Nhân Đạo Chí Tôn

Chương 845

Đây là một tôn Thuần Âm Chú Linh, Tảo Bả Tinh Linh Thể hẳn là Chú Linh Thể, là do tiên dân thời kỳ Viễn Cổ nguyền rủa cường địch, triều bái sao chổi, dần dà lâu ngày khiến cho trong sao chổi sản sinh ra Linh, có được năng lực nguyền rủa cường đại.

Bởi vì là Linh của nguyền rủa, cho nên là Thuần Âm Chi Linh!

Mà sao chổi chỉ là xưng hô của sinh linh trên Tổ Tinh, ở trong ba ngàn Lục Đạo Giới, nó được gọi là Chú Tinh. Thời điểm Chú Tinh bạo phát, nếu Chú Diệu Linh rơi vào trong cơ thể sinh linh, vậy sinh linh này sẽ trở thành Chú Linh Thể.

Chú Linh Thể tập hợp nguyền rủa của chúng sinh mà sinh ra, mang theo xui xẻo và lực lượng Trớ chú vô biên, có thể nói chính là vận mệnh sao chổi, xui xẻo sâu nặng. Những nơi kẻ này đi qua, vận rủi xui xẻo bao phủ bốn phương.

Chỉ là số lượng Chú Linh Thể trước giờ đều rất thưa thớt, so với Nhật Diệu Linh Thể, Nguyệt Diệu Linh Thể và Ngũ Hành Linh Thể còn thưa thớt hơn rất nhiều, có thể nói là khó tìm có một không hai. Pháp môn tu luyện liên quan tới loại Linh thể này, làm thế nào kích phát Chú Linh, làm sao thức tỉnh Tiên Thiên Chú Linh… trước giờ đều có rất ít ghi chép về phương diện này.

Bản thân Bạch Thương Hải cũng là kiến thức nửa vời đối với Chú Linh Thể của chính mình. Bất quá, Chung Nhạc cho hắn mượn khí Thuần Dương luyện hóa Âm Thần, những năm gần đây, hắn nghiền ngẫm lĩnh ngộ các loại văn lộ Đồ đằng trong Âm Thần, cũng có thể phát huy ra vài phần uy năng của Âm Thần.

Tôn Âm Thần xà hình này phun một ngụm khí xui xẻo lên trên mặt của gã cường giả Ngục Giới kia. Gã cường giả Ngục Giới kia nhất thời gặp vận rủi ngập đầu. Tầng tầng chướng khí vờn quanh toàn thân hắn. Chỉ thấy hắn mắt lệch miệng méo, hai con mắt khi thì biến thành mắt lác, khi thì con ngươi cái lên cái xuống, khi thì điên cuồng chuyển động như con quay, nhìn thế nào cũng là bộ dáng không may tới cùng cực.

Chung Nhạc nhìn thấy một màn này, toàn thân không khỏi run rẩy một trận. Quân Tư Tà và Khâu Cấm Nhi cũng bị dọa cho sợ hết hồn, trong lòng vẫn còn sợ hãi, thầm kêu một tiếng hung hiểm.

- Không ngờ Tiểu Bạch sư huynh lại hung tàn như vậy! May mà trong những năm chúng ta cùng với hắn rời khỏi Tổ Tinh, vận mệnh sao chổi của hắn không có phát tác…

Bọn họ lại không biết, sở dĩ bọn họ không bị vận rủi xui xẻo của Bạch Thương Hải ảnh hưởng, cũng không phải do cái miệng quạ đen của Bạch Thương Hải không phát tác, mà là do thời điểm Bạch Thương Hải luyện hóa Âm Linh Âm Thần trong cơ thể, đã mượn một đạo khí Thuần Dương của Chung Nhạc. Hắn hoàn toàn luyện hóa Âm Thần, cũng đã luyện đạo khí Thuần Dương này thành Thuần Dương Chi Thần, một tôn Dương Long.

Thuần Dương Chi Thần và Thuần Âm Chi Thần có thuộc tính hoàn toàn trái ngược nhau. Chú Linh mang tới vận rủi và xui xẻo, mà Thuần Dương Chi Thần lại mang tới vận may cùng khí vận.

Lúc trước tại Thần Chiến Chi Địa, hắn đã trả tôn Dương Long này lại cho Chung Nhạc, cũng dung nhập vào trong cơ thể Chung Nhạc, biến thành một bộ phận tu vi của Chung Nhạc. Tôn Dương Long này vừa vặn có thể khắc chế vận rủi và xui xẻo của hắn, cho nên mọi người mới không gặp phải vận rủi quấn thân.

Bất quá, theo tu vi của Bạch Thương Hải càng lúc càng mạnh, Dương Long có thể đè ép được vận rủi và xui xẻo của hắn hay không, cái này cũng rất khó nói rồi.

Đột nhiên, thần sắc Chung Nhạc khẽ động, nói:

- Lại tới một tên nữa!

Mặt đất xa xa không ngừng nhô lên, trên mặt đất xuất hiện một cái vây lưng hình quạt, đang gào thét lao thẳng về phía này. Phảng phất như dưới lòng đất đang có một con quái ngư dữ tợn đang bơi nhanh trong bùn đất và đá núi.

Ầm ầm!

Đại địa đột nhiên mở ra, một gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới phá đất chui lên. Kẻ này có lưng cá thân rùa, mắt to như chuông đồng. Cặp mắt hắn đảo qua đám người Chung Nhạc, nhìn thấy đám người Chung Nhạc có tới ba người, nhưng cũng không lùi mà còn tiến tới. Toàn thân hắn đột nhiên biến thành một con Ma Ngư, phóng người bay lên, mở ra cái miệng lớn đớp mạnh về phía ba người Chung Nhạc.

Cái miệng Ma Ngư đầy những cây răng nhọn, sáng lóe chói mắt, sắc bén tới cực điểm. Thậm chí có thể thông qua khoang miệng của hắn nhìn thấy dạ dày trái tim trong bụng. Tất cả những thứ này đều là từng tòa từng tòa Ma trận đáng sợ.

Hiển nhiên, gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới này đi một con đường tắt không tầm thường, chính là dùng thân thể chính mình làm vũ khí, luyện toàn bộ đám lục phủ ngũ tạng trong cơ thể thành Ma trận. Chỉ cần bị hắn nuốt vào, sẽ lập tức rơi vào trong một cái lại một cái Ma trận, bị hắn hoàn toàn tiêu hóa mất.

- Luyện Khí Sĩ Ma Đạo Thông Thần Cảnh! Cấm Nhi, do ngươi xử lý!

Chung Nhạc và Quân Tư Tà nhất tề lắc mình lui về phía sau, lưu Khâu Cấm Nhi lại tại chỗ. Khâu Cấm Nhi quát lớn một tiếng, bàn tay khẽ lật. Chỉ thấy một nhánh cây nhỏ xuất hiện bên trong ngọc thủ. Nhánh cây nhỏ này nhanh chóng sinh trưởng, trong chớp mắt đã trưởng thành, trở thành một cây đại thụ vạn trượng, Thần quang lượn lờ, lộ ra dị thải.

Con Ma Ngư kia cắn một cái lên cây đại thụ, nghĩ muốn nuốt chửng luôn cả người lẫn cây. Bất quá, cây đại thụ kia thật sự quá lớn, hơn nữa vẫn còn đang không ngừng sinh trưởng, chống đỡ cái miệng cá của hắn, khiến cho hắn không thể nào cắn xuống.

Ma Ngư dùng sức cắn một cái, chỉ nghe một tiếng răng rắc, tán cây Ma thụ bị mạnh mẽ cắn nát. Con Ma Ngư rơi thẳng xuống đất, định chui vào trong đại địa bỏ chạy.

Nhưng lúc này, hai tay Khâu Cấm Nhi cầm chặt thân cây, dùng sức rung mạnh một cái. Chỉ thấy giữa tán cây và thân cây vậy mà cũng có thanh đằng nối liền với nhau. Con Ma Ngư Ngục Giới kia bị nàng kéo lên, hất văng lên giữa không trung.

Thần Nữ Điếu Sa!

Khâu Cấm Nhi câu lên Ma Ngư của Ngục Giới, con Ma Ngư kia không ngừng giãy dụa, mở miệng muốn phun tán cây ra. Nhưng tán cây lại biến thành Kim Kiếm khí, chặt chẽ cắm rễ trong cổ họng của hắn, khiến cho hắn không thể nào giãy thoát.

Khâu Cấm Nhi giơ lên một chân, dậm mạnh một cái xuống đất. Dưới lòng đất nhất thời vang lên thanh âm ầm ầm. Bài bố các loại Kiếm trận xuống dưới lòng đất. Lại có từng tòa từng tòa kiếm bi cùng kiếm lâm phốc phốc phá đất chui lên, bao phủ phương viên mấy trăm dặm.

Từ xa nhìn lại, hình dáng đám kiếm lâm kiếm bi này giống như một cái chậu gỗ lớn.

Khâu Cấm Nhi lại dùng sức rung một cái, hất gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới kia vào trong chậu gỗ. Các loại Kiếm khí nhất thời bạo phát trong cái chậu gỗ kích thước mấy trăm dặm này, bao phủ toàn thân gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới kia.

- Sư tỷ, lại tới một thêm một tên nữa!

Sắc mặt Chung Nhạc đột nhiên khẽ động, mỉm cười nói:

- Thực lực kẻ này rất mạnh! Đã đạt tới tiêu chuẩn Thông Thần Cảnh đỉnh phong!

Tâm niệm Quân Tư Tà khẽ động, trong Bí cảnh Nguyên thần bay ra một cây đàn sắt, mỉm cười nói:

- Cây đàn sắt này đã thật lâu không dùng tới rồi! Năm xưa ta đã từng nói, sẽ khiến cho nó không thua kém Thập Đại Hung Binh, nhưng suýt chút nữa đã khiến cho nó hoang phế. Ta không phụ khanh, khanh không phụ ta!

Chung Nhạc nhất thời ngẩn ra:

- Ta không phụ khanh, khanh không phụ ta? Là muốn nói cây đàn, hay là…

Gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới kia sắp sửa chạy tới, đột nhiên chỉ nghe trận trận tiếng đàn vang lên, vội vàng lách người tránh né. Chỉ thấy đại địa đột nhiên nứt ra, giống như bị một đạo Kiếm khí vô hình cắt qua vậy.

Tiếng đàn trước trước sau sau truyền tới, những đạo Kiếm khí vô hình càng lúc càng dày đặc hơn, đoàn đoàn bay lượn quanh gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới kia, cắt đứt khắp nơi toàn thân hắn.

Gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới kia cũng vô cùng cường hãn, mở miệng rống giận một tiếng, sau đó lại là thét dài, dùng âm phá âm. Bất quá, tiếng đàn Kiếm khí của Quân Tư Tà không giống bình thường, không chỉ là thần thông âm ba tinh khiết, mà trong đó càng ẩn chứa Kiếm khí khủng bố.

Gã Luyện Khí Sĩ Ngục Giới kia nhất thời ăn cái thua thiệt, bị không biết bao nhiêu đạo Kiếm khí vô hình chém trúng nhục thân, máu chảy đầm đìa, cơ hồ không tìm được một khối làn da hoàn chỉnh.

- Hóa ra là trốn ở chỗ này! Hơn nữa còn là một nữ tử!
Bình Luận (0)
Comment