Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 447

- Nhân tộc Chung Sơn thị vẫn là chết rồi.

Trong Hoang Thành, Ma Hậu nương nương toàn thân hắc y, ánh mắt lay động thấp giọng nói:

- Ma thần đích thân ra tay, trước ánh mắt bao người hắn bị ma thần đè nát, không thể hồi sinh. Chung Sơn thị chết, ma tộc ta và thần tộc các ngươi đều bớt đi một cường địch.

- Cái đấy chưa chắc.

Sau lưng Ma Hậu nương nương, một vị thiếu niên ma tộc bước ra với gương mặt tươi cười. Ánh nắng chiếu xuống, bóng của thiếu niên này méo mó, hắn rõ ràng chỉ có một cái đầu nhưng bóng sau lưng lại có tới ba đầ. Cái bóng ba đầu có phần giống đầu Ngao.

Nhưng cái bóng đó giống như vật sống vậy, rất nhanh đã thu lại chỉ còn một cái đầu.

- Ồ, Phong tiên sinh có gì chỉ giáo?

Ma Hậu nương nương quay người lại khẽ cười.

Thiếu niên ma tộc kia môi đỏ răng trắng, mỉm cười:

- Ma Thánh thoát được sát kiếp, đương nhiên Chung Sơn thị cũng có thể. Hắn tu luyện Hóa Sinh Huyền Công, luyện thành Tam Định Nguyên Đan. Vừa rồi bị ma thần giết chẳng qua là hóa thân ma đạo của hắn mà thôi. Chân thân của hắn thoát dưới lòng đất rồi, đã xuyên qua dãy núi về Đông Hải. Hắn có thể che mắt được ma thần chứ không qua mắt được ta.

Ma Hậu nương nương động dung, hơi nhướn mày:

- Hóa Sinh Huyền Công?

Phong tiên sinh nhàn nhã nói:

- Hắn và ta đều biết Hóa Sinh Huyền Công, chỉ là, ta không ngờ hắn lại có thể luyện tới trình độ đó nhanh như vậy. Hóa thân chết thay, còn hắn thì trốn thoát. Không hổ là nhân vật khiến cả ta và Ma Thánh đều thiệt thòi. Ma Hậu nương nương, kiếp nạn cuối cùng của Ma Thánh tới rồi. Nếu hắn sống được thì chúng ta tiếp tục bàn bạc việc hợp tác giữa thần tộc và ma tộc, nếu không thì…

Vị Phong tiên sinh kia dần dần biến mất, Ma Hậu nương nương căng thẳng, vội ngẩng lên thì thấy Thiên Ma Phi dẫn các ma nữ sát khí đằng đằng xông vào Hoang Thành.

- Vận Nhi, giao hồn phách và Táng Hồn Tiên của Ma Thánh ra đây!

Các ma nữ bao vây Ma Hậu nương nương, Thiên Ma Phi tâm niệm khẽ động, vô số cổ trùng rào rào bay ra bao quanh Ma Hậu kín mít. Tiểu ma đầu cười:

- Vận Nhi, việc ngươi làm đã bại lộ, che giấu Ma Thánh không phải chuyện nhỏ. Nếu việc này bại lộ mà ngươi vẫn sống được ở Bát Hoang này thì ta sẽ lấy họ của ngươi!

Ma Hậu nương nương phì cười:

- Thiên Nhi nói chuyện thật thú vị. Nhưng tỷ tỷ ta vẫn khó hiểu sao ngươi biết hồn của Ma Thánh ở chỗ ta?

Nàng tò mò:

- Ma Thánh và Chung Sơn thị quyết chiến vô cùng ác liệt, cuối cùng bị Chung Nhạc tiêu hủy nhục thân, ma linh không thể không xuất hiện, bị Đông Hải Ngao Phượng Lâu một kiếm chém chết. Việc này không có chút sơ hở nào, sao ngươi nhận ra?

- Sơ hở chính là Táng Hồn Tiên.

Thiên Ma Phi tế ra vô số cây hắc trâm, cười:

- Thực lực của hắn so với Chung Sơn thị có lẽ tương đương, cho dù có yếu hơn cũng chẳng yếu hơn bao nhiêu. Nếu thêm Táng Hồn Tiên thì e Chung Sơn thị muốn thắng là cực kỳ khó. Đến cuối cùng chưa biết chừng đồng quy vu tận. Nhưng Chung Sơn thị lại không bị thương gì mấy, còn Ma Thánh không dùng tới Táng Hồn Tiên. Vậy thì cổ quái rồi! Món ma thần binh đó đương nhiên ở trong tay Vận Nhi ngươi. Ma Thánh danh tiếng không còn, không còn cơ hội ngẩng đầu trong ma tộc ta, ngược lại sẽ bị bát bộ thánh tộc truy sát. Thay vì sau nay hoảng hốt suốt cuộc đời, không bằng giả chết, thay đổi diện mạo, làm lại từ đầu.

Ma Hậu nương nương gật gù, tế Thập Bát Tiết Đồng Giản. Cây côn đồng này tách từng khúc ra biến thành sợi xích mười tám khúc, giống như địa mãng quấn quanh thân hình kiều diễm của nàng ta. Ma Hậu nương nương nói:

- Ma Thánh đúng là có ý định này. Sau này hắn lại thành ma thần, ai biết được hắn là Ma Thánh đã chết? Hắn bị giết trước mặt mọi người, đương nhiên chẳng ai nghi ngờ hắn giả chết. Dù sao hắn là cường giả chí cao chí vĩ của ma tộc ta, cũng có thủ đoạn thoát chết cuối cùng. Chỉ là, bị Thiên Nhi ngươi phát hiện ra rồi. Thiên Nhi, ngươi rất giỏi.

Thiên Ma Phi nhìn Táng Hồn Tiên, phía sau xuất hiện các quầng sáng chuyển động. Bên trong là các đạo ma quang chở một món hồn binh, cười:

- Vận Nhi định bảo vệ trượng phu của mình, chống lại tiểu muội ta?

Ma Hậu nương nương nhìn món hồn binh đó, sắc mặt ngưng trọng, nàng cũng nhận ra món hồn binh này rốt cuộc có hình dạng gì, nhưng ma thần uy bên trong lại cho thấy đây là một món ma thần binh!

- Nghe nói Thiên Nhi ngươi từng vào Hư Không Giới, được đấng tồn tại trong Hư Không Giới nhìn trúng, xem ra không phải hư ngôn.

Ma Hậu nương nương đột nhiên sắc mặt giãn ra, ép hồn phách Ma Thánh trong Táng Hồn Tiên ra ngoài, cười khanh khách:

- Tỷ tỷ bất lực, muốn giữ mạng, đành phải tặng hồn Ma Thánh cho ngươi vậy.

Hồn Ma Thánh kinh ngạc, xuất hiện trước mặt các ma nữa, vẻ mặt đầy khó tin.

Không được Táng Hồn Tiên bảo vệ, hồn phách của hắn có cường đại cỡ nào cũng khó lòng bảo toàn. Hồn phách bắt đầu tan rã, biến thành từng điểm linh quang biến tan biến.

- Vận Nhi, ngươi…

Ma Hậu nương nương đầy vẻ xin lỗi:

- Phu quân, phu thê vốn là “đồng mệnh điểu”, đại nạn giáng xuống mỗi con bay một hướng. Thiếp thân giờ khó giữ mạng, sao có thể bảo vệ được chàng?

Hồn Ma Thánh méo mó, bị ánh nắng chiếu rọi, thét lớn:

- Phong tiên sinh, Phong tiên sinh, hợp tác giữa chúng ta….

Hồn phách của hắn bị phân giải hoàn toàn, biến thành một làn khói xanh, vị Phong tiên sinh kia không hề xuất hiện.

Ma Hậu nương nương sắc mặt không thay đổi, vẫn cầm Táng Hồn Tiên, khẽ cười:

- Thiên Nhi, giờ chắc ngươi yên tâm rồi chứ?

Thiên Ma Phi cũng ngạc nhiên, không ngờ nàng ta lại giao ra Ma Thánh không chút do dự như vậy, cho hắn hồn bay phách tán.

- Vận Nhi đúng là thủ đoạn độc ác, trở mặt vô tình!

Thiên Ma Phi trầm ngâm, nhìn Táng Hồn Tiên, do dự một chút, không ép nàng ta giao Táng Hồn Tiên. Dù gì Táng Hồn Tiên cũng là ma thần binh, Ma Hậu chắc chắn sẽ không từ bỏ bảo vật này. Nếu thật sự trở mặt có lẽ các ma nữ bên cạnh nàng đều chết sạch. Ngay bản thân Thiên Ma Phi cũng sẽ trọng thương, không biết bao nhiêu cổ trùng chết mới bắt được Ma Hậu.

Hơn nữa, nếu Thiên Ma Phi bị trọng thương cũng chưa chắc giữ được Táng Hồn Tiên, chưa biến chừng còn bị ma tộc khác chiếm tiện nghi.

Hai bên đều dè chừng lẫn nhau, Thiên Ma Phi đột nhiên cười ngọt ngào, tiến về phía trước khoác tay Ma Hậu, thân thiện nói:

- Tỷ tỷ nói đâu vậy? Tiểu muội vừa rồi chỉ dọa một chút, tỷ tỷ không bị tiểu muội dọa sợ chứ?

Ma Hậu cười:
Bình Luận (0)
Comment