Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 151

Chiếc thuyền kia nhẹ nhàng dừng lại một chút, nữ tử chèo thuyền kia khẽ cười nói:

– Có thể từ trong Mị Mị yêu âm của ta tỉnh lại, Nhạc đệ đệ quả nhiên có vài phần bổn sự, Đằng Vương sư đệ chết trong tay ngươi cũng không oan. Nhạc đệ đệ, sư tôn ta yêu thích nhất Đằng Vương, ngươi giết hắn, nếu như người ta không mang đầu ngươi trở về gặp sư tôn thì làm sao có thể bàn giao được với sư tôn đây? không bằng tự ngươi cắt đầu mình, giúp người ta một tay đi a.

Sau lưng Chung Nhạc, hai vị Luyện Khí sĩ yêu tộc ngày càng gần, đột nhiên có một vị Luyện Khí sĩ trong đó có hai con mắt mờ mịt, không có ánh sáng, hắn ta nhanh chóng đưa tay nắm đao, tự tay cắt lấy đầu mình, sau đó ném đao, hai tay bưng đầu cất bước đi tới chiếc thuyền trên hồ kia.

Phụt.

Một vị Luyện Khí sĩ Khai Luân cảnh khác cũng tay cầm kiếm, cắt lấy đầu mình.

Kiếm hắn mới chỉ cắt một nửa cổ mình, đột nhiên tỉnh lại, vội vàng hét lớn một tiếng, quay người chạy như điên.

– Mị Mị yêu âm, Mị Mị yêu âm.

Vị Luyện Khí sĩ yêu tộc kia hoảng sợ rống to, mạnh mẽ bịt hai tai mình lại, muốn đâm thủng màng nhĩ của mình, nhanh chân chạy trốn, chạy ra khỏi mười dặm. Đột nhiên thân thể vị Luyện Khí sĩ yêu tộc này đứng lại, đưa tay chém đứt cổ mình, thi thể không đầu quay người lại, đi về phía chiếc thuyền trên hồ kia.

Cảnh tượng này vô cùng quỷ dị, hai cỗ thi thể không đầu mang theo đầu mình đi tới chiếc thuyền trong hồ, dâng cái đầu mình cho nữ tử trên thuyền kia.

Hai tay Chung Nhạc run rẩy, đầu ngón tay không ngờ lại xuất hiện một đạo kiếm khí, bàn tay run run, nhịn không được mà nâng lên, muốn cắt lấy cái cổ của mình.

Kiếm khí chạm tới da, bàn tay Chung Nhạc dừng lại mà không có cắt đầu xuống.

Thanh Hà bi thương nói:

– Nhạc đệ đệ, ngươi thực sự nhẫn tâm nhìn tỷ tỷ ta bị sư tôn trách phạt sao? Cắt đi, cắt đi, coi như là trợ giúp tỷ tỷ một chút. Cắt bỏ, tất cả đều yên tĩnh, không còn một chút phân tranh, không còn ân oán, người ta có thể nhớ tới ngươi, nhớ kỹ ngươi là một người tốt a.

Mị Mị yêu âm của nàng không phải là từ bên ngoài truyền vào trong tai, mà là truyền vào trong thức hải, truyền vào trong hồn phách, khiến cho thân thể, tinh thần và hồn phách đều lọt vòa trong mị hoặc, không có ý chí, ý thức của mình, chỉ nghe nàng sắp xếp.

Cho nên vừa rồi Luyện Khí sĩ Khai Luân cảnh kia cho dù dâm thủng màng nhĩ nhưng cũng không có một chút tác dụng nào, vẫn bị mị hoặc, tự cắt lấy cái đầu mình.

Mồ hôi lạnh trên trán Chung Nhạc không ngừng chảy xuống, bàn tay không ngừng run rẩy, đột nhiên hắn nhoẻn miệng cười, mồ hôi lạnh trên trán cũng không thèm quan tâm mà buông kiếm khí trong tay ra, miệng nói:

– Mị Mị yêu âm quả nhiên lợi hại, vừa rồi ta còn lo lắng bị ba vị cường giả Khai Luân cảnh vây công, khi đó bản thân sẽ gặp bất trắc, hiện tại bị Thanh tỷ tỷ tiêu diệt hai vị, lúc này ta mới thở dài một hơi, nhịn không được muốn nói giỡn với Thanh tỷ tỷ a. Thanh tỷ tỷ, vừa rồi ta giả vờ có giống không?

Đồng tử Thanh Hà co rút lại, miệng thể phì phò, hai cỗ thi thể không đầu kia mang đầu minh đi tới bên cạnh chiếc thuyền của nàng, sau đó ném cái đầu vào trong thuyền, thi thể thì chìm vào trong nước.

– Ngươi hoàn toàn phá giải được Mị Mị yêu âm của ta?

Thanh Hà hít sâu một hơi, bộ ngực kinh tâm động phách phập phồng, hở ra, bộ dáng thanh thuần, thế nhưng dáng người lại vô cùng tốt, rất là mê người.

Chung Nhạc làm như không thấy, lắc đầu cười nói:

– Mị Mị yêu âm của Thanh tỷ tỷ tuy rằng lợi hại, thế nhưng ta cũng chỉ may mắn mới có thể tỉnh lại từ trong mê hoặc. Ngươi cố ý mị hoặc ta, lại tiếp tục muốn thi triển Mị Mị yêu âm mê hoặc ta, ta cũng dứt khoát tương kế tựu kế, giả bộ bị ngươi mê hoặc, cho ngươi tiếp tục thi triển. nếu không bị ba vị Luyện Khí sĩ Khai Luân cảnh vây công, ta chịu không nổi. Cũng may Mị Mị yêu âm của tỷ tỷ quả thực kinh người, thậm chí ngay cả Luyện Khí sĩ Khai Luân cảnh cũng bị ngươi mị hoặc, chủ động chịu chết, mới khiến cho tiểu đệ miễn cưỡng tránh đi một kiếp. Tỷ tỷ, ngươi giúp ta một đại ân, tiểu đệ không cho rằng muốn báo ân thì chỉ có thể chém chết tỷ tỷ để báo đáp.

Hắn rút ra lão nhận, kiếm khí bắn ra, quấn quanh lão nhận, khuôn mặt vui vẻ đi về phía Thanh Hà, giống như câu nói chém chết tỷ tỷ chỉ là một lời nói vui đùa.

Đồng tử Thanh Hà lần nữa co rút lại, đột nhiên bật cười nói:

– Long tộc thật khôn khéo, không ngờ lợi dụng ta thoát khỏi khốn cảnh. Đằng Vương sư đệ chết trong tay ngươi cũng chết không oan. Nhạc đệ đệ đã không muốn tự tay chặt bỏ đầu mình như vậy, như vậy tỷ tỷ chỉ có thể tự mình động thủ.

Hai đầu Giao Long dưới chân Chung Nhạc di chuyển, chân đạp mặt hồ, giống như lưu tinh nhanh chóng di chuyển về phía chiếc thuyền, miệng cười nói:

– Ta và Đằng Vương chiến một trận, đối với công pháp nhất mạch của Thiên Thu tiền bối cũng rất bội phục, nhất là thực vật tu luyện thành tinh rất khó chém giết. Thanh Hà tỷ tỷ cũng như vậy a, Thanh Hà ty tỷ, nhược điểm của tỷ ở chỗ nào? Có thể nói cho tiểu đệ biết được hay không?

– Nói cho ngươi biết ngươi cũng không giết được ta.

Sau lưng Thanh Hà đột nhiên có nguyên thần xuất hiện, nguyên thần của nàng không giống như người thường. Nguyên thần những người khác đều là hình tượng thần ma, mà nguyên thần của nàng lại là một đóa hoa sen, mang theo cành lá và rễ.

Chung Nhạc từng chứng kiến nguyên thần của Đằng Vương, cũng là một cây quái đằng, không phải thần ma, đây đại khái là đặc điểm giống nhau của tất cả yêu tộc xuất thân từ thực vật.

Cây hoa sen mang theo gốc rễ xuất hiện, ông một tiếng, ngũ hành luân từ bên trong nguyên thần hình tượng hoa sen này hiện ra.

Thanh Hà mỉm cười nói:

– Nhạc đệ đệ, tu vi của ta và ngươi chênh lệch quá lớn, ngươi nghĩ cửa ải của tỷ tỷ quá dễ dàng a. Ngươi chiến thắng mấy vị cao thủ ngũ hành luân là vì kỳ thực diệu dụng của ngũ hành luân bọn họ còn chưa kịp thi triển ra trước mặt ngươi. Thế nhưng ở đây, tỷ tỷ có thể khiến cho ngươi biết một hai.

Ngũ hành luân vừa mới xuất hiện, cả chiếc hồ vạn mẫu này lập tức yên tĩnh trở lại, gió không thổi nổi, sóng yên tĩnh, bốn phía lặng ngắt như tờ, nghe không được tiếng chim hót, tiếng côn trùng kêu vang.

Đột nhiên mặt hồ chấn động kịch liệt, nước trong hồ phóng lên trời, hóa thành vô số cự luân quang mang ngũ sắc. Một đoạn cự luân đỏ thẫm giống như mang theo hỏa diễm, một đạo cự luân trắng xóa như tuyết, giống như là bạch kim tạo thành. Một đạo cự luân màu xanh giống như một đầu cự long màu xanh đang xoay tròn tạo thành cự luân, một đạo cự luân màu đen, do hơi nước tạo thành. Một đạo cự luân màu vàng đất, nặng nề vô cùng.

Năm đạo cự luân liên tục di chuyển, cao tới hơn mười trượng, lơ lửng trên mặt nước khiến cho bốn phía mặt hồ tràn ngập lực lượng ngũ hành, tạo thành một tòa đại trận lớn vạn mẫu.

Quả thực Chung Nhạc đã mấy lần giao thủ với cường giả Khai Luân cảnh, nhưng bất luận một lần nào cũng không rung động bằng một màn trước mắt này. Có thể thấy được thực lực của Thanh Hà này viễn siêu những cường giả ngũ hành Khai Luân cảnh kia.

Ông ông ông.

Gốc sen trên mặt nước nhẹ nhàng nhộn nhạo, chỉ thấy trên từng phiến lá sen đều hiện lên một ít ngũ hành luân nhỏ, nhẹ nhàng chuyển động.

Giờ phút này cơ hồ trên mỗi một phiến lá sen xanh ngắt ở hồ nước này đều có ngũ hành luân hiện lên, vô cùng quỷ dị.

Chung Nhạc kêu lên một tiếng, bên ngoài thân thể tràn ngập áp lực khó có thể tưởng tượng nổi. Thân thể và hồn phách giống như sắp bị phân liệt, có xu thế bị ngũ hành chi lực xé nát.

Hắn đã giao thủ với Đằng Vương, biết rõ thần thông của nhất mạch Thuật Thiên Thu này cơ thể là cường đại nhất. Đằng Vương bị cắt thành vô số khối mà có thể không chết, cơ hồ là bất tử chi thân.

Hơn nữa thân thể Đằng Vương có thể diễn sinh ra hàng trăm Đằng Vương, cùng nhau chiến đấu.

Không thể nghi ngờ nữ nhân Thanh Hà này rõ ràng cũng có thể thi triển ra thủ đoạn như thế, hơn nữa càng thêm biến thái, càng thêm khó đối phó.

Trên hồ nước vạn mẫu này có vô số lá sen, mỗi một phiến lá sen đều tương đương với một bộ phận trên thân thể nàng, bên trên mỗi một mảnh lá sen đều có một đạo ngũ hành luân xinh xắn.

Nhiều ngũ hành luân tổ hợp vào một chỗ như vậy tạo thành một ngũ hành đại trận phức tạp, rắc rối, hắn bước vào trong hồ là rơi vào trong tòa đại trậ này, chui đầu vào lưới.

– Có thể trở thành tồn tại như cự đầu trong yêu tộc, quả nhiên mỗi một người đều không thể khinh thường, Thuật Thiên Thu này cũng là tồn tại lợi hại tới cực điểm.

Nguyên thần Chung Nhạc lập tức thúc dục Bát Cực sát trận, đem bản thân bao phủ bên trong trận pháp, chống cự ngũ hành đại trận luyện hóa, đồng thời trong lòng nghĩ thầm như vậy.

– Phược Long thuật mà sư tôn dạy ta rốt cuộc hôm nay cũng có thể phát huy ra công dụng.

Chiếc thuyền dưới chân Thanh Hà khẽ nhúc nhích, di chuyển về phía Chung Nhạc, Thanh Hà chỉ một ngón tay, một chiếc loan đao xinh xản xuất hiện trong tay Thanh Hà, thân thể bay lên, bay về phía Chung Nhạc, muốn đi cắt đầu của hắn. Miệng cười nói:

– Nhạc đệ đệ, thực sự xin lỗi, người ta đã đưa quan tài cho ngươi, không thể không ném ngươi vào trong quan tài, nếu không làm vậy tỷ tỷ ta không biết ăn nói với sư tôn thế nào a.

Thân thể Chung Nhạc giống như bị ngũ hành đại trận trấn áp, Giao Long dưới chân bị ép tới mức chìm vào trong nước, không có cách nào nhúc nhích, Chung Nhạc bị ngăn chặn, liều mạng chống cự lực lượng luyện hóa của ngũ hành đại trận, không rảnh chú ý tới chung quanh.

Mà Thanh Hà thong dong đi tới càng khiến cho hắn lâm vào hiểm cảnh, giống như đã rét vì tuyết còn lạnh v ì sương.

Thanh Hà mỉm cười, giống như đã đắc thủ, loan đoan đưa về phía cổ hắn, mà tay kia chuẩn bị nắm tóc Chung Nhạc.

Giống như thôn nữ hai sen, trước tiên nắm đài sen, sau đó loan đao mới động ở dưới nước, thôn nữ bình thường có thể làm động tác này mây trôi nước chảy, vũ mị xinh đẹp, khí tức giống như không nhiễm khói lửa nhân gian.

Mà Thanh Hà càng như vậy, bàn tay thon dài nắm lấy tóc Chung Nhạc, loan đao không mang theo bất kỳ khí tức khói lửa nhân gian nào rơi vào trên cổ Chung Nhạc.

Loan đao của nàng còn chưa cắt ngang thì đột nhiên trong lòng có cảm giác sởn gai ốc, còn chưa kịp phản ứng thì thấy tóc Chung Nhạc nổ tung, từng sợi tóc giống như từng đạo kếm khí đột nhiên từ trên đầu hắn bắn ra, mạnh mẽ quấn quanh cánh tay nàng.

Cánh tay giống như ngó sen trắng muốt của Thanh Hà lập tức bị vô số sợi tóc giống như kiếm khí quấn quanh, kiếm khí nhẹ nhàng vặn vẹo, cánh tay nàng lập tức nát bấy, vỡ thành không biết bao nhiêu khối. Ngay cả xương cốt cũng bị cắt nát giống như củ cải trắng vậy.

Mà những đạo kiếm khí kia từ trên cánh tay cụt của nàng chui vào trong lồng ngực nàng, chui vào trong trái tim.

Trái tim là trung tâm của các mạch máu, những đạo kiếm khí kia chui vào trong những mạch máu khác nhau, sưu sưu di chuyển vào tứ chi bách hải của nàng.

Trong lòng Thanh Hà hoảng sợ, cổ tay phát lực, muốn cắt lấy đầu Chung Nhạc, trong lúc đó đột nhiên thân thể nàng không biết đã bị cắt thành bao nhiêu khối, rơi xuống mặt hồ.

Chung Nhạc cười ha hả, báy đạo kiếm khí bắn ra, dưới chân đột nhiên có vô số đầu Giao Long chui ra, trong lúc nhất thời khắp nơi trên hồ nước đều là Giao Long dài hẹp đang di chuyển trong hồ, cái lưng trắng bóc hiện ra, giống như sống đao di chuyển, đang quấy lấy đóa hoa sen trong hồ.

Những đóa hoa sen bị cắt nát, ngũ hành luân trên lá sen tiêu tán. Đột nhiên một mảnh lá sen lắc lư, nhanh chóng biến hóa thành thân thể mềm mại của Thanh Hà, khuôn mặt xinh đẹp lúc này vô cùng lạnh lẽo nhìn về chung quan.

Từng đầu giao long di chuyển trong hồ nước, liên tục phá hủy hoa sen, lá sen, ngũ hành đại trận của nàng bị phá hủy đi hơn phân nửa.

– Thanh tỷ tỷ, ngươi giao thủ với long tộc ta trên nước, chẳng lẽ ngươi không biết Long tộc chúng ta là hảo thủ ở phương diện này hay sao?

Chung Nhạc cười lớn, hồ nước chấn động mạnh một cái, cả hồ lớn tung bay, hóa thành vũ khí lơ lửng trên không trung. Chỉ thấy phía dưới là vô số đầu Giao Long dữ tợn đang nâng cái hồ nước lớn này lên, trong hồ chỉ còn lại nước và hoa sen, lá sen rách nát, tàn hoa rơi vãi khắp nơi.
Bình Luận (0)
Comment