Ngay sau đó hắn đã lắc lắc đầu. Cây cầu này không khỏi quá dài rồi, căn bản là không thực tế, không có khả năng kiến tạo ra được.
Chỉ có một tồn tại vô cùng cường đại, cường đại giống như Tiên Thiên Tà Đế vậy, mới có thể phân tách hai đạo Thần Ma, khiến cho hai đạo Thần Ma cân bằng, Thần Ma Nhị Đế ngưng chiến, hoàn toàn nghe theo sinh linh này, như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Tiên Thiên Tà Đế có thể làm được, mà Mục Tiên Thiên cũng có khả năng làm được. Đây chính là tính toán của Thiên và Mục Tiên Thiên.
Chung Nhạc đột nhiên mỉm cười, nói:
- Tổ Đình ta cũng có thể làm được!
Đám người nhất thời ngẩn ra.
Âm Phần Huyên lắc đầu, nói:
- Trong Tổ Đình ta không có tồn tại cường đại như vậy! Hơn nữa, muốn hai đạo Thần Ma không thể vượt qua, còn phải là một tồn tại không tu Thần Ma, cường đại tới trình độ có thể tách ra Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão mới có thể làm được. Trong Tổ Đình ta…
Nàng lắc lắc đầu.
Điểm này đừng nói là Chung Nhạc làm không được, cho dù là gom toàn bộ những tồn tại trong Tổ Đình lại chung một chỗ cũng làm không được.
Chung Nhạc rút Quyền hành Thiên Đế ra, biến thành một thanh Tiên Thiên Thần Đao, cắm vào trong bản đồ Tiên Thiên Bát Quái, mỉm cười nói:
- Nếu bảy mươi bốn tòa Thần thành Thần quan của Tổ Đình ta biến thành một chỉnh thể, tế khởi Tiên Thiên Dịch Đạo, sẽ có thể phân tách Thần Ma. Chư quân, uy năng thanh đao này của ta vẫn chưa hoàn toàn bạo phát, không bằng tới thử một lần? Để xem chúng ta rốt cuộc có thể khiến cho uy năng của nó khôi phục lại tới trình độ nào?
Đám người hai mặt nhìn nhau, cũng không quá xem trọng đối với uy năng thanh Thần đao này của hắn. Trừ phi có thể khiến cho Tiên Thiên Thần Đao của Chung Nhạc đạt tới trình độ có thể chống lại tồn tại như Tiên Thiên Tà Đế vậy, bằng không căn bản không có khả năng phân tách hai đạo Thần Ma của Vũ trụ Cổ lão.
- Thanh đao này…
Sắc mặt Táng Linh Thần Vương khẽ biến, hiển nhiên đã nhận ra lai lịch của chuôi đao, trong đầu không khỏi hiện ra đạo thân ảnh đáng sợ kia.
Tranh!
Tiên Thiên Thần Đao bay thẳng lên cao, huyền phù trên không trung Tổ Đình. Chung Nhạc tế khởi Thần đao, chân đạp Cương Đấu, dẫn động chu thiên tinh tú của Tổ Đình. Vô số Tinh quang ào ào xuất hiện, rót vào trong Tiên Thiên Thần Đao.
Rất nhiều tướng lĩnh đi ra đại điện, sau đó phân ra bốn phương tám hướng, tiến vào từng tòa từng tòa Tinh môn, trở về Thần thành Thần quan của chính mình, điều động thiên quân vạn mã, hình thành từng tòa từng tòa Đại trận Thất Đạo Luân Hồi.
Ầm ầm!
Bảy mươi bốn tòa Thần thành Thần quan, bảy mươi bốn tòa Đại trận Thất Đạo Luân Hồi nhao nhao khởi động. Từng cỗ từng cỗ uy năng khủng bố từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn vọt tới, tuôn trào về phía trên không trung Tổ Đình, rót vào trong thanh Tiên Thiên Thần Đao kia.
Uy năng của thanh Tiên Thiên Thần Đao kia nhất thời dâng trào mãnh liệt, đao quang sáng ngời tới cực điểm, rọi sáng toàn bộ bảy mươi bốn phiến Tinh vực phụ cận Tổ Đình.
Không chỉ như vậy, đao quang vẫn còn tiếp tục lan tỏa ra ngoài, càng lúc càng xa, ảnh hưởng tới đại đạo Tiên Thiên của càng nhiều Tinh vực trong Vũ trụ Cổ lão.
Táng Linh Thần Vương, Huyền Kỳ Nhị Đế đều lộ ra thần sắc kinh ngạc. Thanh Tiên Thiên Thần Đao này của Chung Nhạc vậy mà có thể thừa nhận được pháp lực của ức vạn Thần Ma, uy lực vậy mà đã siêu việt tuyệt đại đa số các Đế binh.
Uy lực của thanh Tiên Thiên Thần Đao này của Chung Nhạc, bọn họ tự nhiên là biết rõ. Mặc dù nó chỉ là bảo vật cấp Đế Quân, uy lực lại không xê xích bao nhiêu so với Đế binh, nhưng tuyệt không có khả năng siêu việt Đế binh.
Nhưng hiện tại, uy năng của Tiên Thiên Thần Đao dĩ nhiên đã siêu việt tuyệt đại đa số các Đế binh, thậm chí còn siêu việt tuyệt đại đa số các Bảo vật Thiên đạo.
Một kiện bảo vật cấp Đế Quân, sao có thể gánh chịu được năng lượng cường đại như vậy mà không sụp đổ, không vỡ nát chứ?
- Quả nhiên là kiện bảo vật kia!
Trong lòng Táng Linh Thần Vương cả kinh.
Ba vị tồn tại Đế cấp liếc nhìn nhau một cái, đều tự quát lớn một tiếng, vận khởi pháp lực, tuôn trào về phía Tiên Thiên Thần Đao.
Lực lượng của ba vị tồn tại Đế cấp bọn họ càng thêm khủng bố, khiến cho quang mang của Tiên Thiên Thần Đao chiếu rọi càng xa hơn. Đao uy chấn động, lan tràn về phía chỗ xa hơn trong Vũ trụ Cổ lão. Đao quang như điện, cắt đứt hai đạo Thần Ma của Vũ trụ Cổ lão.
Phong Hiếu Trung đang trong lúc bế quan, nghiên cứu Tà Đế Thần Nhãn, tâm thần đột nhiên rung động, xuất quan ngẩng đầu nhìn lên, không khỏi ngơ ngẩn:
- Bảo vật thật mạnh! Tế!
Hắn thôi động pháp lực bản thân, tế khởi thanh Thần đao đã càng khổng lồ hơn, uy năng càng rung động hơn. Uy năng của Tiên Thiên Thần Đao nhất thời một lần nữa đề thăng.
Có sự gia nhập của hắn, Thần đạo và Ma đạo của Vũ trụ Cổ lão ào ào xuất hiện, tiến nhập vào trong Thần đao. Trong Tiên Thiên Thần Đao, Tiên Thiên Dịch Đạo thống hợp vạn đạo, vạn đạo hợp lưu, chỉnh hợp trong Thần đao.
Đại đạo thiên địa của Vũ trụ Cổ lão không ngừng chấn động kịch liệt, biến thành từng đạo từng đạo huyền quang chảy về phía thanh Thần đao kia, giúp tăng cường uy năng của Thần đao.
Trong Lục Đạo Giới Châu, tâm thần Đế tử Phục Thương đột nhiên rung động, mở mắt ra, thân thể không ngừng chấn động, run run rẩy rẩy đi ra bên ngoài Lục Đạo Giới Châu.
- Phụ thân, ngươi đã sống lại rồi sao?
Hắn không ngừng lẩm bẩm, cảm thụ được cỗ chấn động kinh thiên động địa kia.
Chấn động mà hắn cảm nhận được, chính là Tiên Thiên Dịch Đạo của Phục Mân Đạo Tôn. Đạo Tiên Thiên Dịch Đạo kia càng lúc càng cường hoành, trấn áp chư thiên vạn đạo, hàng phục vạn đạo, thôn tính vạn đạo.
Chỉ có Phục Mân Đạo Tôn ở thời kỳ đỉnh phong mới có được uy áp cường hãn như vậy.
o0o
Trong Tinh vực Phụ Tử Nhai, Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đang lúc mạnh mẽ xuất thủ. Hai tôn Thần Vương Thái Cổ chém giết tới mức Phụ Tử Nhai sụp đổ, quần tinh yên diệt, Tinh vân tan rã. Đột nhiên, cỗ ba động uy năng hạo hãn kia chợt thổi quét thẳng tới, giống như một đạo đao quang tách ra hai đạo Thần Ma đang va chạm kịch liệt với nhau.
Cỗ uy năng hạo hãn kia không ngừng sống lại, không ngừng thức tỉnh. Tựa hồ có một vị tồn tại vô cùng khủng bố đang từ từ mở mắt ra, từ trong ngủ mê chậm rãi tỉnh lại, khiến cho sắc mặt hai tôn Thần Vương Thái Cổ nhất thời vàng như đất, vội vàng tách ra.
- Phục Mân Đạo Tôn sống lại rồi! Chạy mau!