Chung Nhạc giao Lục Đạo Giới Châu cho Âm Phiền Huyên, nhờ Phục Thương hoàng thái tử hộ pháp cho nàng, hắn cũng bảo vệ ở bên cạnh, chìm vào trầm tư.
Hắn đã biết tới ba loại bí cảnh thứ bảy.
Không Gian Bí Cảnh của hắn là thuộc hệ thống thời không đại luân hồi. Thìn Tú Bí Cảnh của Phong Hiếu Trung đi theo con đường năng lượng của vô số bí cảnh trong cơ thể tập hợp lại làm một. Còn Âm Phiền Huyên thì là sức mạnh vạn đạo trong cơ thể tập hợp thành Vạn Đạo chi lực.
Tiên Thiên Đế Quân cũng bắt đầu mở bí cảnh thứ bảy, nhưng Chung Nhạc không biết cua rhắn là bí cảnh gì.
Bí cảnh của họ khác nhau, có nghĩa là bí cảnh thứ bảy vẫn trong giai đoạn mò mẫm, vẫn chưa định luận, khó nói ai mới là chính tông.
- Ba loại bí cảnh thứ bảy này, chỉ có Thìn Tú Bí Cảnh của Phong sư huynh mới là chính tông, của ta và Âm Phiền Huyên đều không phải.
Chung Nhạc ánh mắt lay động, nghĩ bụng:
- Ngoài ba loại bí cảnh này, không biết có loại thứ tư, thứ năm không? Ừm, nhất định là có!
Trước khi hệ thống tu luyện mới còn chưa được xác lập chắc chắn sẽ có cảnh trăm hoa đua nở, trăm gà đua gáy, nhưng sau khi xác lập thì sẽ đào thải những loại khó khăn, vô dụng, cuối cùng chỉ còn lại một hai loại, đó sẽ là chính tông.
Vì thế, sau khi Thất Đạo Luân Hồi xác lập, có những thứ sẽ bị quét khỏi lịch sử, cho dù là thứ tốt đi nữa cũng vậy.
Ví dụ nếu Chung Nhạc mở ra Không Gian Bí Cảnh, hoàn thiện Thất Đạo Luân Hồi, với mức độ khó khăn của Không Gian Bí Cảnh thì chắc chắn sẽ khó tìm được người kế thừa. Không có người kế thừa tuyệt học của hắn, đến khi Chung Nhạc chết thì môn tuyệt học cũng biến mất, bị thời đại đào thải.
Vạn Đạo Bí Cảnh của Âm Phiền Huyên cũng vậy, buộc phải là Thánh Linh Thể mới tu luyện được, mà cả vũ trụ này cả vạn năm chưa chắc gặp được một Thánh Linh Thể, người kế thừa quá ít, lúc nào cũng có thể bị tuyệt diệt.
Thìn Túc Bí Cảnh của Phong Hiếu Trung là dễ tu thành nhất, Tinh Hà Linh Thể lại dễ tu luyện, người khác cũng có thể luyện thành, vì thế người kế thừa sẽ rất nhiều, sẽ không bị đào thải, thế là tạo thành chính tông.
Cái còn lại chưa chắc đã là tốt nhất, nhưng chắc chắn là cái mà đại chúng tiếp nhận.
- Nói vậy, Phục Mân Đạo Tôn năm đó khi mở ra Huyết Mạch Luân chắc chắn cũng có bí cảnh khác được mở ra.
Chung Nhạc mắt sáng lên, hơi thở trở nên gấp gáp.
- Mười vạn năm qua, chưa chắc những người từ thời cổ thử sai đều đã chết. Chưa biết chừng vẫn còn người còn sống. Họ tu thành Lục Đạo Luân Hồi, cộng với bí cảnh mà mình mở sai, vậy là có thất đại bí cảnh! Họ có hoàn thiện Thất Đạo Luân Hồi không? Bí cảnh thứ bảy của họ là gì?
Thế giới này vẫn còn những người cổ xưa như vậy vẫn còn sống, ẩn mình trong vũ trụ này, nghĩ thôi cũng khiến người ta thấy khủng bố và phấn khích!
Hắn nghĩ nhiều hơn, Phục Mân Đạo Tôn năm đó là người thống trị, chủ đạo Lục Đạo Luân Hồi, khi đó những lĩnh ngộ của vô số cường giả cường đại mở ra Lục Đạo Luân Hồi chắc chắn tập trung ở chỗ hắn!
Cũng có nghĩa là Phục Mân Đạo Tôn tương đương với tư liệu và lĩnh ngộ về mọi bí cảnh những vị cổ xưa kia đã từng mở ra!
Đó là tài sản vô cùng quý giá, Phục Mân Đạo Tôn không thể nào lại đem kho báu đó xuống mồ, chắc chắn sẽ để lại nó!
- Hơn năm nghìn vị đế, lĩnh ngộ về Lục Đạo Luân Hồi, trong đó chắc chắn có trí tuệ vô cùng tận có thể dùng cho Thất Đạo Luân Hồi!
Hắn chớp mắt:
- Kho báu này, Phục Mân Đạo Tôn sẽ giấu ở đâu?
Hắn suy nghĩ nhanh chóng, chắc chắn Phục Mân Đạo Tôn sẽ để lại truyền thừua, rốt cuộc nó được giấu ở đâu? Liệu có người nào đã tìm thấy không?
Thiên Hoàng, Địa Hoàng thời kỳ Hỏa Kỷ, Địa Kỷ sẽ dùng Tân Hỏa để truyền thừa tuyệt học, Phục Mân Đạo Tôn đã dự liệu được biến cố hậu thế, hắn sẽ dùng thứ gì để truyền thừa số tri thức đó?
Chung Nhạc tim đập thình thình, lấy Tiên Thiên Thần Đao ra, quan sát chuôi đao. Chuôi của cây thần đao này là chuôi đế kiếm của Phục Mân Đạo Tôn, Thiên Đế Quyền Bính.
Nếu Phục Mân Đạo Tôn để lại truyền thừa thì khả năng ở trong chuôi kiếm này là cao nhất.
Tinh thần Chung Nhạc chui vào chuôi kiếm, uy năng của chiếc Thiên Đế Quyền Bính này rất lớn, hắn chưa mở được hoàn toàn, bên trong chứa năng lượng khủng bố khiến hắn cảm thấy bản thân chỉ nhỏ bé như con kiến đứng trước cả Tinh Hà bao la!
Bên trong Thiên Đế Quyền Bính giống như giấu cả vô số thời không, đại bộ phận năng lượng của chiếc chuôi kiếm này đều ẩn giấu trong các không gian đó, chưa được khai phá.
Chung Nhạc tuần thị những không gian này, một lúc lâu sau thu tinh thần về, hắn không có phát hiện gì.
- Phục Thương thái tử có biết không nhỉ?
Âm Phiền Huyên cưỡng ép mở ra bí cảnh thứ bảy, khiến tu vi pháp lực mất kiểm soát, Phục Thương giúp nàng áp chế bí cảnh thứ bảy. Chung Nhạc hỏi Phục Thương, Phục Thương khựng lại một chút, lắc đầu nói:
- Ta chưa từng nghe phụ thần có để lại gì liên quan tới phương diện này.
- Ngươi cũng không biết?
Chung Nhạc vô cùng thất vọng, bế Âm Phiền Huyên đi trị thương cho nàng, nghĩ bụng:
- Không truyền thụ cho Phục Thương thái tử vậy thì tài liệu về mặt này của Phục Mân Đạo Tôn để đâu? Trong Đế Tinh năm đó? Đế Tinh thời kỳ Địa Kỷ đã bị hủy hoại, không còn tồn tại nữa, Đế Tinh đó đã biến thành mấy tòa Thiên Hà Chi Châu…
Gần như không thể bắt đầu từ Đế Tinh của thời kỳ Địa Kỷ, Thiên Đình của thời kỳ Địa Kỷ trên Đế Tinh cũng bị hủy rồi. Cho dù Phục Mân Đạo Tôn cất trong Thiên Đình ở Đế Tinh thì cũng không thể tìm được nữa.
- Phục Mân Đạo Tôn có thể thấy được tương lai, chắc chắn hắn sẽ không để ở Đế Tinh.
Chung Nhạc nghĩ.
Âm Phiền Huyên tỉnh lại, hai người họ lại vào Lục Đạo Giới Châu, không lâu sau, Chung Nhạc định bế thê tử hôn mê bất tỉnh ra thì Phục Thương đột nhiên nói:
- Phụ thần từng nói với ta có thứ rất quan trọng giấy trong tổ địa.
- Tổ địa?
Chung Nhạc giật mình, vội hỏi:
- Tòa tổ địa nào?
Tổ địa của Phục Hy thị có Lôi Trạch thánh địa của Lôi Trạch thị, Hoa Tư thánh địa của Hoa Tư thị, còn có Tổ Tình, còn nữa là Tổ Đình.
Lôi Trạch, Hoa Tư hai thánhd dịa này là tổ địa của Toại Hoàng Yểm Tư thị, Phục Hy thị là Yểm Tư thị chi tử, vì thế hai thánh địa này cũng có thể coi như tổ địa của Phục Hy thị.
Toại Hoàng ngồi lên đế vị, là Thiên Hoàng Thiên Đế của nơi này, sau đó, Toại Hoàng xưng đế, luyện mảnh Tổ Đình lớn nhất thành Tổ Tinh.
Tổ Tinh là Đế Tinh hồi đó, sau đó Tử Vi Tinh Vực được khai mở hoàn toàn, Đế Tinh thay đổi, trong Tử Vi có Đế Tinh mới sinh ra, Tổ Tinh biến thành tổ địa. Toại Hoàng kiến lập Thiên Hoàng Đế Đạo, có thể qua lại Tổ Tinh. Các đời Toại Hoàng qua đời cũng an táng trên Tổ Tinh.
Phục Hy thị sau đó cũng duy trì quy tắc này.
Bốn nơi này đều là tổ địa của Phục Hy thị.
- Cái này thì ta không biết. Phụ thần ta không nói.
Phục Thương lắc đầu:
- Người nói ta không thích hợp tới đó.
Chung Nhạc trầm mặc, trong lòng thấy rất đúng, với tính cách Phục Thương nếu có được tư liệu về bí cảnh thứ bảy chắc chắn sẽ tuyên bố với thiên hạ, khiến các chủng tộc khác lớn mạnh, lại bất lợi cho chủng tộc của mình, khiến Phục Hy thần tộc càng thêm thảm hại!
- Tổ Tinh giờ không về được, Lôi Trạch thì ta từng tới một lần. Nếu Phục Mân Đạo Tôn giấu tài liệu về bí cảnh thứ bảy ở đó thì chắc chắn Lôi Trạch Thần Long sẽ giao cho ta. Hoa Tư đối với ta lúc gần lúc xa, tuy ta từng tới đó nhưng vẫn không hiểu được ý tứ của Thần Hậu nương nương. Thần Hậu nương nương cũng chỉ hiện thân khi ta ở Uy Thần Lục Đạo Giới, trước kia bị giữ trong Đạo Huyết chi hải. Nếu Phục Mân Đạo Tôn để ở Hoa Tư thì Thần Hậu nương nương cũng không biết được. Nơi có khả năng lớn nhất là Tổ Đình.
Chung Nhạc đã tính ra được phương vị của Tổ Đình, chỉ là không có thời gian tới đó. Trận chiến đế vị có thể bùng nổ bất cứ lúc nào, hắn càng không thể đi.
- Có thể Phục Mân Đạo Tôn không để tài liệu ở tổ địa, chưa biết chừng lại ở Thiên Hoàng Đế Đạo. Phong sư huynh nói trong Thiên Hoàng Đế Đạo có thứ ta cần, lẽ nào lần trước hắn từ Thiên Hoàng Đế Đạo tới Tử Vi, trên đường đã thấy thứ Phục Mân Đạo Tôn để lại?
Khả năng này lớn hơn một chút.
- Phục Thương nói Phục Mân Đạo Tôn để một số thứ ở tổ địa. Phong sư huynh nói Thiên Hoàng Đế Đạo có thứ ta cần, thứ ở hai nơi này rốt cuộc là gì vậy?
Có Phục Thương và Chung Nhạc hộ pháp, Âm Phiền Huyên lần này mở bí cảnh thứ bảy dễ hơn rất nhiều. Một lúc lâu sau nàng cũng mở được, duy trì một khoảng thời gian. Nhưng muốn dung hợp bí cảnh thứ bảy với Lục Đạo Luân Hồi thì phải mất nhiều thời gian công sức hơn để tham ngộ.
- Phu quân, tân nương từ xa mới tới mà chàng luôn ở đây với ta, ít nhiều cũng không thích hợp lắm.
Âm Phiền Huyên cười:
- Ta vẫn cần thời gian tham ngộ, định bế quan một thời gian, chàng đừng lạnh nhạt Hà Hề muội muội.
Chung Nhạc gật đầu, đứng dậy đi gặp Kim Hà Hề. Thấy nàng đang trông cành Phù Tang, trồng cây Hỏa San Hô bên cạnh. Cành Phù Tang hấp thụ Hỗn Độn Hỏa và Hỗn Độn Khí của Hỏa San Hô, bắt đầu lớn dần càng ngày càng cao.
Chung Nhạc đứng sau nàng, thấy nàng biến thành phi điểu, kéo mặt trời bay quanh cành Phù Tang để ngọn cây nhỏ sinh trưởng.
Một lúc sau, Kim Hà Hề dừng lại, liếc thấy hắn đứng một bên, cười:
- Phu quân, chúng ta vẫn chưa bái đường thành thân, chỉ là đính hôn, lẽ nào lại được gặp nhau?
Chung Nhạc cười ha ha, vòng lấy eo nàng:
- Nếu ta chưa từng gặp nàng, lẽ nào nàng lại nguyện gả cho ta?
Kim Hà Hề vội đẩy hắn ra:
- Các sử nữ đều ở đây, chàng là lão gia, tốt xấu gì cũng phải trang nghiêm một chút.
Những sử nữ kia cười khẽ rồi lui ra ngoài, nói:
- Lão gia, nương nương, bọn ta cáo lui.
Những người kia đi hết, Chung Nhạc bế nàng lên đi vào trong phòng. Kim Hà Hề nửa cười nửa không:
- Chưa bái đường thành thân chàng đã muốn làm việc phải thành thân xong mới được làm. Tại sao lại nóng ruột như vậy? Nếu sư phụ ta biết sẽ giết đồ háo sắc chàng đấy!
- Không phải chúng ta đã làm từ lâu rồi sao?
Chung Nhạc cười:
- Nương nương lẽ nào lại quên rồi?
Một đêm không nói lời nào.
Phục Bảo Điền tới Đế Tinh Thiên Đình cầu kiến Thiên Đế, chỉ nói tuy đầu hàng Tiên Thiên Đế Quân nhưng tâm vẫn hướng về Thiên Đình, Dịch Quân Vương giết hai vị huynh trưởng của hắn, hắn phẫn hận rời bỏ Tiên Thiên Cung, tới tìm Thiên Đế.
Đế Minh Thiên Đế vui vẻ, phong Phục Bảo Điền làm Phục Thiên Đại Nguyên Soái.
- Mặc tiên sinh, Quỷ sư, Phục Bảo Điền tới giả hàng là có ý đồ gì?
Đế Quân Thiên Đế cho Phục Bảo Điền lui đi, mời Mặc Ẩn và Quỷ U Minh tới hỏi.
Mặc Ẩn suy nghĩ một lúc, cười:
- Dịch Quân Vương sắp chết rồi.
Quỷ U Minh nghe vậy cũng chợt hiểu, gật gù:
- Có lẽ Dịch Quân Vương sắp phải chết rồi.
Đế Quân Thiên Đế vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ:
- Hai vị tiên sinh, lời này phải hiểu thế nào?
Mặc Ẩn nhìn Quỷ sư không nói.