Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2281

Thiên thời, địa lợi, nhân hòa, thiếu một cái cũng đều không được.

Thiên thời là Đại Tư Mệnh mở ra Đạo Giới, địa lợi là Đạo Giới vẫn chưa ổn định, đè ép xuống, nhân hòa là có Luân Hồi Thánh Vương tương trợ, không có những uy hiếp khác. Ba cái này đều là cùng một lúc phát sinh, nghĩ muốn tái diễn một lần nữa đã không có khả năng.

Hơn nữa, có thể luyện thành hay không, cũng vẫn còn chưa thể nói trước.

Ý thức Chung Nhạc ba động, đột nhiên phân liệt. Một cỗ ý thức mượn Đại đạo Luân Hồi trở thành Khởi Nguyên, một cỗ ý thức trở thành Hắc Đế, một cỗ ý thức trở thành Bạch Đế, một cỗ ý thức trở thành Vũ Thanh Thần Vương, một cỗ ý thức trở thành Trụ Quang Thần Vương, một cỗ ý thức trở thành Lôi Trạch, một cỗ ý thức trở thành Đại Toại…

Ý thức Chung Nhạc không ngừng phân liệt, không ngừng diễn biến, không ngừng luân hồi, đã trở thành rất nhiều Thần Vương và tồn tại chấn động cổ kim, trở thành các Thần Minh thống trị Lục Giới, nắm giữ đại đạo của Lục Giới!

Trong giây lát, toàn bộ ý thức của hắn xác nhập lại với nhau, oanh kích Hỗn Độn!

Ầm ầm!

Ý thức của hắn ầm ầm chấn động, nghe được thanh âm nổ vang giống như vũ trụ mở ra bạo phát vậy.

Khai thiên ích địa, tái diễn Hồng Hoang, cũng tại một lần này!

o0o

Mà vào lúc này, bên ngoài Trấn Thiên Quan, Đại Toại và Luân Hồi Thánh Vương vừa vặn nhìn thấy Đạo Giới rơi xuống, đè ép Chung Nhạc thành khí Hỗn Độn. Trấn Thiên Phủ to lớn đồ sộ cũng chia năm xẻ bảy, vô số mảnh vỡ cũng đều biến thành khí Hỗn Độn.

Hai người cũng đều kinh hồn bạt vía. Khí thế Đạo Giới rơi xuống cực kỳ mãnh liệt, nếu thật sự rơi xuống, đập vào Tử Vi, chỉ sợ toàn bộ Tinh vực Tử Vi cũng sẽ bị Đạo Giới đập nát, biến thành khí Hỗn Độn. Cho dù là Linh căn Thế Giới Hoa cũng sẽ bị đánh thành nguyên hình, thậm chí bị đập cho chia năm xẻ bảy, trực tiếp vỡ nát.

Lúc đó, sẽ liền tạo thành đợt xung kích thứ hai, Tử Vi vỡ nát cùng với Đạo Giới đổ sụp sẽ đồng thời đập về phía Vũ trụ Cổ lão và Lục Đạo Giới. Thế giới hiện thực sẽ không còn tồn tại, khu Luân Hồi thứ bảy phụ thuộc vào hiện thực cũng sẽ tan rã.

Lúc đó chắc chắn chính là diệt thế!

Đại Toại khẽ nhíu mày, thở dài một tiếng, tế khởi Phù Tang Thần Thụ. Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng, ý đồ dùng Phù Tang Thần Thụ khiến cho xu thế Đạo Giới rơi xuống chậm lại một chút. Nhưng Phù Tang Thần Thụ có thể ngăn cản được Đạo Giới hay không, hắn một chút nắm chắc cũng không có.

Hắn có thể dự đoán được, Phù Tang Thần Thụ chắc chắn sẽ bị đè gãy, đập vụn. Bất quá, cho dù là vậy, hắn cũng không thể không làm như vậy.

Cặp mày Luân Hồi Thánh Vương cũng nhíu chặt. Đã không còn Trấn Thiên Phủ và Chung Nhạc chống đỡ, Đạo Giới thật sự rơi xuống, khu Luân Hồi thứ bảy bị hủy diệt, Thánh địa Luân Hồi của hắn cũng sẽ không còn tồn tại.

Hai người vừa mới suy nghĩ tới đây, nhưng một khắc sau, một cỗ lực lượng bàng bạc đột nhiên bạo phát, nâng Đạo Giới lên.

Đạo Giới vậy mà đã đình chỉ rơi xuống.

Phía dưới Đạo Giới, cỗ uy năng kia lại càng lúc càng cường đại hơn, có một loại đạo vận thần bí đang nổ vang lưu chuyển, càng lúc càng mạnh.

- Đây là…

Hai người kinh nghi bất định.

o0o

Trong Đạo Giới, một cỗ chấn động khủng bố truyền tới. Đạo Giới bởi vì rơi xuống mà khuynh đảo, rất có xu thế thiên địa lật đổ. Sắc mặt đám người đang đại chiến chém giết trong Đạo Giới đều đại biến.

- Sao không có hào quang đại đạo?

Đám người Khởi Nguyên, Tứ Diện Thần, Thiên, Hắc Bạch Nhị Đế đoàn đoàn chém giết xung quanh Đại Tư Mệnh. Đám người Lôi Trạch Thần Long, Hoa Tư nương nương và Hậu Thổ nương nương thì ở một bên tương trợ Đại Tư Mệnh.

Đại Tư Mệnh có chút thất hồn lạc phách, cao giọng nói:

- Ta vì mở ra Đạo Giới, đã hy sinh nhiều Thần Vương Đại Đế như vậy, thậm chí ngay cả đệ đệ của ta cũng bị ta huyết tế cho ngươi, sao ngươi không cho ta hào quang đại đạo?

Hắn giống như đang quát hỏi Đạo Giới, nhưng Đạo Giới cũng không hề trả lời.

Hắn bởi vì hiểu lầm nên đã giết chết Khởi Nguyên Thần Vương, đệ đệ của chính mình, đạo tâm sớm đã vỡ vụn. Hắn vốn cho rằng sau khi chính mình tiến vào Đạo Giới, hào quang đại đạo do mở ra Đạo Giới mang tới tất nhiên sẽ cuồn cuộn vọt tới, khiến cho tâm cảnh, ý cảnh, đạo pháp và tu vi của chính mình đều đạt tới tiêu chuẩn Đạo Thần. Nhưng không ngờ căn bản không có bất luận một tia hào quang đại đạo nào vọt tới.

Đại Tư Mệnh không ngừng rống giận, Sinh Mệnh Cổ Thụ quất thẳng về phía Hỗn Độn Liên, áp chế Hỗn Độn Liên, lạnh lùng nói:

- Chính là do gốc Linh căn này quấy rối, làm hư chuyện của ta, dẫn tới Hỗn Độn khiến cho Đạo Giới không thể triệt để mở ra!

Hậu Thổ nương nương nhíu mày, há miệng, nghĩ muốn nói cho hắn biết Đạo Giới vẫn chưa chân chính mở ra, vẫn còn thiếu khuyết Đại đạo Luân Hồi thống nhất luân hồi đại đạo của Đạo Giới. Chung Nhạc từ hai trăm vạn năm trước trở về, đã nói lại cho bọn họ biết quá trình mở ra Đạo Giới, nàng cũng biết rõ ngọn nguồn và ảo diệu trong đó.

- Muội muội, không thể nói cho hắn biết!

Hoa Tư nương nương lặng yên truyền âm một tiếng. Hậu Thổ nương nương chỉ đành áp chế xuống.

- Các ngươi liều mạng cho ta!

Đại Tư Mệnh chân đạp Thiên Dực Cổ Thuyền, Đại đạo Sinh Mệnh làm dịu Thiên Dực Cổ Thuyền. Long cốt của Cổ thuyền bắt đầu nhanh chóng diễn sinh huyết nhục, đầu rồng trước đầu thuyền vặn vẹo, phát ra Long ngâm. Ý thức của Thủy Long Thần Vương bắt đầu sống lại. Đại Tư Mệnh lạnh lùng nói:

- Lôi Trạch, Hoa Tư, các ngươi ngăn cản bọn họ cho ta! Bằng không, Thủy Long lập tức sẽ chết!

Lôi Trạch cực kỳ phẫn nộ, nhưng lại không thể làm gì được, chỉ đành dốc toàn lực ngăn cản đám người Khởi Nguyên Đạo Thần, Tứ Diện Thần.

- Nhất định là chỗ nào đã xuất hiện sai lầm! Nhất định là vậy!

Đại Tư Mệnh gào thét bay ra bên ngoài Đạo Giới, không ngừng lẩm bẩm:

- Trước đây thực lực ta không bằng hiện tại, lại đã có thể mở ra Đạo Giới một lần. Nếu đã có thể mở ra lần đầu, vậy ta nhất định có thể mở ra lần thứ hai…

Hắn phất tay một cái, triệu hồi Sinh Mệnh Cổ Thụ tới, sắp sửa xông ra khỏi Đạo Giới. Nhưng ngay vào lúc này, Đạo Giới đột nhiên ầm ầm chấn động một tiếng, đình chỉ xu thế rơi xuống. Tiếp theo, một đạo đại đạo mang theo ảo diệu vô tận hạo hạo đãng đãng xông vào trong Đạo Giới, nhất thống luân hồi của Đạo Giới.

Đại Tư Mệnh nhất thời ngẩn ngơ, đã nhìn thấy vô tận hào quang đại đạo phóng vọt về phía chính mình.
Bình Luận (0)
Comment