Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2049

Kim Ô Thần Đế bị Quế Hoa không thèm để ý, cũng có chút mất mặt, trong lòng thầm nghĩ:

- Cặp thầy trò này thật cổ quái! Không biết cô gia bảo ta sau khi tới Tổ Đình mới nói cho Tương Vương biết chuyện tình Mục Tiên Thiên đã hàng phục Thần Ma Nhị Đế là có ý gì?

Một đường bình bình an an không có bất cứ trở ngại nào. Sau khi đã tới Tổ Đình, Tương Vương thả Thánh địa Thang Cốc xuống, mỉm cười nói:

- Đã tới đây xem như hoàn thành giao dịch a! Nha đầu chết tiệt này vẫn luôn náo loạn ầm ĩ khiến ta đầu đau thân mỏi, hiện tại toàn thân rốt cuộc có thể thoải mái rồi!

Kim Ô Thần Đế mỉm cười, nói:

- Lần này có thể vận chuyển Thang Cốc tới Tổ Đình, toàn bộ đều nhờ có Tương Vương trợ giúp. Mục Tiên Thiên đã hàng phục Thần Ma Nhị Đế, hiện tại đang chuẩn bị tấn công Thang Cốc ta, may mắn có đạo huynh hỗ trợ, khiến cho Thang Cốc ta không phải gặp kiếp!

- Cái gì? Mục Tiên Thiên đã hàng phục Thần Ma Nhị Đế rồi?

Mới vừa rồi Tương Vương còn đầy mặt nụ cười, lúc này sắc mặt đột nhiên kịch biến, thất thanh nói:

- Sao ngươi không chịu nói sớm? Nếu biết Mục Tiên Thiên đã hàng phục Thần Ma Nhị Đế rồi, ta mới không giúp ngươi vận chuyển Thang Cốc a! Nguy rồi! Hiện tại không xong rồi!

Trong lòng Kim Ô Thần Đế nghi hoặc không hiểu, mỉm cười hỏi:

- Đạo huynh, ngươi bất quá chỉ là hỗ trợ vận chuyển Thang Cốc mà thôi, sao lại không xong chứ?

Tương Vương liên tục giậm chân, cả giận nói:

- Sào huyệt của ta là tại Thiên Đình Tử Vi! Hiện tại ta giúp ngươi vận chuyển Thang Cốc, nhất định là đã đắc tội Mục Tiên Thiên! Nếu nàng vẫn chưa hàng phục được Thần Ma Nhị Đế, ta cũng chẳng cần phải sợ nàng! Nhưng nếu nàng đã hàng phục được Thần Ma Nhị Đế, vậy Thiên Đình Tử Vi ta nhất định là không trở về được nữa rồi. Nếu bị nàng dẫn theo Thần Ma Nhị Đế chặn đường, ta liền chết chắc rồi! Thần Ma Nhị Đế liên thủ, ta tuyệt đối đánh không lại! Ngươi đã hại ta! Hại ta thật khổ a!

Kim Ô Thần Đế nhất thời kinh ngạc, đối với Chung Nhạc chính là bội phục không thôi, trong lòng thầm nghĩ:

- Hóa ra cô gia chính là tính toán chuyện này… Xảo diệu! Quả thật xảo diệu!

Trên trán Tương Vương gân xanh không ngừng nhảy loạn, gấp gáp đi tới đi lui, miệng không ngừng lẩm bẩm:

- Ta trước giờ ở trong Thiên Đình, vẫn luôn cùng với Thiên Đế nước sông không phạm nước giếng. Hiện tại ngược lại tốt rồi, giúp người ta dọn nhà, xong ngay cả nhà của chính mình cũng không trở về được. Đây nào phải giúp ngươi dọn nhà? Rõ ràng là giúp ta dọn nhà a! Kim Ô, đợi một hồi Phục Hy trở về, ngươi cần phải giúp ta nói mấy câu nói tốt, để cho ta cũng lưu lại trong Tổ Đình a! Xem như ta thiếu ngươi một cái nhân tình! Ngươi là nửa cái nhạc phụ của hắn, nếu mở miệng cầu xin hắn, hắn khẳng định sẽ đáp ứng!

Kim Ô Thần Đế càng thêm kinh ngạc, liên tục gật đầu, trong lòng thầm nghĩ:

- Tương Vương mời ta mở miệng cầu xin Phục Hy, để cho hắn cũng lưu lại trong Tổ Đình? Đây là đạo lý gì? Rõ ràng là Phục Hy có chuyện muốn cầu cạnh hắn mới đúng a…

Quế Hoa ở một bên thì lại cười hì hì, nói:

- Tương Vương, ngươi đuổi ta tới Tổ Đình, hiện tại chính mình cũng phải luân hãm vào trong Tổ Đình rồi! Không nói những cái khác, toàn bộ thân gia tài phú của ngươi đều đang ở trong Thiên Đình, ngay cả Thiên Hà cũng ở trên Đế tinh, hiện tại chính là túi không còn một xu rồi!

Tương Vương trừng mắt nhìn nàng một cái, vội vội vàng vàng rời đi, cao giọng nói:

- Ta lập tức trở về dọn ổ! Kim Ô tiểu hữu, ngươi nhất định phải giúp ta nói tốt vài câu trước mặt Phục Hy a!

Kim Ô Thần Đế dở khóc dở cười, nhìn theo bóng dáng hắn đi xa.

o0o

Vãng Sinh Chi Địa…

Chung Nhạc vừa đi tới trước Thần khí Vãng Sinh, Mẫu Hoàng Đại Đế đã lập tức xuất hiện trên kiện Thần khí này, không ngừng chạy loạn bất định, hiếu kỳ quan sát hắn, mỉm cười nói:

- Phục Hy, ngươi lại tới làm gì? Ngươi còn chưa phải là Đại Đế, chưa có đủ thực lực có thể nghịch chuyển càn khôn. Ngươi tới tìm ta không phải là nói cho ta biết, ngươi chuẩn bị khởi sự đó chứ? Hiện tại ngươi quá nhỏ yếu rồi! Nếu tạo phản, liền sẽ chết!

Chung Nhạc quan sát Mẫu Hoàng Đại Đế, khẽ nhíu mày. Dung mạo nữ tử này vẫn có mấy phần tương tự với Tư Mệnh. Dung mạo của Tư Mệnh là tới từ Phong An Ức, con gái của Phong Thường Dương, Mẫu Hoàng Đại Đế dùng khuôn mặt của Phong An Ức tới gặp hắn, rốt cuộc là có dụng ý gì?

- Mẫu Hoàng Bệ hạ, ta chính vì chuyện này mà tới!

Chung Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Huyết mạch của ta vẫn còn một thành Thần huyết Phục Hy cuối cùng vẫn chưa giải khai, chỉ cần giải khai một thành huyết mạch này, thần công của ta sẽ có thể viên mãn. Bởi vậy, ta cần Mẫu Hoàng Bệ hạ tương trợ!

Thân thể Mẫu Hoàng Đại Đế đột nhiên cứng đờ, cười khanh khách, nói:

- Ngươi muốn ta đi tìm chết sao, Phục Hy? Ngươi biết rõ ngươi giải khai một thành Thần huyết Phục Hy cuối cùng sẽ phải đối mặt với cái gì mà! Ngươi hẳn là chỉ còn lại một tầng phong ấn cuối cùng chưa giải, một thành huyết mạch cuối cùng này căn bản không phải là Thần huyết Phục Hy, mà là phàm huyết, phàm huyết không có bất kỳ tác dụng nào! Ta từng nghiên cứu qua Nhân Tộc, Thần huyết Phục Hy bị phong ấn trong cơ thể bọn họ đã đánh mất Thần tính, đã bắt đầu biến thành phàm huyết. Phàm huyết là cái gì, ngươi hẳn là rõ ràng hơn ta!

Khóe mắt Chung Nhạc khẽ nhảy lên.

Mẫu Hoàng Đại Đế nói không sai! Một thành huyết mạch bị phong ấn còn lại kia của hắn quả thật là phàm huyết. Trong đó, Thần tính của huyết mạch Phục Hy đã hoàn toàn bị rửa đi, cho dù hắn có giải khai phong ấn, đã vượt qua ách kiếp của Hắc Đế và tôn Đạo Thần kia, thì một thành phàm huyết này đối với hắn cũng không có bất kỳ đề thăng nào.

Bất quá, Mẫu Hoàng Đại Đế lại không biết là, một thành phàm huyết này lại chính là điểm then chốt hắn có thể trở thành Tiên Thiên Thần chân chính hay không.

Phong ấn phàm huyết nhất định phải giải khai, sau khi không còn phong ấn, hắn mới có thể luyện thành Thần huyết Phục Hy, sau đó đề thăng thành Thần huyết Tiên Thiên Phục Hy, từ đó khiến cho chân thân của hắn viên mãn, tu thành Tiên Thiên Thần, hoàn thành hành động vĩ đại nghịch chuyển Tiên Thiên.

Phong ấn phàm huyết chưa giải khai, căn bản không thể làm được điểm này.

- Ý ta đã quyết, Mẫu Hoàng Bệ hạ chỉ cần giúp ta là được!

Chung Nhạc lạnh nhạt nói:

- Lần này trở về mười vạn năm trước, không chỉ có ngươi, còn có Càn Đô Thần Vương, Lôi Trạch Cổ Thần, Tương Vương, Thần Hậu nương nương, Táng Linh Thần Vương, cùng với ta và sư huynh của ta, còn có ba đại Linh căn thiên địa nữa! Phần thắng của chúng ta khá lớn! Nếu lại cộng thêm ngươi, phần thắng sẽ càng cao hơn nữa!

Mẫu Hoàng Đại Đế thoáng trầm ngâm, đột nhiên lại nở nụ cười:

- Đối phó Hắc Đế, có cần phải sử dụng trận hình lớn như vậy sao? Phục Hy, ngươi không chỉ đối phó Hắc Đế đơn giản như vậy a? Ngươi khẳng định còn có mục tiêu khác!

Nàng cũng không biết chuyện tình sau khi giải khai phong ấn Lục Đạo sẽ phải gặp Đạo Thần. Bất quá, Chung Nhạc liệt kê ra những cường giả này, ngoại trừ Chung Nhạc và Phong Hiếu Trung ra, những người còn lại ai nấy cơ hồ đều không yếu hơn nàng, thậm chí đại bộ phận còn càng cường đại hơn nàng rất nhiều.

Đối phó Hắc Đế, cũng không cần phải dùng tới đội hình lớn như vậy.

- Kẻ mà ta muốn đối phó, là một tôn Đạo Thần!

Sắc mặt Chung Nhạc bình tĩnh, mỉm cười nói:

- Mẫu Hoàng Bệ hạ chỉ cần nói cho ta biết, ngươi có đi hay không!

- Đạo Thần?

Trong mắt Mẫu Hoàng Đại Đế lộ ra thần sắc sợ hãi, lúc này mới hiểu được vì sao Chung Nhạc lại mời chào nhiều cường giả như vậy, thậm chí còn có ba gốc Linh căn thiên địa nữa. Nhưng cho dù là vậy, hắn cũng chỉ nói là phần thắng khá lớn, cũng không nói là nắm chắc phần thắng. Đây chính là đối phó một tôn Đạo Thần a!
Bình Luận (0)
Comment