Tân Hỏa gật đầu một cái, Chung Nhạc lập tức nói:
- Mau truyền nó cho ta! Ta muốn định vị Côn Tinh, sau đó cấp cho Côn Tộc trên Côn Tinh một cái đại kinh hỉ!
- Muốn lĩnh hội Trụ Quang Định Vị Pháp, cũng không dễ dàng như vậy. Mặc dù môn pháp quyết này là công pháp phụ thuộc của Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, nhưng cũng không dễ dàng học được như vậy. Ta đoán chừng ngươi ít nhất phải tốn thời gian nửa năm…
Tân Hỏa vừa mới nói tới đây, đột nhiên im miệng, truyền thụ Trụ Quang Định Vị Pháp cho Chung Nhạc, trong lòng thầm nghĩ:
- Lúc trước, ta từng nói hắn ít nhất phải tốn thời gian một hai năm mới có thể học được da lông của Vũ Thanh Trụ Quang Huyền Kinh, không ngờ hắn chỉ mới hai tháng đã có thể bày ra một tòa Truyền Tống Trận. Xem ra lời nói vẫn là không nên nói quá mức vẹn toàn a, tránh cho tên gia hỏa này chỉ vài ngày đã học được, khiến cho ta xấu mặt…
Trụ Quang Định Vị Pháp này quả thật vô cùng phức tạp. Trụ Quang chính là thời gian, ngôi sao trong vũ trụ lúc nào cũng luôn biến ảo, vẫn luôn không ngừng đang lúc vận động, rất khó tính ra vị trí chính xác của một ngôi sao. Bởi vì tinh quang mà ngươi đang nhìn thấy rất có thể là quang mang do ngôi sao phát ra ở mấy vạn năm trước thậm chí là mấy trăm vạn năm trước đây, mà hiện tại ngôi sao kia sớm đã không còn ở nơi đó rồi.
Cho nên, nếu muốn truyền tống trong tinh không, như vậy nhất định phải phải có một môn định vị pháp vô cùng chính xác, định vị chính xác vị trí của một ngôi sao. Mà cái này lại cần dùng tới tinh quang để tính toán quỹ tích. Nguyên lý trong đó vô cùng phức tạp, tính toán lại càng phức tạp hơn. Hơn nữa, còn cần phải căn cứ vào tinh quang để tính toán dòng hấp lực, sóng hấp lực đối với sự thay đổi quỹ tích vận chuyển của một ngôi sao.
Hơn mười ngày sau, Chung Nhạc đứng dậy, Thần Nhãn thứ ba mở ra, nhìn về phía Côn Tinh, bắt giữ tinh quang do Côn Tinh và các Tinh cầu phụ cận Côn Tinh truyền tới. Đột nhiên, tinh thần lực của hắn tuôn ra, chỉ thấy từng điểm từng điểm tinh quang dần dần hiện ra xung quanh hắn, từng khỏa từng khỏa ngôi sao xuất hiện. Đây rõ ràng là hư ảnh của Tinh hệ Thái Dương, mà hư ảnh của Côn Tinh cũng xuất hiện ở trong đó.
Những ngôi sao trong Tinh hệ Thái Dương vận hành, mỗi một ngôi sao đều có quỹ tích riêng của chính mình. Mà Côn Tinh lại giống như một gã khách lạ, đường đột xông vào cái Tinh hệ này, quấy nhiễu sóng hấp lực, dòng hấp lực của các ngôi sao lớn trong Tinh hệ.
Dưới nách Chung Nhạc chợt chui ra từng đầu từng đầu cánh tay, từng ngón từng ngón tay không ngừng kháp động, nhanh chóng tính toán. Cũng không lâu lắm, cánh tay hắn đã nhiều tới trên dưới một trăm cái, nhục thân bị kéo ra vừa cao vừa dài. Năm ngón tay của từng đầu từng đầu cánh tay không ngừng tung bay, tính toán quỹ tích vận hành của các ngôi sao lớn và Thái Dương, dựa vào đó mà suy tính quỹ tích của Côn Tinh.
- Đã thành!
Đột nhiên, Chung Nhạc bật cười ha hả, tản đi đám cánh tay, đi tới mặt lưng khỏa Tinh cầu nham thạch dưới chân này. Hắn lấy cây đèn đồng ra, đổ ra một đóa Kén hoa Thi Thần. Đóa Kén hoa Thi Thần này vừa mới thoát khỏi sự trấn áp của cây đèn đồng, thể tích nhất thời trở nên vô cùng to lớn, sau đó ầm một tiếng đâm sâu vào trong nham thạch, cái mông hướng lên trời, điên cuồng hấp thu Địa khí.
Đóa hoa lớn mở ra, một đạo quang lưu vẫn đục bắn thẳng ra, thôi động khỏa Tinh cầu nham thạch này bay ra vòng Tinh hoàn của Thổ Diệu Tinh, bay về phía tinh không.
Chung Nhạc tính toán tốc độ của khỏa Tinh cầu nham thạch, không ngừng đánh ra từng thức từng thức thần thông, oanh kích lên trên khỏa Tinh cầu nham thạch này, điều chỉnh quỹ tích vận hành của nó. Khỏa Tinh cầu này không ngừng gia tốc, quỹ tích cũng không ngừng được điều chỉnh.
Chung Nhạc lại một lần nữa tính toán một phen, lúc này mới bay trở về, hội hợp với đám người Phương Kiếm Các, Khâu Cấm Nhi đã sớm rời khỏi khỏa Tinh cầu kia. Lúc này, đám người Phương Kiếm Các đã leo lên trên một khỏa Tinh cầu khá nhỏ khác. Chung Nhạc lắc đầu, nói:
- Khỏa Tinh cầu này, ta cũng sẽ sử dụng!
Trong lòng mọi người khẽ chấn động. Thiên Ma Phi thất thanh nói:
- Ngươi định dùng hai khỏa Tinh cầu đi va chạm Côn Tinh sao?
- Không phải hai khỏa, mà là mười hai khỏa!
Chung Nhạc lạnh lùng nói, sau đó lại lấy ra một đóa Kén hoa Thi Thần khác, đâm vào trong khỏa Tinh cầu này. Cũng không lâu lắm, khỏa tiểu hành tinh này cũng bay ra khỏi vòng Tinh hoàn của Thổ Diệu Tinh, lái vào trong tinh không. Hắn như cũ mà làm, liên tiếp lấy ra mười đóa Kén hoa Thi Thần nữa, đưa thêm mười khỏa tiểu hành tinh nữa bay vào trong tinh không.
Đám người Phương Kiếm Các không khỏi rùng mình một cái. Vẻn vẹn một khỏa tiểu hành tinh va chạm với Côn Tinh, sợ rằng đã đủ để hủy diệt chín thành Côn Tộc trên Côn Tinh rồi. Mà mười hai khỏa tiểu hành tinh, sợ rằng toàn bộ Côn Tộc cũng chỉ có Côn Thần mới có thể còn sống sót. Mà nếu đám Côn Thần kia không phải đang ở ngoài mặt Côn Tinh, mà là đang ở tại phụ cận Tinh hạch Côn Tinh, sợ rằng ngay cả Côn Thần đều sẽ tử thương không ít.
- Sư ca, qua bao lâu thì đám tiểu hành tinh này mới va chạm với Côn Tinh?
Khâu Cấm Nhi chợt hỏi. Chung Nhạc nói:
- Hai tháng sau!
Cô Hồng Tử thở dài một tiếng, nói:
- Thật muốn ở lại đây nhìn một chút màn tràng diện đồ sộ kia a!
Bọn họ lại tìm tới một khỏa tiểu hành tinh khác, Chung Nhạc cắm hai đóa Kén hoa Thi Thần cuối cùng xuống. Khỏa tiểu hành tinh này ầm ầm chấn động, từ trong Tinh hoàn của Thổ Diệu Tinh bay ra, không ngừng gia tốc, nhanh chóng bay về hướng Mộc Diệu Tinh. Trong Tinh hoàn của Thổ Diệu Tinh vốn dĩ có hơn bảy mươi khỏa tiểu hành tinh, sau khi đám người Chung Nhạc rời đi, liền chỉ còn lại sáu mươi ba khỏa.
Khỏa tiểu hành tinh này phiêu lưu trong tinh không, không ngừng gia tốc, tốc độ càng lúc càng nhanh, cách Mộc Diệu Tinh càng lúc càng gần. Thời gian hai tháng trời qua đi, khỏa tiểu hành tinh này rốt cuộc cũng tiếp cận Mộc Diệu Tinh.
o0o
Mà vào lúc này, trên Côn Tinh, Đại điển Tế tự đã tiến hành suốt hai tháng đằng đẳng. Rất nhiều Thần Ma Tổ Tinh chết trận hoặc bị bắt đã bị huyết tế cho Mẫu Hoàng, thức tỉnh vị Lão tổ Côn Tộc này, triệu hoán Linh của nàng từ trong Hư Không Giới hàng lâm.
Chỉ cần Linh của Mẫu Hoàng hàng lâm, nhập chủ thân thể, suất lĩnh đại quân Côn Tộc sát nhập Tổ Tinh, sẽ có thể quét ngang hết thảy lực lượng phản kháng trên Tổ Tinh, hoàn toàn bẻ gãy nghiền nát, không gì địch nổi.
Cũng tại một ngày này, trên Tế đàn máu tươi bùng phát, Linh của Mẫu Hoàng Côn Tộc rốt cuộc cũng đạp trên con đường do máu tươi trải ra, từ trong Hư Không Giới hàng lâm.
Cùng lúc đó, mười hai khỏa Tinh cầu nối thành một đường thẳng, xuất hiện ở trên không Côn Tinh. Từ xa nhìn lại giống như một sợi dây chuyền trân châu xinh đẹp vậy, vô cùng mê người. Rất nhiều Côn Tộc còn đang tế tự triều bái, có rất ít Côn Tộc phát hiện ra một màn này.
Bất quá, theo những khỏa tiểu hành tinh này tiếp cận, cũng biến thành càng lúc càng sáng ngời hơn, chiếu rọi Côn Tinh sáng bừng. Không biết bao nhiêu Côn Tộc quên đi tế tự, ngẩng đầu nhìn lên, nhìn về phía một màn huyễn lệ mê người trên không trung kia.
- Đẹp quá a!
Một con Mẫu Trùng lẩm bẩm.