
Chung Nhạc nhìn thẳng vào mắt hắn, tiếng nói chấn động:
- Bệ hạ có tin ta không?
Tiên Thiên Đế Quân nghiến răng, không thử mở con mắt trên mi tâm nữa, cười ha ha:
- Ta tin Dịch quân!
Nói rồi hắn bay lên, hướng vè Lăng Tiêu Bảo Điện!