Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 831

Hai tháng sau, Chung Nhạc đã bị ngâm trong hải dương ngôi sao và ký tự quẻ Âm quẻ Dương mênh mông. Phương viên mấy ngàn dặm của Hỏa Diệu Tinh, khắp nơi đều là những ngôi sao và các ký tự ‘–’, ‘--’. Tốc độ nhảy lên của đám ngôi sao và ký tự này càng lúc càng nhanh, càng lúc càng phức tạp, càng lúc càng khó hiểu rõ.

Đám người Quân Tư Tà nhìn tới mức đầu váng mắt hoa. Bạch Thương Hải cũng nỗ lực tính toán, kết quả là tinh thần lực tiêu hao quá độ, không ngừng oa oa nôn mửa, bởi vậy liền không dám nhìn tiếp nữa.

- Tìm được rồi!

Đột nhiên, Chung Nhạc bỗng nhiên đứng dậy, đám ngôi sao cùng ký tự ngập trời biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại có chín ngôi sao. Một ngôi sao trong đó là Thái Dương, còn có Thủy Diệu Tinh, Kim Diệu Tinh, Tổ Tinh, Hỏa Diệu Tinh, Mộc Diệu Tinh, Thổ Diệu Tinh, Côn Tinh. Ngoài ra, còn có một ngôi sao khác nữa! Trong Tinh hệ Thái Dương đã có thêm một ngôi sao mới!

Thái Dương và đám ngôi sao Tổ Tinh lần lượt biến mất không thấy đâu nữa, chỉ còn lại có khỏa ngôi sao có thêm cuối cùng kia.

- Đã có thêm một ngôi sao mới…

Sư Bất Dịch tinh tế quan sát ngôi sao này, lẩm bẩm:

- Tại sao lại có thêm một ngôi sao mới? Ngôi sao này từ đâu tới?

Thần sắc Chung Nhạc khó nén được sự kích động, mỉm cười nói:

- Ngôi sao này vốn dĩ hẳn là không thuộc về Tinh hệ Thái Dương, là ngôi sao có thêm, hẳn là vận chuyển từ trong tinh không khác tới đây. Trong tinh không ngập trời, chỉ có khỏa ngôi sao này là chân thật, hơn nữa còn là từ trong tinh không chân chính bên ngoài vận chuyển vào trong Tinh hệ Thái Dương. Quỹ tích của nó nhìn như phù hợp với quỹ tích của Tinh hệ Thái Dương, cũng phù hợp với của quỹ tích ngôi sao chư thiên. Nhưng sau khi cặn kẽ tính toán, ta mới phát hiện trên thực tế nó phù hợp với quỹ tích của ngôi sao chư thiên, nhưng lại có chút chênh lệch với quỹ tích của các ngôi sao trong Tinh hệ Thái Dương!

Chung Nhạc hưng phấn nói:

- Cho nên, nó là một khỏa ngôi sao chân thật khảm nạm trên tấm Vũ Trụ Đồ to lớn vô cùng này!

Đám người Khâu Cấm Nhi, Quân Tư Tà nghe tới mức cái hiểu cái không. Chỉ nghe Chung Nhạc mỉm cười, nói:

- Phiến vũ trụ trên tấm Vũ Trụ Đồ này đều là giả, duy chỉ có ngôi sao này là thật. Hơn nữa, còn là khảm nạm trong Vũ Trụ Đồ. Các ngươi nói, nếu chúng ta đi xuyên qua ngôi sao này, sẽ có thể đi ra bên ngoài Vũ Trụ Đồ hay không?

Lúc này đám người Khâu Cấm Nhi mới hiểu ra, ánh mắt không khỏi sáng lên. Khâu Cấm Nhi có chút suy tư, nói:

- Sư ca, ý của ngươi là, chúng ta đi xuyên qua Tinh hạch trong ngôi sao này, sẽ có thể đi tới vũ trụ tinh không chân chính sao?

Chung Nhạc gật đầu, mỉm cười nói:

- Các vị, đây là một con đường dài dằng dặc, chúng ta chuẩn bị lên đường thôi!

Lại qua thêm nửa tháng, Chung Nhạc một lần nữa bố trí một tòa Trận pháp Truyền tống trên Hỏa Diệu Tinh. Mà đám người Sư Bất Dịch, Quân Tư Tà thì liên thủ luyện chế ra một tòa cung điện nguy nga lộng lẫy. Một đạo quang mang truyền tống lóe lên, bọn họ đã bị truyền tống ra khỏi Hỏa Diệu Tinh, mà tòa Trận pháp Truyền tống kia cũng vỡ tan thành từng mảnh. Truyền tống trụ và đồng bia do Thần Kim chế tạo ra tan rã, năng lượng tiêu hao hết.

Trong thái không, một tòa Thần điện nguy nga lộng lẫy bay nhanh trong tinh không hắc ám, trải qua thời gian mấy tháng đã bay tới Mộc Diệu Tinh. Tòa Thần điện này mượn dùng dẫn lực tràng của Mộc Diệu Tinh không ngừng gia tốc, bay thẳng về phía tinh không càng xa xôi hơn.

Lại qua thêm mấy tháng đằng đẳng nữa, đám người Chung Nhạc đã đi tới Thổ Diệu Tinh, mượn dẫn lực tràng của Thổ Diệu Tinh gia tốc, bay thẳng về phía tinh không càng xa xôi hơn càng lạnh lẽo hơn.

Tòa Thần điện này bay ngang qua Côn Tinh, cũng bỏ lỡ qua Côn Tinh. Chung Nhạc nóng lòng rời khỏi, chỉ ở đằng xa liếc nhìn Côn Tinh mấy lần, cũng không phát hiện ra sinh linh còn sống, nên cũng không quá mức để ý. Chỉ là hắn cũng không biết, dưới tầng nham thạch trầm trọng của khỏa Tinh cầu này cất giấu từng khỏa từng khỏa trứng trùng đã bị băng phong. Đó là trứng trùng của Côn Tộc, đang chờ đợi xuất thế, chờ đợi chinh phục Tổ Tinh và Tinh hệ Thái Dương.

Mà đám Côn Tộc còn chưa nở ra này cũng không có bị phong ấn Côn huyết, bọn chúng vẫn là Côn Tộc thuần huyết, trời sinh vô cùng cường đại. Sớm muộn gì cũng có một ngày bước chân của Nhân Tộc sẽ tới nơi này, dẫn phát đám trứng trùng trong nội bộ Tinh cầu phục sinh. Đây là chuyện về sau, tạm thời không nhắc tới.

Tòa Thần điện tiếp tục bay đi trong tinh không hắc ám thời gian mấy tháng đằng đẳng, rốt cuộc cũng đi tới khỏa Tinh cầu thứ tám. Thần điện hàng lâm, trên Tinh cầu một mảnh tĩnh mịch.

Chung Nhạc tính toán phương vị, suy tính vị trí rời khỏi Hồn Thiên Đồ. Một lúc lâu sau, hắn rốt cuộc cũng định vị thành công.

- Sư Bất Dịch, làm phiền ngươi rồi!

Sư Bất Dịch tế khởi Bát Cực Hung Binh, không ngừng đào móc xuống dưới lòng đất. Thời gian hơn một tháng qua đi, cuối cùng cũng đả thông khỏa Tinh cầu này.

Chung Nhạc quay đầu lại nhìn về phía Tinh hệ Thái Dương, chỉ thấy từng khỏa từng khỏa ngôi sao xinh đẹp đã cách bọn họ cực xa, phải dùng Thần Nhãn mới có thể nhìn thấy.

- Sư ca, chúng ta đi chuyến này, không biết tới khi nào mới có thể trở về đây?

Khâu Cấm Nhi đứng bên cạnh hắn, thấp giọng lẩm bẩm. Trên mặt Chung Nhạc lộ ra một tia tươi cười, xua đuổi sự phiền muộn trong lòng:

- Đợi tới lúc chúng ta trở lại, ta sẽ giúp Nhân Tộc ta quân lâm thiên hạ! Thiên hạ này không phải chỉ là Tổ Tinh, mà là cả vũ trụ hồng hoang!

Hắn cười ha hả, cất bước tiến vào thông đạo.

Quân Tư Tà, Bạch Thương Hải và Sư Bất Dịch cũng quay đầu lại nhìn một hồi. Bạch Thương Hải mỉm cười, nói:

- Đại Sư Tử, sao ngươi lại khóc? Đường đường một Yêu Thần cũng biết rơi nước mắt sao?

Sư Bất Dịch đưa tay lau đi nước mắt trên khóe mắt, lắc đầu nói:

- Ta đâu có khóc! Ta chỉ là có chút buồn bã, buồn bã khi phải rời khỏi nơi sinh ta dưỡng ta. Vừa rồi ngươi không nhìn thấy nước mắt của Chung lão gia a! Hắn mới là khóc, ta không có!

Hắn xoay người lại, cất bước đi vào thông đạo:

- Một bước này của ta, chính là truyền kỳ của Yêu Tộc! Đáng tiếc! Đồng tộc của ta trên Tổ Tinh không nhìn thấy, cũng sẽ không biết một màn này!

Quân Tư Tà cũng có chút ngơ ngẩn, phất phất tay về phía Tổ Tinh.

- Tạm biệt, Tổ Tinh của ta!

Tạm biệt, nơi sinh ta dưỡng ta!

o0o

Bên ngoài Tinh hệ Thái Dương, trong một đám tinh vân băng lãnh…

Đám người Chung Nhạc đã hao tốn thời gian gần một năm mới tới được nơi này. Quang tuyến ở nơi này phi thường yếu ớt, nhưng đám người Chung Nhạc ai cũng đều không phải là phàm phu tục tử, mỗi người đều luyện ra tuệ nhãn.

Đám người Chung Nhạc dõi mắt nhìn lại, chỉ thấy nơi này cực kỳ hoang liêu, khắp nơi đều là bụi bặm vũ trụ, còn có những tảng nham thạch to lớn phiêu phù, những khối băng phiêu đãng khắp nơi.

Nơi này giống như là một phiến chiến trường cổ lão, đã từng có Thần Minh đại chiến ở chỗ này, đã biến nơi này thành phế tích. Không biết có bao nhiêu ngôi sao đã bị đánh thành bụi bậm.

- Ở đằng kia không ngờ còn có một khỏa Tinh cầu nữa!

Chung Nhạc có phát hiện mới, dẫn theo đám người chạy đi. Không bao lâu, bọn họ hàng lâm trên một khỏa Tinh cầu trạng thái khí. Chỉ thấy một tòa cung điện to lớn đang phiêu phù ngoài mặt khỏa Tinh cầu này.

Bọn họ tiến vào trong cung điện. Chung Nhạc chợt nhìn về phía khỏa Tinh cầu, không khỏi ngẩn ra. Khỏa Tinh cầu này không ngờ lại là một khối cầu trong suốt, nội bộ Tinh cầu vậy mà chiết xạ ra hết thảy những cảnh tượng của Tổ Tinh và Tinh hệ Thái Dương.

Thân thể hắn khẽ chấn động, vội vàng cẩn thận quan sát, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng.

Khỏa Tinh cầu này có thể chiết xạ ra các mặt các nơi của Tinh hệ Thái Dương, thậm chí còn có thể chiếu rọi tới vị trí của các Đế lăng ẩn giấu trên hư không và trong không gian của Tổ Tinh và Tinh hệ Thái Dương. Cho dù là trong nội bộ Thái Dương, khỏa Tinh cầu này cũng có thể chiếu rọi được.
Bình Luận (0)
Comment