- …
Chung Hoàng Thần ngơ ngác nhìn về phía Tổ Đình, thân thể run rẩy, ký ức đối với Tổ Đình giống như nước thủy triều phóng vọt tới, đột nhiên nói:
- Đa tạ các vị thúc thúc bá bá đã mang ta tới đây! Ta đã thành niên rồi, không thể không có trách nhiệm với nhà và tộc! Tiểu chất sẽ tự mình trở về…
Thần Thiên Vương giơ tay lên trấn áp hắn, xoay chuyển đầu thuyền, ngữ khí lạnh lùng nói:
- Ngươi đã có hậu đại rồi sao? Mẫu thân ngươi thật không dễ dàng mới đưa ngươi rời đi, nếu ngươi chạy trở về tìm chết, chẳng phải Phục Hy sẽ bị tuyệt hậu rồi sao? Đi thôi!
Từng chiếc từng chiếc lâu thuyền lái về phía xa xa, rời xa Tổ Đình.
Chung Hoàng Thần ngơ ngác đứng trên boong thuyền, không thể động đậy, trong lòng một mảnh bi thương.
Đột nhiên, chiếc lâu thuyền nhẹ nhàng chấn động, giống như rơi vào trong bùn lầy vậy. Trong lòng đám Thống soái tiền triều giật mình, vội vàng nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy bốn phía xung quanh Hạm đội lâu thuyền đột nhiên xuất hiện vô số tinh tú, Hạm đội của bọn họ đã lái vào một mảnh Tinh vực đột nhiên xuất hiện, bị đám tinh tú kia quấn lấy.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Từng vị từng vị cường giả vội vàng bay thẳng lên không trung, nhìn xuống phía dưới, không khỏi trừng mắt cứng lưỡi. Chỉ thấy mảnh Tinh vực đột nhiên xuất hiện này kéo dài liên miên không biết bao xa, thông suốt bốn phương, từ xa nhìn lại phảng phất như một gốc thực vật kỳ lạ, giống như một sợi dây leo vậy.
Chỉ là sợi dây leo này không khỏi cũng quá lớn một chút, ngay cả sợi rễ cũng biến thành vô số tinh tú liên tiếp thành từng đạo từng đạo Tinh hà.
Mảnh Tinh hệ dây leo này cực kỳ cổ quái, trong lúc bất chợt xuất hiện, khiến cho bọn họ ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, đã rơi vào trong đó.
- Tinh vực kỳ quái này là từ đâu tới a?
Trong lòng đám Đế Quân và Đại Đế hoảng sợ, không biết là tốt hay xấu. Đúng lúc này, chỉ thấy mảnh Tinh vực này nhanh chóng thu nhỏ lại. Vô số Tinh cầu, Thái Dương giống như từng điểm từng điểm linh quang, càng lúc càng nhỏ, càng lúc càng tinh tế, khiến cho sợi dây leo kia cũng lộ ra càng lúc càng tỉ mỉ.
Bá!
Sợi dây leo rơi xuống, biến mất trong một chiếc lâu thuyền. Đám Đế Quân và Đại Đế vội vàng bay về phía chiếc lâu thuyền kia. Chỉ thấy một gốc thanh đằng đang quấn lấy cánh tay Chung Hoàng Thần.
- Hoàng Thần, hài tử của ta!
Một cỗ tinh thần tối tăm bùng phát, khiến cho mười bốn vị Đế Quân và Đại Đế chân đứng không vững, không ngừng lui về phía sau, không thể tiếp cận Chung Hoàng Thần.
Thần Thiên Vương lập tức cảm giác được trấn áp của chính mình đối với Chung Hoàng Thần không cánh mà bay, căn bản không thể chống lại lực lượng từ trong gốc thanh đằng kia truyền tới.
Cỗ lực lượng kia hạo hãn mà thâm thúy, vô cùng cường đại, tràn ngập cảm giác bá đạo đạp phá thời không.
Cỗ tinh thần khủng bố kia vẫn còn ba động, khiến cho chiếc lâu thuyền cũng phát ra thanh âm răng rắc răng rắc:
- Cho dù là thời không xa xôi nhất cũng không ngăn cản được sự tưởng niệm của ta đối với ngươi, hài tử của ta, kẻ kế thừa Phục Hy Thần Tộc. Vi phụ xuyên qua thời gian tám mươi năm đối thoại với ngươi. Đi thôi! Mang theo Luân Hồi Đằng đi tới Tổ Đình, hoàn thành tâm nguyện của vi phụ. Lực lượng của ta sẽ thông qua Luân Hồi truyền cho ngươi! Đi thôi!
Chung Hoàng Thần nhất thời ngẩn ngơ:
- Cha! Là thanh âm của cha ta?
Đám người Thần Thiên Vương nhất thời hoảng sợ. Chỉ thấy gốc Luân Hồi Đằng kia đâm vào trong Bí cảnh của Chung Hoàng Thần, hình thành nên Thất Đạo Luân Hồi hoàn mỹ.
Một cỗ lực lượng cường đại khôn cùng từ trong cơ thể Chung Hoàng Thần bùng phát, vô cùng nóng bỏng, giống như một tôn Đế Hoàng vô cùng cường đại vậy.
- Đi Tổ Đình a! Ta cần mượn tay của ngươi cứu vãn Tổ Đình!
Cỗ tinh thần kia vẫn còn chấn động. Chung Hoàng Thần nhìn về phía Tổ Đình, khom người với đám người Lâu Chính Sư, nói:
- Các vị thúc bá, cha ta bảo ta đi tới Tổ Đình, ta sẽ đi Tổ Đình! Bất luận là sinh hay tử, ta cũng muốn cùng với thân nhân của ta đồng thời nghênh tiếp!
Thân hình của hắn rung lên một cái, Luân Hồi Đằng đột nhiên điên cuồng diễn sinh, vô số cành lá sợi rễ xuyên ra Bí cảnh Nguyên thần của hắn, liên tiếp với khu Luân Hồi thứ bảy, hiển lộ khu Luân Hồi thứ bảy hạo hãn ra trước mặt mọi người.
Chung Hoàng Thần đi xuống lâu thuyền, bước vào khu Luân Hồi thứ bảy tiến lên, đi về phía Tổ Đình. Ở dưới chân hắn, sợi dây leo to lớn không ngừng lan tỏa, khiến cho khu Luân Hồi thứ bảy không ngừng run rẩy, phảng phất như Chúa tể của khu Luân Hồi thứ bảy đã hàng lâm vậy.
Đám Đế Quân và Đại Đế nhất thời ngẩn ngơ, vội vàng thôi động Hạm đội lâu thuyền xông lên phía trước. Thần Thiên Vương than thở:
- Tính mạng của chúng ta là do hắn cho, hiện tại cùng lắm trả lại cho hắn là được! Đi thôi!
- Dịch Quân Vương vô cùng xảo trá, lần này không biết hắn lại muốn làm ra những thủ đoạn gì đây? Nói không chừng hắn thật sự có thể khiến cho Tổ Đình tránh thoát trận đại tai kiếp này a!
- Năm xưa tên khốn này cũng không thiếu lừa gạt chúng ta!
- Tên gia hỏa xấu tận mạng!
- …
Từng chiếc từng chiếc lâu thuyền thật lớn đột nhiên bị cành lá của Luân Hồi Đằng nâng lên, tự động tiến về phía trước. Chung Hoàng Thần đứng trên một mảnh lá cây, nhìn thấy Tổ Đình càng lúc càng gần. Trong hắc bạch giao thoa, Tổ Đình đứng thẳng ở nơi đó, thân thể vô số Thần Ma một nửa ở trong khu Luân Hồi thứ bảy, một nửa ở trong Vũ trụ Cổ lão, đang lúc huyết chiến chém chết.
Lại có từng vị từng vị tồn tại vô cùng cường đại, thân thể bao phủ trong thiên địa, giết tới trời nghiêng đất ngã.
Từ nơi này nhìn lại, hết thảy mọi thứ trong Tổ Đình đều lộ ra mông lung mà không chân thật. Trận chiến đáng sợ kia, những thần thông đáng sợ kia ở trong khu Luân Hồi thứ bảy cũng lộ ra mười phần vặn vẹo.
Mà ở trong khu Luân Hồi thứ bảy, cũng đang có từng tôn từng tôn Thần Vương phát động tấn công Tổ Đình, từ nơi này nỗ lực phá vỡ Tổ Đình.
- Người tới mau thông báo tên họ!
Nam Minh Thần Vương thoáng nhìn từng chiếc từng chiếc Thiên Dực Cổ Thuyền bị lá cây nâng lên, tiến về phía này, vội vàng nghênh đón, quát lớn:
- Nơi này là Cấm địa, mau đi đường vòng mà qua, bằng không chém chết không tha!
Xuy!
Chung Hoàng Thần chỉ tay một cái, vô số sợi dây leo chui ra, trói toàn thân Nam Minh Thần Vương như một đòn bánh tét, kéo tới trước mặt đám người Thần Thiên Vương.
- Đánh chết hắn!