Thần Nhãn trên mi tâm Chung Nhạc mở ra, phốc một tiếng đã đâm xuyên một gã cường giả Ngục Giới đang xông tới trước mặt chính mình. Đồng thời, Tiên Thiên Chân Linh Lục Mục Tinh Thiềm xuất hiện sau đầu, há miệng phát ra một tiếng đại hống mãng cổ, chấn động đánh cho cái đầu một gã cường giả Ngục Giới từ sau lưng đánh lén tới thành tương hồ.
Ngay sau đó, sáu khỏa Thần Nhãn của Chân Linh Tinh Thiềm chuyển động, biến thành sáu vầng minh nguyệt. Sáu vầng minh nguyệt xoay tròn, không gian vặn vẹo. Trong không gian vặn vẹo, huyết dịch bị nghiền ép chảy ra ngoài, từ trong không gian rơi xuống mấy khúc xương vỡ.
Ánh mắt Chung Nhạc lại rơi xuống trên người một gã thiếu niên cuối cùng vẫn chưa có cử động. Gã thiếu niên này mang tới cho hắn một loại cảm giác rất không thoải mái. Gã thiếu niên kia cũng đang nhìn về phía hắn, ánh mắt cực kỳ ôn nhuận. Nhưng khi Chung Nhạc xoay người lại, liền có cảm giác như đang có một cây gai đâm vào sau lưng chính mình. Cặp mắt của gã thiếu niên này không giống như chỉ có hai con, mà là có rất nhiều con, cụ thể là có bao nhiêu con mắt, chỉ dựa vào loại cảm giác như gai đâm sau lưng này rất khó đếm rõ ràng được.
Lệ Thiên Hành giống như một gã thiếu niên Thần Vương, phát ra quang mang chói mắt, cho dù là Nghịch Hoàng cũng khó có thể che lại quang thải của hắn, thậm chí còn có xu thế bị hắn lấn át một đường nữa.
Hắn tu thành hết thảy các Cực cảnh, kể cả ba loại Cực cảnh khó tu luyện thành công nhất là nghịch khai năm luân, Lục Đạo Luân và thức tỉnh Tiên Thiên Chân Linh.
Tu vi hiện tại của hắn là Thông Thần Cảnh, cũng đã luyện thành Cực Đạo Hung Binh, so với Chung Nhạc còn nhiều hơn hai cái Cực cảnh. Cho dù là cùng cảnh giới, hắn cũng nhiều hơn Chung Nhạc một cái Cực cảnh.
Đối với Chung Nhạc, đã rất lâu rồi không có chuyện như vậy phát sinh qua.
- Tên gia hỏa này rất đáng sợ!
Chung Nhạc thu hồi ánh mắt. Trên đỉnh đầu hắn, Chân Linh Tiên Thiên Kim Ô bay ra, xé nát thân thể một tôn Bán Thần Cực cảnh Thông Thần Cảnh. Tay hắn chụp một cái, hóa ra một kiện Thiếu Hạo Chung chụp xuống, nhét một gã cường giả vào dưới chuông. Tiếng chuông ầm vang chấn động, kẻ kia liền bị chấn thành tro tàn.
Đám người Lệ Thiên Hành, Nghịch Hoàng cũng không có tấn công, mà đứng yên tại chỗ nhìn về phía Chung Nhạc, trong mắt lộ ra hứng thú càng lúc càng nồng đậm.
Chung Nhạc nhìn như tiện tay oanh kích, phất tay đánh ra từng cái từng cái tiểu thần thông, nhưng thật sự toàn bộ đều là xuất thủ toàn lực, bằng không cũng không thể chỉ một chiêu đã đánh chết những cường giả này.
Đám cường giả này mặc dù đều không bằng được hắn, nhưng ai nấy đều là thân kinh bách chiến, vô cùng dũng mãnh, lực công kích cực mạnh.
Chỉ là sau khi trải qua trận chiến tại Thần Chiến Chi Địa, tâm cảnh của Chung Nhạc đã tiến vào cảnh giới Thần Minh, mặc dù mỗi một đạo thần thông đều là dùng toàn lực phát ra, nhưng hắn lại cầm nặng như nhẹ, cực xảo như thô, có thể nói là buông cương mặc ngựa, mọi thứ đều hoàn toàn khống chế trong tay.
Phục Hy Thần Tâm trong cơ thể hắn cung cấp cho hắn khí huyết dồi dào không gì sánh nổi, thậm chí so với Thái tử Thạch Vân còn dồi dào hơn một bậc.
Dưới khí huyết cường đại như vậy chống đỡ, cho dù hắn có toàn lực thi triển vô số tiểu thần thông, vẫn như cũ có thể bảo đảm hắn thời thời khắc khắc cũng đều ở trong trạng thái đỉnh phong.
Chỉ thấy xung quanh thân thể Chung Nhạc, theo thần thông của hắn bạo phát, vô số vầng sáng Thái Cực to to nhỏ nhỏ hiện ra, trùng điệp chằng chịt, không ngừng tuôn trào. Mỗi một kích hắn đánh ra đều vô cùng đúng lúc, có phòng ngự, có công kích, đều có thần diệu riêng.
Vẻ hứng thú trong mắt đám người Lệ Thiên Hành càng lúc càng nồng đậm. Đột nhiên, Nghịch Hoàng chợt đứng dậy, cất bước tiến về phía Chung Nhạc.
Chung Nhạc lập tức cảm giác được trước mắt xuất hiện một đại dương huyết hải mênh mang. Một tôn Đại Ma Thần đạp trên thi sơn huyết hải cất bước đi về phía chính mình, phía sau là một mảnh hắc ám đen kịt tập kích tới.
Khí thế của Nghịch Hoàng động trước. Người còn chưa tới, khí thế đã tới trước, ra oai phủ đầu, mạnh mẽ bức người.
Chung Nhạc mở ra một tay, duỗi thẳng về phía trước. Thần quang trong tay ba động, biến thành một kiện vỏ đao dài tới vạn trượng. Kiện vỏ đao này rõ ràng là do Thái Dương Xạ Tuyến cấu thành, mà trong vỏ đao còn cắm một thanh Thần đao, chỉ lộ ra phần chuôi đao.
Bàn tay còn lại của Chung Nhạc vươn ra, cầm lấy chuôi đao, từ từ nhấc đao lên.
Hắn đang rút đao!
Thần đao trong vỏ nhấc lên chừng mấy trượng, quang mang khôn cùng từ trong vỏ đao bộc phát ra. Đao ý vô cùng vô tận kích xạ ra bốn phương tám hướng, mà đao quang cũng nương theo đao ý tập kích tới, phảng phất như biển rộng nộ trào dưới ánh trăng vậy.
Nghịch Hoàng cũng thoáng dừng bước lại. Theo Chung Nhạc chậm rãi rút đao, khí thế của hắn đã bị phá, huyết hải bị cắt ra, đao ý bức cho hắn không thể không dừng bước lại.
Mà theo Chung Nhạc rút đao, chỉ thấy bốn phía xung quanh Chung Nhạc, từng gã từng gã cường giả Ngục Giới đột nhiên thân thể chia năm xẻ bảy, tay cụt chân cụt văng tứ tán khắp bốn phía, huyết dịch nhuộm đỏ thương thiên.
Ánh đao mang cũng chiếu rọi ra thật xa. Đột nhiên, từng gã từng gã cường giả phát ra tiếng kêu la thảm thiết, hai tay ôm chặt hai mắt, máu tươi không ngừng chảy ra trong kẽ ngón tay. Cặp mắt của bọn họ đã bị đao quang chọc mù.
Mà lúc này, Thần đao trong vỏ của Chung Nhạc vẫn chưa triệt để rút ra hết.
- Thần thông tinh diệu, Hồn binh tốt!
Nghịch Hoàng mở miệng tán thán, trong mắt lộ ra thần sắc kiêng kỵ, tán thưởng:
- Thần đao của ngươi triệt để rút ra khỏi vỏ, chính là thời điểm uy năng của thần thông triệt để bạo phát. Nhưng đám cường giả Tinh vực Tả Nha bọn họ căn bản không chịu nổi loại uy năng này. Ngay một khắc Thần đao của ngươi triệt để rút ra kia, bọn họ sẽ đều chết hết! Thần đao của ngươi đã thành Cực Đạo Hung Binh rồi, chỉ cần ngươi tu thành cảnh giới Thông Thần Cảnh, lập tức sẽ tu thành Cực cảnh Thông Thần Cảnh. Thức thần thông này gọi là gì?
Chung Nhạc đình chỉ rút đao, mỉm cười nói:
- Thức thứ hai của Trảm Thần Tam Thức do ta tự nghĩ ra, Nguyệt Tịch! Nghịch Hoàng có muốn nhìn thanh Thần đao trong vỏ này của ta không?
Trong mắt Nghịch Hoàng lóe lên tinh mang, cặp mắt một mảnh huyết hồng sắc, trong nhãn đồng xuất hiện tình cảnh vô số Thần thi, Ma thi trầm luân trong huyết hải.
- Muốn! Ngươi rút đao ra để ta xem một chút a!
Chung Nhạc tiếp tục rút đao. Đao ý và đao mang càng lúc càng kịch liệt hơn, càng cường hoành hơn. Trong nháy mắt trường đao rút ra, toàn bộ các cường giả Ngục Giới trong không gian Nguyên Từ trọng điệp đều vỡ tan thành từng mảnh nhỏ, không một ai may mắn thoát khỏi, toàn bộ đều táng thân dưới đao quang đao ý.
Đao ý tới đâu, Thần đao tới đó!
Thức thứ hai của Trảm Thần Tam Thức, Nguyệt Tịch! Uy năng của thức thần thông này đã triệt để bạo phát.
Một đao dọn sạch!