Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 486

- Không biết Bạch sư huynh có thể nói một câu, vì sao ngươi lại muốn ngăn cản ta?

Phong Vô Kỵ hiếu kỳ hỏi.

- Ta có một gã đệ tử, thân bị âm tật, còn cần khí Thuần Dương của Chung Sơn thị!

Sắc mặt Bạch Trấn Bắc ngưng trọng, thanh âm mặc dù khàn khàn nhưng lại mạnh mẽ hữu lực, gằn giọng từng chữ:

- Còn xin Đại Tế ty cấp cho một chút mặt mũi! Ngày khác, Trấn Bắc tất có hồi báo!

Bạch Thương Hải nhất thời ngẩn ngơ, vành mắt đỏ ửng lên, trong lòng cảm động vạn phần. Vì hắn, sư phụ lại tình nguyện liều mạng chống lại Phong Vô Kỵ, tình nguyện làm trái tổ huấn năm vạn năm của Bạch Trạch thị.

Phong Vô Kỵ hừ lạnh một tiếng, tay cầm cây dù trắng hắn sát cạnh người đi qua:

- Bạch sư huynh, hôm nay ta liền cấp cho ngươi một chút mặt mũi, lần sau không được như vậy nữa!

Bạch Trấn Bắc đợi hắn rời đi hẳn, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm một tiếng, trầm giọng nói:

- Chúng ta đi thôi! Đi Đông Hải!

Chung Nhạc, Bạch Thương Hải đi theo hắn rời khỏi thành lâu hải quan, tiến vào Đông Hải. Bạch Thương Hải lẩm bẩm:

- Tên Phong Vô Kỵ này, thời điểm hắn đứng bên cạnh ta, tựa hồ, tựa hồ…

Chung Nhạc đột nhiên nói:

- Tựa hồ giống như một con đại độc xà có ba cái đầu! Có phải là loại cảm giác này không?

Bạch Thương Hải không ngừng gật đầu, nói:

- Chính là loại cảm giác này! Thời điểm hắn nhìn chằm chằm ta, ta có thể cảm giác được còn có hai cái đầu khác cũng đang nhìn chằm chằm vào ta!

Bạch Trấn Bắc thở ra một ngụm khí lạnh, sắc mặt ngưng trọng nói:

- Là đồng thời nhìn chằm chằm cả ba người chúng ta! Kẻ này không tầm thường! So với Đại Tế ty quá cố còn lợi hại hơn không biết bao nhiêu lần. Tương lai thiên hạ sợ rằng đám lão già thế hệ trước chúng ta không thể tranh phong với đám cường giả trẻ tuổi đẳng cấp này nữa rồi. Nghe nói Ma Tộc còn có Lão tổ của Bát Đại Thánh Tộc chuyển thế, xem ra Ma Tộc cũng sẽ rục rịch xuất động. Lão tổ của Bát Bộ Thánh Tộc hẳn sẽ không lãng phí cơ hội chuyển thế lần này…

Trong lòng hắn lo lắng, chỉ thấy tiền đồ một mảnh hôn ám. Bên cạnh hắn, Chung Nhạc vạn phần chân thành nói:

- Đa tạ vừa rồi tiền bối đã khẳng khái viện thủ! Vãn bối liên lụy tiền bối đã phá hủy quy củ của Bạch Trạch thị, trong lòng vô cùng hổ thẹn!

Bạch Trấn Bắc hừ lạnh một tiếng, khuôn mặt có chút vặn vẹo:

- Không cần cảm tạ ta! Lão phu không phải là vì ngươi, mà là vì đệ tử ta! Lão phu chỉ có một tên đệ tử như thế, nếu không phải vì tiền đồ của hắn, ta mặc kệ ngươi sống hay chết!

Chung Nhạc mỉm cười nói:

- Ngươi có lý do của ngươi, nhưng ta cũng có nguyên nhân chân thành tạ ơn của ta!

Bạch Trấn Bắc thở dài một tiếng, trong lòng thầm nghĩ:

- Tên Chung Sơn thị này cũng là nhân vật không tầm thường, tương lai tất thành đại khí! Lão phu tuyệt đối là sẽ bị hắn đạp xuống dưới chân. Hy vọng tiểu tử Thương Hải này sau khi âm tật tốt rồi, sẽ có thể tranh đấu với những nhân vật như bọn họ. Bằng không, Bạch Trạch thị ta chỉ sợ…

Bạch Thương Hải trên dưới quan sát Chung Nhạc một hồi, hiếu kỳ nói:

- Chung sư huynh, Long Nhạc sư huynh cũng là ngươi sao? Ngươi làm sao có thể một phân thành hai? Trong ghi chép của Bạch Trạch thị ta cũng không có loại công pháp này a!

Chung Nhạc mỉm cười nói:

- Ngươi từng nghe nói qua Tam Định Nguyên Đan chưa?

Bạch Thương Hải thoáng ngẩn ra, ngay sau đó vội vàng lấy giấy bút ra ghi chép, cũng không ngẩng đầu lên, lưu loát nói:

- Tam Định Nguyên Đan đã từng xuất hiện qua trong Hiếu Mang Thần Tộc. Môn công pháp này có thể ba định, định không gian, định nhục thân và định Nguyên thần. Bất quá, môn công pháp này chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, ghi chép lưu lại không nhiều lắm. Hơn nữa, Tam Định Nguyên Đan chỉ có loại Thần Tộc ba đầu Hiếu Mang Thần Tộc này mới có thể luyện thành!

- Tam Định Nguyên Đan chỉ là cấp bậc sơ cấp nhất, phía sau còn có thể tu thành hóa thân. Một phân làm ba, sẽ có được ba cái Nguyên thần, ba cái hóa thân!

Chung Nhạc cũng không giấu diếm, đại khái nói qua một lần các đặc điểm của Tam Định Nguyên Đan và Hóa Sinh Huyền Công. Bạch Thương Hải vội vàng ghi chép vào hồ sơ, mỉm cười nói:

- Trong thư khố của Bạch Trạch thị ta rốt cuộc lại có thêm ghi chép về một môn huyền công nữa!

Chung Nhạc nhấc chân dẫm mạnh một cái lên mặt biển. Sau một lát, một con Hải Yêu thân thể to lớn như một tòa tiểu đảo từ dưới biển trồi lên, cất giọng ồm ồm nói:

- Kẻ nào… Hóa ra là Long Nhạc thiếu gia! Tiểu nhân bái kiến Nhạc thiếu gia!

Chung Nhạc lấy ra lệnh bài do Ngao Phượng Lâu đưa cho, nói:

- Ta muốn đi Hải Để Thành Quan các ngươi một chuyến, mượn dùng Đồ Đằng Trụ trong thành liên hệ với Ngao Phượng Lâu sư huynh!

Con Hải Yêu kia vội vàng nói:

- Nhạc thiếu gia, hai vị khách quý, xin mời!

Mặt biển nhất thời tách ra, ba người Chung Nhạc nhanh chóng đi xuống, không bao lâu đã đi tới thành trì dưới đáy biển, có tướng sĩ Long Tộc trấn thủ tại nơi này, xa xa đối diện với hải quan của Trọng Lê Thần Tộc.

Gã tướng sĩ Long Tộc kia tự mình ra nghênh đón, mời ba người vào Phủ Thành chủ, khởi động Đồ Đằng Thần Trụ, liên lạc với Long Thành. Lại sau một lúc, khuôn mặt Ngao Phượng Lâu chậm rãi xuất hiện trên Đồ Đằng Thần Trụ, mỉm cười nói:

- Long Nhạc sư đệ, ta nghe nói ngươi đánh một trận với Chung Sơn thị, khiến cho ta cực kỳ hứng thú. Đáng tiếc ta bận việc trong người, không thể đích thân tới quan chiến. Nghe nói Chung Sơn thị chọc ra đại động tĩnh tại Nam Hoang, trong tay còn có một thanh Thần Dực Đao. Ta ngược lại vô cùng hiếu kỳ, Chung Sơn thị rốt cuộc là đã lấy được thanh Thần Dực Đao này từ chỗ nào…
Bình Luận (0)
Comment