Trảm Đế Trát Đao lại lóe lên một đạo quang mang, Tân Linh Đế cũng táng thân dưới Trát đao.
Cặp mày Cổ Nhạc nhíu chặt, chỉ thấy thanh Trát đao kia sau khi giết chết Tân Linh Đế, đao quang lượn lờ trên thân đao, vẫn còn muốn tiếp tục chém tiếp nữa.
- Ngăn cản nó lại!
Cổ Nhạc quát lớn một tiếng, từ trong Tam Mục Thiên Đồng phóng vọt ra ba đạo lưu quang, định trụ thanh Trát đao kia. Thanh Trát đao nhẹ nhàng chấn động, tựa hồ nghĩ muốn chống lại sự giá ngự của hắn. Một lúc sau, thanh Trát đao này mới từ từ bình ổn lại, đao quang biến mất, thanh Trát đao cũng tự quay trở lại trên Trảm Thần Đài.
Cổ Nhạc lau đi mồ hôi lạnh trên trán. Hắn dùng tuyệt học Đế cấp của Phục Hy thị để trấn áp linh tính của thanh Trát đao, nhưng cũng chỉ là miễn cưỡng trấn áp mà thôi. Đế uy của thanh Trát đao này càng lúc càng mạnh, yêu dị thông linh. Nếu không thể trấn áp nó, sợ rằng đại quân Thần Ma tới từ Lục Đạo Giới dưới trướng chính mình này cũng chạy không thoát khỏi uy năng của thanh Trát đao này.
- Thật đúng là yêu tà, chính là bảo vật vì giết chóc mà sinh!
Cổ Nhạc xoay người nhìn về phía Ương Tôn Đế, khom người tạ ơn, nói:
- Đa tạ Đại Đế đã tương trợ!
Ương Tôn Đế mỉm cười, nói:
- Mười vạn năm trước là người một nhà, cần gì phải cảm ơn?
Trong lòng Cổ Nhạc đại chấn, ngẩng đầu kinh ngạc nhìn hắn. Sắc mặt Ương Tôn Đế nghiêm nghị, lạy dài tới đất, hành lễ nói:
- Phong Liệt của Phong thị Thiên Ất Bộ, bái kiến đương đại Tộc trưởng!
Cổ Nhạc vội vàng đỡ lấy hai cánh tay hắn, trong đầu oanh động, thất thanh nói:
- Thiên Ất Bộ trong Phục Hy Thập Bộ? Ngươi là Phục Hy của Thiên Ất Bộ? Sao ngươi lại…
Ương Tôn Đế đứng dậy, không nhanh không chậm nói:
- Tám vạn năm trước, sau khi chiến bại, Tộc trưởng tiền nhiệm đã tụ tập tàn quân của Thập Bộ, miễn cưỡng cấu thành Thập Bộ. Về sau Tộc trưởng ẩn cư tại Thế Ngoại Chi Địa, Thập Bộ chúng ta thì tán lạc ở bên ngoài, mỗi người chuyển thế vào trong các tộc Thần Ma, ẩn núp xuống, chờ đợi thời cơ. Trung Ương Thần Vương nhiều đời giao hảo với Phục Hy thị ta, vì vậy ta đã chuyển thế vào trong Trung Ương thị. Ta nhận được hắn chiếu cố rất nhiều, mới có thể còn sống cho tới bây giờ!
- Trung Ương Thần Vương?
Cổ Nhạc nhất thời giật mình.
- Trung Ương Thần Vương có giao tình với Lôi Trạch Cổ Thần, giữa hai tộc vốn thường xuyên thông hôn. Trung Ương Thần Vương đã hạ ý chỉ, ta có thể chuyển thế vào Trung Ương thị, nhưng quyết không thể làm Tộc trưởng của Trung Ương thị. Bởi vậy, vị trí Tộc trưởng Trung Ương thị trước giờ đều là cường giả bổn tộc của Trung Ương thị lên làm!
Khóe mắt Ương Tôn Đế nhảy lên, ngữ khí ảo não nói:
- Năm xưa, Thập Bộ chúng ta chia nhau chuyển thế vào các tộc, đã có không ít huynh đệ tỷ muội bị phát giác, bắt giữ xử tử. Hiện tại, không biết nhóm Phục Hy năm xưa chuyển thế kia còn được mấy người còn sống!
- Phong Liệt tiền bối, còn có ta!
Một đạo thanh âm vang lên. Ương Tôn Đế quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một gã Độc Mục Cự Nhân sãi bước đi tới, dừng lại trước mặt hắn, chính là Giới Đế của Đà Sơn Lục Đạo Giới.
- Phục Hy Thập Bộ, Phong thị Hậu Điểu Bộ, Phong Chử, bái kiến Tộc trưởng, bái kiến Thủ lĩnh Phong Liệt!
Gã Độc Mục Cự Nhân kia lớn tiếng nói:
- Tiền bối còn nhớ ta không? Năm xưa ta chỉ là một mao đầu tiểu tử, phụng mệnh lệnh của Tộc trưởng, cùng với các tiền bối tiến hành chuyển thế! Ta vẫn còn sống!
- Còn ta nữa!
Lại có một lão bà tóc bạc như cước chống gậy đi tới, mắt già vẫn đục, run giọng nói:
- Phục Hy Thập Bộ, Phong thị Hợp Hùng Bộ, Phong Mạc Dung, bái kiến Tộc trưởng, bái kiến Thủ lĩnh Phong Liệt!
Lại có một gã Thần Nhân bốn cánh tay đi tới, thanh âm khàn khàn:
- Phục Hy Thập Bộ, Phong thị Thiên Tề Bộ, Phong Thụy, bái kiến Tộc trưởng, bái kiến các vị! Ta vẫn còn sống! Vẫn còn sống!
- Phục Hy Thập Bộ, Phong thị Thiên Dương Bộ, Phong Khuyết, bái kiến Tộc trưởng, bái kiến Thủ lĩnh Phong Liệt!
- Phục Hy Thập Bộ, Phong thị Thiên Hoàng Bộ, Phong Hải Tịch, bái kiến Tộc trưởng, bái kiến Thủ lĩnh Phong Liệt!
…
Từng gã từng gã Thần Nhân đi tới, dừng lại trước mặt hai người, lần lượt hành lễ, thông báo lai lịch. Đám Thần Nhân này ai nấy đều là một thành viên thuộc hạ, một đại tướng thống quân dưới trướng Chung Nhạc.
Toàn thân Ương Tôn Đế đại chấn, ngơ ngác nhìn bọn họ, run giọng nói:
- Các ngươi đều là…
- Tất cả chúng ta đều là!
Từng đạo từng đạo thanh âm vang lên không dứt:
- Chúng ta vẫn còn sống!
Cổ Nhạc mạnh mẽ gật đầu:
- Tất cả bọn họ đều là! Bọn họ nghe tin ta khởi sự tại Hạ giới, liền lập tức chạy tới giúp ta!
Ương Tôn Đế rơi lệ. Năm xưa, hắn chính là Thủ lĩnh phụ trách công việc chuyển thế, biết rõ thời điểm đó các tộc nhân nhao nhao chuyển thế, đầu thai vào trong các tộc Thần Ma, đã dẫn tới kẻ địch chú ý. Không biết bao nhiêu tộc nhân đã chết trong đại thanh tẩy, nhưng hắn lại không ngờ Chung Nhạc đã tụ tập các tộc nhân tán lạc khắp nơi trong ba ngàn Lục Đạo Giới lại dưới trướng chính mình như vậy.
Hiện tại một lần nữa gặp lại những tộc nhân quen thuộc nhưng khuôn mặt xa lạ này, hắn cũng không khỏi nước mắt già nua chảy dài.
- Các ngươi vẫn còn sống! Còn sống là được rồi! Là được rồi!
Ánh mắt hắn tỏa sáng, đột nhiên lại trở nên ảm đạm, ảo não nói:
- Bất quá, chúng ta đã không còn là Phục Hy rồi…
Ngữ khí Cổ Nhạc nghiêm nghị, nói:
- Chư quân vì chủng tộc mà chiến đấu, vì chủng tộc mà chịu khuất nhục tám vạn năm, vì chủng tộc mà hết lòng hết sức, không tiếc bỏ qua thân phận mai danh ẩn tích, lưu lại lực lượng cuối cùng cho tộc ta, bất luận huyết thống, đều là Phục Hy! Chư quân…
Hắn lộ ra nụ cười:
- Hoan nghênh các ngươi trở về!
Ương Tôn Đế đột nhiên quỳ một chân xuống về phía Cổ Nhạc, cất cao giọng nói:
- Tộc trưởng! Phong Thị Thập Bộ, Thiên Khung, Thiên Tề, Thiên Ất, Hợp Hùng, Thiên Dương, Thiên Âm, Hậu Điểu, Hậu Xung, Lôi Vũ, Thiên Hoàng đã trở về chủng tộc! Khẩn cầu Tộc trưởng cho phép chúng ta trở về tông tộc!
Rầm!
Một đám lão giả, lão bà Phục Hy Thần Tộc chuyển thế nhao nhao quỳ một chân xuống, cất cao giọng nói:
- Khẩn cầu Tộc trưởng, cho phép chúng ta trở về tông tộc!
Cổ Nhạc vội vàng nhất nhất nâng bọn họ lên. Năm xưa Phong Thường Dương khẩn cầu bọn họ chuyển thế vào trong ngoại tộc để bảo tồn lực lượng, hiện tại bọn họ vẫn đã đáp lời kêu gọi của linh hồn, đáp lời triệu hoán của huyết mạch tổ tông mà quay về.