Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1713

Nhưng lúc này, mũi Liễu Tiễn thứ sáu đã phóng tới. Chung Nhạc đã không thể đón đỡ. Chỉ thấy từng kiện từng kiện Đế binh lan tỏa Đế uy, đánh về phía mũi Liễu Tiễn thứ sáu kia. Mũi Liễu Tiễn thứ sáu nhất thời bị đánh thành bột mịn, không còn tồn tại.

- Nếu nương nương luyện thành Thất Đạo Luân Hồi, có mũi tên thứ bảy, sẽ có thể lấy tính mạng của ta!

Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn lên, cười ha hả, hỏi lớn:

- Không biết nương nương có không?

Trong Thiên Đình, Đế Hậu nương nương hừ lạnh một tiếng, nghĩ muốn bay thẳng lên không trung, giết về phía Ô Minh thị. Đúng lúc này, một bàn tay chợt đặt lên bờ vai của nàng. Đế Hậu nương nương xoay người nhìn lại, chỉ thấy Đế Minh Thiên Đế đã đi tới sau lưng nàng.

- Bệ hạ, chủng tộc thiếp thân chỉ sợ khó có thể giữ được!

Đế Hậu nương nương rơi lệ, nói:

- Dịch Quân Vương thật hung ác, muốn tiêu diệt tộc ta! Nếu ta còn không đi, chỉ sợ tộc ta…

- Tử Đồng, Mục Tiên Thiên đang chờ chúng ta a!

Đế Minh Thiên Đế ngẩng đầu nhìn ra bên ngoài Thiên Đình, lắc đầu nói:

- Hắn đang ở ngoài đó! Ta có thể cảm ứng được khí tức của hắn!

Đế Hậu nương nương nhất thời giật mình, đảo mắt quan sát bốn phía, vội vàng nói:

- Nhưng đó chính là Ô Minh thị của thiếp thân…

Đế Minh Thiên Đế nhíu mày, nói:

- Sau khi diệt trừ Mục Tiên Thiên rồi, ngươi muốn xử tử Dịch Quân Vương như thế nào cũng được!

Đế Hậu nương nương cắn răng một cái, xoay người đi vào trong Thiên Đình, không tiếp tục xem trận chiến tại Ô Minh thị nữa.

o0o

Phong Vô Kỵ vốn dĩ đang đợi thời cơ, dự định suất lĩnh mấy tôn Tiên Thiên Thần Ma bên cạnh nhân cơ hội giết chết Chung Nhạc, nhìn thấy một màn kia liền không khỏi khiếp sợ, vội vàng xoay người bỏ chạy, kêu lên:

- Chạy mau! Chạy mau! Ô Minh thị đã không giữ được nữa rồi!

o0o

Trong vòng một ngày, cái Đế tộc Ô Minh thị to lớn này ầm ầm đổ nát, Thánh địa bị triệt để công phá, từng tòa từng tòa Chư Thiên bị đánh vỡ nát.

Chung Nhạc hạ lệnh cho Kiều Đông Nữ Quân, để đám Côn Thần Mẫu Thần chừa ra mặt Đông, khiến cho bại quân Ô Minh thị có thể từ mặt Đông giết ra. Đám Thần Ma Ô Minh thị đã có địa phương trốn thoát, nhất thời vô tâm ham chiến, nhao nhao chạy thoát theo mặt Đông. Sau đó các lộ đại quân Phá Thiên Quan ở phía sau không ngừng tằm ăn rỗi, bao vây tiễu trừ, khiến cho tử thương càng ngày càng nhiều.

- Tỷ phu!

Đột nhiên, trên chiến trường chợt vang lên một tiếng gọi lớn. Trên Thiên Dực Cổ Thuyền, đám người Chung Nhạc, Âm Phần Huyên cúi đầu nhìn xuống dưới. Chỉ thấy trên chiến trường, đám nữ nhân Ô Thanh Khanh đang bị đại quân vây khốn, không ngừng chém giết xung quanh bọn họ. Đám người Ô Thanh Khanh, Ô Khanh Tuyền, Ô Bách Hạp khổ chiến, bị thương rất nặng, hẳn là không bao lâu nữa sẽ bị giảo sát.

Ô Thanh Khanh nhìn thấy chiếc Cổ thuyền thật lớn huyền phù trên không trung kia, ngẩng đầu lớn tiếng quát lên:

- Tỷ phu! Tỷ tỷ! Còn nhớ tình xưa nghĩa cũ trước đây không?

Âm Phần Huyên lộ ra thần sắc không đành lòng, quay sang nói với Chung Nhạc:

- Phu quân, Thanh Khanh xưa nay vẫn luôn giao hảo với ta, gọi ta là tỷ tỷ. Hơn nữa, giao tình với ngươi cũng không cạn. Tuy nàng là Ô Minh thị, nhưng chúng ta dù sao cũng còn có chút giao tình…

Chung Nhạc cũng còn nhớ Ô Thanh Khanh. Đây là một nữ tử hoạt bát đáng yêu, là một trong những Thiên Nữ của Ô Minh thị, làm việc vẫn luôn tùy tùy tiện tiện, ngày thường rất hay nói đùa với chính mình, luôn gọi hắn là tỷ phu. Nữ tử này cũng nằm trên Tương Lai Chư Đế Bảng, thực lực vô cùng bất phàm. Trong Đại hội Chư Đế tương lai lần trước, Ô Thanh Khanh cũng chạy tới. Hắn cũng không khỏi động lòng trắc ẩn, chần chờ nói:

- Phu nhân, đây là chiến trường…

Âm Phần Huyên nói:

- Dù sao cũng là cố nhân, có thể tha cho nàng một mạng cũng tốt. Trước đây nàng còn nói với ta, đợi tương lai ta có hài tử, nàng muốn làm mẹ nuôi của hài tử…

Chung Nhạc gật đầu, đang định hạ lệnh mở một mặt lưới. Đột nhiên, một con Chúc Long thật lớn xông vào chiến trường, ầm một tiếng đập đám người Ô Thanh Khanh, Ô Khanh Tuyền tan thành từng mảnh.

Thân thể con Chúc Long kia cuộn tròn, đã nghiền nát không biết bao nhiêu cường giả Ô Minh thị, ngay sau đó bay lên không trung, liên tục đập nát mấy ngọn Thánh sơn, uốn người trên một ngọn quần sơn, trên lưng chở theo vô số Thần Ma Nhân Tộc.

Con Chúc Long kia mở ra cái miệng lớn, phun ra Thần hỏa cuồn cuộn, thiêu đốt mấy ngàn Thần Ma Ô Minh thị phía trước thành tro bụi. Ngay sau đó thân thể lại lay động, biến thành Thần Nhân thân rồng đầu bò. Vô số Thần Ma Nhân Tộc nhao nhao rơi vào trong quang luân sau đầu hắn. Vị Thần Nhân thân rồng đầu bò này mạnh mẽ xuất thủ với một vị Tạo Vật Chủ Ô Minh thị, chém rụng đầu lâu đối phương, thiêu đốt Nguyên thần thành tro bụi.

Con Chúc Long này chính là Khương Y Kỳ. Hắn đột nhiên giết tới, khiến cho Chung Nhạc cũng không kịp phản ứng, chỉ bất đắc dĩ thở dài một cái, nói:

- Phần Huyên, trên chiến trường không có ai là không thể chết. Vị muội muội này của ngươi…

Âm Phần Huyên cũng thở dài, nói:

- Đây chính là chiến tranh! Phu quân không cần nói nữa! Nếu đã là hai phe địch ta, vậy thì sinh tử do mệnh thôi!
Bình Luận (0)
Comment