Đế Hậu nương nương sắc mặt ngưng trọng, thu cung tên về, tế Sinh Mệnh Cổ Thụ lên, cây cổ thụ khổng lồ vù một tiếng đập vỡ tầng tầng không gian rồi biến mất.
Ương Tôn Đế căng thẳng, đứng sừng sững bên ngoài Nam Thiên Môn không động đậy, Đế Hậu nương nương đã ra tay, hắn thì không dám động, vì hắn không biết Sinh Mệnh Cổ Thụ sẽ tấn công từ hướng nào.
Hắn buộc phải dĩ bất biến ứng vạn biến, để tránh được ngay trước khi cây linh căn này tấn công.
Thực lực của hắn kém hơn Trường Sinh Đế, Trường Sinh Đế có thể chống lại Đế Hậu, cho dù bị Đế Hậu dùng Sinh Mệnh Cổ Thụ đánh trọng thương nhưng dù sao cũng vẫn sống sót, còn hắn thì không chắc mình có thể đỡ được công kích của Sinh Mệnh Cổ Thụ. Nếu bị cây cổ thụ đó đánh trúng thì có thể chết bất cứ lúc nào!
Ngay khoảnh khắc Đế Hậu nương nương tế cây cổ thụ lên, thân hình bay lên, lao về Nam Thiên Môn.
Ương Tôn Đế phải ứng phó với Sinh Mệnh Cổ Thụ, giờ Trường Sinh Đế đang trị thương, nàng ta lao tới cứ thế lao tới tấn công, nhân lúc đại quân của Chung Nhạc đang thiếu hụt trong phòng ngự.
Lúc này, đại quân các tộc dưới trướng Chung Nhạc đang ứng phó với công thế của đại quân Thiên Đình, nếu bị Đế Hậu nương nương đánh vào không gian Luân Hồi Ma Âm, cứu Thanh Hà Đế ra thì chắc chắn sẽ tất cả thành công cốc!
Từ chỗ Đế Hậu cất bước tới chiến trường bên ngoài Nam Thiên Môn con đường còn xa vời. Cho dù là Đế Hậu thì cũng cần phải có thời gian mới tới được. Nếu Đế Hậu đánh vào không gian Luân Hồi Ma Âm, chỉ e không những Thanh Hà Đế thoát khỏi vòng vây mà ngay cả Chung Nhạc và các đại tướng dưới trướng khác cũng gặp nguy hiểm!
Trong không gian Luân Hồi Ma Âm, Thanh Hà Đế vô cùng nguy hiểm, có tới hơn món đế binh, hơn ha mươi vị Đế Quân viên mãn luân phiên tấn công hắn. Hắn có thể kiên trì tới lúc này đã là không dễ dàng gì rồi!
Cành Phù Tang của Hỗn Độn thị, Tạo Hóa Huyền Môn của Thạch Âm Cơ, Y Uyển Như, con thuyền cổ, Thiên Ấn và thần đao của Chung Nhạc, Trấn Thiên Hà Đỉnh của Âm Phiền Huyên và Âm Phó Khang, hai món thần đế binh và ma đế binh của bọn Mục To Ca, năm món đế binh của bọn Thái Phùng, Lung Điệt và Thần Vũ Uy Vương, ngũ đại đế binh của Trung Ương thị, đế binh của Trường Sinh Đế, cộng với đế binh của Đề Đình thị, Cự Linh thị, hợp lực oanh kích luyện hóa, đánh khiến hắn toàn thân thương thế tóe máu be bét.
Sáu quầng sáng sáu đầu hắn đã tơi tả, nguyên thần bí cảnh đã bị tổn hại nghiêm trọng, tả xung hữu đột cũng không thể thoát khỏi vòng vây.
Bọn Chung Nhạc trong lòng cũng kinh hãi, Thanh Hà Đế không phải nhân vật đỉnh ấp trong đế cấp, thực lực của hắn ở trận đế tranh này không xuất chúng.
Nhưng cho dù ở tầng dưới thì chiến lực của hắn cũng có thể nói là khủng bố. Những người như họ cộng với nhiều đế binh như thế hợp lực bao vây tấn công mà hắn vẫn chiến đấu được lâu như vậy!
Muốn giết một vị đế khó khăn như vậy!
Thời gian cấp bách, bọn Vân Quyển Thư điều động đại quân Thiên Đình công phá Phá Thiên Quan. Hai bên đã gặp nhau, lúc này cho dù có phân thân Chung Nhạc điều khiển toàn cục nhưng dù sao thống soái các quân đều đang bao vây Thanh Hà Đế, thế lực Thiên Đình lại vô cùng cường đại, nắm giữ bảo vật như đế thi, đế binh, cường giả thì vô số.
Với chiến lực hiện tại của Phá Thiên Quan thì chắc chắn không thể chặn được đội quân lang sói Thiên Đình!
Nếu mất nhiều thời gian mà trừ bỏ được Thanh Hà Đế thì Phá Thiên Quan sẽ nguy hiểm, chưa biết chừng sẽ đại bại.
Huyền Kỳ Nhị Tẩu keng keng gõ búa rèn thần binh, bề mặt Thiên Bàn và văn lý trên Thiên Bàn không ngừng biến đổi, tạo nên hình thái của một món trọng bảo, thứ Huyền Kỳ Nhị Tẩu đang luyện chế chính là món trọng bảo này.
Chỉ dựa vào Huyền Kỳ Nhị Tẩu thì không thể dựa vào Luân Hồi Ma Âm suy đoán ra bảo vật khắc chế Thanh Hà Đế, mà Thiên Bàn của Chung Nhạc thì có năng lực suy đoán cường đại vô biên. Món bảo vật đó thành hình, là một chiếc bình màu bạc, bao quanh là đồ đằng văn lý thủy hỏa, dưới đáy bình là Thổ hệ đồ đằng văn.
Hai vị Đế Quân viên mãn Huyền Kỳ Nhị Tẩu toàn thân túa đẫm mồ hôi, sáu quầng sáng sau đầu xoay chyển vù vù, thần quang và thần diệm quanh người rừng rực cháy, Tốn phong thổi khiến thần lò bùng cháy sáng rực như hàng nghìn vạn vầng thái dương tỏa sáng. Những mảnh diệu kim không ngừng được thêm vào lò, cháy khiến bầu trời đổ vào trong chiếc bình bạc, tình hình vô cùng đáng sợ.
Khi luyện chế Thiên Ấn và Thiên Bàn cảnh tượng cũng vô cùng khủng bố, nhưng dù sao cũng là Chung Nhạc luyện chế còn họ chỉ trợ giúp. Còn chiếc Thủy Hỏa Táng Thổ Bình này là họ đích thân động thủ, khảo nghiệp trí tuệ và đạo hạnh của họ.
Nếu món bảo vật này luyện thành, giết được Thanh Hà Đế, thì hai người họ luyện bảo nhập đạo coi như đại thành, bọn Tiên Thiên Thần Vũ Uy Vương cũng có thể nhất bộ thành đế.
Trên bầu trời không ngừng có thiên địa đại đạo tràn tới, ánh sáng rực rỡ, hội tụ vào Vạn Bảo Đạo Chùy, từ bên trong chùy đánh trong chiếc bình bạc.
Uy lực của bình bạc càng ngày càng mạnh, dao động phát ra khiến Thanh Hà Đế càng thêm bất an, hắn cảm nhận được bảo vật mà Huyền Kỳ Nhị Tẩu đang luyện chế đã bắt được tử huyệt của hắn.
Uy năng của chiếc bình bạc này có lẽ không so được với đế binh, chỉ có thể tính là Đế Quân chi bảo, nhưng nhằm thẳng vào hắn khiến hắn có cảm giác bị cái chết nhắm tới.
Đúng lúc này, không gian Luân Hồi Ma Âm chấn động ác liệt, một bàn tay trắng nõn xuyên thủng không gian Luân Hồi Ma Âm, rồi thân hình yểu điệu của Đế Hậu nương nương chen vào không gian mà Ma Âm tạo nên.
Mười tám tầng không gian mà Huyền Kỳ Nhị Tẩu dùng đạo âm tạo thành bị phá từng tầng, bị Đế Hậu nương nương xuyên thủng từng tầng một!
Thanh Hà Đế thở phào, hắn đã như cây đèn khô dầu, cho dù Huyền Kỳ Nhị Tẩu không thể luyện thành món bảo vật này thì có lẽ hắn cũng không kiên trì được lâu nữa. Đế Hậu tới rất đúng lúc!
Bọn Chung Nhạc, Thái Phùng dù sao cũng không phải đế, đạo thương gây nên cho hắn không sâu, chỉ là tích tiểu thành đại. Nếu được Đế Hậu nương nương cứu đi, hắn có thể trong vài ngày là luyện đi được những thương thế đó, hồi phục như cũ.
- Tế!
Chung Nhạc hét lớn, thần thực tràn vào mọi người, lập tức đế binh đầy trời tấn công Đế Hậu nương nương.
Cùng lúc đó Tiên Thiên Nhục Xí của con thuyền cổ chấn động, tới trước bệ rèn, Chung Nhạc không nói không rằng đưa tay cầm lấy chiếc bình bạc đang được luyện chế, toàn lực tế lên!
Huyền Kỳ Nhị Tẩu cũng không để ý được chiếc bình bạc đã được rèn xong chưa, lập tức bỏ Vạn Bảo Đạo Chùy và bệ rèn, hai vị cùng toàn lực điều khiển bình bạc.
Chiếc bình bạc lơ lửng trên không trung, miệng bình hướng xuống dưới, lan tỏa ánh sáng huyền diệu, hướng về phía trên Thanh Hà Đế.
Không gian tầng tầng biến dạng, ánh mắt Thanh Hà Đế lộ sự sợ hãi, trong chiếc bình bạc đó truyền ra dẫn lực mà hắn không thể kháng cự, hút hắn về phía miệng bình!
Chiếc bình bạc này vừa hay nắm được tử huyệt của hắn, tìm được sơ hở trong công pháp của hắn, dẫn lực truyền ra từ trong bình nhằm vào bộ phận Khảm Thủy đại đạo thiếu hụt của hắn, vì thế có thể bắt được hắn!
Thanh Hà Đế vừa rơi vào miệng bình lập tức cảm nhận được pháp lực và đại đạo mất kiểm soát, sáu dòng sông lớn sau đầu không theo điều khiển cua rhắn bay vào trong gợn sóng trong bình.
Nguyên thần của hắn bị hút tới mức lay động, tâm cảnh hỗn loạn, vội vàng định thần lại, đế cấp tâm cảnh bạo phát, tranh đoạt tu vi của mình với chiếc bình bạc, hắn nghĩ bụng:
- Đây cũng là một cơ hội hiếm có của ta! Trong chiếc bình này có phần mà đại đạo của ta còn thiếu, nếu ta vượt qua được kiếp này, luyện hóa Khảm Thủy đại đạo trong bình thì đạo hạnh sẽ viên mãn.