Cứ thế nhiều lần, cuối cùng Bệ Ngạn cũng nắm được sự ảo diệu của bí cảnh thứ bảy, giữa bí cảnh thứ bảy và Lục Đạo Luân Hồi bắt đầu ổn định, không còn hung hiểm như trước nữa.
Mọi người đều có thu hoạch lớn, lần này cùng Chung Nhạc xem quá trình mở bí cảnh thứ bảy giúp họ đều có được nhận thức trực quan, sau này mở bí cảnh thứ bảy họ sẽ bớt được rất nhiều đường vòng và nguy hiểm.
Chỉ là, có rất ít chủng tộc có cường giả đế cấp, tuy từ cổ tới này còn có rất nhiều đế tại thế nhưng là thần long thấy đầu không thấy đuôi, rất khó tìm được họ.
Nếu thực sự không được thì đành phải đi theo con đường như Đế Minh và Đế Hậu, tìm thánh dược, mở các bí cảnh lớn nhỏ trong cơ thể rồi dựa vào sự lý giải của bản thân về bí cảnh thứ bảy, tích lũy dần và tìm kiếm cơ duyên.
Có thể thấy sau đại hội chư đế tương lai lần này chắc chắn sẽ có nhiều người đi tìm kiếm thánh dược khắp thế gian này, tìm dấu tích của đế thời thượng cổ, thậm chí còn có người thử mở bí cảnh thứ bảy.
Trong thời gian đó chắc chắn sẽ có người tử vong, nhưng cũng sẽ có người thành công.
Những người chết đi sẽ bị vùi lấp trong dòng lịch sử, còn người thành công thì chắc chắn sẽ để lại một trang sử xán lạn.
Đại hội chư đế tương lai sắp kết thúc, chư đế lần lượt cáo từ, nhưng lúc này đột nhiên một người lên tiếng:
- Dịch Quân Vương, Huyền Cơ ở đây tầm đạo đến này, đột nhiên có chút ngứa ngáy chân tay, muốn cùng Dịch Quân Vương đánh cược một ván cao thấp.
Mọi người nghe thế liền nhìn theo hướng có tiếng nói. Thấy người vừa lên tiếng là một nam tử tướng mạo bình thường. Nói cũng là, Chung Nhạc vẫn luôn là tâm điểm chú ý của đại hội chư đế, nam tử này ở bên cạnh Chung Nhạc nhưng không có ai chú ý tới hắn!
Thậm chí tuyệt đại đa số người trong ấn tượng không hề có người này!
Đúng là kỳ lạ!
Ngay cả Phong Hiếu Trung cũng nhíu mày, đánh giá nam tử đó, dường như đang nhớ lại xem mình có từng chú ý tới hắn không.
Trong ấn tượng của hắn dường như Chung Nhạc có từng nói chuyện với người đó, nhưng giờ nhớ lại tình hình lúc đó thì cứ như Chung Nhạc nói chuyện với không khí vậy. Nam tử tướng mạo bình thường đó lại giống như trong suốt, không để lại cho hắn bất cứ ấn tượng gì!
- Vật chủng này thú vị!
Mắt Phong Hiếu Trung phát sáng, thích thú đánh giá Huyền Cơ. Huyền Cơ cảm nhận được ánh mắt hắn, cảm thấy không thoải mái, trong lòng ngạc nhiên nhìn hắn.
- Ủa, đây không phải ánh mắt.
Mắt Phong Hiếu Trung càng sáng hơn, lẩm nhẩm:
- Chỉ là ánh mắt được mô phỏng thành. Hắn không có ánh mắt. Hoặc có thể nói bản thể hắn chính là một con mắt lớn. Kỳ quái, quá kỳ quái! Bản thể của hắn cũng là một cái tai lớn, cũng là một bàn tay lớn, một bàn chân lớn, cũng không có tim gan phèo phổi! Thân thể hắn chính là tim gan phèo phổi hoàn chỉnh! Thân thể hắn không có bất cứ cơ quan bộ phận nào nhưng bất cứ góc nào của thân thể hắn cũng có chức năng của mắt mũi mồm lưỡi, còn có xúc giác, cảm tri, đúng là vật chủng khiến người ta động tâm!
Huyền Cơ nghe thấy lời hắn nói thì cảm thấy nổi da gà. Phải biết là, cho dù là vào Tổ Đình, đối mặt với nguyên thần thứ hai của Tà Đế, Phượng Thiên, Nguyên Nha, Ma Đế và Thần Đế hắn cũng vẫn luôn vô cùng bình tĩnh ung dung chứ không hề có bất cứ cảm giác căng thẳng nào.
Nhưng bị nam nhân kia nhìn hắn lại thấy căng thẳng và có cảm giác nguy hiểm!
- Vật chủng chưa từng giải phẫu, đẹp thật…
Phong Hiếu Trung nhìn hắn chằm chằm, lẩm bẩm:
- Đẹp thật, đẹp thật, mỗi tấc đều là tuyệt tác của tạo hóa… rạch da của hắn liệu có huyết tương chảy ra không? Bên trong cơ thể hắn có thứ gì kỳ diệu hơn không? Cấu tạo bí cảnh cua rhắn, não của hắn có giống chúng ta không? Ta muốn có hắn… Ta còn một thiếu một vật mẫu như vậy!
Huyền Cơ càng ngày càng có cảm giác bất an, đây là cảm giác trước nay hắn chưa từng có. Ánh mắt của nam tử kia càng ngày càng cổ quái, từ khi hắn trở thành sứ đồ của trời, chưa bao giờ lại có cảm giác này!
Chung Nhạc nhìn Huyền Cơ, mỉm cười:
- Huyền Cơ huynh muốn đánh cược thế nào?
Huyền Cơ kìm lại cảm giác bất an kia, gương mặt phổ thông cười, đương nhiên chỉ là “gương mặt” mà mọi người thấy, thực tế là hắn không có mặt thật, mọi người nhìn thấy chỉ là hắn muốn để mọi người thấy.
- Dịch Quân Vương, ta cũng có hiểu chút về bí cảnh thứ bảy, những điều ngươi biết chưa chắc đã nhiều hơn ta, ta muốn đấu chính là Thất Đạo Luân Hồi!
Giọng nói Huyền Cơ vang ra, mọi người nghe vẫn cảm thấy vô cùng quỷ dị, vì mỗi chữ hắn nói đều là tiếng nói lạ.
Mọi người nghe, chữ trước vào tai thì khi chữ sau vào tai đã quên luôn chữ trước. Chỉ là hiểu ý hắn nói, còn không thể nhớ được đặc điểm giọng nói của hắn!
Phong Hiếu Trung càng thêm phấn khích, phấn khích tới có phần điên cuồng.
Chung Nhạc cũng nhận ra điều đó, tim khẽ run lên:
- Nguy rồi, Phong sư huynh nổi điên rồi!
Phong Hiếu Trung từ khi nhập thế tới giờ vẫn rất bình thường, nhìn giống như người bình thường có chút vấn đề về thần kinh, nhưng đó chỉ là biểu hiện bên ngoài.
Về bản chất hắn vẫn là một kẻ điên ngông cuồng không có bất cứ thứ gì ràng buộc!
Chỉ là, trăm năm nay hắn không gặp thứ gì đáng cho hắn phát cuồng, nhưng giờ hình như hắn đã gặp rồi!
Sự bất an trong lòng Huyền Cơ đột nhiên trở nên mãnh liệt, cảm giác nguy hiểm này khiến hắn dè chừng. Đây là việc chưa từng xảy ra, là sứ đồ của trời cho dù những Thần Vương tồn tại từ thời đại Hắc Ám đi nữa hắn cũng không hề sợ hãi, nhưng giờ hắn lại e dè nam tử trung niên kia!
- Sinh mệnh thể chưa biết.
Hắn nghĩ bụng.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Huyền Cơ huynh muốn cược cảm ngộ của ta về Thất Đạo Luân Hồi, không biết nếu Huyền Cơ huynh thua thì mất cái gì?
Huyền Cơ định thần, cười:
- Dịch Quân Vương, ta sẽ không thua, ta chưa từng thua.
Bốn bề lặng như tờ.
Tất cả thần ma đều chán nản, Dịch Quân Vương đã là chứng minh sự cường đại của hắn trước quần hùng, còn là vô địch từ xưa tới nay, vẫn luôn giữ vị trí đầu bảng của Chư Đế Bảng.
Mà nam từ kỳ quái tên Huyền Cơ này lại nói hắn chưa từng thua, cho dù đối mặt với Dịch Quân Vương danh động thiên hạ cũng không thua. Khẩu khí này hình như hơi lớn rồi thì phải!
Đột nhiên Dương Quan Viễn lầm bầm:
- Khí tức của hai người họ hình như có chút giống nhau.
Mọi người khựng lại, quan sát kỹ lưỡng, tất cả đều không kìm được ủa một tiếng, đúng là khí tức của Chung Nhạc và nam tử Huyền Cơ kia có phần giống nhau!
Đó là thứ khí tức cực kỳ cao thâm, giống như Thiên Bàn mà Chung Nhạc luyện ra, thâm sâu khó lường, đầy trí tuệ. Thường thì hai người có khí tức tương tự nhau thì chỉ có một giải thích, đó là hai người cùng tu luyện một loại công pháp!
- Nếu đã là đánh cược đương nhiên cả hai đều phải đặt cược. Không phải ngươi nói một câu ngươi không thua là xong.
Chung Nhạc mỉm cười:
- Huyền Cơ huynh, ngươi có thứ gì có thể khiến ta động tâm?
Huyền Cơ trầm ngâm một lúc, tế Thiên Tuyền Xa lên, Chung Nhạc lắc đầu, cười:
- Thứ ta có thể tự luyện chế thì hà tất phải cược với ngươi? Huyền Cơ huynh đổi cái khác đi.
Mọi người trong lòng càng chắc chắn hai người này cùng tu luyện một loại công pháp, nghĩ:
- Dịch Quân Vương cũng có thể luyện chế được loại thần xa này, chẳng trách mà khí tức họ giống nhau.
Huyền Cơ lại trầm ngâm, đột nhiên truyền âm cho Chung Nhạc, nói:
- Ta có mọi công pháp của ba mươi hai triều Địa Hoàng Thiên Địa của Phục Hy thị.
Chung Nhạc khí tức bạo phát, thần quang trong mắt trong khoảnh khắc bừng sáng, rồi lại hồi phục như cũ, từ tốn nói:
- Được, ta cược với ngươi!
Huyền Cơ cười ha hả:
- Dịch Quân Vương quả nhiên thoải mái! Dịch Quân Vương là Thần Hầu, vyậ thì ta sẽ dùng cảnh giới Thần Hầu đấu với ngươi. Ngươi cần chuẩn bị bao lâu?
Chung Nhạc suy nghĩ một lúc, nói:
- Hai tháng.
Huyền Cơ gật đầu, khoanh chân ngồi xuống:
- Ta đợi ngươi hai tháng.
Âm Phiền Huyên nhíu mày:
- Huyền Cơ sư huynh, tại sao không dùng Thiên Thần Tế Đàn? Dùng Thiên Thần Tế Đàn trấn áp cảnh giới tu vi, như vậy mới là công bằng chứ?
Các thần ma khác gật đầu, vừa rồi Huyền Cơ nói mình dùng cảnh giới Thần Hầu đấu với Chung Nhạc chứ không nhắc tới Thiên Thần Tế Đàn. Tuy hắn nói có thể áp chế cảnh giới tu vi nhưng nếu khi giao chiến đột nhiên thi triển cảnh giới cao hơn thì không phải dồn Chung Nhạc vào chỗ chết sao?
Dù sao lòng người có đoán, không thể không đề phòng.
Huyền Cơ nhìn nàng, khách khí nói:
- Huyên nương nương không biết, Thiên Thần Tế Đàn không trấn áp được cảnh giới tu vi của ta, không những không trấn áp được ta mà ngay tôn phu cũng không trấn áp được.
Âm Phiền Huyên kinh ngạc nhìn Chung Nhạc, Chung Nhạc gật đầu:
- Thiên Thần Tế Đàn tuy tốt nhưng chỉ trấn áp được Lục Đạo Luân Hồi, Thất Đạo Luân Hồi thì không thể. Chỉ cần thi triển Thất Đạo Luân Hồi là có thể phá vỡ sự trấn áp của tế đàn.
Âm Phiền Huyên hiểu ra, truyền âm:
- Tại sao phu quân phải đợi hai tháng?
Chung Nhạc sắc mặt ngưng trọng:
- Ta có thế thân quá khứ ở ba nghìn Lục Đạo Giới, phải thu về.
Âm Phiền Huyên giật mình, giờ Chung Nhạc là đệ nhất nhân của Chư Đế Bảng, vậy mà vẫn không chắc chắn thắng được Huyền Cơ, phải gọi thế thân quá khứ về.
Đây là lần đầu tiên nàng thấy Chung Nhạc trịnh trọng như vyậ. Phải biết rằng, trước kia khi Chung Nhạc thua dưới tay nàng cũng không triệu hồi thế thân về, nhưng giờ lại phải triệu hồi, có thể thấy được sức nặng của Huyền Cơ. Có lẽ hắn là đại địch không thể tưởng tượng, cho dù cùng cảnh giới Chung Nhạc cũng không chắc chắn có thể chiến thắng đối phương!
- Hai tháng này, có lẽ không thể từ hạ giới tới đây được?
Âm Phiền Huyên nói.
- Có thể.
Chung Nhạc khoanh chân ngồi xuống, cũng nhắm mắt tu luyện, truyền âm nói:
- Phu nhân yên tâm, ở hạ giới ta có trợ thủ, chỉ cần trong hai tháng này tìm được thì nàng sẽ cho thế thân của ta kịp thời về đây!
Âm Phiền Huyên không hiểu.
Lúc này ở ba nghìn Lục Đạo Giới, Cổ Nhạc đột nhiên đứng dậy, gạt hết chư tướng, tiến về Đạo Ẩn Lục Đạo Giới. Sau hơn một tháng hắn tới Thiên Đình của Đạo Ẩn Lục Đạo Giới. Đạo Ẩn Lục Đạo Giới hiện giờ Giới Đế là mộ kẻ hung ác, tên gọi Thi Ma Vương.
Giới Đế trước kia của Đạo Ẩn Lục Đạo Giới bị giết, Thi Ma Vương làm Giới Đế, đem tới một đám phỉ tặc, phỉ tặc cũng làm thiên quan.
- Thi Ma Vương, ta muốn gặp Nguyên Quân nhà ngươi.
Cổ Nhạc xông vào Kim Loan Điện của Thiên Đình, nói thẳng vào chủ đề.
- Ngươi đợi một chút.
Thi Ma Vương không dám chậm trễ, vội đích thân tế một tòa tế đàn lên cầu nguyện. Một lúc sau, không gian biến dạng, một nữ tử thân rắn xuất hiện từ trong không gian:
- Chung Sơn thị, ngươi trước kia không muốn gặp ta, tại sao hôm nay lại tới?
Cổ Nhạc nói:
- Ta gặp sứ đồ của trời, chỉ dựa vào thân phận Dịch tiên sinh khó lòng thắng được hắn vì thế tới mượn Lục Đạo Thiên Luân tới Tử Vi Đế Tinh.