Đóa hoa này khi thì mở ra, biến thành thiên sơn vạn thủy, trời cao trong vắt, khi thì hợp lại, một lần nữa đại phóng, biến thành Thần cung Thần điện trùng trùng điệp điệp, khi thì lại biến thành Thái Dương Kim Ô, vờn quanh bay lượn trong họa bích.
Chung Nhạc nghiên cứu hồi lâu, cũng không nghiên cứu ra danh đường, lẩm bẩm:
- Là ăn sao? Chỉ cần ăn vào đóa kỳ hoa này, sẽ có thể đạt được đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên sao?
Soạt!
Đóa Họa Bích Ba Hoa này đột nhiên thu liễm cánh hoa, họa bích biến mất, hóa thành một nụ hoa lớn, vô số sợi rễ vũ động muốn chạy trốn, hiển nhiên là nghe hiểu lời nói của hắn.
Chung Nhạc tế khởi Tạo Hóa Huyền Môn trấn áp nó, sau đó tách đám cánh hoa ra. Vô số sợi rễ Họa Bích Ba Hoa tung bay, soạt soạt chui vào trong lỗ chân lông toàn thân hắn, thậm chí ngay cả trong lỗ mũi hắn cũng cắm mấy sợi rễ. Chung Nhạc không chút để ý, kéo những sợi rễ này ra, cầm lấy sợi rễ thô to nhất cắn mấy cái.
Họa Bích Ba Hoa nhất thời co quắp run rẩy, bắt đầu giả chết.
- Tân Hỏa, ngươi xác định đóa Thánh dược này hữu dụng sao?
Chung Nhạc nghi hoặc hỏi. Hắn cắn mấy cái cũng không cảm giác được bất kỳ năng lượng hoặc là đại đạo ảo diệu gì xuất hiện. Tân Hỏa vò đầu nói:
- Ta cũng không biết! Tại niên đại hỗn loạn, ta chỉ từng nhìn thấy qua đóa Thánh dược này, trước đây Nguyên Nha Thần Vương đã từng lấy nó ra một lần… Ngươi đừng gặm rễ của nó nữa! Có chút Thánh dược không thể ăn bậy bạ được!
Chung Nhạc có chút thẹn thùng, buông sợi rễ Họa Bích Ba Hoa ra.
Tân Hỏa nói không sai. Có chút Thánh dược quả thật không thể để ăn. Ví dụ như Cửu Mệnh Hắc Oa Cô chính là không thể ăn. Tác dụng của nó là để bảo mệnh cho chính mình, thay chính mình chịu oan ức.
Còn có chút Thánh dược là dùng để ngộ đạo, không cần phục dụng, chỉ cần ngồi bên cạnh sẽ có thể tai mắt nhạy cảm, đầu óc thông minh, lực tương tác với đại đạo đạt tới mức tận cùng, có trợ giúp cho chính mình tìm hiểu đại đạo.
Họa Bích Ba Hoa không phải là để ăn, vậy nó nhất định là có những tác dụng khác. Thân là Thánh dược bạn sinh với Nguyên Nha Thần Vương, nó khẳng định là có tác dụng nào đó bất phàm.
Chung Nhạc vươn một ngón tay ra thọt thọt cánh hoa, trên cánh hoa hiện ra một bức tranh, vô số Thần Ma xuất hiện trên họa bích của cánh hoa, đều đang giơ tay chỉ về phía Chung Nhạc, bộ dáng cực kỳ khinh bỉ.
- Đóa hoa này thật thú vị! Nếu nó có thể nói, nhất định sẽ chửi ta máu chó đầy mặt!
Chung Nhạc cười hắc hắc, nói. Sau đó hắn liền cười không nổi nữa. Chỉ thấy trên họa bích xuất hiện hình ảnh của hắn, đang bị máu chó xối đầy mặt, tưới cho cả người đều là máu. Sắc mặt Chung Nhạc đen lại, cười lạnh nói:
- Ngươi có thể nghe hiểu lời nói của ta? Vậy ngươi có công dụng gì, mau thể hiện ra cho ta, bằng không ta sẽ ăn luôn ngươi, mặc kệ ngươi ăn có ngon không!
Đóa Thánh dược kia nhất thời run rẩy. Chung Nhạc thu hồi Tạo Hóa Huyền Môn. Chỉ thấy cánh hoa đóa Họa Bích Ba Hoa này từ từ mở ra, trước mặt Chung Nhạc nhất thời xuất hiện cảnh tượng Hỗn Độn hỗn loạn mở ra vũ trụ sơ khai.
Trong lòng Chung Nhạc giật mình, vội vàng cẩn thận nhìn kỹ màn cảnh tượng kia. Đột nhiên, cảnh tượng vũ trụ sơ khai kia chợt phóng vọt về phía hắn, bao phủ lấy hắn. Tiếp theo, cảnh tượng kia biến mất, Chung Nhạc cũng theo đó biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại có đóa hoa lớn này lẻ loi trơ trọi phiêu phù ở nơi đó, vô số sợi rễ nhẹ nhàng vũ động.
o0o
- Hửm? Ta lại xuất hiện tại thời điểm vũ trụ sơ khai…
Chung Nhạc đảo mắt quan sát bốn phía, chỉ thấy toàn thể vũ trụ thương thương mang mang hỗn độn hỗn loạn, có lực lượng thiên địa hùng hồn đang sáng tạo vũ trụ. Các loại lực lượng lan tỏa nơi này đều là đại đạo, rất nhiều đại đạo thiên địa thậm chí ngưng tụ thành hình, biến thành từng tòa từng tòa Tiên Thiên Thánh Địa. Có đứng xa nhìn như Lôi Trạch Thần Long, có đứng xa nhìn như Tiên Thiên Đại Xà, có chính là địa phương tối tăm nhất trong vũ trụ, có chính là địa phương quang minh nhất trong vũ trụ, có tà khí cuồn cuộn, có tràn ngập thần thánh trang nghiêm, có chính là ma khí âm sâm.
Các loại Tiên Thiên Thánh Địa xuất hiện trong vũ trụ cổ lão, còn có các Linh căn thiên địa kỳ diệu do đại đạo Tiên Thiên tạo thành. Chung Nhạc nhất thời giật mình. Hắn đã nhìn thấy không chỉ ba cây Linh căn thiên địa!
Theo như hắn biết, Linh căn thiên địa vốn chỉ có ba cây, là Sinh Mệnh Cổ Thụ, Tiên Thiên Quả Thụ và Phù Tang Thần Thụ. Mà từ cảnh tượng vũ trụ sơ khai này tới xem, ngoại trừ ba cây Linh căn này ra, vẫn còn sáu cây Linh căn thiên địa khác nữa.
Trong đó, một cây Linh căn thiên địa tại thời điểm vũ trụ sơ khai xao động đã vỡ vụn, biến thành ngàn vạn loại Thánh dược, tán lạc khắp các nơi trong vũ trụ. Mà năm cây Linh căn thiên địa còn lại thì rơi xuống các nơi bất đồng trong vũ trụ.
- Vẫn còn năm cây Linh căn thiên địa vô chủ sao?
Chung Nhạc cực kỳ ngạc nhiên, trong lòng thầm nghĩ:
- Kỳ quái! Sao chưa từng nghe nói qua năm cây Linh căn thiên địa này?
Lúc này, lại có một đạo đại đạo đã biến thành một tòa sơn mạch cổ xưa nhất thần thánh nhất trong vũ trụ, chính là Tiên Thiên Đạo Sơn.
Hắn bất chấp suy nghĩ nhiều, ngưng mắt cẩn thận quan sát quá trình Tiên Thiên Đạo Sơn hình thành. Đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên biến thành Tiên Thiên Đạo Sơn, quá trình hình thành nó tất nhiên sẽ bao quát huyền bí của đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên.
- Tuyên cổ bất biến, nhưng lại thiên biến vạn hóa, liên miên chập chùng… Nó cao cũng vô lượng, nó thấp cũng vô lượng, nó biến cũng vô lượng. Cao là núi, thấp là cốc, biến là sông ngòi. Núi cao tụ linh khí linh tú, cốc thấp giữ gió tích nước, sông ngòi có khả năng biến hóa. Đây là sự thể hiện của cương nhu…
Chung Nhạc chuyên tâm nghiền ngẫm. Lúc trước hắn không thể khiến cho công pháp của đám đệ tử Nguyên Nha Thần Vương kia trở nên thống nhất, mà hiện tại quan sát quá trình Tiên Thiên Đạo Sơn hình thành, quá trình biến hóa, dần dần khiến cho hắn có một loại cảm giác rộng mở trong sáng. Đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên của hắn dần dần thành hình.
Một lúc sau, Tiên Thiên Đạo Sơn trước mắt đã triệt để thành hình, chỉ còn lại có sơn thế thiên biến vạn hóa. Nhưng đây chỉ là biểu hiện bề ngoài, không phải là căn bản. Căn bản của đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên đã bị hắn nắm giữ.
Tràng diện vũ trụ sơ khai đột nhiên tiêu tán, Chung Nhạc mở mắt ra, chỉ thấy chính mình đã quay trở lại bên ngoài Họa Bích Ba Hoa. Đóa hoa lớn này nhẹ nhàng thu liễm cánh hoa, khôi phục lại như lúc ban đầu.
Chung Nhạc tiềm vận tâm thần, các loại hoa văn Đồ đằng không ngừng đan xen giao thoa toàn thân, đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên dần dần trở nên hoàn thiện. Theo càng nhiều những công pháp của đệ tử Nguyên Nha Thần Vương trong đầu hắn vọt tới, đạo đại đạo này cũng trở nên càng hoàn bị hơn, càng lúc càng tiếp cận cấp bậc mà Nguyên Nha Thần Vương tìm hiểu ra.
- Nguyên Nha Thần Vương không tầm thường a! Hắn truyền thụ cho nhiều đệ tử như vậy, nhưng cũng chưa dùng xong hết thảy mọi biến hóa của đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên!
Chung Nhạc rốt cuộc cảm giác được đã tới cực hạn, lúc này mới dừng lại, ánh mắt chớp động, nhìn về phía Họa Bích Ba Hoa, nói:
- Thời điểm ta quan sát vũ trụ sơ khai thấy còn có năm cây Linh căn thiên địa tồn thế. Năm cây Linh căn thiên địa này hiện tại đang ở đâu? Ngươi hẳn là biết được chứ?