Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 1845

Trường Sinh Đế nói:

- Đế Hậu nương nương chính là đệ tử của Nguyên Nha Thần Vương, nghe nói là xuất thân từ Bạch Nha Thần Tộc. Nếu đánh bại Đế Hậu, Nguyên Nha Thần Vương có thể sẽ can thiệp hay không? Hơn nữa, uy năng của Sinh Mệnh Cổ Thụ thật sự cường hãn, kẻ nào có thể đối phó được?

Chung Nhạc liếc nhìn Mục Tiên Thiên một cái, mỉm cười nói:

- Vậy phải làm phiền Bệ hạ đi mời sư tôn của Bệ hạ đối phó Nguyên Nha Thần Vương rồi. Về phần Sinh Mệnh Cổ Thụ, kiện bảo vật này không phải là bảo vật của Nguyên Nha Thần Vương, sợ rằng vật sẽ phải quy nguyên chủ. Chủ nhân của nó tất nhiên sẽ tới thu lại nó!

Trong lòng Chư Đế khẽ động, mỗi người liếc nhìn nhau một cái.

Chủ nhân chân chính của Sinh Mệnh Cổ Thụ, bọn họ cũng từng nghe qua.

Đại Tư Mệnh của Thời đại Hắc Ám Thái Cổ, tôn Tiên Thiên Thần Ma đầu tiên kể từ khi vũ trụ mở ra tới nay. Nếu vị tồn tại này xuất hiện, không biết sẽ có ảnh hưởng gì với thế cục trước mắt.

Mục Tiên Thiên khẽ nhíu mày, hiển nhiên trong lòng cũng không quá muốn đi mời Hắc Đế. Nàng đối với Hắc Đế quả thật vô cùng cảnh giác, lo lắng Hắc Đế sẽ thôn phệ chính mình.

Bất quá, không đi mời Hắc Đế, chỉ sợ sẽ không thể đối phó được Nguyên Nha Thần Vương. Hiện tại vẫn còn xa chưa tới thời điểm xé rách mặt với Hắc Đế.

- Được! Nếu Dịch khanh nói có thể chiến thắng, vậy thì quyết một trận tử chiến với Đế Hậu!

Mục Tiên Thiên khẽ cắn hàm răng, đột nhiên nói:

- Đợi ta thời gian hai năm, ta đi mời sư tôn ta xuất quan. Hơn nữa, chân thân Thần Ma của ta tất nhiên cũng sẽ tới!

- Không cần đợi!

Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Thời gian hai năm này, ta sẽ dốc hết đại quân công phạt Thiên Đình! Hai năm sau, chân thân Thần Ma của Bệ hạ chạy tới Thiên Đình là được. Tranh đấu với Đế Hậu, không thể không có Bệ hạ tham dự!

- Ta lập tức lên đường!

Mục Tiên Thiên đứng dậy, dự định rời đi. Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, nói:

- Bệ hạ, ta muốn toàn bộ quân quyền! Không chỉ là toàn bộ quân quyền của Bệ hạ, còn có toàn bộ quân quyền, toàn bộ đại quân của Ương Tôn Đế và Trường Sinh Đế! Toàn bộ Đế Quân, Tạo Vật Chủ dưới trướng hai vị Đại Đế cũng phải nghe ta điều động, nghe ta điều khiển! Tất cả chủng tộc, thế lực dưới trướng ba nhà chúng ta, kể cả Đế tộc, cũng phải nghe hiệu lệnh của ta!

Mục Tiên Thiên thoáng chần chừ một chút, nhìn về phía Ương Tôn Đế và Trường Sinh Đế.

Ương Tôn Đế và Trường Sinh Đế cũng có chút chần chừ. Giao ra quân quyền, đối với bọn họ đúng là có chút khó khăn. Quân quyền giao ra rồi, thu hồi lại liền khó khăn hơn rất nhiều. Mục Tiên Thiên không quá để ý, nhưng bọn họ thì phải suy nghĩ cẩn thận một chút rồi.

Quân quyền này giao ra, trên danh nghĩa là giao cho Chung Nhạc, nhưng trên thực tế là giao cho Mục Tiên Thiên. Mục Tiên Thiên chỉ cần ra lệnh một tiếng, sẽ có thể cướp đoạt quân quyền của Chung Nhạc, thu làm của mình. Mà Ương Tôn Đế và Trường Sinh Đế nghĩ muốn thu hồi quân quyền, cơ hồ là không có khả năng.

Cặp mày Thần Vũ Uy Vương cũng nhíu chặt. Tộc trưởng các tộc Lật Lục thị, Cự Linh thị cũng nhao nhao nhíu mày, có chút không nỡ giao ra quân quyền.

Đế tộc, Vương tộc đầu nhập vào ba tôn tồn tại này cũng không phải số ít, bằng không cũng không thể chống lại Thiên Đình. Nhưng giao ra quân quyền, đó chính là sự tình mà tất cả mọi người đều không hy vọng nhìn thấy.

Chung Nhạc thu vẻ mặt của mọi người vào trong mắt, mỉm cười nói:

- Bệ hạ, thần và Bệ hạ định ra một hiệp nghị! Sau khi trận chiến này chấm dứt, các quân dưới trướng ta sẽ giải giáp quy điền, các trở về bổn tộc! Bệ hạ có đồng ý hay không?

Mục Tiên Thiên nhất thời hiểu ý. Đề nghị này của Chung Nhạc chính là để trấn an các tộc. Cái gọi là giải giáp quy điền, các trở về bổn tộc, thật ra chính là để cho các tộc thu hồi binh lực của chính mình, để cho đầu lĩnh các tộc và Ương Tôn Đế, Trường Sinh Đế an tâm.

Chỉ là, quân quyền khổng lồ như vậy cuối cùng lại phải trả lại, khiến cho Mục Tiên Thiên cũng có chút không nỡ.

- Nếu đã như vậy, liền y theo lời của Dịch khanh a!

Mục Tiên Thiên dằn xuống sự tiếc nuối trong lòng, gật đầu nói.

Đầu lĩnh các tộc và Ương Tôn Đế, Trường Sinh Đế nhất thời yên lòng, mỉm cười nói:

- Giao cho Dịch tiên sinh thống lĩnh đại quân, chúng ta vô cùng yên tâm!

Mục Tiên Thiên liếc nhìn Chung Nhạc một cái, truyền âm nói:

- Dịch khanh, trong vòng hai năm, để cho Khương Y Kỳ tử chiến sa trường! Sau khi trẫm đăng cơ xưng Đế, không muốn lưu lại nhược điểm để cho đám lão gia hỏa kia công kích! Còn nữa, sau khi đại chiến bình ổn lại, đám Phục Hy bộ hạ ngươi kia, ngươi hẳn là biết nên xử trí như thế nào. Về phần Huyết mạch Phục Hy của ngươi…

Nàng thoáng chần chừ một chút, nói:

- Tới lúc đó ta sẽ tự mình giúp ngươi phong ấn, sẽ không để cho đám lão gia hỏa kia động tới ngươi!

Chung Nhạc khẽ gật đầu một cái, trên mặt mang theo nụ cười, truyền âm cho nàng:

- Bệ hạ cứ yên tâm! Ta đảm bảo đám người Khương Y Kỳ sẽ chết không có chỗ chôn!

Mục Tiên Thiên thở phào nhẹ nhõm, lập tức đứng dậy, lên đường chạy tới Hắc Đế Cung.

Chung Nhạc cùng với Ương Tôn Đế, Trường Sinh Đế và đầu lĩnh các tộc rời khỏi Thánh điện Trung Ương thị. Đầu lĩnh các tộc lập tức trở về đại quân các tộc, chỉnh đốn quân bị, điều binh khiển tướng, chuẩn bị cho đại chiến sắp tới.

Chung Nhạc ngẩng đầu nhìn về phía Thiên Đình, nghi ngờ trong lòng vẫn như cũ chưa giải.

- Vân Quyển Thư rốt cuộc đã dùng thủ đoạn gì, khiến cho hắn tránh thoát được Thiên phạt?

Trên mi tâm hắn, Thần Nhãn thứ ba mở ra, Tam Mục Thiên Đồng đại phóng dị thải, nhìn về phía Thiên Đình, tâm thần đột nhiên đại chấn, lẩm bẩm:

- Ta minh bạch rồi! Ta minh bạch rồi! Vân Quyển Thư, thật là ác độc a!
Bình Luận (0)
Comment