Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 36

"Nói như vậy, vị Hàn Thanh Mặc Hàn sư huynh được Đào Đào và Đình sư tỷ các nàng sùng bái đã sớm ngoẻo rồi, yêu quái lột da của hắn xuống mặc lên người mình, giả bộ tranh đấu với con hắc hùng và sơn dương này, dụ dỗ Lôi Cổn và đệ tử Lôi Hồ thị đến đây tương trợ, sau đó lại bạo lên, một mẻ hốt gọn Lôi Cổn và đệ tử Lôi Hồ thị!"

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, rất nhanh thì làm rõ tiền căn hậu quả, thầm nghĩ: "Bọn hắn lại ở chỗ này giả bộ chém giết, là vì dụ dỗ chúng ta nhập cục. Chỉ cần chúng ta nhập cục, tiêu diệt ta, Lê sư tỷ và Ngu sư tỷ, như vậy những người khác thì không đáng để lo rồi. Kỳ quái, yêu thú trong Thú Thần lĩnh lại có thể có trí tuệ cỡ này? Bọn họ chẳng lẽ là yêu tộc bên ngoài Đại Hoang?"

Vô số ý niệm trong đầu hắn hiện lên với tốc độ giống như ánh sáng từ khi đi tới Thú Thần lĩnh này hắn liền cảm ứng được một đôi ánh mắt yêu dị nhìn chằm chằm mình. Trên đường đi cũng lọt vào tậo kích của không ít yêu thú, hơn nữa vết máu trên thân kiếm lúc chính mình chém ra một kiếm kia thu hồi. Chung Nhạc đã có thể khẳng định, con cự hùng, công dương và "Hàn sư huynh" này, tuyệt đối là Yêu tộc tới từ bên ngoài Đại Hoang!

"Ba con Yêu tộc này đi vào Thú Thần lĩnh làm cái gì?"

Trái tim của hắn đột nhiên nhảy dựng: "Đúng rồi, bọn họ là Yêu tộc, có thể hấp thu tinh khí Thú Thần, yêu thú trong Thú Thần lĩnh đạt được một tia một đám tinh khí Thú Thần đã có thể trở nên mạnh mẽ như thế, như vậy tinh khí Thú thần đối với Yêu tộc so với yêu thú càng thêm cao đẳng, cũng là vô thượng linh đan diệu dược! Những con Yêu tộc này tới đây cũng là vì tinh khí Thú thần!"

Ngu Phi Yến lập tức thì muốn lên trước, phi tốc nói: "Chung sư đệ, Lê sư muội, các ngươi đối phó con cự hùng kia, ta đi cứu Hàn sư huynh!"

Chung Nhạc dưới chân khẽ động, chen thân ngăn ở trước người của nàng, lắc đầu nói: "Ngu sư tỷ, con cự hùng này đã bị thương nặng, ngươi tới ngăn lại cự hùng. Lê sư tỷ, ngươi đi làm thịt con cự dương kia, ta đi cứu Hàn sư huynh!"

Lê Tú Nương gật đầu nói: "Cũng tốt! Tuy con cự dương này đã bị thương nặng, nhưng khó phòng nó còn có thể bạo khởi đả thương người, chi bằng trước diệt trừ mất."

Ngu Phi Yến chần chờ thoáng một phát, lập tức quan tưởng Ngư Long, chỉ thấy tinh thần lực quanh thân nàng hóa thành nước chảy, Ngư Long xuất hiện, hết sức tinh diệu, thân dài hơn mười trượng, hung hăng đánh về hướng cự hùng!

Cùng lúc đó, Ngu Phi Yến chấn động hai tay, sau lưng lập tức sinh ra một đôi vũ dực, trong lúc vỗ cánh bay lên cao cao, quát lên một tiếng, hồn binh lơ lửng ở trước người!

Lê Tú Nương cũng cùng lúc hành động, quan tưởng Yêu Thần hoa Yêu thần, chỉ một ngón tay, hoa rơi rực rỡ, Lạc Hoa Kiếm Trận hình thành, đánh về hướng con công dương té trên mặt đất kia.

Mà trái tim của con "công dương" đang nằm trên mặt đất kia lại đập mạnh một cú, âm thầm kêu khổ. Lén nhìn Chung Nhạc, lại thấy Chung Nhạc không nhanh không chậm đi về phía "Hàn sư huynh", trong nội tâm không khỏi lo lắng: "Ngươi làm ơn đi nhanh một chút đi!"

Bọn hắn sở dĩ bố cục như vậy, chủ yếu là vì dẫn bọn người Chung Nhạc nhập cục.

Lần này, bọn hắn dù sao cũng là tiến vào Đại Hoang, phạm vi thế lực Kiếm Môn, không thể gây ra động tĩnh quá lớn. Nếu không kinh động đến luyện khí sĩ Kiếm Môn thì một người đều mơ tưởng rời khỏi, cho nên, bọn hắn không thể để chạy bất luận một người nào.

Trên đường đi bọn hắn đã làm rõ thực lực của Chung Nhạc, Lôi Cổn và Lê Tú Nương, bằng sức mạnh của ba người bọn họ rất khó bắt được hết thảy những người này. Mà tu vi của Chung Nhạc, Lê Tú Nương và Ngu Phi Yến cao nhất, cũng là người có khả năng chạy ra Thú Thần lĩnh nhất. Cho nên nhất định phải trước tiên tiêu diệt ba người bọn họ, những người khác liền không đáng để lo!

Ở dưới sự công kích của bọn người Công Dương, những đệ tử Lê Sơn thị khác và đám người Đào Đại Nhi, Đình Lam Nguyệt, căn bản trốn không thoát Thú Thần lĩnh!

Sau khi ba người bọn hắn gặp mặt liền thiết hạ cục này, ám toán Lôi Cổn, một mẻ bốt gọn đệ tử Lôi Hồ thị. Nhưng là, tình huống bây giờ xuất hiện một sơ suất nho nhỏ, thực lực kém một chút Ngu Phi Yến dốc sức liều mạng tấn công hướng "Hùng sư huynh", Lê Tú nương không kém Chung Nhạc bao nhiêu tắc thì đi về hướng chính mình, chuẩn bị cầm mình khai đao.

Duy chỉ có thực lực mạnh nhất Chung Nhạc để bọn hắn kiêng kị nhất, lại vẫn còn rì rì đi về hướng "Hàn sư huynh", làm cho Công Dương hận không thể đã một cước lên trên mông đít hắn, làm cho hắn đi nhanh hơn một chút.

"Xùy~~ —— "

Kiếm trận của Lê Tú Nương chụp xuống, mang Công Dương vây ở trong trận, một đạo kiếm khí đảo qua, cơ bắp Công Dương run rẩy, lập tức thấy máu. Hắn cắn chặt răng thầm nghĩ: "Nhỏ không nhịn sẽ làm loạn mưu lớn, ta nhẫn! Chỉ cần kéo dài một lát, tiểu tử này đi đến bên người xà sư muội, xà sư muội xuất kỳ bất ý tiêu diệt hắn. Còn lại ba đối hai, những Nhân tộc nữ tử không muốn bị chết quá thảm, be be!"

Kiếm trận khởi động, trong khoảnh khắc liền để cho Công Dương thương tích đầy mình, cũng may một thân da dê của hắn cứng cỏi vô cùng, đã bị tổn thương chỉ là bị thương ngoài da, không có vết thương trí mệnh.

Nhưng là sau một khắc, Yêu thần sau lưng Lê Tú Nương oanh xuống chưởng ấn, thân hình Công Dương to như vậy lại gần như toàn bộ bị nện vào dưới mặt đất, suýt nữa liền nhịn không được muốn phun ra từng ngum máu!

Mà bên kia vị "Hùng sư huynh" kia gào thét không dứt, bị Ngư Long cắn, kéo xuống một khối thịt lớn. Lại để cho con Hắc Hùng này nổi giận, là vì muốn dẫn Chung Nhạc nhập cục chỉ có thể cố nén, giả bộ như chính mình trong lúc tranh đấu với Lôi Cổn và "Hàn Thanh Mặc" đã lọt vào trọng thương, không còn lại bao nhiêu thực lực, miễn cho chính mình chụp chết Ngu Phi Yến, dọa chạy Chung Nhạc.

"Nhân tộc khốn kiếp này, bước chân có thể nhanh hơn một chút không hả? Ngươi là ở cứu người, hay là đến tản bộ đấy?"

Hùng sư huynh gào thét, ánh mắt lườm hướng Chung Nhạc bất thiện, nâng lên bàn chân gấu liền hướng về "Hàn sư huynh" đập xuống, "Hàn sư huynh" hiểu ý, lập tức thất tha thất thểu tránh né về phía Chung Nhạc.

"Yêu thú chớ có càn rỡ!"

Chung Nhạc uy phong lẫm lẫm, quát lớn một tiếng, trong lúc giơ tay thì có lôi đình bộc phát, từng đạo lôi đình kiếm khí bá bá bá đâm vào trong đùi của con cự hùng kia, máu tươi và khói đen lập tức từ trong huyết nhục của hắc hùng phun ra.

"Hùng sư huynh" khổ sở đến cơ hồ muốn ói ra máu, cúi đầu hướng Nhân tộc tiểu bất điểm kia nhìn tới, đã thấy Chung Nhạc quan tưởng ra hai cái Giao Long, đang lao nhanh về phía chính mình, giương nanh múa vuốt, sau một khắc liền bổ nhào vào lên trên hai chân của hắn.

Ầm!

Lôi đình bộc phát, Bôn Lôi kiếm khí ẩn chứa trong Giao Long cũng thẳng bộc phát. Hai chân "Hùng sư huynh" máu tươi đầm đìa, nổi giận gầm lên một tiếng mới ầm ầm ngã xuống đất!

"Hàn sư huynh không cần kinh hoảng, trốn tới đằng sau ta này!" Chung Nhạc hét to, càng hiển lộ ra uy phong lẫm lẫm, nhanh nhìn chằm chằm hắc hùng té trên mặt đất, cũng không quay đầu lại nói.

Ngu Phi Yến lập tức thúc dục hồn binh, hung hăng chém về phía Hùng sư huynh.

"Hàn sư huynh" lảo đảo chạy vội, vài bước tầm đó đi tới khoảng cách sau lưng Chung Nhạc không xa. Tròng mắt lập tức trở nên cực kỳ yêu dị yêu tà, cái cổ đột nhiên dài ra, trở nên lại thô lại dài, trong khoảnh khắc liền hóa thành một con cự mãng mặt người, đầu mãng cao cao giơ lên, tựa như thiểm điện cắn về phía Chung Nhạc!

Giờ khắc này, Công Dương cùng "Hùng sư huynh" sắc mặt khẩn trương, đồng thời bạo lên. Công Dương vừa mới nhảy ra, liền bị Yêu thần Lê Tú Nương liên tục hơn mười đạo chưởng ấn sinh sinh đánh ở trên người, đánh cho cốt cách đứt gãy, da dê đều bị đánh đến nứt ra, rốt cục nhịn không được thổ huyết, cúi đầu đánh về phía Lê Tú Nương!

Mà hai chân "Hùng sư huynh" bị thương, vừa mới nhảy lên hai chân liền mềm nhũn, ngồi xuống dưới đất. Nhưng là sức mạnh của hắn mạnh nhất, đưa tay liền đánh nát Ngư Long do Ngu Phi Yến quan tưởng ra!

Lê Tú Nương và Ngu Phi Yến đồng thời chấn động, thoáng nhìn thấy con rắn mặt người ở sau lưng Chung Nhạc, liền muốn há miệng nhắc nhở, chỉ là lúc này còn kịp sao?

Mà vào lúc này, Chung Nhạc quay đầu lại, vẻ mặt vui vẻ ngửa đầu nhìn về phía con rắn mặt người, cười nói: "Ngươi ở sau lưng ta thuận tiện cho ngươi ra tay, cũng thuận tiện cho ta ra tay."

Vị "Xà sư muội" kia còn chưa đập xuống, nghe vậy trong nội tâm cả kinh, lại vào lúc này đột nhiên cảm thấy sau đầu một mảnh lạnh buốt. Một đạo kiếm quang màu đen tựa như thiểm điện đâm vào cổ của nàng, xoẹt xoẹt xoẹt~~ nhanh chóng quay chung quanh cổ của nàng chuyển động. Kiếm quang mang theo lôi âm, cắt ra da rắn của nàng giống như là cắt đậu hủ, chỉ một thoáng liền quay chung quanh cổ của nàng vòng vo mấy chục vòng!

"Xà sư muội" thét lên, chỗ cổ phún ra máu rắn, đầu rắn cực lớn đứt lìa ra, "ầm" nện trên mặt đất, liên tục lăn lộn hơn mười vòng mới đụng vào trong rừng rậm!

Rầm rập!

Cái thân thể không đầu kia lại đột nhiên biến thành thân rắn dài đến trăm trượng, lớn không thể tưởng tượng nổi, giãy giụa trong cái sơn cốc này. Đầu rắn đã bị chém đứt, lại còn không có lập tức chết đi.

Dưới chân Chung Nhạc bắn ra lôi quang, nâng thân thể bay cao lên, tránh thoát thân rắn đang giãy giụa kia, cong ngón tay búng ra, kiếm quang như thiểm điện chui vào mi tâm của con hắc hùng kia.

Xùy~~ ——

Màu đen kiếm quang từ sau đầu hắc hùng thoát ra, cùng lúc đó Chung Nhạc chân đạp lôi quang tựa như thiểm điện bay tới sau đầu hắc hùng, đưa tay ra đặt ở trên lổ kiếm nhỏ nhắn bị kiếm quang xuyên ra.

"Bôn Lôi Kiếm Quyết, Vạn Lôi Tề Phát!"

Chung Nhạc quát khẽ, lòng bàn tay có vô số đạo quang theo cái lổ kiếm nho nhỏ này chui vào trong đầu lâu hắc hùng!

Xuy xuy Xùy~~!

Từ trong con mắt, lỗ mũi, trong lỗ tai, của hắc hùng có từng đạo lôi đình kiếm quang bắn ra, trong nháy mắt này, cái đầu khổng lồ như núi này của hắc hùng ngay cả óc đều bị cắt đến nát bấy, bị lôi đình nướng cháy!

Chung Nhạc đưa tay bắt lấy Long Lân kiếm, xoay eo quay người, chém thẳng vào về con Công Dương đang chiến đấu với Lê sư tỷ!

"Long Hành Vạn Lí!"

Dưới chân hắn bay ra Giao Long, uốn lượn du động, lao thẳng đi tới, kiếm quang sáng như tuyết, một kiếm hung hăng chém xuống!

Công Dương kinh hãi, vội vàng ngẩng đầu, dựng thẳng sừng nhọn trên đỉnh đầu nghênh tiếp. Chỉ nghe một tiếng loong coong, kiếm quang chấn động, Công Dương kêu thảm, một chiếc sừng dê cong cong trên đỉnh đầu bị ngạnh sinh chặt đứt!

"Ngươi đã sớm nhìn ra đây là một cái bẫy?"

Con Công Dương này tung người nhảy lên, từ trong vòng vây của Lê Tú Nương và Chung Nhạc nhảy ra, sau một khắc liền rơi xuống gần dặm bên ngoài. Tiếp lấy lại tung người nhảy lên, lại nhảy ra gần dặm bên ngoài, liên tục tung nhảy mấy chục lần, vậy mà theo trong sơn cốc nhảy đến phía trên một tòa núi lớn, làm cho Chung Nhạc và Lê Tú Nương không đuổi kịp.

Con Công Dương kia đứng trên đỉnh núi, xoay người lại, toàn thân là máu, thương thế rất nặng, lạnh lùng nói: "Giết Xà sư muội và Hùng sư huynh của ta, sư tôn ta nhất định sẽ không bỏ qua cho các ngươi, be be! Các ngươi tắm rửa sạch sẽ chờ chết đi, be be!"

Chung Nhạc chỉ một ngón tay, Long Lân kiếm bắn nhanh ra, con Công Dương kia tung người nhảy lên phóng xuống dãy núi, lao nhanh đi. Mà vào lúc này, đệ tử Lê Sơn thị và đám người Đào Đại Nhi ỏe giữa không trung mới kịp phản ứng, từng người vội vàng khống chế Thải Vân Gian cùng lá sen đuổi giết.

"Cái con Công Dương này lại biết nói chuyện?"

Trong đầu Lê Tú Nương và Ngu Phi Yến hơi đờ ra, thất thanh nói: "Yêu tộc! Là Yêu tộc tiến nhập Đại Hoang!"

Ngu Phi Yến rung giọng nói: "Vừa rồi conCông Dương kia nói, sư tôn của hắn sẽ không bỏ qua chúng ta, chẳng lẽ nói bên trong Thú Thần lĩnh có Yêu tộc luyện khí sĩ?"

Yêu tộc luyện khí sĩ!

Trong lòng Lê Tú Nương cũng cảm thấy nặng nề: "Yêu tộc luyện khí sĩ xuất hiện trong Đại Hoang, chuyện này nhất định phải bẩm báo tới cao tầng Kiếm Môn! Luyện khí sĩ, không phải chúng ta có thể đối phó đấy, chúng ta lập tức rút đi!"

Chung Nhạc chạy vội như bay, đuổi theo truy kích con Công Dương kia, cao giọng nói: "Hai vị sư tỷ, các ngươi gọi bọn người Đào Đào trở về đi, ta đi giết đầu dê kia!"
Bình Luận (0)
Comment