Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 67

Ba tên Luyện khí sĩ thấy vậy thì hô lên thất thanh, bởi chiếc chiến thuyền này vốn là hồn binh số lượng có hạn trong Thủy trại, là tọa giá của các đại thị tộc lui tới Thủy Đồ thị, được các đời trưởng lão Thủy Đồ thị rèn giũa nên vô cùng kiên cố. Thậm chí lúc bộc phát chiến sự, chiếc chiến thuyền thuyền lầu này còn được sử dụng như chiến hạm, đỡ không biết bao nhiêu công kích của các loại hồn binh với thần thông, đến nay chưa hề bị tổn hại gì, lúc này lại bị chém thành hai nửa.

Ba người vội thu hồi hồn binh, thất thanh nói:

– Thanh đao kia có uy lực kinh người, đừng đánh chính diện với nó…

Chung Nhạc bay lên trời, vung chiếc đuôi rồng đảo qua, đánh bay một tên Luyện khí sĩ. Tên kia lúc bay đi miệng hộc máu không ngừng, Chung Nhạc lại lập tức vung quyền đấm vào ngực tên Luyện khí sĩ đó.

Hai tên Luyện khí sĩ vội vàng xoay người bỏ chạy, đã lại thấy con long tướng kia ngự lôi như một tia chớp đuổi theo, vung trảo tát bay cả hai. Ba tiếng rầm rầm rầm vang lên, lúc này ba tên Luyện khí sĩ đâm vào Thủy trại của Thủy Đồ thị, đâm vào trong bức tường gỗ của Thụy trại, vụn gỗ dính hết lên người, toàn thân bê bết máu, chỉ để lộ hai cái chân ra ngoài.

Ba người bọn họ không dám dùng hồn binh, bởi nếu cận chiến với Chung Nhạc thì cả ba căn bản không thể chống đỡ được.

Lúc này mặt mũi ba tên Luyện khí sĩ đầy bột gỗ, dằm gỗ đâm vào mặt, vào cơ thể, một kẻ hổn hển kêu lên:

– Mau thúc giục Hà Bá, thúc giục Hà Bá!

Đám đệ tử Thủy Đồ thị bên trong Thủy trại vội vàng quỳ lạy cầu khẩn, cúng bái Hà Bá bên trong Thủy trại. Lúc này chỉ thấy Hà Bá kia càng lúc càng lớn, toàn thân ngập tràn đồ đằng văn, càng lúc càng rõ ràng. Xung quanh Thủy trại lập tức dấy lên lốc xoáy thật lớn, cuồn cuộn xoay tròn. Tất cả đám thủy long lui tới tuần tra trong nước, không ngờ lại hóa thực chất, giống như Long vương trong nước vậy.

Chung Nhạc vội dừng lại, nhìn tôn Hà Bá đằng xa kia, hắn cảm giác được một loại khí tức khiến tim đập chân run truyền tới từ trong Thủy trại.

Đồ đằng Hà Bá của Thủy Đồ thị chính là đồ linh do đại thị tộc này vạn năm cúng bái cầu phúc mà luyện thành, mạnh mẽ vô cùng, giống như một vị thần linh chân chính tọa trấn ở trong Thủy trại. Khí tức của đồ linh này nặng vô cùng, thậm chí còn làm cho nước sông Vị Thủy bành trướng lên, ngay cả không trung cũng bắt đầu hạ mưa. Bầu trời tối sầm lại, tiếng sấm sét đì đùng, sét rạch ngang bầu trời, chiếu rọi thân hình khổng lồ gấp đôi của vị thủy thần kia. Với thực lực hiện tại, Chung Nhạc mà dám xông vào Thủy trại thì chắc chắn sẽ bị đánh tới không còn chút mảnh vụn nào.

Vị Hà Bá kia đi lại trong Thủy trại, gầm lên những tiếng vang vọng khắp trời, đi qua đi lại nhanh như thiểm điện, nhưng lại chẳng hề bước ra thủy trại lấy nửa bước.

– Thập đại thị tộc quả nhiên danh bất hư truyền! Có Hà Bá này tọa trấn bảo vệ tộc nhân, bất cứ tên Luyện khí sĩ nào mà xâm nhập đều sẽ chết không chỗ chôn! Chỉ có đám cường giả như thủ lĩnh của yêu tộc chắc mới có thể đánh vào Thủy trại nhỉ?

Chung Nhạc không khỏi khen ngợi một tiếng. Chỉ có đại thị tộc tích lũy ngàn vạn năm mới có thể có được đồ đằng mạnh mẽ như thế này. Giống như Chung Sơn thị của hắn, đừng nói tới đồ đằng linh, cho dù một vị Luyện khí sĩ cũng chưa từng xuất hiện.

– Hình như Hà Bá này không thể rời khỏi Thủy trại?

Hắn nhìn thoáng qua rồi chuẩn bị rời đi. Hắn tuy với Thiên Tượng Lão Mẫu là không chết không thôi, nhưng lại chẳng có mối thù sâu nặng nà với tộc nhân Thủy Đồ thị này, chỉ bởi vì Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị từng định bắt mình nên mới dạy cho một bài học nho nhỏ.

– Mau đi mời trưởng lão tới hàng phục yêu nghiệt! Không thể buông tha cho con long tướng này được!

Ba tên Luyện khí sĩ đều tự thoát thân, một tên bay lên không trung, mặt mày dữ tợn, nói:

– Con long tướng này lại dám sỉ nhục chúng ta, mau mời trưởng lão bắt nó. Ta phải quất cho nó một trận, khiến nó phải phục tùng, để cho con súc sinh này biết sự lợi hại của ta!

Lập tức một dòng nước vô cùng lớn phóng ra từ trong Thủy trại, bên trên dòng nước ấy là vài tên tộc nhân Thủy Đồ thị, đang phóng theo hướng Kiếm Môn sơn, định đi mời trưởng lão Thủy Tử An trở về. Mấy kẻ này không phải Luyện khí sĩ, mà đã từng là đệ tử thượng viện, không thể hiểu được linh trở thành Luyện khí sĩ trước năm mười sáu tuổi nên phải trở về thị tộc, trở thành chủ lực bảo vệ cho thị tộc.

Chung Nhạc vốn định đi rồi, nhưng nghe nói vậy thì hắn dừng lại, hừ lạnh một tiếng. Lôi đình dưới chân bùng nổ, hắn lập tức bay lên đuổi theo đám đệ tử Thủy Đồ thị đang chạy tới Kiếm Môn sơn cầu viện kia. Ngay sau đó, mấy tên đệ tử kia bị đánh rơi xuống khỏi không trung, bụp bụp vài tiếng cắm xuống bãi bùn ven sông, chỉ để lộ mỗi cái đầu.

Lại có người bay ra từ trong Thủy trại, không lâu sau, bãi bùn bên cạnh Thủy trại của Thủy Đồ thị lại thêm vài cái đầu nữa. Đám đệ tử Thủy Đồ thị rơi vào bãi bùn, kinh hồn táng đảm nhìn con Long tướng đang bay múa trên không trung, không ngừng bắt giữ huynh đệ tỷ muội của mình, mà sợ hãi nên không dám động đậy chút nào. Có kẻ vừa định đào thoát thì bị lôi đình từ trên không bổ trúng, đánh rớt vào bãi bùn, lập tức tất cả đám đệ tử Thủy Đồ thị đều bị lôi đình đánh cho ai nấy tóc tai dựng người, người ngợm đen sì.

Những kẻ khác thấy thế thì thành thành thật thật, không dám động đậy.

– Cầm thú!

Ba tên Luyện khí sĩ trấn thủ trại lớn của Thủy Đồ thị giận dữ, liếc nhìn nhau. Một kẻ thấp giọng nói:

– Ta giả vờ bay lên trên không định tới Kiếm Môn sơn, các ngươi hãy lén đi đường nước. Con nghiệt súc này chỉ số thông minh không cao, chắc chắn sẽ không phát giác được. Ta đối phó nó, còn các ngươi đi mời trưởng lão. Chỉ cần trưởng lão tới thì muốn xử nó thế nào cũng được!

Hai tên Luyện khí sĩ khác gật đầu đồng ý. Hai kẻ lập tức nhảy xuống nước, từ trong nước bơi ra ngoài Thủy trại, còn tên Luyện khí sĩ kia thì giá không bay lên, kêu to:

– Nghiệt súc, mau đuổi theo ta này!

Chung Nhạc ôm vai, cười lạnh không thôi.

Tên Luyện khí sĩ kia thấy vậy thì thầm nhủ không ổn, sau đó gã liền thấy Chung Nhạc thả người nhảy xuống nước, sau một lúc, mặt nước rầm một tiếng, nước bắn tung tóe, rồi con Long tướng kia xách một tên Luyện khí sĩ đã nửa sống nửa chết, cũng trồng y vào trong bãi bùn.

– May là một người thoát được…

Vừa nghĩ vậy thì tên Luyện khí sĩ kia lập tức thấy con Long tướng chân giẫm lên mặt nước lao vụt đi, như một tia chớp vụt qua mặt sông. không lâu sau, con Long tướng này quay lại, tay xách một tên Luyện khí sĩ khác.

Mà kẻ này thì bị đánh cho mặt mũi bầm dập, chả còn sức lực để giãy dụa nữa.

– Bọn họ bị bắt cũng không sao, ta nhân cơ hội trốn thoát, kêu cứu viện binh!

Tên Luyện khí sĩ trên không trung Thủy trại nghĩ vậy, lập tức bay đi. Vừa bay được hơn mười dặm thì nghe thấy tiếng lôi đình vang đùng đoàng sau người, ầm ầm không ngừng. Gã vội quay lại nhìn, thì thấy con Long tướng kia chân giẫm lôi đình như người đang lao tới phía gã, tay nó còn cầm một thanh đại đao.

Lại không lâu sau, Chung Nhạc xách tên Luyện khí sĩ đã bị đánh cho như rắn chết này về bờ sông, rồi cũng trồng gã xuống.

Bên trong Thủy trại là một mảnh nháo loạn, không ít thuyền bè rẽ sóng vụt đi, là đám đệ tử Thủy Đồ thị thừa lúc hắn đi bắt tên Luyện khí sĩ kia mà chèo thuyền đi tới Lôi Hồ thị gần nơi này nhất mời Luyện khí sĩ ra tay để hàng phục yêu nghiệt.

– Lôi Hồ thị xếp thứ sáu trong thập đại thị tộc, còn xếp trên cả Thủy Đồ thị, sợ rằng sẽ có không ít cao thủ tọa trấn trong Lôi Hồ…

Chung Nhạc nghĩ vậy thì dùng tâm niệm dấy lên một trận sóng nước rót qua người đám đệ tử và Luyện khí sĩ của Thủy Đồ thị một lượt, rồi ngay sau đó sấm sét không ngừng giáng xuống từ trên trời, đánh cho đám đệ tử và Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị cháy đen cả người, đỉnh đầu phả khói xanh, chỉ còn sức để thở chứ chẳng còn chút lực nào để động đậy nữa.

– Rống rống!

Long tướng cười vang, rồi bỏ đi. Còn đám đệ tử và Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị bị trồng bên bờ sông vừa sợ, vừa giận, lại chẳng thể giãy dụa, thoát thân khỏi bãi bùn, ai nấy thầm kêu khổ:

– Nguy rồi, nguy rồi, nếu để cái lũ khốn Lôi Hồ thị thấy thì Thủy Đồ thị ta sẽ trở thành trò cười cho cả Đại Hoang mất thôi…

– Lôi Hồ thị là lũ lắm miệng, thấy Thủy Đồ thị chúng ta bị con Long tướng kia đánh cho như vậy thì chắc chắn sẽ lan truyền khắp Đại Hoang, không ai không biết, chắc chắn sẽ bị lũ kia cười nhạo cả vài thập niên ấy chứ…

Qua không lâu, thuyền của Lôi Hồ thị từ thượng du lái tới. Trên thuyền là sáu, bảy vị Luyện khí sĩ Lôi Hồ thị. Mà trên không trung bên trên thuyền thì có lôi điện nảy ra, còn mang máng thấy được ảo ảnh Thiên Lôi tay cầm đục và chùy đứng trong lôi vân, tỏa ra khí thế oai hùng. Từ xa một tên Luyện khí sĩ kêu to:

– Con Long tướng kia ở đâu… Ôi chao, các vị sư huynh sao lại thế này? Đây là đang trồng đầu người đấy hả?

Rồi từng trận cười vang truyền tới từ trên thuyền, mà đám Luyện khí sĩ với đệ tử Thủy Đồ thị thì hận không thể chui cả đầu xuống lớp bùn kia.

Sau một lúc lâu, Luyện khí sĩ Lôi Hồ thị cứu đám người ra khỏi vũng bùn. Những Luyện khí sĩ Lôi Hồ thị này đều là những tráng hán mặt đầy râu quai nón, cường tráng như một ngọn tháp sắt.

Một Luyện khí sĩ Lôi Hồ thị cười tủm tỉm, nói:

– Các vị sư huynh vậy mà lại để một con Long tướng đánh cho tơi bời thế này, chuyện thú vị như thế sao lại không nói cho các huynh đệ ở Hữu Ngu thi, Điền Phong thị cùng các thị tộc khác nhỉ?

Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị mặt xanh mét, có kẻ hừ lạnh:

– Nếu không phải Hà Bá của Thủy trại ta trấn thủ thị tộc, không có trưởng lão điều động thì không thể rời khỏi Thủy trại thì chúng ta há có thể bị nó chặn lại trong trại như này?

– Các ngươi còn bị Long tướng chặn ở trong trại?

Mấy tên Luyện khí sĩ Lôi Hồ thị càng cười to hơn, liếc nhau, rồi nói:

– Tin này lại càng hot rồi, có thể khiến ta vui vẻ nhiều năm đây!

– Ta còn lo lúc gặp các sư huynh thị tộc khác thì không có chuyện gì để nói, giờ xem ra có đề tài rồi!

Đám Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị nghe vậy thì chán nản, cả giận nói:

– Đi mời trưởng lão tới, nhất định phải bắt lấy con Long tướng kia, bằm thây nó ra vạn mạnh! Các vị sư huynh Lôi Hồ thị có hứng cùng truy kích nó không? Đợi khi bắt được nó, ta sẽ mời các sư huynh cùng ăn thịt Long tướng!

Mấy tên Luyện khí sĩ Lôi Hồ thị lắc đầu, một người khuyên nhủ:

– Long tướng chính là thụy thú, xuất hiện ở lãnh địa Thủy Đồ thị chính là điềm lành giáng xuống. Những thị tộc khác còn mong được gặp chuyện tốt như này, các ngươi không cung phụng còn chưa tính, hà cớ gì đi bắt người ta? Hơn nữa Long tướng tuy đánh cho các ngươi một trận, nhưng chưa lấy mạng các ngươi xem như đã tha cho các ngươi rồi. Các ngươi lại đi giết nó, muốn cho người ta nhạo báng à.

– Lời này tuy có lý, nhưng cơn tức này sao nuốt cho trôi?

Rồi đám Luyện khí sĩ Thủy Đồ thị lập tức tới Kiếm Môn mời Thủy Tử An cùng các cường giả Thủy Đồ thị khác. Mà vào lúc này, Chung Nhạc sớm đã đi xa. Một ngày một đêm mà hắn đã đi được hơn ba nghìn dặm, trèo đèo lội suối, bước đi không ngừng nghỉ, vậy mà hắn không cảm thấy mệt mỏi chút nào.

Bản thân sức lực của hắn đã hơn hẳn người thường, lúc hóa thành Long tướng thì lại càng mạnh. Ngày đêm duy trì quan tưởng khiến tinh khí thần thú tích trong cơ thể hắn giảm dần đi.

Sáu bảy ngày sau, hắn đi tới biên thùy của Đại Hoang. Mà tinh khí thần thú dư thừa trong cơ thể hắn đã bị luyện đi tám chín phần. Mấy ngày nữa thôi là sẽ biến trở lại hình người.

Trong Đại Hoang có rất nhiều mãnh thú, cũng có những chủng loại vô cùng mạnh, nhưng Long tướng là giống rồng, là thụy thú, nên dọc đường đi không có con nào dám gây chuyện với hắn.

– Nửa ngày nữa là sẽ ra khỏi Đại Hoang.

Chung Nhạc lòng khó nén kích động, đây là lần đầu hắn đi ra khỏi Đại Hoang, thăm thú thế giới bên ngoài.

– Bên ngoài Đại Hoang không biết còn nhân tộc khác không? Không biết các chủng tộc khác trông thế nào? Hỡi thế giới bên ngoài, ta tới đây!
Bình Luận (0)
Comment