Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 279

Chiến lực của Giao Thanh Đồ nằm ngoài dự đoán của tất cả luyện khí sĩ, pháp lực của hắn vượt qua cực hạn của Linh Thể Cảnh, cho dù là cường giả Đan Nguyên Cảnh có lẽ cũng không hùng hồn bằng hắn!

Nguyên thần của hắn là Cửu Đầu Long Thần, bản thân pháp lực đã vượt qua đồng loại, cộng với việc hắn có truyền thừa của Tổ Long, hơn nửa năm nay chăm chỉ khổ luyện, pháp lực bạo tăng.

Tổ Long Tế của Đông Hải long tộc, người mạnh nhất đều sẽ có được truyền thừa của Tổ Long, nhưng Tổ Long Tế năm nay là lần hoành tráng nhất trong lịch sử, huyết tế vô số luyện khí sĩ hải tộc, Giao Thanh Đồ có được truyền thừa Tổ Long hoàn chỉnh nhất!

Những luyện khí sĩ long tộc có được truyền thừa Tổ Long trong lịch sử đầu có thành tựu kinh người, không ít người tu luyện thành long tộc cự phách, đạt tới cảnh giới Thông Thiên, thậm chí còn có một số vị đã thành Long Thần!

Truyền thừa của Tổ Long mà Giao Thanh Đồ có được còn hoàn chỉnh hơn của họ rất nhiều, từ đó có thể thấy tiềm lực của hắn sẽ kinh người tới mức nào!

Huống hồ long tộc vốn dĩ thể phách đã cường đại, hồn phách cường đại, pháp lực kinh người. Có căn cơ này cộng với tổ long truyền thừa, thực lực Giao Thanh Đồ thậm chí còn mạnh hơn Hạ Thánh Sơ.

Chung Nhạc giao đấu với Giao Thanh Đồ, thấy danh tính của Giao Thanh Đồ liên tục leo lên trên Thanh Tú Bảng của Lang Nha Bảng. Mỗi một giây đều vượt qua vô số cái tên khác, nhanh chóng đột phá Thanh Tú Bảng, lọt vào Chiến Vương Bảng!

Sau khi hắn vào tiểu hư không thì không khiêu chiến người khác nên nằm ở dưới cùng Lang Nha Bảng, nhưng giao đấu với Chung Nhạc chiến lực của hắn được thích phóng, như vậy người đời mới thấy được thực lực của hắn.

Bạch Thương Hải nhìn mà tán thưởng không ngớt:

- Giao long vốn là chủng tộc anh dũng thiện chiến nhất Đông Hải long tộc. Giao Thanh Đồ sư huynh là nhân vật nổi trội. Khâu sư muội nhìn đi, bản lĩnh của huynh ấy, ngoài truyền thừa của Giao thị còn có một loại truyền thừa chí cao. Truyền thừa hạng đó Bạch Trạch tộc ta có ghi chép, từng xuất hiện vài lần trong long tộc, là truyền thừa của Lôi Trạch thị.

Khâu Cấm Nhi nghe nửa hiểu nửa không, thấy Bạch Thương Hải tiếp tục nói:

- Lôi Trạch thị là huyết mạch Thần Hoàng, tiên thiên Long Thần. Đông Hải long tộc đều là thế hệ sau của Lôi Trạch thị, nhưng huyết mạch thì không được như Lôi Trạch thị. Long tộc gọi Lôi Trạch thị là Tổ Long, ý là vạn long chi tổ. Phía sau Giao Thanh Đồ sư huynh là hoa văn Thương Long, đó chính là Lôi Trạch thị. Huynh ấy có truyền thừa của Tổ Long từ Tổ Long Tế, có lẽ không phải huyền công tầng Thần Hoàng thì cũng gần như vậy, chỉ là không biết huynh ấy lĩnh ngộ được bao nhiêu.

Khâu Cấm Nhi khâm phục nói:

- Bạch sư huynh đúng là biết nhiều thật đấy!

Bạch Thương Hải đắc ý:

- Bắc Hải Bạch Trạch tộc ta cái khác không dám nói, chứ nói về công pháp của các tộc khác thì biết như của quý trong nhà. Bạch Trạch tộc ta có ghi chép kỹ lưỡng chi tiết nhất về công pháp của các tộc. Chỉ cần từng xuất hiện thì sẽ ghi chép lại. Đặc trưng của công pháp thần công, quy luật biến hóa pháp lực, tất cả đều ghi chép hết.

Khâu Cấm Nhi kinh ngạc:

- Bạch Trạch thị biết nhiều như vậy, chắc chắn sẽ tấn công vào nhược điểm của kẻ địch, chẳng trách mà có thể hùng cứ Bắc Hoang.

Bạch Thương Hải mỉm cười:

- Bạch Trạch thị ta không dám nói cái gì cũng biết, nhưng chín phần chín công pháp trong thiên hạ thì đều biết. Tuy không thể dùng gậy ông đập lưng ông nhưng tấn công vào nhược điểm của đối thủ thì là tu hành cơ bản nhất của tộc ta.

- Thế tại sao vừa rồi sư huynh không dám giao đấu với sư ca ta?

Khâu Cấm Nhi tò mò.

Nụ cười trên mặt Bạch Thương Hải cứng đờ, ngượng ngùng nói:

- Ngươi thấy đấy, tên của Giao Thanh Đồ sư huynh đã nằm trong trăm hạng đầu tiên Chiến Vương Bảng. Với thực lực của huynh ấy có lẽ một số cường giả Đan Nguyên Cảnh cũng không phải đối thủ. Huynh ấy sẽ nhanh chóng thay thế hết tiên hiền trên Chiến Vương Bảng, trực tiếp lên đệ nhất Chiến Vương Bảng. Ngay cả việc huynh ấy lên Thần Thoại Bảng có lẽ cũng là việc chắc như đinh đóng cột. Sư huynh của ngươi Chung Sơn thị lần này gặp phải kình địch rồi.

Khâu Cấm Nhi ngẩng lên nhìn Chiến Vương Bảng, thấy tên của Giao Thanh Đồ vẫn đang di chuyển lên trên.

Trên không trung thần long bay lượng, Giao Thanh Đồ dùng thần thông Lôi Trạch thị vô cùng đáng sợ. Mỗi cú đánh pháp lực của hắn đều khiến không khí rung chuyển nổ tung, cảm giác như cả không gian đều rung chuyển.

Nguyên thần và nhục thân của hắn dung hợp làm một, biến thành Cửu Đầu Thần Long, thi triển thần thông, tốc độ công kích đáng sợ hơn cả Hiếu Mang thần tộc.

Chung Nhạc đứng yên tại chỗ chống đỡ thần thông từ bốn phương tám hướng, chặn được hết công kích từ Giao Thanh Đồ.

Hắn luyện thái dương chi hỏa thành Thái Dương Chân Hỏa, các loại thần thông đều có thuộc tính “chân hỏa”, dưới sự thiêu đốt của chân hỏa thì không gì không tan chảy. Mà chân hỏa biến thành các loại kiếm khí, các loại thuẫn văn, uy lực cũng không hề tầm thường.

Nhưng hắn rơi vào thế thủ, rõ ràng hơi bị động.

- Bản lĩnh của Giao Thanh Đồ sư huynh đúng là rất cừ mà!

Bạch Thương Hải tán thưởng không ngớt, nói:

- Ta đoán huynh ấy sẽ nhanh chóng thi triển toàn lực thôi. Khâu sư muội, đến giờ huynh ấy vẫn chưa dùng toàn lực. Khi dùng toàn lực có lẽ là lúc sư huynh của ngươi thua! Nhìn đi kìa, huynh ấy sắp dùng toàn lực rồi!

Giao Thanh Đồ chín cái đầu rống lớn, dùng toàn bộ sức lực. Tên của hắn trên Chiến Vương Bảng lập tức nhảy lên trên điền cuồng, vượt qua cả Hạ Thánh Sơ, đứng ở vị trí thứ hai Chiến Vương Bảng!

Pháp lực cuồng bạo chấn động khiến toàn bộ luyện khí sĩ có mặt trong Tiểu Hư Không Thành biến sắc. Pháp lực thế này, cho dù là đặt giữa các luyện khí sĩ Đan Nguyên Cảnh cũng là cực kỳ hùng hồn rồi!

Hoa văn Thương Long phía sau Giao Thanh Đồ cũng gầm lên, tên của hắn lại nhảy thêm một nấc, chiếm vị trí Chiến Vương Bảng đệ nhất, xung kích Thần Thoại Bảng!

Trên không trung, nháy mắt đã xuất hiện vô số giao long, giao long bay lượn trên không trung!

Vạn Long Đồ!

Giao Thanh Đồ hai tay đẩy mạnh về trước, trong Vạn Long Đồ, vạn long tràn ra về hướng Chung Nhạc. Cuối cùng hắn cũng thi triển chiêu dùng toàn lực, muốn dựa vào chiêu này đánh bại Chung Nhạc, bước lên Thần Thoại Bảng!

Côn Bằng hét lớn, trên trời vầng mặt trời nhàn nhạt, đột nhiên trời tối sầm lại. Phía trên hư không lơ lửng vầng mặt trời, bắn ra chùm sáng tập trung trong Tiểu Hư Không Thành.

Ánh mặt trời bao trùm phạm vi mấy vạn dặm, không gian đó tối sầm lại như không hề có chút ánh sáng nào.

Uỳnh uỳnh!

Năm quầng sáng sau lưng Chung Nhạc càng tỏa sáng hơn. Pháp lực khí huyết cuồng bạo chấn động, nhuốm đỏ bầu trời!

Trên bầu trời là vô số Kim Ô bay lượn, các con Kim Ô giống như mũi tên đen phóng ra từ người Chung Nhạc, biến thành một vầng mặt trời rừng rực cháy.

Chung Nhạc lại đẩy hai tay về phía trước, mặt trời lăn tới va đập vào Vạn Long Đồ. Kim Ô và vạn long va chạm, khoảnh khắc này vô cùng sáng chói, vô cùng ác liệt!

Pháp lực hai bên đối đầu, Kim Ô và giao long cùng bay lên đan xen rối ren, không biết có bao nhiêu con Kim Ô chết, cũng không biết bao nhiêu giao long bị thôn phệ, bị nổ tung.

Uỳnh uỳnh!

Lại một tiếng nổ lớn nữa vang lên, mặt trời và Vạn Long Đồ chèn ép lẫn nhau, sụp đổ, tan rã, hai tay của Chung Nhạc và long trảo của Giao Thanh Đồ va đập, hai người toàn thân run lên, cùng thổ huyết.

Đột nhiên thần nhãn trên trán Chung Nhạc mở ra, bắn ra một đạo kim quang cắt đứt đầu Giao Thanh Đồ, xác nằm thẳng trên đất.

Bạch Thương Hải sững người, nụ cười trên môi đông cứng. Vừa rồi hắn nói Giao Thanh Đồ dùng hết sức chính là lúc Chung Nhạc sẽ thua, không ngờ Giao Thanh Đồ lại chết dứt khoát như vậy.

- Giao Thanh Đồ sư huynh đã rất giỏi rồi.

Khâu Cấm Nhi ở bên cạnh an ủi:

- Sư ca ta không tùy tiện dùng tới con mắt trên mi tâm đâu. Thần nhãn của huynh ấy tiêu hao rất lớn, dùng nó có nghĩa là huynh ấy không hề có ưu thế gì pháp lực và thần thông so với Giao Thanh Đồ sư huynh, đành phải dùng thần nhãn để giết. Bạch sư huynh không hề nhìn nhầm người.

Bạch Thương Hải xấu hổ ho hắng mãi.

Khâu Cấm Nhi chớp mắt:

- Bạch sư huynh, giờ có phải tới lượt huynh rồi không? Huynh đánh giá nhiều luyện khí sĩ như vậy, họ đều thua rồi, nhưng Bạch sư huynh học thức uyên thâm, chắc chắn sẽ có vài phần tự tin chiến thắng chứ?

Bạch Thương Hải mặt trắng bệch, tiếp tục ho ác liệt, mệt mỏi nói:

- Bạch Trạch thị ta không sợ bất cứ luyện khí sĩ nào. Nhưng ta lại bị ốm, ngươi thấy đấy, ta ho ra huyết rồi…

Chung Nhạc nhìn sang hắn, Bạch Thương Hải kéo áo choàng lại, đứng dậy, tiếp tục ho ra máu, vừa ho vừa nói:

- Chung sư huynh, đợi khi ta khỏe sẽ tới lĩnh giáo!

Chung Nhạc nhìn sang vị thần tộc trẻ tuổi luôn tươi cười với ý hỏi.

Bạch Thương Hải lập tức ngừng ho, nhìn về phía thiếu niên thần tộc kia, động dung nói:

- Tây Hoang Tịch Tà? Hắn cũng tới tiểu hư không?

Khâu Cấm Nhi vội nói:

- Bạch sư huynh, Tịch Tà rất lợi hại à? Vừa rồi những người huynh đánh giá đều bị sư ca ta giết rồi. Ngươi đánh giá Tịch Tà này đi.

Nàng vẻ mặt đầy trông chờ, còn Bạch Thương Hải thì mặt đen sì, ngượng ngùng nói:

- Nhãn lực của ta thật ra rất chuẩn. Chỉ là, sư huynh của ngươi quá mạnh, khiến ta dự đoán nhầm pháp lực nghịch khai Ngũ Luân của hắn. Ừm, còn có con mắt thần nhãn. Nhưng tên Tịch Tà này thì ta không đánh giá được.

Hắn lắc đầu:

- Hắn là nam đinh duy nhất của Tà Thần tộc, Tịch Tà thần tộc, là huyết mạch mà Thần Hoàng Tây Hoang để lại.

- Huyết mạch Thần Hoàng?

Chung Nhạc cũng hơi run lên, ánh mắt nhìn Tịch Tà có chút ngưng trọng. Mấy vạn năm trước, vị Thần Hoàng thống trị Tổ Tinh đã xây dựng nên Thần Đình khổng lồ. Giờ tổ tiên các tộc trong thần tộc đều là thần quan, thần tử của hắn. Cho dù là Bạch Trạch ở Bắc Hoang, Trọng Lê ở Nam Hoang, khi ấy đều là triều thần của hắn.

Thiếu niên thần tộc Tịch Tà này lúc nào cũng tươi cười, hàm tiếu nói:

- Chung sư huynh hôm nay dường như vẫn còn kìm nén, mãi chưa dùng tới toàn lực, xem ra còn dè chừng điều gì. Nếu như vậy giao đấu với ngươi ngươi sẽ thiệt thòi.

Hắn vừa dứt lời, Bạch Thương Hải giật mình nhìn Chung Nhạc, nghĩ bụng:

- Kìm nén, chưa dùng toàn lực?

Chung Nhạc gật đầu:

- Đúng là ta còn dè chừng.

Tịch Tà cười:

- Khi nào ngươi không còn dè chừng điều gì nữa thì chúng ta sẽ giao đấu. Ngươi thấy sao?

- Được,

Chung Nhạc gật đầu.

Thiếu niên kia tươi cười, lui vào trong đám người. Bạch Thương Hải vội vàng tìm kiếm nhưng không thấy dấu tích của Tịch Tà. Hắn đã lại biến mất rồi.

- Là đối thủ đáng sợ. Nếu ta liều mạng cho thân phận Long Nhạc bại lộ thì có chiến thắng được hắn không?

Chung Nhạc nhìn vào đám người, lần đầu có cảm giác không chắc chắn sẽ chiến thắng.
Bình Luận (0)
Comment