Lôi Trạch Cổ Thần đưa ra một ngón tay vén tóc hắn lên, thấy bên dưới là một gương mặt nhăn nheo, hai mắt vô thần không chút sức sống.
Lôi Trạch Cổ Thần ảm đạm, đột nhiên cười nói:
- Đây không phải Phục Thương, ta từng gặp hắn, đây không phải Phục Thương.
Thần Hậu nương nương vì chân thân thành Đạo Thần khá sớm, nàng ta thân là cấn thân, lại ẩn mình trong Thần Táng Cổ Địa Vực, không xuất thế, chưa từng tận mắt gặp Phục Thương hoàng thái tử, chỉ nghe có một tên bại gia tử như vậy, ngạc nhiên nói:
- Không phải Phục Thương? Vậy thì ta trách nhầm tiểu đạo hữu này rồi. Vị tiểu đạo hữu đây, ngươi đã không phải Phục Thương thì tại sao không dám ngẩng đầu?
Phục Thương run rẩy không nói.
Càn Đô Thần Vương trước giờ ẩn cư ở nơi ẩn mật, rất ít khi ra ngoài, chỉ nghe qua danh của Phục Thương chứ chưa gặp. Tướng Vương cũng ẩn cư trong Thiên Hà, ít khi ra ngoài, chỉ gặp vài Phục Thương vài lần, mà lão đầu tử này thì quá tàn tạ, hoàn toàn khác hẳn Khởi Minh hoàng thái tử phong ha tuyệt đại năm xưa, khiến họ cũng cảm thấy nghi hoặc, cảm giác như nhận nhầm người rồi.
Còn Phong Hiếu Trung thì càng chưa gặp Khởi Minh hoàng thái tử.
Chung Nhạc nói:
- Không cần phải nghĩ nhiều về hắn. Trận chiến này…
Tiểu lão đầu kia đột nhiên phát ra giọng khàn khàn:
- Ta tên Tội.
Mọi người khựng lại, Thần Hậu nương nương cười:
- Phục Hy, bên cạnh ngươi toàn những kẻ kỳ lạ. Ngươi kết bạn được từ đâu thế?
- Ta không phải bạn hắn. Ta là Tội…
Tiểu lão đầu càng cúi đầu thấp hơn, gần như chạm đất.
Chung Nhạc ho hắng, nói:
- Chiến sự quan trọng.
Thiên Huyền Thần Vương và Thiên Cơ Thần Vương đánh tới Vũ Lâm Quân, hai tiểu oa oa mập tròn tấn công Huyền Cơ, thủ đoạn tung ra hết, Huyền Cơ kinh ngạc, đại đạo của hai tiểu nữ oa oa này lại có phần giống của hắn, chỉ là con đường đi là Tiên Thiên, điểm này là khác họ.
Thiên Huyền Thần Vương và Thiên Cơ Thần Vương thực lực cường đại, áp chế toàn diện Huyền Cơ Đế. Huyền Cơ thi triển Thiên Toàn Xa tránh né vô thường nhưng vẫn không tránh hết được công kích của hai người, bỗng lắc mình hiện Phục Hy thân, thi triển hết các loại tuyệt học Phục Hy thị, dung hợp tuyệt học của hai mươi hai vị Phục Hy Đế làm một.
Thần Hậu nương nương kinh ngạc, tán thưởng:
- Phục Hy, người này đúng là kỳ tài, không hề thua kém ngươi. Trong số các Thiên Đạo Thân thì chiến lực của hắn là mạnh nhất!
- Hắn không phải đơn thuần là Thiên Đạo Thân mà là đệ tử của Thiên, Thiên bồi dưỡng hắn có lẽ có việc khác cần trọng dụng.
Chung Nhạc nheo mắt nhìn, Lôi Trạch Cổ Thần cũng ngạc nhiên:
- Hắn học học được tuyệt học của Lôi Trạch Thập Đế ta.
Thần Hậu nương nương sắc mặt ngưng trọng:
- Còn cả tuyệt học của Hoa Tư Thập Đế ta nữa. Ừm, còn có bản lĩnh của chư đế Đề Đình thị.. Ủa, tuyệt học của Trung Ương Ngũ Đế hắn cũng biết!
Huyền Cơ lúc nam lúc nữ, lúc biến thành Phục Hy, lúc thành Lôi Trạch, lúc lại là Đề Đình, biến hóa khôn lường. Thiên Cơ Thần Vương, Thiên Huyền Thần Vương hợp lực cũng không thể bắt được hắn!
Bản lĩnh của Thiên Cơ, Thiên Huyền đủ để sánh ngang với Táng Linh Thần Vương, không ngờ Huyền Cơ lại địch lại được họ, bản lĩnh này đúng là có thể gọi là kỳ tài đáng kinh ngạc.
Trên chiến trường, các Thiên Đạo Thân khác dẫn đại quân tới, các Thiên Đạo Thân tế lên thiên đạo chi bảo quyết chiến trên chiến trường, khiến thống soái các quân như Huyền Kỳ Nhị Đế, Bệ Ngạn Đế, Bì Xì Đế, Kim Ô Thần Đế, Thái Phùng Đế cũng không chặn nổi, liên tục rút lui.
Đặc biệt là Bích Lạc tiên sinh, Thiên Ngục chi chủ và Đế Tu La là xuất chúng nhất, chiến lực kinh người, là đỉnh cấp trong số các đế, thiên đạo chi bảo trong tay uy lực vô cùng!
- Thiên đạo thần binh, uy lực bất phàm, nhưng ta cũng có!
Chung Nhạc thân thể khẽ rung lên, đột nhiên các món thiên đạo chi bảo bay về phía chiến trường.
Ba mươi món thần đạo chi bảo của hắn tới rất đúng lúc. Ba mươi món bảo bối biến thành Dao Đài, Thiên Ngục, Huyền Hoàng Sơn, Thiên Sách Lâu, Huyền Tẫn chi môn, các món thiên đạo chi bảo khổng lồ này oanh kích, chặn đứng thế tấn công của quân địch.
Bệ Ngạn Đế cầm Thiên Phạt đối đầu với Thiên Phạt của Bích Lạc tiên sinh, Thiên Yêu Đế tế Thiên Ngục đấu lại Thiên Ngục chi chủ. Thần Thiên Vương dùng Huyền Hoàng Sơn đấu Huyền Hoàng Sơn, còn có Thiên Sách Lâu tấn công Thiên Sách Lâu, Huyền Nữ Bát Phong Cung giằng co với Huyền Nữ Bát Phong Cung, đánh cho trời long đất lở.
- Phục Hy tiểu nhi lại tế thiên đạo chi bảo lên!
Thần Đế Cung, Thiên nhìn cảnh đó không khỏi bật cười:
- Hắn đúng là dốc hết kế sách rồi. Ta tới lấy thiên đạo chi bảo của hắn, giết hết toàn bộ bộ hạ của hắn!
Nói rồi hắn thò tay ra, thiên uy cuồn cuộn tiến về chiến trường!
Thiên uy cuồn cuộn về phía thiên đạo chi bảo, nhưng rồi sau đó Thiên không khỏi kinh ngạc. Những món thiên đạo chi bảo mà Chung Nhạc luyện chế không bị hắn khống chế mà khẽ lắc một chút, mỗi món đều hiện ra Tiên Thiên Bát Quái Đồ quét sạch thiên uy khiến hắn không thể điều khiển được chúng.
- Lạ thật!
Thiên trầm ngâm:
- Hắn lại luyện số Thiên Đạo Đồ này thành của mình, dùng công pháp của hắn điều khiển thiên đạo chi bảo, khiến ta không thể đoạt đi được… Nhưng hắn cần phải chống đỡ lại ta, uy lực của thiên đạo chi bảo sẽ không thể phát huy được toàn bộ!
Càn Đô Thần Vương ánh mắt lay động:
- Để ta trợ giúp.
Nói rồi từng vòng Tiên Thiên Đạo Đồ bay ra, biến thành mười chín món thiên đạo chi bảo, trong sáu mươi tư tòa thành có mười chín vị thành chủ có thiên đạo chi bảo, lập tức chiếm thế thượng phong!
Đông đảo Thiên Đạo Thân áp lực gia tăng, Huyền Cơ đột nhiên thi triển Thiên Toàn Xa, xông ra khỏi vòng vây của Thiên Huyền Thiên Cơ, tấn công Huyền Kỳ Nhị Đế. Huyền Đế không kịp trở tay, bị trọng thương, Kỳ Đế tới cứu cũng bị trọng thương.
Huyền Cơ dựa vào tốc độ của Thiên Toàn Xa lao đi vun vút giữa các tòa đại trận, khiến chủ soái của sáu mươi tư tòa thành bị trọng thương liên tiếp.
Chung Nhạc chần chừ một chút, rút Tiên Thiên thần đao, quyết đoán nói”
- Táng Linh, đem theo đao của ta, giết Huyền Cơ!
Táng Lin Thần Vương nhận lấy đao, bay lên lao thẳng tới chiến trường, Huyền Cơ đang điều khiển Thiên Toàn Xa xông tới Bì Xì Đế, đột nhiên thấy Táng Linh Thần Vương chặn đường, cúi người một cái, một đạo đao quang bắn thẳng lên trời.
Huyền Cơ rơi đầu, lăn hai vòng liền, cái đầu cười:
- Dịch đạo dữu, cuối cùng ngươi cũng thắng ta, ta thua rồi…