Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 250

- Lão gia khẳng định muốn đi mời Thành chủ xuất thủ sao?

Uất Trì Lệ bật cười, nói:

- Lão gia bố trí lâu như vậy, vạn nhất không thành công, chủ phong chúng ta ngược lại bị vỗ nát, vậy thì kêu trời trời không đáp, gọi đất đất không nghe rồi!

Chung Nhạc phất phất tay, có chút tức giận nói:

- Cho dù có thất bại, ta cũng không tới mức khóc. Huống chi trận pháp do ta bố trí, trong lòng ta tất nhiên hiểu rõ, nhất định sẽ không thất bại! Mau đi nhanh đi!

Uất Trì Lệ đang muốn rời đi, Thanh Hà đã vội vàng tiến lên, thấp giọng nói:

- Cô Hồng Thành chủ là tồn tại mạnh mẽ vô biên, cường giả cấp Cự đầu, Lệ tỷ tỷ nhớ nói Thành chủ xuất thủ nhẹ tay một chút. Một là lão gia đã khổ cực lâu như vậy, lưu cho lão gia một chút mặt mũi. Hai là nơi này dù sao cũng là địa phương chúng ta trú đóng, vỗ nát rồi thì ở đâu đây?

Uất Trì Lệ gật đầu, mỉm cười nói:

- Ta tự có chừng mực! Các ngươi cũng không cần tiếp tục chế giễu. Đợi sau khi từng cây từng cây thạch trụ của lão gia bị chấn nát, hắn sẽ biết rõ trận pháp không phải dễ chơi đùa như vậy. Đúng rồi! Đến lúc đó các ngươi chú ý một chút, phải cẩn thận an ủi, tránh cho lão gia gặp phải đả kích!

o0o

Một lúc sau, Uất Trì Lệ đi tới Cô Hà Thành, cầu kiến Cô Hồng Tử, nói rõ ý đồ tới. Cô Hồng Tử kinh ngạc, nói:

- Mời ta ra tay thử trận? Lão gia các ngươi thật to gan a!

Uất Trì Lệ mỉm cười nói:

- Chúng ta cũng đã khuyên bảo lão gia, nói Trận văn của hắn có vấn đề, chỉ là hắn lại không nghe khuyên giải, một lòng muốn mời Thành chủ xuất thủ. Kính xin Thành chủ xuất thủ lưu lại mấy phần nhân tình. Chỉ cần chứng minh trận pháp của hắn không tốt là được rồi, cũng đừng tổn thương các sinh linh trên núi!

Cô Hồng Tử liếc nhìn nàng một cái, nói:

- Ngươi ngược lại là một hiền nội trợ a!

Sắc mặt Uất Trì Lệ nhất thời đỏ bừng, trái tim như nai con chạy loạn, trong lòng thầm nghĩ:

- Còn chưa phải đây…

o0o

Thân hình Cô Hồng Tử phù không, từ xa xa nhìn về phía chủ phong Nhạn Minh Sơn, cũng không vội xuất thủ. Uất Trì Lệ cũng đồng dạng bay lên giữa không trung, trong lòng có chút hồi hợp. Sau một hồi, Cô Hồng Tử cất tiếng than thở:

- Đây là trận pháp do lão gia các ngươi bố trí sao? Quả nhiên là khí tượng sâm nghiêm!

Uất Trì Lệ từ xa xa nhìn về phía chủ phong, hồn nhiên không nhìn ra khí tượng sâm nghiêm ở chỗ nào, trong lòng càng thêm buồn bực.

- Không tầm thường! Không tầm thường a! Long Nhạc sư đệ đã đạt được thành tựu không nhỏ trên phương diện trận pháp. Bố trí trận pháp có trận có khí có nguyên, câu thông trận, khí, nguyên. Dùng đoạn văn bày trận, dùng khí tương liên, dùng nguyên cung ứng năng lượng. Là một tòa trận pháp ứng kích không tệ, gặp phải nguy hiểm, liền tự động ứng kích, chủ động kích phát trận pháp phòng ngự công kích!

Cô Hồng Tử quan sát một phen, nói:

- Cái này đã có thể gọi là Pháp trận, không phải là trận pháp đơn thuần!

Uất Trì Lệ nghe cái hiểu cái không, Cô Hồng Tử nhẹ giọng nói:

- Mở trận chỉ là tài trí bình thường, bày trận là anh tài, bày bố Pháp trận chính là thiên tài rồi!

Sau đầu hắn đột nhiên hiện ra một cái cự thủ, xa xa vươn về phía Nhạn Minh Sơn. Cự thủ này chính là do pháp lực và văn lộ Đồ đằng biến thành, phương viên gần trăm mẫu. Thiên địa pháp tướng Pháp Thiên Cảnh được vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn trong một chưởng này. Trong khoảnh khắc, cự thủ này đã bay tới trên không chủ phong Nhạn Minh Sơn, mạnh mẽ đè xuống dưới.

Ầm ầm!

Tốc độ cự thủ quá nhanh, vậy mà ma sát với không khí, mang theo liệt hỏa hừng hực, lôi kéo hỏa quang đánh thẳng về phía chủ phong Nhạn Minh Sơn, giống như một khỏa vẫn thạch cực đại rơi xuống vậy.

Uất Trì Lệ nhất thời kinh hãi, gấp gáp nói:

- Xin Thành chủ thủ hạ lưu tình!

Thanh âm nàng còn chưa dứt, đột nhiên trên chủ phong, một trăm lẻ tám cây thạch trụ nhất tề sáng lên. Trận văn trên đám trụ đá trong nháy mắt trở nên vô cùng sáng ngời. Đám Trận văn này đều là những Trận văn không trọn vẹn, các văn lộ Đồ đằng từ trung tâm thạch trụ lan tràn ra, giống như hồ điệp vậy, không ngừng vũ động trên không trung.

Ông ông ông!

Thanh âm ong ong vang lên, từng đạo từng đạo Trận văn không trọn vẹn bắt đầu liên tiếp với đám Hồn binh do Chung Nhạc nhìn như tùy tiện bố trí các nơi trên chủ phong kia. Từng kiện từng kiện Hồn binh bị đám Trận văn đứt gãy kia liên tiếp lại, đám đoạn văn nhất thời liền trở nên hoàn chỉnh.

Khoảnh khắc này, chỉ thấy vô số văn lộ Đồ đằng huyễn lệ tương liên với đám Hồn binh bố trí xung quanh chủ phong, cấu thành một dị tượng khủng bố, hóa thành một con Tinh Thiềm cự hình so với chủ phong còn cao hơn, còn khổng lồ hơn. Sáu con mắt của con Tinh Thiềm này giống như sáu vầng minh nguyệt. Một con mắt trong đó là Hồn binh Pháp Thiên Cảnh Nguyệt Luân, đại phóng quang mang. Địa phương ánh mắt nhìn tới, quang trụ phóng thẳng lên cao, oanh kích về phía đại thủ đang đè xuống kia.

Mà kiện Hồn binh Pháp Thiên Cảnh xà mâu treo ở trước chính điện Lão Gia Miếu kia lại phảng phất như biến thành cái lưỡi dài của con Lục Mục Tinh Thiềm cự hình này, chiều dài lên tới mấy trăm trượng, từ trong miệng cự cáp bắn thẳng ra, xuyên thấu qua cự thủ.

Không chỉ như vậy, dòng Vũ Dương Hà vờn quanh chủ phong kia đột nhiên chấn động, bay thẳng lên không trung. Đại hà đầu đuôi tương liên, uy năng cũng đồng thời bị kích phát, gào thét chuyển động xung quanh chủ phong, bất cứ lúc nào cũng có khả năng phát động công kích.

Giữa sườn núi còn có một cái túi da rắn bị Pháp trận kích hoạt, hóa thành Liên Hoa Cự Mãng quấn quanh giữa sườn núi, cái đầu ngẩng lên thật cao, trong miệng phát ra thanh âm tê tê, phảng phất như là Cự Mãng vờn quanh trên lưng Lục Mục Tinh Thiềm. Lại có một tấm sa mỏng từ giữa sườn núi bay lên, như vân thải phiêu đãng, ẩn giấu sát cơ. Từng món từng món Hồn binh Linh Thể Cảnh, Đan Nguyên Cảnh bị Pháp trận kích hoạt, lần lượt bạo phát ra uy lực, thủ hộ chủ phong.

Cự thủ của Cô Hồng Tử vừa mới vươn tới, đã bị trận pháp đánh cho nổ nát, tiêu tan thành mây khói.

Uất Trì Lệ ngây người như tượng, ngây ngốc đứng ở sau lưng Cô Hồng Tử. Mà trên chủ phong, đám thiếu nữ Thanh Hà, Long Xuân Nhi, Uất Trì Phương cũng là ngây người nói không ra lời.

Trong suy nghĩ của các nàng, trận pháp do Chung Nhạc lung tung bố trí căn bản không có khả năng có bất kỳ uy lực nào. Nhưng hiện tại trận pháp vậy mà đã thành, hơn nữa còn có được uy năng không thể tin nổi, thậm chí ngay cả công kích của Cô Hồng Tử cũng có thể ngăn cản. Cái này thật sự không thể tin nổi.

- Lão đầu tử truyền thụ cho ta đạo điêu khắc, quả nhiên thâm ý sâu sắc…

Chung Nhạc không khỏi cảm khái một tiếng. Sau đó hắn bắt đầu chạy loạn khắp nơi, tinh thần lực thâm nhập vào trong lòng núi, tìm tới chỗ đám Nguyên đan kia, kiểm tra độ tiêu hao năng lượng của Nguyên đan. Vừa rồi tòa Tinh Nguyệt Đại Trận hộ sơn này bạo phát, chủ yếu là dựa vào sáu khỏa Nguyên đan này cung cấp năng lượng, cũng không phải do hắn kích phát. Nguy hiểm vừa tới, trận pháp nhất thời ứng kích khởi động, hấp thu năng lượng trong Nguyên đan khiến cho trận pháp bạo phát uy lực, bởi vậy Nguyên đan chính là cực kỳ quan trọng. Hiện tại hắn muốn kiểm tra xem đám Nguyên đan này có thể duy trì được bao lâu.

Tinh thần lực Chung Nhạc đảo qua, chỉ thấy đám Nguyên đan này đều nhỏ đi một vòng, không khỏi khẽ nhíu mày, nói:

- Đám Nguyên đan cường giả Đan Nguyên Cảnh, Pháp Thiên Cảnh này nhiều nhất chỉ có thể duy trì được nửa canh giờ công kích, sẽ cạn kiệt năng lượng, trận pháp này sẽ không còn uy lực nữa. Xem ra tòa trận pháp này là một cái miệng nhà giàu a. Chỉ dựa vào mấy khỏa Nguyên đan này, căn bản là không kiên trì được bao lâu.

Tinh Nguyệt Đại Trận này cũng là một tòa trận pháp công kích, kẻ tới phạm sẽ bị trận pháp công kích. Dùng nó ứng đối công kích của cường giả Pháp Thiên Cảnh thì đầy đủ, nhưng lại không cách nào kéo dài. Hơn nữa, bản thân Nguyên đan cũng sẽ chậm rãi tiêu hao, không ngừng có linh lực tinh khí xói mòn. Mấy khỏa Nguyên đan này chỉ kiên trì thời gian mấy năm, năng lượng sẽ xói mòn sạch sẽ. Nguyên đan Pháp Thiên Cảnh có thể kiên trì lâu hơn một chút, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có thể kiên trì thời gian bảy tám năm mà thôi.

- Ta còn cần càng nhiều Nguyên đan tầng thứ càng cao hơn làm đồ dự bị, khiến cho trận pháp duy trì thời gian càng lâu. Chỉ là đi đâu tìm Nguyên đan càng nhiều hơn, càng tốt hơn đây?

Chung Nhạc nhất thời lâm vào suy tư, mà Tân Hỏa thì trở nên hưng phấn, kêu lên:

- Nhạc tiểu tử, đi đánh chết càng nhiều cao thủ, dĩ nhiên sẽ có Nguyên đan rồi!

Chung Nhạc tự động không đếm xỉa tới đề nghị của hắn, trong lòng thầm nghĩ:

- Lần này có thể đạt được nhiều Nguyên đan như vậy, chỉ là may mắn nhất thời. Nếu vẫn luôn trông cậy vào may mắn, như vậy lần sau chính là chết lềnh bà lềnh bềnh rồi!

Hắn đình chỉ kiểm tra, quay trở lại chính điện, vươn tay ra khẽ nhấn một cái. Chỉ thấy một trăm lẻ tám cây thạch trụ trên toàn bộ tòa chủ phong từ từ trầm xuống, chìm vào bên trong lòng núi, biến mất không thấy đâu nữa. Sau đó, từng kiện từng kiện Hồn binh cũng lần lượt biến mất, chỉ còn lại một chút trọng khí như xà mâu, Nguyệt Luân, Vũ Dương Hà.

Đám Hồn binh này tương liên với cả tòa Tinh Nguyệt Đại Trận, không cần quan tâm bị người phá hư hoặc là đánh cắp. Nghĩ muốn đánh cắp, chính là tương đương với tan rã toàn bộ tòa đại trận, tất nhiên sẽ gặp phải trận pháp công kích.

- Đám Nguyên đan này có thể duy trì vận chuyển thời gian ba năm rưỡi. Ba năm rưỡi sau, nhất định phải kiếm ra càng nhiều Nguyên đan để bổ sung!

Chung Nhạc phân phó chư nữ, không được tùy tiện động vào đám Hồn binh này. Ánh mắt chư nữ nhìn hắn giống như nhìn một tôn Thần Nhân vậy, tự nhiên là nói gì nghe nấy.

- Chỉ dựa vào chín người các ngươi, không thể quản lý hết lãnh thổ càng lúc càng lớn của ta. Thanh Hà, Xuân nhi, Uất Trì Lệ, các ngươi từ trong lãnh địa của ta chọn lựa ra một đám người siêu quần bạt tụy trong Nhân Tộc, Yêu Tộc tới chủ phong, ta sẽ đích thân truyền pháp.

Chung Nhạc phân phó chư nữ:

- Tương lai sau khi bọn họ trở thành Luyện Khí Sĩ, sẽ có thể phong làm Tiểu Lĩnh chủ, đều là thân tín nhất mạch này của ta!

Chư nữ nhận lệnh, chia ra tiến về các Bộ lạc Yêu Tộc và Nhân Tộc trong lãnh địa, chọn lựa ra những thiếu nam thiếu nữ tư chất tuyệt giai, đưa về chủ phong.

Ba ngày sau, các nàng đã chọn lựa ra hơn hai mươi thiếu nam thiếu nữ, Nhân Tộc Yêu Tộc mỗi bên đều chiếm phân nửa. Những thiếu nam thiếu nữ cho rằng Chung Nhạc muốn giết chết bọn họ luyện chế Hồn binh tà ác gì đó, từng tên từng tên đều bị dọa tè ra quần. Nhưng sau khi lên tới trên núi mới nghe nói là chuẩn bị nghe truyền pháp, để cho bọn họ trở thành Luyện Khí Sĩ, lúc này mới cảm kích bất tận.

- Uất Trì, Thanh Hà, các ngươi cũng tới nghe giảng đi!

Chung Nhạc phân phó. Chín nàng thiếu nữ vừa mừng vừa sợ, vội vàng ngồi xuống, yên tĩnh nghe giảng. Nhất là đám Long Nữ Uất Trì thị, trong lòng lại càng cảm kích. Bởi vì các nàng cũng không phải là thân tín của Chung Nhạc, mà là thuộc hạ của Ngao thị. Hiện tại, không ngờ Chung Nhạc cũng truyền pháp cho các nàng, khiến cho hảo cảm trong lòng các nàng đối với Chung Nhạc càng lúc càng nhiều.

Chung Nhạc mở đàn khai giảng, lấy ra một cây thạch trụ, vừa điêu khắc văn lộ Đồ đằng Long Đằng Bách Biến, vừa truyền thụ cho đám người phương pháp quan tưởng Giao Long, truyền thụ cho bọn họ Long Đằng Bách Biến.

Ngao Phượng Lâu vẫn chưa truyền thụ cho hắn công pháp Long Đằng Bách Biến, chỉ truyền thụ cho hắn thần thông. Nhưng hiện tại kiến thức Chung Nhạc không tầm thường, từ trong những thần thông này, hắn đã có thể phỏng đoán ra một chút công pháp tu luyện.

Hắn giảng giải từ cạn tới sâu, mà bản thân đám nữ nhân Uất Trì Lệ cũng rất có cơ sở, ấn chứng với sở học của chính mình, nghe tới mức như mê như say. Mà đám thiếu nam thiếu nữ mới tới thì lại có rất nhiều địa phương không hiểu nổi. Chung Nhạc chỉ giảng giải một lần, cũng không có nói nhiều, mà để cho bọn họ tự mình nghiên cứu những Long văn trên đám thạch trụ này, từ trong đó tự mình quan tưởng tìm hiểu.

Ba ngày sau, Chung Nhạc điêu khắc hoàn tất toàn bộ những thạch trụ Long văn Long Đằng Bách Biến. Hắn đứng trong Truyền Đạo Điện Lão Gia Miếu, phân phó mọi người:

- Đám thạch trụ này chất chứa công pháp thần thông Long Đằng Bách Biến, sau này các ngươi tiến vào điện này, sẽ có thể nghiên cứu ảo diệu của thần thông công pháp. Thanh Hà, ngươi lấy đám Linh đan và tài liệu kia tới đây!

Thanh Hà lập tức lấy ra đám Linh đan đổi bán được kia, tổng cộng có hơn bốn vạn khỏa đan dược các loại. Chung Nhạc một đường giết chết rất nhiều cường giả Linh Thể Cảnh. Sau khi đi tới Hãm Không Thánh Thành, hắn lại tu thành Linh Thể Cảnh, chính là cường hào một phương, tồn tại cấp Đường chủ. Rất nhiều thế lực lớn nhỏ tới đây lấy lòng tặng lễ, đạt được rất nhiều Linh đan.

Đám nữ nhân Thanh Hà và Long Xuân Nhi lại đem tiến hành đổi bán những bảo vật đưa tới tặng lễ kia, đổi lại thành Linh đan. Cộng thêm Linh đan sản xuất trên lãnh địa Chung Nhạc, hiện tại con số Linh đan đã tích lũy được tương đối khả quan. Càng quan trọng hơn chính là, bản thân Chung Nhạc có Nội đan Thú Thần, lúc tu luyện căn bản là không cần Linh đan, bởi vậy số Linh đan tích lũy càng lúc càng nhiều.

- Đám Linh đan này cứ đặt bên trong Linh Đan Điện, Xuân nhi các ngươi định ra một chương trình. Mỗi tháng các ngươi lãnh lấy một lượng đủ để tu luyện, sau đó tiến hành phân phát cho mọi người. Phân phát nhiều một chút cũng không sao, quan trọng là không được thiếu!

Chung Nhạc cười nói:

- Lão gia ta phải bế quan tu luyện, bất cứ chuyện gì cũng không được quấy nhiễu!

Chư nữ vừa mừng vừa sợ. Đám thiếu nam thiếu nữ kia cũng vừa mừng vừa sợ, vội vàng xưng vâng.

Chung Nhạc ngoài sáng tuyên bố là bế quan, trong tối thì âm thầm rời khỏi Lão Gia Miếu, ra khỏi Cô Hà Thành, tiến vào Đại Nguyên Hoang Địa, quay trở về Đại Hoang.

- Hiện tại Lôi Hồng đã chết, Thiên Tượng Lão Mẫu rốt cuộc còn ở lại trong Kiếm Môn hay không, trở lại Kiếm Môn nhìn một cái liền biết rõ. Lúc đó sẽ biết Lôi Hồng rốt cuộc có phải là quỷ chết thay của Thần sứ chân chính hay không!
Bình Luận (0)
Comment