Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 406

- Tu La muốn liên thủ với ta, bất quá, trong biển lửa cũng không có khả năng liên thủ được!

Chung Nhạc khẽ nhíu mày, bỏ đi ý niệm tiến vào biển lửa.

Chiếc thuyền gỗ và mảnh Phỉ Thúy Diệp kia càng lúc càng gần nhau. Lúc này, Ma Thánh cũng đã phát hiện ra chiếc thuyền gỗ kia và gã thiếu niên chống sào trên thuyền, bàn tay khẽ phất một cái, mảnh Phỉ Thúy Diệp lập tức dừng lại. Trên chiếc thuyền gỗ kia, thiếu niên Tu La Tộc giơ cao cây sào trúc, nhẹ nhàng điểm một cái về phía Ma Thánh trên Phỉ Thúy Diệp. Ma Thánh thì rút ra một cây đồng giản sáu cạnh mười tám khúc, nghênh đón cây sào trúc.

Hai vị Ma Thần chuyển thế chiến đấu trong biển lửa đều nhẹ nhàng bình đạm, không hề nhìn ra là đại địch sinh tử chút nào. Chiêu thức của bọn họ cực kỳ đơn giản, bình phàm không có gì lạ. Bất quá, sắc mặt Chung Nhạc lại càng lúc càng ngưng trọng.

Chiêu thức của Ma Thánh và Tu La đều đơn giản tới cực điểm, phảng phất như đang miêu tả văn chương vậy. Quét một cái, chọc một cái, đâm một cái, đẩy một cái… hoàn toàn rõ ràng sáng tỏ. Nếu rơi vào trong mắt những Luyện Khí Sĩ khác, nhất định sẽ chế nhạo chiêu thức của bọn họ quá mức đơn sơ. Nhưng nhãn giới kiến thức của Chung Nhạc đã sớm vượt qua tầng thứ Đan Nguyên Cảnh, có thể nhìn ra chiêu thức bọn họ mặc dù chí giản, nhưng lại đều đã trải qua thiên chuy bách luyện, hóa ngàn vạn đạo thần thông ảo diệu vào trong một chiêu đơn giản chí cực.

Đại đạo chí giản, thần thông chí giản! Chiêu thức vô cùng đơn giản, lại chất chứa uy lực cực kỳ đáng sợ, mức độ khủng bố càng hơn xa so với một vài loại thần thông hoa lệ. Hơn nữa, ở trong biển lửa, Thần hỏa Ma hỏa thiêu đốt vạn vật, bất luận thần thông gì của cường giả Đan Nguyên Cảnh ở trong này cũng đều không có tác dụng. Thần thông vừa mới phát ra, văn lộ Đồ đằng cấu thành thần thông đã bị biển lửa thiêu hủy sạch, còn không hữu hiệu bằng những chiêu thức đơn giản này của bọn họ. Những chiêu thức này chính là dùng Ma Thần Binh thôi động, có thể chống lại sự thiêu đốt của Ma hỏa và Thần hỏa, chính là phương thức chiến đấu thích hợp nhất trong biển lửa.

- Trên người Ma Thánh và Tu La đều có Ma Thần Binh cực kỳ cường đại, nội tình vô cùng hùng hậu, không hỗ là Ma Thần lâu năm!

Trong lòng Chung Nhạc trầm xuống. Có được Ma Thần Binh hoàn chỉnh, lại thêm chiêu thức chí giản. Giao thủ với tồn tại như vậy, chỗ hung hiểm có thể tưởng tượng.

- Ta phải làm sao mới có thể chiến thắng được tồn tại như vậy?

Hắn đứng trên đỉnh ngọn cao sơn, trên đỉnh đầu chính là nửa vầng trăng khuyết, nguyệt quang chiếu rọi. Thụ nhãn tại mi tâm Chung Nhạc mở ra, nhìn chăm chú về phía trận chiến đấu giữa hai vị Thần Ma chuyển thế, trong Thức hải lại là nộ hải cuồng âm, tinh thần lực dâng trào cuồn cuộn, trên mặt biển hóa thành từng loại từng loại thần thông cường đại.

Các loại thần thông trong Thức hải của hắn thiên biến vạn hóa, thi triển ra hết thảy sở học cả đời của hắn, ấn chứng với những chiêu thức chí giản kia của Ma Thánh và Tu La. Từng môn từng môn công pháp tuyệt học Đại Tự Tại Kiếm Khí, Yêu Thần Minh Vương Quyết, pháp môn cận chiến của Tông sư Võ đạo, Đại Nhật Thiên Ma Chân Kinh, Lục Mục Tinh Thiềm, Thiên Thánh Thần Chiếu Kinh, Long Đằng Bách Biến… Từng loại từng loại thần thông uy lực cường đại, không ngừng biến hóa khó lường trên không Thức hải của hắn.

Trong lòng Chung Nhạc càng lúc càng trầm trọng.

Không có! Không có bất kỳ một thức thần thông nào có thể chống lại những chiêu thức đại đạo chí giản kia của Ma Thánh và Tu La. Ma Thánh và Tu La đã đem thần thông của bản thân hòa làm một thể. Bằng vào những sở học trước đây của hắn, sợ rằng chỉ một chiêu liền sẽ bị thua, một chiêu tiếp nữa sẽ bị đánh chết! Tích lũy của hắn so với những Ma Thần rong ruổi quát tháo cả một cái thời đại như Ma Thánh hay Tu La bậc này thì vẫn kém hơn rất rất nhiều. Không có vô số năm tháng tích lũy, rất khó sánh ngang với tồn tại bậc này được.

Hai mắt Chung Nhạc nhắm lại, chỉ có thụ nhãn tại mi tâm vẫn còn mở ra, nhìn chăm chú về phía trận chiến đấu trong biển lửa. Các loại thần thông trong Thức hải của hắn đột nhiên tản đi, chỉ còn các loại văn lộ Đồ đằng hoa lệ phiêu phù ở giữa không trung. Các loại văn lộ Đồ đằng không ngừng va chạm, tổ hợp với nhau, nỗ lực dung hợp các loại công pháp thần thông sở học trước đây lại với nhau, hóa thành một loại thần thông có thể sánh ngang với Ma Thánh và Tu La.

Lúc này, toàn bộ tiềm lực tiềm năng của hắn đều đã bị bức ra, bởi vì Tu La đã lộ ra dấu hiệu thất bại. Một khi Tu La chiến bại, Ma Thánh tất nhiên sẽ xuyên qua biển lửa mà tới. Muốn trong khoảng thời gian ngắn ngủi này dung hợp tất cả những sở học trước đây, lĩnh ngộ ra thần thông của chính mình là chuyện gian nan tới mức nào?

Chung Nhạc ngay cả Thần Ma Thái Cực Đồ cũng còn chưa có hoàn thiện, công pháp chưa hoàn thiện đã muốn mở ra thần thông thích hợp nhất với công pháp, chính là khó càng thêm khó. Chỉ hơi có một chút lơ là, chính là tẩu hỏa nhập ma. Nhưng lúc này đã không cho phép hắn không mạo hiểm thử một lần.

Tân Hỏa thông qua Thần Nhãn thứ ba của hắn, quan sát trận chiến đấu giữa Tu La và Ma Thánh, đột nhiên mở miệng nói:

- Nhạc tiểu tử, ngươi hiện tại không có khả năng là đối thủ của hắn! Nội tình của bọn hắn quá khủng bố, cho dù là tên tiểu tử hơi yếu hơn kia, ngươi cũng không có khả năng chiến thắng nổi! Giao thủ với hắn, ngươi chắc chắn là thất bại không thể nghi ngờ, hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Mau giao thân thể ngươi cho ta, ta tới giết chết hắn!

Chung Nhạc im lặng không lên tiếng. Trên không trung Thức hải, Nguyên thần của hắn đại biến, hóa thành Nguyên thần Phục Hy, nhật nguyệt song nhãn. Thần Ma Thái Cực Đồ ông một tiếng từ từ mở ra, nửa Thần nửa Ma, Âm Dương phân tách, đại nhật bay ra, minh nguyệt chiếu rọi. Hắn không biến thành Nguyên thần Toại Hoàng, mà là dùng Nguyên thần Phục Hy.

Từng đạo từng đạo văn lộ Đồ đằng ào ào bay tới, tiến nhập vào trong Thần Ma Thái Cực Đồ. Trong Thái Cực Đồ có Kiếm khí thiên biến vạn hóa, có chín Ma Thần chìm nổi, có Tế đàn từ trong Âm Dương bay lên, có Bát Tí Minh Vương đứng trên thái dương, có Kim Ô bay ra, có Thần Nhân sáu mắt sừng sững trên minh nguyệt…

Mà lúc này, trong biển lửa, Tu La đột nhiên thổ huyết, chống sào lui về phía sau. Chiếc thuyền gỗ nhỏ chở theo gã thiếu niên này biến mất vào sâu trong biển lửa. Ma Thánh thôi động Phỉ Thúy Diệp đuổi theo. Nhưng biển lửa quá mênh mông, Tu La lại tận lực ẩn nấp, cộng thêm biển lửa thiêu đốt hừng hực, khiến cho Ma Thánh cũng không tìm được tung tích của hắn. Phỉ Thúy Diệp lại bay trở về, tiến về phía phương hướng Chung Nhạc.

Tân Hỏa nhất thời nôn nóng bất an, không ngừng bay tới bay lui xung quanh Nguyên thần của Chung Nhạc. Hắn đột nhiên cắn răng hối thúc:

- Nhạc tiểu tử, mau quyết định a! Tên Ma Thánh kia sắp sửa tới rồi!

- Tân Hỏa, trận chiến này…

Chung Nhạc đột nhiên chậm rãi nói:

- Ta muốn tự mình đánh!
Bình Luận (0)
Comment