Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 2307

Sau khi Thiên thôn phệ hắn, đã chia nhục thân hắn ra làm ba mươi phần. Trong đó, Đại não Thiên ý, một trong tam bảo của Bích Lạc Cung chính là đại não của hắn, Thiên phạt chính là nắm tay của hắn. Có thể tưởng tượng chiến lực của hắn kinh người tới mức nào.

Mà Thiên Ngục bên cạnh Bích Lạc Cung, cũng là một bộ phận thân thể hắn. Ngục chủ Thiên Ngục tay cầm Thiên Ngục, trước đây đã từng nhất cử đâm xuyên Nguyên Nha Thần Vương.

Nhưng hiện tại, Thiên đã thôn phệ ba người Càn Đô, Thiên Cơ và Thiên Huyền, thực lực đại tiến. Tuấn Nguyệt Thần Vương lại bị hắn phun ra, biến thành một bộ phận của Thiên đạo, trả thân thể hắn lại cho hắn, để hắn thay Thiên làm việc.

Chiến lực của Tuấn Nguyệt Thần Vương cực cao, ba mươi kiện Bảo vật Thiên Đạo nhao nhao bay ra, khiến cho người ta kinh hãi run sợ.

- Bày trận!

Hiếu Văn Đế quát lớn một tiếng. Một trăm vị Đại Đế mỗi người thôi động đại trận, sát phạt dâng trào. Sát trận Thất Đạo Luân Hồi vận chuyển, biến ức vạn Thần Ma thành đạo Luân Hồi thứ bảy, tác động tinh tú Chư Thiên. Nhất thời, vô số tinh tú nhất tề sáng lên, không biết bao nhiêu khỏa tinh tú bắn ra từng đạo từng đạo Tinh quang, liên tiếp vô tận tinh tú, nhìn từ xa giống như một đạo quang võng vô cùng phức tạp vậy.

- Bày Đại trận Đạo Giải!

Hiếu Văn Đế truyền lệnh xuống. Một trăm vị Đại Đế mang theo từng tòa từng tòa Sát trận Thất Đạo Luân Hồi bày bố trận hình Đạo Giải. Chỉ thấy đám Thần Ma dưới trướng Mục Bắc Đẩu đối diện cũng bày bố trận hình Đạo Giải. Song phương ầm ầm va chạm, uy năng vô cùng đáng sợ bạo phát, thổi quét vô số tinh tú Chư Thiên, khiến cho quần tinh dao động, nhao nhao ảm đạm xuống.

Tuấn Nguyệt Thần Vương cũng nhân cơ hội bạo phát, minh nguyệt treo cao. Trong vầng trăng, ba mươi kiện Bảo vật Thiên Đạo đánh về phía đại quân của Hiếu Văn Đế, công phá từng tòa từng tòa Sát trận Thất Đạo Luân Hồi.

Mà Mục Bắc Đẩu thì lao thẳng về phía Hiếu Văn Đế, trầm giọng nói:

- Tuấn Nguyệt đạo huynh, ngươi đi Tuấn Cung, bắt giữ mẫu thân hắn, loạn tâm trí hắn!

Hiếu Văn Đế hừ lạnh một tiếng, giữa không trung chặn đánh Tuấn Nguyệt Thần Vương. Bảy đạo quang luân sau đầu xoay tròn, cắt ra thời không, ngăn cản Tuấn Nguyệt Thần Vương.

Ông!

Quang luân sau đầu hắn ầm ầm bạo phát. Chỉ một thoáng, vô số thanh Thần kiếm giống như khổng tước xòe đuôi vậy mở ra, ở giữa không trung chém xuống, ngăn cản từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo, khiến cho đám Bảo vật Thiên đạo kia không thể đánh vào Tinh vực Quảng Hàn.

Đám Thần kiếm kia đinh một tiếng khép lại, biến thành một cái Kiếm hạp dựng thẳng trong Thất Đạo Luân Hồi sau đầu hắn.

Ầm ầm!

Một cỗ chấn động kịch liệt truyền tới. Bàn tay còn lại của Hiếu Văn Đế va chạm với đại chưởng của Mục Bắc Đẩu, Tinh hải nhất thời dâng trào, vĩ lực khôn cùng bạo phát.

- Pháp lực thật hùng hồn!

Tuấn Nguyệt Thần Vương kinh ngạc tán thán, không khỏi tán thưởng:

- Pháp lực hùng hậu như thế, thật không biết ngươi làm sao có thể luyện thành! Niên kỷ của ngươi không lớn lắm, tạo nghệ trên pháp lực đã không thua kém gì ta. Đại Hoàng tử của Thái Hoàng quả thật phi phàm!

Mục Bắc Đẩu bị một chưởng của hắn ngăn cản, đáp xuống, thân thể đột nhiên lay động, biến thành ba đầu. Sau mỗi một cái đầu đều xuất hiện Thất Đạo Luân Hồi. Một cái đầu dùng Thần đạo làm chủ, một cái đầu dùng Tà đạo làm chủ, một cái đầu dùng Ma đạo làm chủ, trầm giọng nói:

- Hắn chỉ tu hồn, không tu linh! Hồn phách của hắn cực mạnh, chấn động tinh không, có được vĩ lực vô biên! Tuấn Nguyệt đạo huynh nhất định phải cẩn thận!

Tuấn Nguyệt Thần Vương mỉm cười, nói:

- Hắn quả thật rất bất phàm, đã có thể ngang hàng với Thần Vương Thái Cổ rồi. Đáng tiếc! Lần này trưởng tử của Thái Hoàng đã phải chết ở đây. Ta chính là Thiên Đạo Chủ, Thiên đạo tức Đạo của ta! Thiên Đạo Thương Khung!

Ba mươi kiện Bảo vật Thiên Đạo treo cao, minh nguyệt đột nhiên rơi xuống, nhét ba mươi kiện Bảo vật Thiên Đạo vào trong, biến thành Thiên Đạo Thương Khung. Uy năng từng kiện từng kiện Bảo vật Thiên đạo bộc phát mãnh liệt, oanh kích về phía Hiếu Văn Đế.

Cùng lúc đó, thân hình Mục Bắc Đẩu khẽ động, Thất Đạo Luân Hồi sau đầu xoay tròn, thi triển ra tuyệt học cường đại nhất.

- Thiên Hạ Đạo Thống!

o0o

Tinh vực Thiên Cung, con thứ ba của Thái Hoàng, Lư Hạp Đế từ xa nhìn về phía Tinh vực Quảng Hàn. Chỉ thấy quang mang thần thông đạo pháp rọi sáng từng đạo từng đạo Tinh hà, sắc mặt không khỏi đại biến, nói:

- Mục Bắc Đẩu làm phản rồi! Mục Bắc Đẩu căn bản không phải là đối thủ của Đại huynh! Nhìn vầng minh nguyệt kia, hẳn là Tuấn Nguyệt Thần Vương đã sống lại! Ta nhất định phải đi tới tương trợ!

Hắn đang định dốc tận đại quân, suất binh chạy tới. Đột nhiên đúng lúc này, chợt có cường địch đột kích, sắc mặt nhất thời đại biến. Chỉ thấy mấy trăm cỗ Đế quan đen như mực phiêu lưu trong tinh không vũ trụ. Trên đám quan tài kia đứng không biết bao nhiêu đại quân Thần Ma.

- Ba ngàn Đại Đế Lục Đạo Giới! Lẽ nào Cửu đệ Hoàng Thần đã thua rồi? Không đúng! Là đám Đại Đế Lục Đạo Giới phản loạn quá nhiều, Cửu đệ không thể chiếu cố hết được!

Lư Hạp Đế nhìn về phía đám Đế quan này, tế khởi một đạo Tinh hà. Đạo Tinh hà lập tức ầm ầm đùng đùng vang dội, thu nhỏ thành một sợi roi bạc, trầm giọng nói:

- Bày trận, nghênh địch!

Hắn tế khởi Đồ Đằng Trụ, liên lạc đám Cửu Hoàng thị còn lại. Đám người Không Động Đế, Cú Cương Đế, Công chúa Băng Xuyên… nhao nhao nhận được tin tức.

Mà vào lúc này, trên Đế đô Tổ Tinh, một cỗ Đế quan thủy tinh đột nhiên phóng thẳng lên cao, phá không bay đi.

Thái Hoàng Cửu Tử, toàn bộ xuất động.

o0o

- Sáu mươi bốn Thần thành, thắp sáng Vũ trụ Thiên đồ!

Trong Thiên Đình, Vân Quyển Thư hạ lệnh xuống. Một lúc sau, trong Vũ trụ Cổ lão, khu Luân Hồi thứ bảy, Tử Vi và Lục Đạo Giới có sáu mươi bốn tòa Thần thành quang diễm diệu thế, nối thành một mảnh Vũ trụ Thiên đồ lập thể, vô cùng bao la hùng vĩ. Mà Luân Hồi Thiên Cầu chính là phiêu phù ở trung tâm Vũ trụ Thiên đồ, chậm rãi chuyển động.

- Khởi động Ám Võng!

Thiên Ti nương nương hạ lệnh xuống.

Ám Võng thông suốt bốn phương, hết thảy lộ tuyến đều mở ra.

- Mặc tướng, chiến sự giao cho ngươi a!

Vân Quyển Thư mỉm cười, nói với Mặc Ẩn:

- Đã tới lúc ngươi xuất động rồi!
Bình Luận (0)
Comment