Phong Vô Kỵ đồng hành với La lão, chạy tới Bá Hoàng thị. Trong Bá Hoàng thị cũng có hai tôn Tiên Thiên Thần Ma. Địa vị của La lão ở trong Bích Lạc Cung rất cao, lại là người hiền lành, hai tôn Tiên Thiên Thần Ma kia đều từng nhận qua ân huệ của La lão, rất nhanh đã bị La lão nói động.
Hai tôn Tiên Thiên Thần Ma này còn thuyết phục cường giả của Bá Hoàng thị tương trợ, tụ tập trên dưới một trăm vị Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ.
Đám người lại đi tới Vô Hoài thị, cũng được Vô Hoài thị giúp đỡ, Tiên Thiên Thần Ma đã lên tới sáu người.
Sau khi đi tới Thủy Long thị, Phong Vô Kỵ đã tụ tập được mười tôn Tiên Thiên Thần Ma, Thần Hoàng và Tạo Vật Chủ cũng có tới năm trăm tôn.
Phong Vô Kỵ lại đi tới Ô Minh thị. Ô Minh thị vốn là thân gia của Thiên Đế, tự nhiên là không chối từ, khiến cho nhân số đám càng tăng thêm, mười sáu tôn Tiên Thiên Thần Ma, tám trăm vị Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ, khí phách hiên ngang, hùng dũng oai vệ chạy trở về Thiên Hà Chi Châu.
Mặc Ẩn không dám sơ suất, đích thân suất lĩnh chúng tướng sĩ từ xa nghênh đón, đối với Phong Vô Kỵ cực kỳ tôn sùng, nhất mực cung kính.
- Một mình Vô Kỵ tiên sinh có thể so với ức vạn đại quân Thần Ma!
Mặc Ẩn tán thán, nói. Phong Vô Kỵ cười ha hả, có chút tự đắc, nói:
- Mặc tiên sinh khách khí rồi! Vô Kỵ xưa nay không có sở trường gì, nhưng mặt mũi ở trong Chư Thiên vẫn có chỗ dùng được!
Ánh mắt Mặc Ẩn chớp động, thấp giọng nói:
- Vô Kỵ tiên sinh, lần trước Bệ hạ đối với ngươi vô cùng không vui, tựa hồ là vì chuyện tình Công chúa Văn Nguyệt…
Trong lòng Phong Vô Kỵ nghiêm nghị, nửa cười nửa không nói:
- Mặc tiên sinh đại bại tại Phá Thiên Quan, đã hao tổn ức vạn Thiên binh Thiên tướng, Bệ hạ có vô cùng không vui đối với Mặc tiên sinh hay không?
Mặc Ẩn nói:
- Ta đại phá Tử Thành, tiêu diệt ức vạn Thần Ma Tiên Thiên Cung, đã là lấy công bù tội. Bệ hạ chẳng những không trách phạt, trái lại còn lệnh cho Chu Thiên Tinh Bộ, Thiên Cương Tinh Bộ, Địa Sát Tinh Bộ cùng Thiên Xu Bộ, Tam Ly Cung Bộ tới đây giúp ta!
Phong Vô Kỵ nói:
- Lần này ta mời chào rất nhiều Thần Ma tới đây tương trợ, lôi kéo cường giả của Bá Hoàng thị, Vô Hoài thị, Thủy Long thị và Ô Minh thị, cũng tính là có chút công lao. Bệ hạ anh minh thần võ, mặc dù Vô Kỵ nhiều lần phạm sai lầm, nhưng Bệ hạ đối với Vô Kỵ vẫn còn khá trọng thị!
Hai người liếc nhìn nhau một cái, đều bật cười ha hả. Sau một lúc, Mặc Ẩn ngừng cười, nghiêm mặt nói:
- Cho tới bây giờ, ta còn không biết Vô Kỵ tiên sinh là thuộc phái hệ nào? Kính xin Vô Kỵ tiên sinh báo cho ta biết!
Phong Vô Kỵ đầy mặt tươi cười, nói:
- Tự nhiên là phe phái của Bệ hạ! Mặc tiên sinh lại là thuộc phái hệ nào?
Hai người nhìn nhau một cái, lại bật cười ha hả.
- Các ngươi đang cười chuyện gì vậy?
Thiên Ti nương nương từ phía sau đi tới, cười tủm tỉm, nói:
- Hai vị có chuyện gì vui vẻ, không ngại nói cho thiếp thân nghe một chút, cũng để cho thiếp thân cười thoải mái một tiếng a?
Mặc Ẩn mỉm cười, nói:
- Chúng ta đang nói Vô Kỵ tiên sinh là thuộc phái hệ nào đây! Nương nương, chúng ta mặc dù là quen biết đã lâu, nhưng nhắc tới ta vẫn còn không biết ngươi là thuộc phái hệ nào. Ngươi nói xem có vui vẻ hay không?
Cặp mắt Thiên Ti nương nương nhấp nháy, nghiêm mặt nói:
- Ta tự nhiên là thuộc phe phái của Thiên Đế Bệ hạ!
Ba người cùng nhau bật cười ha hả. Mặc Ẩn cười tới ngay cả nước mắt cũng chảy ra, Thiên Ti nương nương cũng cười vô cùng vui vẻ.
o0o
Trong Phá Thiên Quan, có thám báo báo lại, nói:
- Chủ công, Hiếu Vô Kỵ của Bàn Hồ thị lôi kéo cường giả của Thủy Long thị, Bá Hoàng thị, Vô Hoài thị và Ô Minh thị tới trợ giúp, đã tụ tập tám trăm vị Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ, lại có mười sáu tôn Tiên Thiên Thần Ma, hiện tại đã tiến vào Thiên Hà Chi Châu!
Chung Nhạc kinh ngạc, mỉm cười nói:
- Hiếu Vô Kỵ lại bắt đầu đi ra nhảy nhót? Năng lượng của hắn thật sự không nhỏ, ở nơi nào cũng có thể xài được. Hắn không phải là phe phái của Thiên Đế, lại tận hết sức lực trợ giúp Thiên Đế như thế, có chút ý vị sâu xa. Còn có Thiên Ti nương nương nữa. Nàng ta hẳn là giống như Phong Vô Kỵ, đều đang hiệu lực cho một vị đại nhân vật nào đó. Vị đại nhân vật này ẩn giấu đủ sâu, hiện đang trợ giúp cho phe phái của Thiên Đế, chẳng biết lúc nào sẽ liền phản bội, cắn ngược lại một cái!
Thái Phùng nói:
- Dịch Quân Vương, năng lượng của Hiếu Vô Kỵ cực lớn, không thể không đề phòng!
Chung Nhạc nói:
- Sư huynh yên tâm! Ta chưa bao giờ xem thường hắn cả! Trước đây đã không, sau này cũng sẽ không. Không có hắn, ta muốn phá đại quân Thiên Đình sẽ khó khăn vạn phần, nhưng nếu có hắn, Thiên Đình chắc chắn sẽ thất bại không thể nghi ngờ! Viêm Hoàng, có thể giúp ta đưa tin cho Tử Quang Quân Vương hay không?
Khương Y Kỳ bước ra khỏi hàng, nói:
- Sẵn sàng đợi lệnh!
Chung Nhạc tự viết một bức thư, giao cho Khương Y Kỳ.
Khương Y Kỳ hiện tại đã là Đế Quân, lắc mình biến thành Chúc Long bay đi, tốc độ cực nhanh, chưa tới ba tháng đã đi tới Tiên Thiên Cung, gặp mặt Tử Quang Quân Vương, đưa bức thư của Chung Nhạc cho hắn.
Tử Quang Quân Vương mở bức thư ra xem. Trong thư viết:
- Đệ và huynh tề danh với nhau, đều được xưng là Quân Vương. Nay đệ đánh đâu thắng đó, bách chiến bất bại, trên Thiên Hà đánh bại ức vạn hùng binh, binh lâm Thiên Đình, danh tiếng sáng trong như nhật nguyệt. Huynh cũng tề danh với đệ, nhưng cho tới bây giờ vẫn chưa nhìn thấy công tích gì. Trước đệ nghe nói huynh có kế sách làm loạn Đế tinh, lại không thấy thi triển. Tương lai bình định thiên hạ, huynh chỉ có thể xưng phó dưới trướng đệ!
Tử Quang Quân Vương xem thư xong giận dữ, xét nát bức thư thành từng mảnh, cả giận nói:
- Dịch gian khinh ta quá mức! Hắn nói ta cho tới bây giờ chưa lập được một tấc công lao nào, tương lai chỉ có thể xưng phó dưới trướng hắn! Tên Dịch tặc này ỷ tài khinh thường ta! Ta lập tức đi Đế tinh, hóa giải cục diện căng thẳng hiện tại!
Khương Y Kỳ thử dò xét hỏi:
- Tử Quang, Dịch Quân Vương rõ ràng là đang khích tướng ngươi, để cho ngươi đi tới Đế tinh. Nếu ngươi đi rồi, hậu phương phải làm sao đây?
Tử Quang Quân Vương mỉm cười, nói:
- Sư huynh, ta sao lại không biết hắn đây là đang khích tướng ta? Ngươi có chỗ không biết! Hiện tại Dịch Quân Vương binh lâm Đế tinh, chỉ cần hắn bất động, hậu phương Tiên Thiên Cung liền sẽ bình an. Nếu hắn tiến công Đế tinh hoặc là Thiên Đình, lúc này những thế lực còn lại mới dám tiến công Tiên Thiên Cung ta. Hắn từng nói qua trong vòng ba mươi năm sẽ không tiến công, Tiên Thiên Cung ta sẽ có thể bình an ba mươi năm! Ta đi Đế tinh cũng không ảnh hưởng đến toàn cục!
Khương Y Kỳ có chút lo lắng nói: